
Ngày Ngày Đêm Đêm Tìm Kiếm Ma Tôn
Giới thiệu truyện
Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ hay online. Truyện Ngày Ngày Đêm Đêm Tìm Kiếm Ma Tôn là một đọc truyện online full của tác giả Thiếp Tại Sơn Dương sáng tác thuộc thể loại Tiên hiệp, Huyền huyễn, Đam mỹ, Dã sử, Trọng Sinh, Cổ Đại, với diễn biến, nội dung truyện rất hấp dẫn và cuốn hút. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới đầy sự sáng tạo mới lạ, những tình tiết đặc sắc, giúp bạn có những trải nghiệm thích thú, mới lạ hơn.
Truyện Chữ Truyện Ngày Ngày Đêm Đêm Tìm Kiếm Ma Tôn được cập nhật nhanh và đầy đủ nhất tại TruyenChu. Bạn đọc đừng quên để lại bình luận và chia sẻ, ủng hộ TruyenChu ra các chương mới nhất của truyện Truyện Ngày Ngày Đêm Đêm Tìm Kiếm Ma Tôn.
Tĩnh Tâm điện lặng yên không một tiếng động.
Ba mươi chiếc bàn dài được đặt ngay ngắn trong điện.
Tất cả thí sinh ngồi ngay ngắn trước bàn, tay cầm bút, đọc nhanh như gió, trả lời các câu hỏi trên giấy.
Lúc này nén hương đã đốt được một nửa, có nghĩa là chỉ còn nửa giờ nữa sẽ kết thúc cuộc thi.
Hầu hết thí sinh đều hiện rõ vẻ lo lắng trên mặt.
Đây là kỳ thi thăng cấp ba năm một lần của Xích Dương phái, để đệ tử ngoại môn có cơ hội bước chân vào nội môn.
Đầu tiên là thi võ, sau là thi văn.
Đã trổ hết tài năng ở đài thi võ, bọn họ đều ở Trúc cơ sơ kỳ, thực lực cũng không chênh lệch bao nhiêu.
Hiện tại đã đến giai đoạn kiểm tra trình độ nắm giữ đối với trận pháp, phù thuật và đan dược.
Tạ Kha ngồi ở một góc của Tĩnh Tâm điện, bình tĩnh thư thả làm bài.
Hắn mặc quần áo tiêu chuẩn của đệ tử ngoại môn Xích Dương cung, y hệt 29 người còn lại, áo trong trắng như tuyết, áo ngoài xanh da trời.
Nhưng cách làm bài thong thả của hắn, lại vô cùng nổi bật giữa phòng thi.
Giám thị ngồi phía trên là hai vị trưởng lão Kim Đan kỳ.
Một người sắc mặt nghiêm túc, không giận tự uy, tầm mắt qua lại quét qua mỗi người; người còn lại cười tủm tỉm, vuốt vuốt chòm râu thật dài, ánh mắt cố ý vô tình nhìn về phía Tạ Kha.
Tạ Kha đọc đề, múa bút thành văn, một đường đi thẳng không gặp trở ngại.
Mấy câu hỏi trong đề hắn không để vào mắt.
Ẩn thân phù.
Đây không phải loại phù mà đứa trẻ ba tuổi nào cũng vẽ được à?
Đoạt xá trận.
Cái này còn phải đọc khẩu quyết nữa?
Cố nguyên đan.
Thảo dược luyện ra nó còn đáng giá hơn!
Mọi cử động của hắn đều không thoát khