Mị Ảnh

Chương 72: Chiến thắng chấn động

- Ầm...

Quyền tiếp theo của Ái Nhĩ Lan ẩn chứa lực đạo cường đại lại đánh vào khoảng không, mang theo từng đạo cơn lốc, tiếng xé gió mạnh mẽ vang lên bên tai mọi người.

- Tiểu tử, có bản lĩnh thì đừng trốn.

Ái Nhĩ Lan khinh thường nhìn Nghệ Phong, gân xanh trên nắm tay nổi lên, đấu khí trong cơ thể quấn quanh phía trên, lóe ra quang mang.

- Ngu ngốc!

Nghệ Phong khinh thường thốt ra từ này. Có kẻ nào lại từ bỏ sở trường của mình, dùng nhược điểm đấu với người khác?

Lời nói tràn đầy châm chọc, trong nháy mắt khiến sắc mặt Ái Nhĩ Lan tối đen, cơn tức giận bao trùm toàn thân, nắm tay lại nắm chặt thêm vài phần, gân xanh trên trán bạo động, khuôn mặt anh tuấn có vẻ dữ tợn không gì sánh được, có thể thấy được hai từ "ngu ngốc" này đã khiến hắn tức giận đến cực điểm.

- Ngươi muốn chết!

Một câu rống giận vang lên, đấu khí trong cơ thể Ái Nhĩ Lan giống như xiềng xích, theo quyển bay ra, đấu khí cường đại đập vào kinh mạch, khiến mặt hắn có chút vặn vẹo, hiển nhiên chiêu này đã mang tới thương tổn cực đại cho hắn.

Nhìn đấu khí giống như xiềng xích không ngừng hiện lên trên nắm tay, ánh mắt của Nghệ Phong cũng trở nên thâm trầm, vũ kỹ này hắn đã từng nhìn thấy trong Vũ Kỹ các.

Công pháp Nhật giai cấp thấp —— Xiềng Xích Ấn. Mặc dù chỉ là công pháp Nhật giai cấp thấp, thế nhưng sức bật lại cực kỳ cường hãn, có thể sánh ngang với Nhật giai trung cấp. Đồng thời, người thi triển cũng phải chịu đựng thống khổ cực lớn, xiềng xích vặn xoắn kinh mạch đau đớn, không phải người bình thường có thể chịu đựng được.

Nghệ Phong đương nhiên sẽ không ngu ngốc đón đỡ chiêu này của y, hắn tuyệt đối có lý do tin tưởng. Nếu hắn trực tiếp đón đỡ, hắn sẽ lập tức nằm luôn ở đây. Thân ảnh Nghệ Phong không ngừng biến ảo, mỗi lần nắm tay bạo kính lướt qua người hắn, hắn thậm chí có thể cảm giác được nóng rực bên trong.

Nhiều lần vồ hụt, khiến không khí trong không gian kích xạ bắn ra, không khí vô hình phảng phất giống như mặt nước cực đại, mang theo từng đợt sóng vỗ bắn ra xung quanh, có thể thấy được lực đạo trong quyền này.

Một quyền này cũng khiến tất cả mọi người chấn động. Không ngờ Ái Nhĩ Lan cũng không phải kẻ xuất sắc lại có vũ kỹ cường thế như vậy, phong kình bay qua mặt bọn họ, khiến trong mắt hiện lên một đạo nóng cháy.

Thi Đại Nhi và Thiên Nghịch liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương: bọn họ có thể không sợ hãi vũ kỹ Nhật giai, thế nhưng quyền pháp bá đạo và ngang ngược như vậy, lại khiến trong lòng bọn họ khiếp sợ.

Kình khí lướt qua người, khiến Nghệ Phong vô cùng cẩn thận. Quyền pháp này không chỉ có lực đạo bá đạo kinh người, quan trọng nhất là, tốc độ ra quyền ngày càng đề thăng, mấy quyền vừa rồi Nghệ Phong thiếu chút nữa không kịp né tránh. Quyền kình sát bên người khiến hắn cảm giác lồng ngực nóng rực.

- Khốn khiếp. Tại sao tên gia hỏa này lại tu luyện được như vậy. Xiềng Xích Ấn của hắn ít nhất luyện tới đại thành, bằng không tuyệt đối sẽ không có hiệu quảnhư vậy.

Nghệ Phong thầm mắng chửi. Thế nhưng không thể không cảm thán. Mỗi một vị đệ tử Thánh địa đều là thiên tài kiệt xuất. Trước đây, hắn thật sự đã quá xem thường mọi người.

Ái Nhĩ Lan có thể chịu khổ như vậy, để luyện thành Xiềng Xích Ấn. Còn những người khác thì sao? Sợ là tất cả bọn họ đều ẩn giấu rất nhiều bí mật.

Nghệ Phong chật vật tránh né, khiến phần lớn những người đứng xem âm thầm vui mừng, hận không thể đánh một quyền lên người Nghệ Phong, để hắn vĩnh viễn không dậy được nữa.

Nghĩ vậy, tất cả đều đưa ánh mắt về phía thân ảnh giống như nữ thần, lại phát hiện trên khuôn mặt xinh đẹp vô cùng của nàng lấp lánh nụ cười, hình như không có chút lo lắng.

Cảnh tượng này khiến bọn họ càng giận dữ, tựa hồ quên mất thân phận phế nhân của Nghệ Phong, hướng về giữa sân mắng to:

- Ái Nhĩ Lan, đánh tên tiểu tử đó thành thịt vụn đi, đánh chết hắn….

Ái Nhĩ Lan nghe thấy những tiếng rống giận kia, hắn không nhịn được hung hăng nhổ một ngụm nước bọt. Mặc dù bản thân hắn hiện tại đang chiếm thế thượng phong, thế nhưng vẫn không có cách nào xử lý được tiểu tử này. Tốc độ quỷ dị cũng có thể né tránh nắm đấm của hắn. Mặc dù chỉ hơi mỏi mệt, thế nhưng, đau đớn của đấu khí trong kinh mạch mang đến khiến trán hắn toát mồ hôi lạnh, khóe miệng hơi co quắp.

Nghệ Phong tựa hồ không chú ý tới những điều này, hắn vẫn chớp động thân ảnh như trước, thậm chí ngay cả cơ hội xuất thủ cũng không có. Trận chiến này hình như sắp xếp cho hắn để nghiệm chứng thân pháp Mị Ảnh tu luyện như thế nào.

- Phong ca ca, ca ca thật nhu nhược, chỉ biết lẩn trốn.

Nghệ Phong lại một lần nữa tránh thoát nắm đấm bá đạo, nhưng một thanh âm giống như tinh linh bỗng nhiên vang lên bên tai mọi người, trong giọng nói tràn đầy châm chọc.

Bất đắc dĩ lắc đầu, Nghệ Phong biết, tiểu ma nữ rõ ràng muốn đổ thêm dầu vào lửa. Hiển nhiên hiện tại nàng xem màn kịch này có chút khó chịu, muốn có chút kích thích. Nhưng lẽ nào tiểu ny tử này thực sự cho rằng ta có thể đón đỡ nắm đấm của Ái Nhĩ Lan hay sao.

- Người nhu nhược...

Thi Đại Nhi kêu to, khiến trong nháy mắt tất cả mọi người đều hưng phấn, tất cả đồng loạt kêu Nghệ Phong nhu nhược, hiển nhiên, cấu nói này của Thi Đại Nhi khiến bọn họ đều sảng khoái.

- Câm miệng, các ngươi mới là người nhu nhược.

Thi Đại Nhi khẽ kêu lên, đưa đôi mắt đẹp lạnh lùng nhìn mọi người, rất có khuynh hướng giết người. Nhãn thần này, trong nháy mắt khiến mọi người câm như hến, tất cả lại chuyển hướng ánh mắt về phía Nghệ Phong trong sân, hận không thể quát hắn.

Trên khuôn mặt lạnh lùng của Thiên Nghịch, lúc này cũng hiện lên một tia nghiền ngẫm: Xem ra, tiểu ma nữ này cũng học được ở Nghệ Phong rất nhiều thứ. Ít nhất chiêu này chỉ cho phép châu quan phóng hỏa, không cho phép bách tính đốt đèn nhóm lửa.

Nghệ Phong cảm giác được từng ánh mắtsát nhân kia, không khỏi cười khổ: mẹ nó, tiểu ma nữ mắng các ngươi, các ngươi lại đi trút hận vào ta.

Nhưng Nghệ Phong cũng không muốn mãi trốn tránh như vậy. Ái Nhĩ Lan lại tiếp tục tung quyền tới, co quắp trên mặt càng thêm lợi hại. Quyền thế vừa rồi còn bá đạo đến cực điểm, cũng hơi yếu đi vài phần.

Nghệ Phong nhìn Ái Nhĩ Lan tiếp tục tung quyền về phía mình. Nhãn thần của hắn sáng lên: Chính là lúc này.

Trong sự khó hiểu của mọi người, Nghệ Phong chậm rãi vươn cánh tay phải trắng trẻo khiến nữ nhân cũng phải đố kị, nghênh đón quyền thế bá đạo kia.

Mọi người đều trợn trừng mắt, liếc mắt nhìn nhau, cảm thấy vô cùng khó hiểu.

Một quyền mềm nhũn này, chẳng lẽ còn có thể đối chọi với một quyền vô cùng khí phách kia? Nghệ Phong không phải là kẻ ngốc chứ?

Thế nhưng, cảnh tượng phát sinh trước mắt lại khiến tất cả mọi người đứng ngây tại chỗ. Tất cả dụi mắt, như không thể tin được màn trước mặt mình là thật .

Sau khi bàn tay mềm nhũn đón nhận nắm đấm của Ái Nhĩ Lan, bộc phát ra một trận trầm muộn, mấy đạo kình khí phụt ra ngoài, hai người đều lùi về phía sau mấy bước, và bàn tay Ái Nhĩ Lan lại đang run rẩy.

Trận chiến này, một chưởng quỷ dị của Nghệ Phong lại giành được phần thắng sao?

Trong đầu mọi người tựa hồ còn chưa kịp phản ứng, thân ảnh của Nghệ Phong lại đột nhiên biến ảo, trong khi Ái Nhĩ Lan rút lui, nắm tay của Nghệ Phong lại nện vào lồng ngực Ái Nhĩ Lan.

- A... Nguồn truyện: Truyện FULL

Cùng với một đạo quỹ tích huyết hồng, Ái Nhĩ Lan hung hăng nện xuống mặt đất. Trái tim mọi người cũng giống như mặt đất, đột nhiên chấn động mấy cái.

Thất bại? Hai chiêu mà hắn xuất ra đều thất bại?