Lâm Vũ Thiên Hạ

Chương 68: Vô Linh Căn

Tháp Lão khẽ cười, nói:

- Khai Thiên Tháp này chính là một chí bảo, nó vốn được hình thành trong lúc vũ trụ sơ khai, lúc trước ta sắp đột phá Thiên Tôn bắt đầu đi du ngoạn khắp nơi, vô tình gặp được, may mắn được nó chấp nhận làm chủ, đây không phải là pháp bảo bình thường có thể so sánh!

Trần Vũ sau khi nghe Tháp Lão nói như vậy, lòng cũng có phần tin chắc vì lúc trước hắn chạm vào Khai Thiên Tháp, cũng có một luồng thông tin vũ trụ như sư phụ mình vừa nói.

Tháp Lão thấy đồ nhi của mình như vậy, vẻ mặt hưng phấn, nói:

- Nếu ngươi đã là đồ nhi của ta rồi, ta có hai chuyện cần ngươi làm!

Trần Vũ vẻ mặt ngưng trọng, liền đáp:

- Sư phụ, người có việc gì cứ nói!

- Chuyện thứ nhất ta muốn ngươi làm là cưới Cơ Nguyệt làm vợ! Chuyện này ngươi không được từ chối!

Tháp Lão nói đến đây thì dừng lại, Trần Vũ nghe được liền sửng người, cưới Cơ Nguyệt ư, đây không phải mình đang nghe lầm chứ, mắt hắn không khỏi sáng lên.

Đây không lỗ mà là tuyệt đối lời đậm, hơn nữa nàng còn là Tiên, có vợ đẹp như vậy có ngu mới không muốn!

Nhưng hắn nhanh chóng định thần lại, phóng ánh mắt nhìn Tháp Lão, như muốn hỏi rõ nguyên nhân.

Tháp Lão thấy ánh mắt của hắn thì không khỏi mắng thầm vì độ may mắn của đồ đệ mình.

- tiểu tử này đúng là may mắn nha! Nếu là người khác cầu mong tám đời chưa chắc gì được ah!

Lão liếc mắt nhìn Trần Vũ thản nhiên mở miệng giải thích, nói:

- Thật lâu về trước, ta có đi lu lịch xuống Linh Giới một lần gặp nạn được Cơ gia giúp đỡ, nên nợ ân tình với Cơ gia dưới Linh Giới, lúc đó cha của Cơ Nguyệt nói muốn gả nàng cho một người thiên tài nhưng phải có đức, nên nhờ ta, mà ngươi là đồ đệ của ta, tương lai hẳn không phải kẻ bình thường, nên ta đã hứa sẽ để nàng lấy đệ tử của ta để trả lại ân tình cho Cơ gia, đó là nguyên nhân nàng xuất hiện tại đây!

- Linh Giới là ở đâu vậy sư phụ?

Trần Vũ vốn không biết thế nào là Linh giới, càng không biết nó ở đây, nên muốn hỏi một chút cho biết.

- Linh Giới là một địa phương, gọi là vị diện, nơi đó dành cho những người mới phi thăng từ Phàm Giới lên, nó có thể sánh ngang với Thần Giới! Còn Thiên Giới là vị diện cao nhất!

Nghe Tháp Lão giải thích như vậy hắn cũng xem như mở mang thêm một phần kiến thức về thế giới rộng lớn bên ngoài, thì ra nương tử của mình đến từ nơi đó.

- Nợ ân sư, đồ đệ trả, cái này ngươi hẳn hiểu rõ, ngươi cũng không cần lo lắng. Còn chuyện thứ hai ta muốn ngươi làm đó là tu Tiên!

Trần Vũ sau khi nghe Tháp Lão nói như vậy, liền lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, không ngờ cuộc hôn nhân này lại được định trước như vậy. Còn việc tu Tiên hẳn cũng không có gì quá chú ý.

Còn chuyện nợ sư đồ nhi phải trả, chuyện này hắn biết rõ, với lại nếu cưới được Cơ Nguyệt, hắn cũng không có lỗ vốn gì, nàng đẹp như vậy, còn là Tiên Tử trên Linh Giới, nếu nói ra chỉ sợ mình không đủ tư cách mà thôi!

