Nam Việt Đế Vương

Chương 56: Đồ Ngu!

Mấy người còn lại cũng lục tục đứng lên, vẻ mặt cũng muôn màu muôn vẻ. Có người thì khóe miệng nhếch lên, xem ra có được không ít thu hoạch. Kẻ thì chau mày ủ dột, khuôn mặt đầy vẻ suy tư. Tên thì ngơ ngơ ngác ngác, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

" Mấy anh chị xong xong hết rồi chứ. Bấy giờ thì thử thực hành một chút đi. Tôi giờ bận một số việc, nên hôm nay tự học đi."

Gã nói xong liền quay người bỏ đi, mặc cho đám học sinh đứng đực ở đó.

"Đây là sự thật? Hôm này không phải lao động khổ sai nữa. Ha ha."

"Tuyệt quá, tuyệt vời. Trần Phong, cậu là phúc tinh của bọn mình. Cậu vừa đến, thế là hôm nay thầy ấy cho nghỉ sớm, ha ha ha...."

.....

Mọi người hò hét sung sướng, khiến một người đang trong trạng thái hơi chút buồn bã như Trần Phong cũng cảm thấy vui lây.

"E hèm, mọi người hãy chú ý một chút. Cố gắng đánh xong một chiêu này, nếu không một lúc nữa thầy về kiểm tra thì không xong đâu."

Quang Huy cười nhẹ, nhắc nhở mọi người một chút. Chính hắn cũng rất vui mừng, không ngờ hôm nay lại không phải học cật lực, không phải chịu áp lực từ ông thầy khó tính đó.

Trần Phong lúc này cũng không có việc gì làm bèn khoanh chân ngồi xuống, chỉnh lại tâm tình một chút rồi bắt đầu cảm nhận Linh khí xung quanh, chuẩn bị hấp thu vào cơ thể. Sau mấy tiếng đồng hồ không hấp thụ Linh khí, vậy mà hắn có thể cảm nhận được lượng Chân khí trong cơ thể mình mất đi một thành!

"Linh khí nồng đạm như thế này, tuy so với Linh dịch thì thua kém xa, nhưng mà vẫn tốt hơn ngoài kia không biết bao nhiêu lần! Huyệt đạo, mở!"

Hắn há miệng hút sâu một hơi, lập tức vô số Linh khí như nước lũ cuồn cuộn tràn vào phổi hắn, sau đó từ phổi lan tràn khắp ngực, rồi đến đầu, bụng, hai tay, hai chân.

"Hô! Thoải mái!"

Hắn thở mạnh một hơi, phun ra một luồng khí có phần đen đ-c, đó là tạp chất trong Linh khí sau khi được cơ thể hắn lọc. Cơ thể người như cái sàng vậy, phổi cùng các huyệt chính là lớp đầu tiên, sau đó các đường kinh mạch là lớp thứ hai, lớp cuối cùng là các tế bào. Sau ba lớp này, linh khí sẽ bị thân thể luyện hóa, biến thành Chân khí, dùng cho riêng mình.

Hắn thầm cảm nhận Chân khí trong người, khẽ gật đầu thỏa mãn. Sau một lần hô hấp như vậy, Chân khí trong người hắn không ngờ lại tăng thêm một thành phần đã mất đi. Vậy thì hắn chỉ cần hô hấp như vậy chín lần nữa thì có thể đem Chân khí trong cơ thể mình bổ sung đầy đủ trở lại, sau đó có thể gia tăng công lực.

"Hút, hút, hút, ta hút!"

Trần Phong tựa như một đầu cá voi vậy, liên tục phun ra nuốt vào Linh khí, làm lớn mạnh Chân khí trong cơ thể. Mà mọi người rất nhanh đều lộ ra vẻ quái dị, bởi họ cảm nhận được Linh khí có phần mỏng đi không ít, hơn nữa lại còn mất theo quy luật. Cứ một lúc thì Linh khí lại hạ xuống một đoạn, sau đó lại miễn cưỡng khôi phục lại như ban đầu..... Lặp đi lặp lại như vậy gần trăm lần.

"Qúai dị, có chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ căn phòng có vấn đề?"

