Long Huyết Chiến Thần

Chương 40: Long Hồn biến thân (thượng)

Khi nhìn thấy Long Thần sử dụng Thái Huyền long ấn, trong mắt Bạch Triển Hùng lập tức lộ vẻ điên cuồng.

Thiếu niên trước mắt biểu hiện giống y như Long Thanh Lan năm đó, chính là kẻ thù khiến hắn thất bại thảm hại, nửa cuộc đời không thể ngóc đầu làm người. Bạch Triển Hùng tràn đầy cảm giác bi ai, nhưng chuyện này cũng gia tăng sát ý trong lòng hắn.

"Tiểu tử, ngươi nhất định phải chết!"

"U Minh Động Thiên Chỉ - Hoàng Tuyền cửu chuyển!"

"Dương Tuyết Tình, đối thủ của ngươi là ta!"

Bạch Triển Phong đột nhiên rống to làm cho Dương Tuyết Tình giật mình. Mặc dù nàng đang đối chiến với Bạch Triển Phong, nhưng tâm tư lại đặt lên trên người Long Thần.

Hôm nay Long Thần khiến nàng rung động quá nhiều rồi, Bạch gia âm mưu giống như đẩy nàng xuống vực sâu ngàn trượng. Do đó cảm xúc chán ghét Long Thần dần dần hòa tan.

Lúc này Long Thần chiếm cứ một vị trí trọng yếu trong lòng nàng.

Thời điểm Bạch Triển Hùng sử dụng một chiêu mạnh nhất Hoàng Tuyền cửu chuyển lập tức hù dọa Dương Tuyết Tình sắc mặt trắng bệch.

Bản thân nàng cũng chưa chắc đỡ nổi chiêu này, huống chi là Long Thần chỉ mới Long Mạch cảnh đệ lục trọng?

Dương Tuyết Tình nóng lòng cứu viện, nhưng mà Bạch Triển Phong bám riết không tha. Cuối cùng Dương Tuyết Tình bị phân tâm suýt chút nữa trúng hiểm chiêu.

Phải biết rằng, ba cao thủ Bạch gia xuất trận đều là Long Mạch cảnh đệ bát trọng trở lên, thực lực chỉ hơn chứ không kém. Dương Tuyết Tình phải dốc toàn lực may ra chống đỡ được vài chục hiệp.

Lão tổ Dương gia thấy Bạch Triển Hùng vô sỉ đến mức sử dụng Hoàng Tuyền cửu chuyển đối phó tiểu bối, trong mắt hắn cực kỳ lo lắng.

Về phần gia chủ Bạch gia lại cười phá lên vui vẻ: "Dương Thương Khung, số ngươi đúng là bất hạnh. Vốn là trúng vận cứt chó trong đám hậu bối xuất hiện một gã thiên tài, thế mà lại bị người trong nhà hạ độc thủ mới chết trong tay chúng ta. Lần này Hùng nhi dùng chiêu mạnh nhất tiễn đưa hắn xuống cửu tuyền coi như là vận khí của hắn rất tốt rồi."

"Câm miệng chó của ngươi lại!"

Lão tổ Dương gia tức giận bắt đầu gia tăng công lực tiến đánh gia chủ Bạch gia, nhưng mà thực lực hai người tương đương nhau không thể phân thắng bại một sớm một chiều Vì thế hắn hữu tâm vô lực, hoàn toàn không có cách nào cứu viện Long Thần.

Bên phía Dương Thanh Huyền cũng bị Bạch Triển Long kiềm chế gắt gao.

Cũng may Long Thần có khả năng thi triển Thái Huyền long ấn giúp cho mọi người ổn định tinh thần trở lại. Cả đám người không ngừng than thở năng lực của hắn, lấy số tuổi này lại có thể đánh ra Thái Huyền long ấn đúng là độc nhất vô nhị, toàn thể Bạch Dương trấn chỉ có một mình hắn làm được chuyện này.

Chín cái đồ án trường long bộc phát kình khí va chạm với Hoàng Tuyền cửu chuyển của Bạch Triển Hùng.

Bạch Triển Hùng thi triển một chiêu này vô cùng cường hãn, lần trước Thái Huyền long ấn phá vỡ Hoàng Tuyền cửu chuyển dễ dàng, nhưng tình hình hiện tại khác hẳn trước kia.

Thực lực Bạch Triển Hùng mạnh hơn Bạch Thế Thần mười mấy lần, coi như là Long Thần sử dụng chiến kỹ bù đắp cũng là không thể rút ngắn chênh lệch, chỉ chống đỡ một thời gian ngắn đã phải bại lui.

“Ầm!”

Lực lượng xung kích mãnh liệt từ từ hủy diệt Thái Huyền long ấn, cỗ năng lượng còn lại tiếp tục bay tới đánh trúng ngực Long Thần phát ra tiếng nổ dữ dội. Thân thể hắn bị bay ngược về phía sau giống như diều đứt dây, miệng hộc máu tươi đỏ ngầu.

"Thần nhi!"

Từng tiếng kinh hô cùng lúc vang lên, sắc mặt lão tổ Dương gia và Dương Tuyết Tình trở nên xanh mét, liều mạng công kích đối thủ của mình hi vọng tìm được cơ hội chạy qua cứu viện.

Bạch Triển Hùng thấy thế liền cười lên ha hả, sau đó dậm chân phóng thẳng về phía Long Thần.