Trần Vũ liền gật đầu, quyết tâm nói:

- Được, những chuyện sư phụ giao phó đồ nhi sẽ làm được! Nhưng chỉ sợ việc cưới Cơ Nguyệt cô nương e là...

- Ha ha ha, chuyện đó ngươi hẳn không phải lo, nàng đã ở đây đợi ngươi hơn ngàn vạn năm rồi!

(*1000 vạn = 10.000.000)

Trần Vũ nghe nói Cơ Nguyệt nàng đã chờ hắn hơn ngàn vạn năm, mắt không khỏi trừng lớn, mấy lão tổ của hắn nếu mà gặp nàng chắc gọi là siêu lão tổ tổ tông mất!

Còn hắn mới thật sự thảm, chỉ là 17 tuổi mà so với nàng ngàn vạn năm, về sau hắn phải gọi nàng bằng gì đây? Nghĩ đến đây hắn không khỏi cười thảm một cái.

- Tiếp theo ta sẽ truyền thừa cho ngươi, nó sẽ giúp ngươi kích hoạt linh căn, nhưng ngươi đừng vui mừng quá sớm, linh căn này phụ thuộc vào ngươi, là linh căn gì thì phải dựa vào chính ngươi rồi, về con đường tu hành ngươi phải tự mình bước từng bước một, ta không giúp ngươi được, việc này sẽ rất đau đớn, gấp hàng vạn lần, ta hi vọng ngươi có thể vượt qua được!

- Sư phụ, người an...

Không để Trần Vũ nói hết câu, Tháp Lão biến mất cùng nụ cười thỏa mãn, sau đó một luồng sức mạnh kinh thiên động địa, đánh mạnh vào người hắn, những ký tự cổ xưa không rõ nghĩa không ngừng khắc lên xương cốt của hắn, trên mi tâm liền xuất hiện một ấn ký.

Bị khắc lên xương cốt, cơn đau hơn ngàn đao phanh thây khiến hắn gào rú phía trong Thiên Linh Châu, được năm phút sau ký tự cổ xưa đã khắc lên mỗi khúc xương cốt của hắn, sau đó lóe sáng lên một cái.

Đây chính là lão muốn cải thiện lại thân thể của Trần Vũ, từ kinh mạch đến thân thể, từ Phàm linh căn trở thành Vô linh căn hoặc nói các khác là Không linh căn.

Phải biết linh căn được chia thành rất nhiều loại như Kim linh căn, Thủy linh căn, Lôi linh căn, Thổ linh căn, Mộc linh căn, Thánh linh căn, Thiên linh căn,... đương nhiên vẫn còn các loại linh căn biến dị khác như Ám linh căn, Vô linh căn,...

Vô linh căn của hắn là thuộc loại không có thuộc tính bất định nào, loại nào cũng có thể hấp thu sử dụng, đây là đại loại rất đặc biệt trong các loại linh căn.

- Thật không ngờ tiểu tử này lại may mắn như thế, vậy mà có được Vô linh căn!

Tháp Lão súy nữa rơi tròng mắt ra ngoài, tiểu tử này không phải may mắn như thế chứ.

Nhưng đổi lại Trần Vũ trong quá trình sẽ chịu đau đớn vô cùng, đau đớn này không phải người thường có thể chịu được, mặc dù lão không biết hắn có vượt qua nổi không, nhưng vẫn hi vọng vào hắn.

Tiếp đến Hồng Mông Chi Lôi từ trên trời không ngừng đánh xuống Trần Vũ, không ngừng không ngớt, làm hắn đau nói không nên lời, cùng đó Thiên Đạo Chi Hỏa vô hình không ngừng đốt hắn, khiến hắn sắc mặt trắng bệch.

Mỗi lần Hồng Mông Chi Lôi đánh xuống cùng Thiên Đạo Chi Hỏa gây ra vết thương thì những ký tự được khắc trong xương hắn nhấp nháy lên, khôi phục lại vết thương.

Việc này diễn ra liên tục không ngớt, cứ diễn đi diễn lại nhiều lần, khiến hắn đau đến kêu trời, kêu đất, nhưng không thấu.

Trần Vũ dùng chân khí ít ỏi trong cơ thể chống đối lại với lực lượng kinh khủng kia như muối bỏ biển.

- Không được, không được, khó chịu quá, ta phải phản khán lại một chút mới được!