Ma Thần Chúa Tể

Trạng thái:

Đang ra

Độ dài:

4 Chương
5/5(9 đánh giá)

Giới thiệu truyện

Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ hay online. Truyện Ma Thần Chúa Tể là một doc truyện hay của tác giả Giẫm Nát Cửu Tiêu sáng tác thuộc thể loại Tiên hiệp, Huyền huyễn, với diễn biến, nội dung truyện rất hấp dẫn và cuốn hút. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới đầy sự sáng tạo mới lạ, những tình tiết đặc sắc, giúp bạn có những trải nghiệm thích thú, mới lạ hơn.

Truyện Chữ Truyện Ma Thần Chúa Tể được cập nhật nhanh và đầy đủ nhất tại TruyenChu. Bạn đọc đừng quên để lại bình luận và chia sẻ, ủng hộ TruyenChu ra các chương mới nhất của truyện Truyện Ma Thần Chúa Tể.

“Trong núi rất nguy hiểm, ban đêm tuyệt đối đừng ra ngoài.”

“Ta vừa nghe có tiếng người cười một cách rất quái dị.”

“Ta thấy hắn rồi, nhưng trang phục trên người hắn thật là quái lạ.”

“...”

“Hắn cười thật là bỉ ổi.”

Trời tối, mười mấy người già trẻ lớn bé đi ra ngoài cổng thôn, trên mặt tất cả đều mang vẻ kinh dị.

Trưởng thôn ồ một tiếng, răng vàng lấp lò, trầm giọng nói: “Lỗ tai ta thính vô cùng, ta nghe hắn nói...”

Đại bá vểnh lỗ tay, kéo dài như cái muỗng, tò mò hỏi: “Trưởng thôn ngài đâu phải ngày một ngày hai không ăn, tại sao lại nói không thành lời?.”

Đại thúc trợn mắt nhìn đại bá, quát khẽ: “Trưởng thôn không có đói, ngươi lầm, ngài ấy làm gì ăn mà bị đói.”

Mười mấy cặp mắt dồn về thân hình gầy gò của trưởng thôn.

Khúc khích.

Mọi người che miệng cười.

Trưởng thôn học pháp thuật, mấy năm không ăn chẳng hề gì, ngoại trừ thân thể co lại vài vòng, tóc ít đi một chút. Nhưng mà, mắt ngài ấy sáng rực, tai bay một dặm, soi thấu hết thảy.

Trưởng thôn lại ồ một tiếng, giơ tay lên đè xuống, thân thể gầy gò phát run, một con chuột nhỏ nhảy ra, hống một tiếng u oán liền lao về bóng đêm trước. Khi thấy chuột nhỏ chạy đi, tất cả mọi người đều im lặng, trong mắt toát ra thần sắc hâm mộ.

Bởi vì thôn nằm sâu trong đại hoang, nên mọi chuyện đều phải hành sự thận trọng. Đại hoang tràn ngập chết chóc, chỉ cần sảy chân, sẽ không ai cứu được. Ở nơi này, ở bên ngoài khi trời tối vô cùng hung hiểm, tất cả những tồn tại bình thường đều cần tìm nơi trú ẩn, thôn này chính là một trong những nơi như vậy.

Không có người nào trong thôn biết ở ngoài kia tồn tại cái gì.

Nhưng kỳ thật có ngoại lệ.

Một con chuột.

Có thể đi lẻn vào trong bóng đêm.

Có lẽ vì chỉ là chuột nhỏ, nên tồn tại ngoài kia không thèm để ý nó, mặc cho nó đi lại. Năm đó trưởng thôn ngồi ngốc ở cổng thôn, chuột nhỏ từ ngoài chạy vào thôn, hai người mắt lớn mắt nhỏ nhìn nhau, tranh đấu một hồi, thế là trở thành đồng bạn.

Trong đại hoang bao la, một con chuột nhỏ vượt lên trên tất cả.

Nó biết, nó hẳn là biết tồn tại ngoài kia là gì. Mấy năm bôn ba mệt nhọc, chạy tới chạy lui, mới chạy vào thôn sinh hoạt, thời gian ấy, nó thấy, nó nghe, viết được hẳn một tàng kinh lâu.

Trong ánh mắt hâm mộ, chuột nhỏ run rẩy bước chân đi về trước, tai nó cụp xuống, nước mắt lưng tròng.

Nó thông linh, sinh mệnh lực không thua kém gì hồng hoang ma thú trong đại hoang. Đại hoang dù hung hiểm, nhưng nó chưa bao giờ e ngại, năm đó chạy vào thôn cũng là vì miếng ăn miếng mặc, không quan hệ tới bóng đêm ngoài kia.

Một con chuột xưng bá đại hoang, đã an nhàn thành tinh, giờ phút này đối mặt với bóng đen thần bí, vậy mà lại cảm thấy khiếp sợ khôn cùng.

Đối diện nó, đêm đen như mực, một thân ảnh đen xì chậm rãi tiến lại.

Nó ngẩng đầu.

Lộ ra cặp mắt đen xì.

Hé miệng.

Cười...

...Bỉ ổi.

“Ta... muốn hủy diệt.”

Nó há miệng, gầm gừ phát ra tiếng. Ánh mắt dừng trên thân chuột nhỏ, chớp, cười hắc hắc.

“Lâu... không...gặp... Hắc!!!”

Chuột nhỏ trố mắt, mặt trắng như tờ.

Trong thôn, trưởng thôn run lẩy bẩy nói: “A Võ.”

“Ta đây trưởng thôn.”

Một tráng hán cao lớn đáp lời, đứng dậy, trên lưng mọc ra hai đôi cánh dơi. Cánh dơi cổ lão thần bí, nối liền thân, đứng đấy tựa như quỷ ngụ ở u minh.

“Đánh hắn.”

Ách.

Danh sách chương truyện

Bình luận truyện