Mọi người nhao nhao hoảng hốt hỏi nhau, tất cả đều tỏ vẻ không hiểu. Linh khí đột nhiên biến mất, sự việc này vô cùng nghiêm trọng, thậm chí bọn hắn có thể bị trách phạt. Đương nhiên không ai suy nghĩ một Luyện khí cảnh như Trần Phong lại có thể hấp thu Linh khí trong không gian, hơn nữa lại mạnh mẽ như vậy, hiệu suất kinh người như vậy.

Trong lúc mọi người lùng sục khắp nơi tìm lí do thì ở đây, Trần Phong của chúng ta vẫn mải mê hấp thu Linh khí, không quan tâm chuyện gì xảy ra.

Lần thứ ba trăm!

Luyện khí trung kì!

Trần Phong thở mạnh một hơi, khóe miệng khẽ nhếch lên một đường cong quỷ dị. Không ngờ hắn chỉ dùng một ít thời gian như vậy mà có thể tăng cường Chân khí lên một tầng. Nhưng rất nhanh nụ cười gian của hắn liền bị đông cứng, bởi Chân khí của hắn đang bị một cỗ sức mạnh thần bí hút lấy, cắn nuốt sạch sẽ, thậm chí tốc độ so với lúc nãy còn nhanh hơn một mảng lớn!

Nguy rồi!

Trần Phong hoảng hồn, Tinh thần lực mở ra hết cỡ, tựa như một cái miệng lớn đem vô số Linh khí xung quanh hút vào miệng, vào các Huyệt trên thân thể, mặt khác lại hóa thành vô số tia nhỏ, tức tốc di chuyển đến nơi Chân khí mới được sinh ra, dùng toàn lực giữ lại, không cho Chân khí bị nuốt mất.

Mọi người đang đi chung quanh lùng sục thủ phạm đột nhiên cảm giác được như có cái gì đó quét qua thân thể mình, bao trọn thân thể mình, vô cùng khó chịu. Tinh thần lực của Trần Phong đã ngang với Ma pháp sư cấp 2 đỉnh cao, cường đại không gì sánh được. Bởi Tinh thần lực đạt đến Ma pháp sư cấp 2 đỉnh cao, liền có thể so sánh với Ngoại Cương cấp cao thủ. Mà Ma pháp sư cấp hai bình thường chưa thể cho Tinh thần lực thoát khỏi thân thể, chỉ có thể ở trong thân thể mà thôi. Trần Phong có thể làm cho Tinh thần lực thoát khỏi cơ thể, đây chính là một bí mật của hắn, sau này sẽ rõ.

Nhớ có thêm Tinh thần lực mà Chân khí của hắn bắt đầu ổn định lại, tuy vẫn bị hút đi nhưng tốc độ đã giảm đi không ít.

" Nguy hiểm thật, rốt cuộc là có chuyện gì? Mới trôi qua một lúc mà Chân khí đã bị hút mất phân nửa, lại rơi xuống Luyện khí sơ kì rồi. "

Trần Phong buồn bực nghĩ thầm, cảm thấy vô cùng khó chịu. Chân khí vừa mới hình thành một lúc, liền bị cái thứ quái quỷ kia hút đi, may mà hắn nhanh trí, dùng Tinh thần lực giữ lại Chân khí, nếu không chắc hắn đã bị hút sạch sành sanh rồi. Hắn dựa vào Tinh thần lực quét quanh thân thể mình, liền phát hiện một điều:

Chân khí của hắn, không ngờ lại bị 2 thứ hút đi. Thứ nhất lại chính là các tế bào của hắn!

Trần Phong dở khóc dở cười, không biết nên vui hay nên buồn. Cái này có thể tính là làm phản được hay không?

Hắn lại tiếp tục theo dõi Chân khí của mình, một lượng không ít Chân khí không biết bị thứ gì dẫn dắt, không nhanh không chậm theo các đường kinh mạch chạy lên đầu, sau đó tụ tập ở Mi tâm rồi biến mất hút, hắn không thể theo được nữa.

" Mọi người, phiền mọi người tránh về phía góc phòng, có được không? Việc này rất gấp, làm ơn."

Trần Phong đột nhiên mở miệng nói, thanh âm vang vọng cả căn phòng. Mấy người khác cũng quay người nhìn lại, thấy vẻ mặt tràn đầy nghiêm trọng của hắn nên dù không hiểu có chuyện gì xảy ra thì cũng nhanh chân chạy về phía góc phòng, nhìn chằm chằm hắn.

