Lưu Manh Đại Đế

Chương 8: Biến tinh thành khí, luyện khí hóa thần

Thời gian thấm thoắt trôi nhanh, mới đảo mắt đã qua thêm một tuần.

Đông Hoà Tinh, trên mái đình viện hiện lên một thân ảnh, người này ước chừng mười tám tuổi, khuôn mặt anh tú, đích thực là Võ Thiện Nhân.

Lúc này, Võ Thiện Nhân thân hình ngồi xếp bằng, hai tay liên tục đánh ra những thủ ấn kỳ lạ.

Đợi thêm một lát, bỗng thấy thần sắc Võ Thiện Nhân cực kỳ khó coi. Dưới bụng đánh thóp một cái, tại vị trí đỉnh đầu nơi huyệt bách hội bỗng như bị kim châm vô cùng đau đớn. Võ Thiện Nhân lập tức biến ảo thủ pháp, tay phải chỉ lên, tay trái bắt quyết, uốn một vòng giao nhau rồi khẽ khàng ngưng tụ giữa khoảng không.

Dần dần cảm giác đau nhói liền thuyên giảm, Võ Thiện Nhân thở hắt một hơi dài, mồ hôi lấm tấm lăn trên trán. Sau khi cơn đau biến mất, khuôn mặt mới dãn ra, tiếp tục vận chuyển khí huyết trong cơ thể, dựa theo Ngũ Hành Linh Quyết mà tu luyện.

Cứ thế đến gần sáng Võ Thiện Nhân mới đảo tay thu khí, thả lỏng toàn thân.

Lại nói, từ khi nhận được Ngũ Hành Linh Quyết thì Võ Thiện Nhân liền điên cuồng lao vào tu luyện, bất kể ngày đêm. Có điều, cho đến bây giờ vẫn chưa thấy biến chuyển gì. Nhiều khi Võ Thiện Nhân tự hỏi bản thân có phải tu luyện sai đường chăng?

Ban đầu Võ Thiện Nhân không nhịn được liền truyền âm hỏi lão Kim, nhưng lão chẳng thèm hồi âm khiến hắn rất bực mình, cuối cùng đành cắn răng tu luyện.

Lão Kim sao lại không nhìn thấy những suy nghĩ trong lòng đứa nhóc này. Điều cần nhất đối với Võ Thiện Nhân bây giờ chính là kinh nghiệm. Lão Kim muốn hắn phải biết học cách chấp nhận thất bại, tôi luyện tâm cảnh bản thân, còn nếu dựa dẫm vào người khác quá nhiều e rằng rất khó tiến xa trên con đường trở thành cường giả.

Võ Thiện Nhân gặp khó khăn nhưng không nản, hắn vốn là người cố chấp, một khi đã quyết định thì đến trời cũng không thể thay đổi. Tuy có phần nôn nóng nhưng bản thân hắn vẫn chăm chỉ tu luyện, kiên trì nhích từng bước, từng bước.

“Biến tinh thành khí, luyện khí hóa thần”. Đây chính là câu đầu tiên nằm trong bộ Ngũ Hành Linh Quyết.

Tinh, khí, thần là tam bảo của con người, qua quá trình tu luyện để trở nên tăng tiến, sung mãn. Chúng được chia thành hai phần là tiên thiên và hậu thiên.

Tiên thiên còn gọi là nguyên khí là tinh chất cốt lõi của con người, vốn là nguồn mạch của sự sống.

Hậu thiên còn có tên gọi là thiên địa khí do con người hấp thụ từ linh khí, nhờ đó có thể duy trì và bù đắp cho sự tiêu hao của tiên thiên.

Nhưng thực ra tiên thiên hay hậu thiên cùng giao hòa làm một và được gọi chung là tinh khí.

Nguồn tinh khí trong cơ thể con người giao hòa với nhau, bổ túc cho nhau để tạo thành một dạng chung gọi là chân linh khí, hàng ngày luân lưu trong các kinh mạch và lục phủ ngũ tạng với chức năng điều hòa và tăng cường cho sức mạnh của kinh mạch và nội tạng. Mặt khác tinh khí không đi theo kinh mạch mà lại đi vào da thịt, khuếch tán mạnh có thể đi vào vùng rỗng của khoang ngực, bụng, giúp cho gân, xương, huyết mạch trở nên vững chắc và cải tạo thân thể.

Nói về khí, cơ thể con người tồn tại rất nhiều kinh mạch, huyệt đạo. Khí từ khi sinh ra mỗi người đều có, việc kiểm soát khí chảy theo hệ thống kinh mạch giúp quán thông cơ thể, khai thác tiềm năng vô tận trong con người.

Yếu tố còn lại là thần, vốn là chủ đạo của ý thức. Thần có liên quan mật thiết với tim, cho đến đan điền đóng ở ấn đường và phía sau đỉnh đầu.

Nói tóm lại, tinh là gốc của sự sống, được nuôi dưỡng hàng ngày bởi khí và chịu ảnh hưởng của thần. Mục tiêu tối thượng của Ngũ Hành Linh Quyết là thông qua quá trình tu luyện hấp thụ linh khí để biến tinh thành khí, luyện khí hóa thần.

