Lâm Vũ Thiên Hạ

Chương 84: Thời Điểm Báo Thù Tới (2)

Không đợi Trần Vũ phân phó, Bạch sắc Lang Vương nhảy lên, cái miệng máu lớn như cái bồn trực tiếp cắn lấy đầu của tên Ngưng Khí Cảnh tầng một này.

Nhất thời, đầu bạo, máu tung tóe văng ra!

Bạch sắc Lang Vương tựa hồ cực đói rồi, nhai hai ba cái liền đem tên Ngưng Khí Cảnh tầng một kia nuốt xuống bụng.

Trần Vũ thấy tình huống này không khỏi một trận ghê tởm muốn ói, hắn một quyền nặng nề đánh lên trên đầu Lang Vương mắng:

- Gia hỏa ghê tởm, sau này không cho phép ăn thịt người, chỉ cho giết người, có nghe hay không?

Bạch sắc Lang Vương nuốt một ngụm, truyền ý niệm nói:

- Chủ nhân, ta đói quá rồi, không có biện pháp.

- Đói, đói cái đầu ngươi, giết chết người này, Cẩm Mao Dương bên kia thì cho ngươi ăn, con kia đầy đủ cho chúng ta ăn một bữa no rồi!

Trần Vũ cả giận nói.

Dương Kỳ cùng mạo hiểm giả phía sau hắn nhìn hết thảy trước mắt, không khỏi hoảng hốt, một gã Ngưng Khí Cảnh tầng một đối mặt liền bị ăn.

Bọn họ bây giờ có thể khẳng định đây là một con tam cấp yêu thú trở lên, nếu không sẽ không lợi hại như thế, nhưng mà bọn hắn thật sự nghĩ mãi không rõ làm sao có thể sẽ bị một tên thiếu niên hàng phục được?

Chẳng lẽ là yêu thú chăn nuôi từ nhỏ? Đây có thể sao?

- Các ngươi suy nghĩ tốt chưa, ta chỉ cùng Dương Kỳ có cừu oán, nếu như các ngươi muốn đứng về phía của hắn, như vậy đừng trách ta không cho các ngươi cơ hội chạy trốn, Tiểu Bạch của ta đây đói bụng từ lâu rồi!

Trần Vũ một bên vỗ nhẹ đầu của Bạch sắc Lang Vương, một bên mang theo nụ cười nói.

Người khác không nhận ra Trần Vũ, chỉ cho hắn là một tiểu tử thiện lương, dễ nói chuyện.

- Hừ, ít ở chỗ này dao động nhân tâm đi, chúng ta đều là hảo huynh đệ của Thanh Long đoàn, cùng sinh cùng tử, mọi người đừng sợ hắn, tiểu tử đó lúc trước chỉ là Tụ Khí tầng chín, con sói kia để cho ta đối phó, xem một chút con Bạch sắc lang này lợi hại hay là Dương Kỳ ta lợi hại!

Dương Kỳ hừ lạnh nói, sau đó vung kiếm hướng Bạch sắc Lang Vương đâm tới.

- Đi đi Tiểu Bạch, giết chết người dám khinh nhục ngươi, sau đó liền ăn cơm!

Trần Vũ từ trên người Bạch sắc Lang Vương nhảy xuống, tùy ý để Bạch sắc Lang Vương chống lại Dương Kỳ.

Bản thân yêu thú nếu so với nhân loại muốn mạnh hơn, hôm nay Bạch sắc Lang Vương thực lực đã là tứ cấp trung gai yêu thú tương đương với Binh Khí Cảnh trung kỳ của nhân loại, mà muốn đối phó với Dương Kỳ chỉ là chuyện nhỏ.

- Cùng tiến lên, giết chết tiểu tử kia, chỉ cần tiểu tử kia vừa chết, con yêu thú kia liền không bị hắn chỉ huy rồi!

Một gã Tụ Khí Cảnh tầng chín kêu to nói, đồng thời vung kiếm hướng về phía Trần Vũ giết tới.

Hắn vừa ra tay, liền vài tên mạo hiểm giả hảo hữu đồng thời xuất thủ với Trần Vũ.

Những người khác đều đem lực chú ý để lên chiến đấu giữa đội trưởng bọn họ cùng Bạch sắc Lang Vương, bởi vì bọn họ đều cho rằng tiểu tử lớn lối kia hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Thiếu niên chỉ là Tụ Khí Cảnh tầng chín, đồng thời chống lại một gã Tụ Khí tầng chín cùng mấy tên Ngưng Khí Cảnh tầng hai, làm sao có thể sống được?

Song, ý nghĩ của Trần Vũ lại cùng bọn họ giống nhau, ở trong mắt của hắn những người này đã là người chết.

Trần Vũ hừ lạnh một tiếng:

- Cho là ta dễ khi dễ đúng không, không nên ép ta mở sát giới!

Khi trường kiếm của tên Tụ Khí Cảnh tầng chín kia chém tới, Trần Vũ tay điểm một cái, một làn sương hơi nước nhanh chóng ngưng tụ thành một thanh băng lấp lánh.

Tụ Khí Cảnh tầng chín kia tập kích Trần Vũ, thân thể lập tức bị Băng Châm xuyên qua đầu người liền ngã xuống đất, máu tươi vẩy ra.

Phía sau mấy người đi theo lập tức dừng lại thân hình, bọn họ không nghĩ tới thiếu niên này lại quỷ dị như thế! Kiếm còn chưa xuất đã giết người!

Trần Vũ giết một người cũng không dừng lại, bóng người chợt lóe, Băng Châm hướng mấy người bọn họ nhanh chóng mà đi.

Những người kia rối rít huy động vũ khí chống cự phản kích.

Băng Châm như Huyền Binh, sắc bén vô cùng, xuyên qua binh khi bọn họ, nhanh chóng, mấy tên mạo hiểm giả không còn ai sống sót.

Trần Vũ giết mấy người này cũng lại không hướng những mạo hiểm giả khác giết tới, mà là vô cùng hứng thú nhìn Bạch sắc Lang Vương hành hạ Dương Kỳ đến chết.

Giờ phút này Dương Kỳ huy vũ trường kiếm, từng đạo kim mang tựa như xà như long càng không ngừng hướng Bạch sắc Lang Vương oanh tới.

Oanh oanh oanh!

Mặt đất bị đánh lên vô số tro bụi, từng cái hố sâu hiện ra.

Đáng tiếc tốc độ của Bạch sắc Lang Vương nhanh như thiểm điện, liên tục lách mình tránh ra, đồng thời trong miệng phun ra từng đoàn Bạch sắc quang mang hướng Dương Kỳ oanh tới.

Quang mang này so với chân khí của Dương Kỳ càng thêm chói mắt, Dương Kỳ trốn tránh cực kỳ chật vật.