"Tinh thần lực, ra đây!" Hắn gào thét trong lòng, Tinh thần lực từ trong thức hải phun trào, hóa thành vô số cánh tay đem Linh khí xung quanh hết thảy thu lại gần người mình, rồi miệng há lớn, cùng với toàn bộ Huyệt đạo mở hết cỡ, dùng toàn lực hút chúng vào cơ thể mình.

Linh khí từ bốn phương tám hướng vọt tới, phút chốc quanh thần hắn có từng luồng từng luồng sương mù mờ ảo, thậm chí còn có dấu hiệu hóa thành dịch! Linh khí ngưng dịch, đây là nồng đậm đến mức độ nào?

Trần Phong lần này hút Linh khí vào cơ thể, nhưng không đem chúng luyện hóa, biến thành Chân khí của mình, mà lại dùng Tinh thần lực dẫn dắt, truyền lên đầu, tập trung vào mi tâm.

Oanh Oanh Oanh

Trong thức hải của hắn, không gian rung động liên tục, tựa hồ có thể sụp đổ. Hắn nhanh chóng minh tưởng Long Thần Minh tưởng quyết, một tôn Thần nhân đầu rồng thân người xuất hiện, định trụ không gian, giữ cho mảnh không gian này ổn định.

Ầm Ầm Ầm

Linh khí chen chúc mà tràn vào Tinh thần hải của hắn, không ngờ lại bị đốt tre đang lơ lửng ở xa xa kia cướp sạch, khiến cho đốt tre phút chốc tỏa ra hào quang màu xanh lục vô cùng chói mắt. Mà Tinh thần hải vốn chỉ là một mảnh không gian rộng lớn, đột nhiên từ phía dưới vô số cây xanh mọc lên, muôn màu muôn vẻ, khiến mảnh thế giới phút chốc tràn đầy sức sống.

Ý thức Trần Phong ngơ ngẩn nhìn mảnh không gian này, trong lòng cảm thấy vô cùng kinh hãi. Lúc vận dụng Hỏa Thần Minh tưởng quyết, Tinh thần hải từng hóa thành biển lửa, nhưng nếu so về độ thật cùng độ mạnh mẽ thì kém xa cánh rừng này. Từng luồng khí màu xanh lục bay lên, nhập vào ý thức hắn, khiến ý thức hắn phút chốc tràn đầy sức sống, Tinh thần lực cũng mạnh lên không biết mấy lần!

Giữa lúc này đột nhiên lại có dị biến. Toàn thân ý thức của hắn không ngờ lại mọc ra từng cái lông vũ, tựa như lông chim vậy, màu trắng muốt, tỏa ra từng luồng từng luồng sáng đẹp đẽ vô cùng. Hai tay hắn cũng dần dần dài ra, hóa thành cánh chim. Hai chân hắn lại hóa cứng trở lại, từ năm ngón biến thành ba ngón.

Hắn không ngờ lại hóa thành một con chim!

Trần Phong hiển nhiên cũng nhận ra sự biến hóa này, vô cùng bối rối, chỉ biết vỗ cánh mà bay giữa mảnh không gian này.

"Cát, Cát...."

Một thanh âm tràn đầy vẻ trẻ con vang lên, nghe vào liền biết người phát ra thanh âm rất vui mừng.

Trần Phong ngẩng đầu nhìn lên cao, chỉ thấy một tên nhóc cỡ ba bốn tuổi, làn da có phần xanh mướt, mềm mịn, trên đỉnh đầu không ngờ lại là một đám rễ tre, mọc tua tủa, trông vừa ngộ nghĩnh mà lại vừa kì dị.

"Xin chào?"

Trần Phong đưa tay ra, làm một bộ dáng chào thiện cảm hết sức có thể.

" Nhóc con, ngươi xứng?"

Cậu nhóc không thèm nhìn hắn, khoanh tay trước ngực, làm một bộ dáng kênh kiệu khiến Trần Phong ngứa răng vô cùng, có vọng động muốn lao lên túm lấy cái đám rễ tre của nó mà quăng qua quăng lại. Nhưng hắn chắc chắn không dám làm như vậy, bởi hắn mới gặp tên nhóc này lần đầu, không biết là bạn hay địch, mạnh hay yếu, tốt hay xấu,.... nếu cứ ngu ngốc lao lên sẽ rất nguy hiểm.