Tu luyện Ngũ Hành Linh Quyết đại thành sẽ có cơ hội dung hợp được ba yếu tố tinh, khí và thần, đưa bản thân vượt ra khỏi giới hạn của con người.

Hiện Võ Thiện Nhân đang mon mem chập chững bước trên con đường tu luyện nên những vấn đề cốt lõi này hắn cảm thấy vô cùng hứng thú, chìm đắm tìm hiểu huyền cơ trong đó. Hắn lờ mờ cảm nhận, chỉ cần thời gian rất ngắn nữa thôi chắc hẳn là sẽ phá vỡ cục diện bế tắc, đạp nhập vào tầng thứ nhất Nhân Vực.

Thời gian trôi nhanh như thoi đưa, đảo mắt một cái lại tròn một tuần nữa. Võ Thiện Nhân hiện ngoại trừ những lúc ăn uống và ngủ vài canh giờ mỗi ngày, còn đâu hắn đều cắm đầu vào việc tu luyện Ngũ Hành Linh Quyết.

Ngũ Hành Linh Quyết sau hai tuần không tiến triển, rốt cuộc hai ngày này đã manh nha có thành tựu. Trong cơ thể của Võ Thiện Nhân lờ mờ xuất hiện một tầng khí, tuy yếu ớt song hắn vẫn có thể cảm nhận rất rõ ràng.

Ba ngày sau, luồng khí trở lên to dày và ngưng thực hơn. Đối chiếu thông tin trên Ngũ Hành Linh Quyết, Võ Thiện Nhân mừng rỡ biết đây chính là chân linh khí do hắn hấp thụ linh khí bên ngoài đưa vào cơ thể, dần tích tụ mà thành, nhưng hiện hắn thấy rất đau đầu vì chưa thể khống chế luồng chân linh khí này, mà để nó tùy ý trôi dạt trong cơ thể.

Lại thêm một tuần trôi qua, mấy ngày này Võ Thiện Nhân lờ mờ cảm nhận dường như bản thân đã đạt đến bình cảnh. Dù có cố gắng tu luyện thế nào cũng chỉ thấy luồng linh khí trong cơ thể dừng ở mức đó, không hề tăng tiến thêm. Võ Thiện Nhân biết chỉ cần một bước nhỏ nữa sẽ đột phá thành công, điều này khiến hắn rất mong đợi.

Để đạp nhập thành công từ phàm nhân vào cảnh giới Nhân Vực vô cùng khó. Lão Kim từng bảo Ngũ Hành Linh Quyết này do lão sáng tạo ra không như những bộ linh quyết khác, về phương thức tu luyện và độ khó khăn cũng nhiều hơn.

Đêm nay như thường ngày, trên nóc nhà, một thân ảnh ngồi xếp bằng tu luyện. Cơn gió lạnh lẽo thổi qua khiến hắn rùng mình, nhưng khi hắn vừa bắt quyết, cơ thể dần dần nóng lên, luồng chân linh khí trong người tỏa ra ấm áp, chạy xuyên suốt các kinh mạch giúp cơ thể thỏa mái vô cùng. Càng ngày, Võ Thiện Nhân càng nhận thấy thể chất bản thân thay đổi lớn.

Ngồi tu luyện đến canh hai, Võ Thiện Nhân đột nhiên khẽ động, thần sắc đang bình ổn bỗng biến chuyển, có phần phấn khích, khóe miệng hơi nhếch lên.

Lúc này, trong cơ thể luồng chân linh khí to dày đang dần dần chuyển động, theo ý chí của Võ Thiện Nhân mà từ từ di chuyển, tuy rất chậm nhưng thực sự hắn đã bắt đầu điều khiển được nó theo ý muốn. Sau một hồi loay hoay, cuối cùng luồng chân linh khí cũng bị hắn ép chạy vào cửa ngõ đan điền.

Thoáng lưỡng lự, Võ Thiện Nhân liền mạnh bạo đẩy luồng chân linh khí chui tọt vào trong.

Lập tức, đan điền như cái bình chứa, chân linh khí ào ào xông vào đánh chiếm. Võ Thiện Nhân thần tình nghiêm túc, cố gắng không để xảy ra sai sót.

Đột nhiên biến cố xảy đến, luồng chân linh khí vừa chảy vào đan điền bỗng dưng trở lên cuồng bạo, như con ngựa đứt dây cương, có dấu hiệu muốn phá vỡ đan điền chui ra.

Võ Thiện Nhân kinh hoảng, nếu đan điền nổ tung thì cái mạng hắn chắc chắn đi tong. Hắn vội vàng điều chỉnh tâm thần, nhẹ nhàng vỗ về, trấn áp luồng chân linh khí bất hảo. Nhưng hành động của hắn như càng khiến luồng chân linh khí bị chọc giận, sức công phá bất ngờ tăng lên mấy lần.

Cảm giác đau đớn kịch liệt khiến mồ hôi trên người Võ Thiện Nhân tuôn ra như suối. Cơ thể hắn run rẩy dữ dội, mặt mày xanh như tàu lá.