Đối với hai đại bá chủ Bạch Dương trấn phát sinh xung đột, những thế lực khác chỉ có thể hai mặt nhìn nhau, không dám vọng động nhúng tay vào tràng phân tranh này. Bởi vì gia tộc mạnh nhất trong nhóm này cũng chỉ là một gã Long Mạch cảnh đệ bát trọng cao thủ, tổng hợp lực lượng không thể so sánh với người ta.

"Thần nhi!"

Tiếng thét kinh hãi giúp cho Long Thần thanh tỉnh một chút, hắn nhận ra đây là thanh âm Dương Tuyết Tình. Từ nhỏ đến lớn, hắn chưa từng nghe qua hai chữ này lần nào.

Vào lúc này, Dương Tuyết Tình tỏ ý quan tâm, thậm chí còn gọi tên hắn thân thiết như thế giống như một liều thuốc kích thích chảy trong mạch máu. Cho dù hắn bị đánh chật vật, thương thế nặng nề cỡ nào cũng muốn bò dậy chiến tiếp, bởi vì hắn không muốn để cho mẫu thân mình thất vọng.

Long Thần cảm thấy thân thể tràn đầy lực lượng, hắn gầm lên trầm thấp nhìn chằm chằm Bạch Triển Hùng.

Mặc dù thương thế tác động đau đớn toàn thân, nhưng nội tâm hắn vô cùng kiên định. Dưới tình huống nhiều người cùng nhìn vào, thế mà nàng vẫn quan tâm hắn, lo lắng cho hắn. Đây không phải là điều hắn luôn mong đợi đó sao?

Hắn rốt cuộc đứng lên, mặc dù hai chân yếu ớt, hai mắt mơ hồ vẫn thấy được nữ nhân kia đang dốc toàn lực công kích Bạch Triển Phong như không cần mạng.

Thấy một màn như vậy, trong lòng Long Thần nhất thời ấm áp, hắn biết rằng mọi cố gắng của mình đã được đền đáp. Nữ nhân này đã hồi tâm chuyển ý, phụ thân hắn ở dưới suối vàng hẳn là cảm thấy tự hào?

Trong suy nghĩ Dương Tuyết Tình trước giờ chỉ có Bạch Triển Hùng và đám nhi tử của hắn. Về phần Long Thần và Long Thanh Lan là phế vật không đáng một xu. Ngày hôm nay nhìn thấy ánh mắt Dương Tuyết Tình thống khổ và hối hận, hắn biết mình đã thắng.

Bây giờ Bạch Triển Hùng và đám nhi tử của hắn mới là phế vật, còn Long Thần và Long Thần chính là tuyệt thế thiên tài.

"Phụ thân, tâm tình ta hiện tại rất tốt, ha ha ha!"

Vào lúc này, Linh Hi lo lắng nói:

"Khốn kiếp, ngươi đã bị thương rồi. Cho đến bây giờ còn không chịu để ta xuất thủ sao?"

Chỉ có Linh Hi xuất thủ mới có thể cứu hắn, nhưng mà sau đó nàng cũng mất mạng.

Long Thần tuyệt đối không cho phép phát sinh chuyện này, lập tức trầm giọng nói:

"Linh Hi, ngươi tốt nhất chớ xen vào việc của người khác, đừng có để ta ghét ngươi!"

Long Thần nói lời này cực kỳ lạnh lẽo, thậm chí đã làm thương tổn Linh Hi. Nguyên bản nàng hảo tâm muốn trợ giúp, không ngờ Long Thần lại nói ra một câu tàn nhẫn như thế khiến cho Linh Hi cảm thấy ủy khuất muốn khóc, trong lòng đã sớm mắng Long Thần bại hoại ngàn vạn lần lần. Nhưng nàng biết hắn đang suy nghĩ cho mình.

Lúc này Bạch Triển Hùng đã tới trước mặt Long Thần rồi, hắn quay đầu nhìn một vòng những người đang liều mạng chiến đấu, rồi lại nhìn sang Long Thần, cười nói hả hê:

"Các ngươi đúng là hai mẫu tử tràn đầy tình cảm, thật là làm cho người ta cảm động a…aa! Không biết khi nàng thấy ngươi chết trong tay ta, vẻ mặt nàng sẽ đặc sắc thế nào đây?"

Long Thần cũng nghĩ rằng ngày hôm nay mình khó lòng thoát khỏi nơi này, cục diện hiện tại quá mức bất lợi đối với hắn.

Hắn có thể ứng phó Bạch Thế Thần, nhưng mà Bạch Triển Hùng hơn hắn tới hai mươi tuổi, chênh lệch to lớn như thế không có biện pháp nào đền bù nổi.

Thật ra trong lòng hắn đã vô cùng thỏa mãn, bởi vì hắn đã tìm về được một vị mẫu thân.

Bên phía Dương gia, Dương Vân Thiên đang tự trách chính mình, thần sắc những người khác lo lắng và kính nể đã đủ lắm rồi.

Trong cuộc đời này, tiếc nuối lớn nhất chính là Long Thanh Lan. Hắn còn chưa giải khai được bí ẩn thân thể phụ thân của mình.

Rồi hắn nghĩ tới Linh Hi, trong lòng chỉ có thể kỳ vọng nàng sẽ tìm thấy một người khác tốt hơn hắn.

Bạch Triển Hùng cười gằn lao tới, Long Thần vẫn bình thản nói:

"Ngươi đánh bại ta vốn là chuyện bình thường. Ngày hôm nay ta đã thắng, chẳng những phế đi nhi tử của ngươi, Bạch gia cũng không tốt hơn bao nhiêu. Ta biết ngươi đã thất bại trong tay phụ thân ta, hẳn là ngươi muốn trả thù trên người ta nhỉ?"