Nhất thời hắn không biết nên làm thế nào, đánh quay đầu định bỏ đi thì cậu nhóc đột nhiên nói:

"Ngươi thật ngu ngốc, hấp thu Linh khí thiên địa để hóa thành Chân khí, ngươi muốn phế đi căn cơ của mình à?"

" Hả?" Trần Phong vỗ cánh bay trở lại, khuôn mặt lộ ra vẻ khó hiểu.

" Chân khí là năng lượng do cơ thể tạo ra, nếu ngươi dùng Linh khí để trực tiếp tạo ra, không phải là phá căn cơ của mình là gì. Điều đơn giản như vậy cũng hỏi, ngu ngốc."

Trần Phong thất thanh kêu lên

"Nếu vậy thì phải làm thế nào?"

"Đồ ngu, ngu ơi là ngu. Tự rèn luyện cơ thể của mình đi, nếu nó mạnh đến một mức độ nhất định là được."

"Nếu như vậy thì lúc nào mới luyện đến Chuyển Linh cảnh?"

Trần Phong vô cùng không hiểu. Võ giả sau khi đạt đến Khai Huyệt cảnh, Chân khí cường đại vô cùng, liền tạo ra một bước chuyển đổi mang tính đột phá, người ta gọi là Chuyển Linh chín bước.

Chuyển Linh chín bước, Chuyển Linh cảnh, đây chính là một bức tường chắn, bức tường này cản lại vô số cao thủ trên thế giới này. Từ đây, võ giả sẽ bắt đầu cảm ngộ về Linh, Linh trong Linh hồn, chính là thế giới sản sinh ra một loại vật chất kì lạ, nó là lớp vỏ, từ đó sản sinh ra hồn phách. Nói cách khác nhục thân là lớp vỏ của Linh, mà Linh là vỏ của hồn phách. Con người sinh ra không có Linh, chỉ có hồn, vô cùng yếu ớt. Vì vậy phải cảm ngộ Linh trong thiên địa, tìm hiểu Linh trong thiên địa, thể tự tạo ra Linh của chính mình, tạo ra Linh hồn hoàn chỉnh.

Mà mỗi lần đạt được cảm ngộ từ Thiên địa, Chân khí sẽ một lần lột xác. Sau chín lần như vậy, thì Chân khí hoàn toàn hóa thành Linh lực, trở thành Linh giả, được xưng tụng một tiếng cường giả, chứ không phải là cao thủ nữa!

Mà Chín lần lột xác này, lượng Chân khí cần phải vô cùng dồi dào, nếu để thân thể tự sản sinh thì không biết lúc nào mới có đủ, chỉ có mở ra các Huyệt đạo, hấp thu thiên địa Linh khí, tạo ra Chân khí, như vậy mới nhanh chóng tấn cấp. Vậy mà bây giờ thằng nhóc này lại nói như vậy, không phải là đang lừa đảo đấy chứ?

Trần Phong nghi ngờ lườm lườm tên nhóc, thầm nghĩ nếu nó xuất hiện vẻ vui cười hay cái gì đó tương tự thì hắn sẽ lập tức tung chưởng đánh bay!

" Chuyển Linh, Chuyển Linh lại là cảnh giới gì? Ta biết Chuyển Nguyên cảnh, chứ Chuyển Linh, khoan đã, Chuyển Linh của đám Linh giả? Tên ngốc, lại đây"

Tên nhóc đột nhiên kêu lên một tiếng, tay phải mở ra, từ phía dưới lòng đất vô số dây leo điên cuồng lao lên, quấn chặt lấy Trần Phong rồi đưa hắn lại gần tên nhóc.

" Ngươi, ngươi muốn làm gì? Trần Phong vừa sợ vừa giận. Giận vì đột nhiên bị tên nhóc này chửi là đồ ngu ngốc, bây giờ còn bị nó bắt trói, tùy ý làm gì thì làm. Sợ, chính là hắn cảm giác được mình không thể di chuyển dù chỉ một chút.

"Im mồm, ai cho ngươi nói." Tên nhóc trợn mắt, khẽ đặt tay lên trán hắn.

Một lúc sau.

" Luyện thể, Luyện khí, Luyện Linh, Ma pháp sư, rốt cục sau đó đã có chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ mọi chuyện tệ đến như vậy?" Tên nhóc đột nhiên nghiêm nghị, không còn chút nào vẻ cợt nhả, vui đùa, khinh bỉ nữa, mà thay vào đó là sự trầm trọng, nghi ngại.

