Ngày Bình Thường Của Nam Thần Và Mèo

Chương 21

104.

Nửa giờ sau.

Nam thần:

– Cậu tên là gì? Đang ở đâu?

Tiểu Lam khoác một cái chăn ngồi trên salon, trong tay ôm cốc sứ, vẻ mặt lo lắng:

– …

Nam thần:

– Cậu không nói được à?

Tiểu Lam cắn răng:

– Được!

Nam thần không hiểu:

– Cậu tên gì? Ở đâu?

Tiểu Lam trợn mắt với nam thần:

– @#%^$

Nam thần:

– …

Tiểu Lam trợn mắt với nam thần:

– @#%^$!!!

Nam thần thỏa hiệp:

– Đêm nay cậu ngủ ở đây đi.

Tiểu Lam lập tức lăn dậy, quen đường đi vào phòng ngủ, ngã xuống giường, quay lưng ra cửa:

– Fuck!

Nam thần kéo cái chăn bị vứt lên đầu xuống:

– Ngủ ngon.

105.

Nam thần nhìn mĩ nam đang ngồi trước bàn, ăn điên cuồng:

– Cậu tên gì? Ở đâu?

Tiểu Lam ngẩng đầu, hung tợn nhìn đối phương:

– $^@$^!!!

Nam thần nhìn yến mạch vương bên môi người kia, yên lặng cầm khăn lau đi:

– Cậu không nhớ rõ mình tên là gì, cũng không nhớ rõ mình ở nơi nào sao?

Keng!

Tiểu Lam tức giận quẳng thìa xuống.

Nam thần nhìn Tiểu Lam đi vào phòng ngủ, sập cửa, anh đành chẳng hiểu ra sao mà đi dọn bát sữa yến mạch lớn ở trên bàn, đổ vào đĩa của Tiểu Hạ.

Rầm!

Tiểu Lam từ trong phòng lao ra, giằng lấy bát sữa yến mạch rồi ừng ực rót hết vào miệng, cuối cùng lấy mu bàn tay dốc sức lau miệng một cái.

Nam thần:

– …

106.

Tiểu Lam đứng bên cửa sổ, nhìn nam thần lưng đeo balo ngồi lên ô tô rời đi, cúi đầu nhìn mèo đen bên cạnh:

– Ngay cả chú cũng nhận ra anh, sao anh ấy lại không nhận ra chứ?

Nói rồi quay đầu lại nhìn gương:

– Hình dạng anh trước đây khác xa thế này lắm hả?

Tiểu Hạ thành thực lắc đầu.

Tiểu Lam đi vào phòng ngủ, nằm ngửa trên giường, nhắm mắt rồi trở mình, ngửi chiếc gối có mùi của nam thần:

– Thôi, về được là tốt rồi.

107.

Công viên.

Thanh niên mặc sơmi caro hồng ngồi vắt chéo chân trên ghế dài, bảy con mèo có lớn có nhỏ xếp hàng phủ phục dưới chân cậu ta, hình ảnh này khiến tất cả các khách du lịch đều phải dừng lại từ xa để nhìn.

Mèo già:

– Ngài báo hoa, mấy tên tiểu súc sinh này là tôi mang tới cho ngài.

Mèo hoang A:

– Ngài báo hoa, xin lỗi!

Tiểu Lam:

– Nghe nói lúc tao đi thì chúng mày đắc ý lắm?

Mèo hoang B:

– Không thể nào không thể nào!!!

Tiểu Lam khom lưng, híp mắt quan sát mèo hoang:

– Lại còn nói nam thần không thích tao nên nói dối để mang tao đi?

Mèo hoang C:

– Đây tuyệt đối không phải lời lúc đầu của chúng tôi!

Tiểu Lam ngồi xuống:

– Tự nói đi.

Mèo hoang A, B, C, D, E, F tập thể quỳ rạp trên đất:

– Hu hu hu, ngài là mèo lớn có lòng đại lượng! Xin ngài tha thứ cho chúng tôi!

Tiểu Lam:

– Muốn tao tha thứ cho chúng mày cũng được. Hiện tại, tao đang gặp một chút rắc rối, nếu chúng mày có thể nghĩ biện pháp giải quyết thì chuyện trước kia tao sẽ bỏ qua.

Mèo hoang A, B, C, E, F đồng thanh:

– Nhất định vì ngài mà sau ngựa trước mèo!

Tiểu Lam nhíu mày:

– Sao nó không lên tiếng?

Mèo hoang A:

– À, không có gì, trước đây D bị sốt nên ngốc.

Rồi nó cào D một phát:

– Mau tỏ thái độ đi!

Mèo hoang D:

– Meo meo miao, ngài báo hoa, tôi yêu ngài!

Tiểu Lam:

– …

108.

Nam thần đứng trong phòng khách vắng lặng:

– Đi rồi à?

Giờ cơm tối.

Rầm!

Nam thần đứng trong phòng bếp, quay đầu lại thì vừa vặn nhìn thấy một thanh niên mặc áo sơmi caro trèo từ cửa sổ phòng bếp vào. Người đó liếc anh một cái rồi tự mở tủ lạnh, mở một chai nước khoáng, vừa uống vừa đi vào phòng khách. Mấy giây sau, một con mèo rõ là béo cũng chui từ cửa sổ vào, tiến tới phòng khách, lại mấy giây nữa, một con mèo đốm rất khêu gợi nhảy vào từ cửa sổ, tiến tới phòng khách…

Nam thần đến phòng khách, nhìn thanh niên đang ngồi uống nước trên salon, hai chân vắt chéo, dưới chân là một đám mèo.

109. Nhật kí của nam thần.

Cảnh này nhìn thật quen thuộc.

P.S: Hôm nay cứ để cậu ta ở lại thêm một đêm đi.