Lạc Thiên Ký

Chương 99: Bạng Tộc

Việc Tân Điêu thực sự có năng lực như chúng nói không thì cần chứng minh bằng thực tế. Việc trước mắt là phải tiến hành mục đích chính của chuyến đi này, đó là tận diệt Bạng Tộc moi ra bạng châu.

Nói đến Bạng tộc thì cả một lũ tộc đàn nhung nhúc trốn trong hang động chờ vận mệnh bị giết thịt thì trên trời dáng xuống thiên thần cứu họ trong biển lửa. Toàn tộc Bạng ngu ngơ mà nhìn thiên địch của họ bị “ân nhân” đập cho tơi bời hoa lá. Tên ác ma thủ lãnh Tân Điêu không chịu nổi 1 kích bị cường nhân chém thành hai nửa. Một đám chạy tứ tán khắp nơi mà trốn, lũ bị bắt thì khóc lóc quỳ lạy ở một góc kia. Toàn bộ Bạng Tộc nhao nhao bò ra mà cảm ơn ân công thì dị biến nổi lên. Đám người trước đây một khắc là “ân nhân” giờ đây hung thần ác sát tay lăm lăm gươm đao mà vây quanh lấy họ. Trong đó có một số gương mặt quen thuộc với Bạng tộc đó là lũ cua vàng cũng nhao nhao xông lên. Đã từng là tộc phụ thuộc của Bạng tộc thế nhưng nhận được lệnh thì Hoàng Thạch Giải tộc đàn vẫn chấp hành nghiêm chỉnh mà xông lên. Đây là bài học mà đàn anh Cua Xanh đã nhắc đi nhắc lại nhiều lần” ngu không phải tội, nhưng không nghe lệnh trong chiến tranh là tội nặng nhất”.

Bạng Tộc nhao nhao phóng ra thần thông mê huyễn của mình với mong muốn có thể cản trở đối phương để chạy về hang động. Thế nhưng thiên phú Thần thông của họ lần này mất linh hoàn toàn, đối phương vẫn tiến quân dễ dàng xuyên qua lớp mê huyễn. Ngay cả đến mấy con cua cũng không bị mê hoặc, từ lúc nào mà tinh thần lực của ngốc cua lại lợi hại đến như vậy... toàn tộc Bạng bị dọa đến ngốc tại chỗ rồi.

Khi toàn bộ môn nhan Càn Khí Môn chuẩn bị ra tay diệt sát Bạng tộc thì một tiếng kêu thảm thiết vang vọng không gian đáy biển, sóng âm đủ lớn để truyền đi trong nước, một tiếng kêu tâm khan phế liệt vang lên.

“ Dừng lại.... tại sao... tại sao diệt sát tộc ta sau khi các ngươi cứu chúng ta.... Nói cho ta biết tại sao.....” Phát ra âm thanh là một cô bé mười hai mười ba tuổi có bề ngoài giống nhân tộc đến 80% chỉ có một điểm khác đó là hai cái vỏ Sò khổng lồ treo hai bên hông nàng mà thôi. Cô bé giờ đây gai bàn tay nắm chặt, gắng hết sức mà hô lớn, mặt phấn bầu bầu đỏ bừng vì tức giận trên người nàng vậy mà mặc một bộ áo váy màu tím rất bắt mắt, da thịt trắng nõn, khuôn mặt thanh tú rất dễ thương, nhìn vào thì đúng là không ai muốn làm tổn thương nàng cả.

Điều mà cô bé bạng tộc đang gào thét đây cũng là điều mà toàn bộ bạng tộc thắc mắc, cái lũ sát thần ăn no dửng mỡ này không có việc gì để làm sao, đi cứu người khác sau đó lại muốn diệt sát người ta.

“ Cô bé rất đáng yêu.... ừm chúng ta cứu các ngươi đúng là để diệt sát các ngươi.... có trách thì trách các ngươi là Bạng Tộc ở trên người các ngươi có thứ mà tông môn ta cần.... xin lỗi các ngươi rồi”. Liễu Thu Thủy ra lệnh tạm dừng tấn công rồi trả lời cô bé bạng tộc.

“ Chúng ta thì có gì tốt mà cần... thịt ít toàn xương... vỏ sò không cứng cũng nhỏ vô cùng không đáng luyện khí..... các ngươi cần thứ gì mà phải giết tộc ta”. Cô gái nghe thấy lý do thì lạnh người một nửa rồi, lũ sát thần này có chuẩn bị mà đến, mục đích rõ ràng nhắm vào tộc của nàng, nhưng nàng vẫn gân cổ họng lên gào thét.... cuối cùng nàng muốn biết nguyên nhân do đâu mà nàng cùng tộc nhân phải chết.