Đột nhiên tên nhóc nói:

" Thằng ngốc, không có ý phản kháng. Ta mượn thân thể ngươi một chút."

Nói rồi tên nhóc đột nhiên hóa thành vô số điểm sáng, dung nhập vào Tinh thần hải của mình. Mà Trần Phong cũng cảm giác được cơ thể đang dần bị mất liên kết, các giác quan cũng dần dần yếu đi, không còn cảm ứng.

Trong căn phòng.

Trần Phong vốn đang ngồi khoanh chân, xung quanh là từng đám từng đám Linh khí lượn lờ giống như từng đầu giao long di động, trông rất huyền ảo. Đột nhiên hai mắt hắn mở ra, khí thế trên thân tăng một mảng lớn, hai mắt xuất hiện màu xanh lục đầy quỷ dị.

" Tông giả cấp Ngũ hành không gian? Một đầu Nguyên mạch cấp hai?"

"Trần Phong" lẩm bẩm một mình, rồi đột nhiên miệng há lớn, Linh khí từ bốn phương tám hướng trong Linh bảo giới bị hắn dẫn dắt, hút sạch, hóa thành một cơn lốc khổng lồ bao quanh hắn. Thậm chí mặt đất Minh Dương học viện liên tục rung động, giống như có thứu gì đó muốn thoát ra.

" Kẻ nào cả gan làm loạn!"

" Ở đây lại dám làm vậy, muốn phá căn cơ của Minh Dương học viện ta sao?"

" Muốn chết!"

Bỗng nhiên ba tiếng rống giận như sấm dậy vang lên, thanh âm chấn động không ngừng, tựa như một cơn bão cuốn qua, hết thảy mọi người trong Linh bảo giới đều choàng tỉnh, nhao nhao nhìn lên bầu trời. Chỉ thấy ba bóng người ở xa xa trên cao, quanh thân uy áp khủng bố vô cùng, Linh lực hóa thành từng bàn tay lớn đè xuống mặt đất, đem bốn phía động đất trấn áp, khiến cho tòa Linh bảo giới này phút chốc yên tĩnh lại.

Tam đại thủ hộ giả của MInh Dương học viện! Họ xuất hiện rồi.

Có thể lơ lửng giữa không trung, chính là tiêu chí đầu tiên của Linh giả! Bởi Chân khí đã hóa thành Linh lực, đủ mạnh để chống lại trọng lực, nâng đỡ một người bay trên không trung rồi

Ba người nhìn lấy cơn bão Linh khí đang xoay xung quanh Trần Phong, ánh mặt không khỏi thêm phần kiêng kị. Bọn hắn không thể cảm nhận được thực lực của kẻ đang đứng ở đó, thậm chí khi Tinh thần lực quét qua kẻ phía dưới thì Tinh thần lực không khác gì muối bỏ bể, căn bản là không thể tìm hiểu được.

" Quá ít!"

Từ trong cơn lốc một tiếng thở dài vang lên, rồi đột nhiên bọn hắn thấy được một đôi cánh trắng muốt, bên trên từng luồng ánh sáng thần thánh chuyển động, rồi một đầu Chim lớn bay ra, hai cánh vỗ mạnh tạo ra từng luồng gió thổi ra bốn phía.

" Đứng lại cho ta."

Ba vị Linh giả quát lớn, ra tay toàn lực. Chỉ thấy sau đầu từng người xuất hiện từng cái hư ảnh. Người đàn ông trung niên sau gáy xuất hiện một ngọn núi lớn, vô cùng trầm trọng, nặng nề, đè cho những học viên ở dưới gần như không thở nổi. Một người khác thì trên đỉnh đầu xuất hiện hư ảnh một cây Cổ thụ, cành lá xum xuê, tán trải rộng bao quanh tất cả dãy nhà của Minh Dương học viện. Còn Lão già ở giữa thì kinh khủng nhất, quanh thân hiện ra hư ảnh một con sông lớn, nước chảy cuồn cuộn, bên trong từng con giao long bơi lội, phun ra nuốt vào thiên địa Linh khí, khí thế ngập trời.

"Trấn!"

Người đàn ông trung niên hét lớn, ngọn núi đánh xuống, tiếng gió rít gào tựa như muốn đem Trần Phong đánh bẹp. Mà người còn lại cũng nắm lấy cây Cổ thụ, quất mạnh về phía Trần Phong.

Hết chương56