“ Là Bạng Châu trong bụng các ngươi.... đó là thứ chúng ta cần, cần rất nhiều do đó phải diệt toàn tộc ngươi.... xin lỗi” Liễu Thu Thủy nhìn cô bé mà tội nghiệp, thế nhưng tình huống của tông môn là bắt buộc, nếu không lấy được Bạng Châu thì tông môn không thể nao tồn tại một cách nhẹ nhõm dưới đáy biển được.

“ Là Bạng châu...” cô bé Bạng Tộc nghe xong câu này thì xụi lơ xuống đất, mà toàn bộ Bạng tộc đều lăn mẹ nó ra mà run rẩy. Họ thầm nghĩ thì ra con mẹ nó lũ sát thần này lại là một lũ điên, ngu ngốc.

Liễu Thu Thủy cũng như Chiến Đường đang bất ngờ vì hiện tượng trên thì cô bé Bạng Tộc bật dây cười ha ha, móc ra từ trong vỏ sò một viên châu ném về phía Liễu Thu Thủy. Tiếp theo nàng ra lệnh một câu, toàn tộc Bạng con nào cũng nhả ra Bạng Châu ném về phía đối phương, có những con bạng béo mập cá biệt còn móc ra hai ba viên châu ném đầy đất. Cả một mảnh đất lấp lánh Bạng Châu chói cả mắt.

Càn Khí Môn nhân ngơ ngơ ngác ngác, quay đầu nhìn nhau, rồi lại nhìn đám châu, rồi lại nhìn đám Bạng Tộc. Cứ như vậy mà xong, đơn giản vậy mà đạt được Bạng Châu, không phải sát nhân đoạt bảo sao. Tình huống lúc này là bảo kiếm giơ lên không biết chém ai, chém cái gì. Kiểu như tung ra một kích toàn lực nhưng lại rơi vào không khí vậy. Thật là dở khóc dở cười hết sức lúng túng.

Cái này là do nhân tộc nghĩ nhầm mà ra, bọn họ quen một kiểu thấy gì quý giá là cướp bóc, mà cướp là giết. Trong đầu lúc nào cũng nghĩ phải giết Bạng thì mới lấy được Bạng Châu, thế nhưng họ không chịu tìm hiểu xem có cách khác để thực hiện không. Mà bọn họ cũng lười suy nghĩ, giết cho nó nhanh. Chính suy nghĩ cả vạn năm như vậy nên điều đó thành chân lý, làm cho Càn Khí Môn cũng coi đây là chân lý mà đi giết Bạng cướp Châu.

“Các ngươi có được Châu rồi cầm xin buông tha chúng ta được không...” Co gái bạng tộc vẻ mặt run run dò hỏi Liễu Thu Thủy.

“Có thể.... chúng ta chỉ cần bạng châu, nếu lấy ra mà không mất mạng thì chúng ta cũng không cần mạng của các ngươi....” Liễu Thu thủy gật đầu mà đạo. Vì nhìn lũ Bạng tộc này nàng quả thật không dậy lên sát ý nổi. Không nói cô bé mười ba tuổi bề ngoại hình giống 8 phần nhân tộc ra thì tộc nhân của Bạng tộc cực giống trẻ sơ sinh của nhân tộc, kích cỡ tương đồng. Lại phải nói đến tạo hóa kì lạ, Bạng Tộc của giới này có hai cái vỏ sò giống sò của Địa cầu vô cùng, chỉ là phóng to vô số lần mà thôi. Thế nhưng thân thể bên trong vỏ sò lại không phải nhuyễn thể mà là Yêu thú có xương sống, ngoại hình của chúng cực kì giống trẻ em sơ sinh nhân loại, có hai tay hai chân mặc dù giữa các ngón tay có màng, làn da thì xanh biếc một màu. Chiếc đầu lớn thì lại càng giống nhân loại hơn với đôi mắt to quá cỡ, tai nhọn nhỏ và có mang để thở dưới nước thế nên không có bộ phận lỗ mũi. Với ngoại hình như vậy bảo sao khi Bạng Tộc Yêu Đan hóa thân bán Yêu Nhân lại trở nên giống nhân loại đến vậy.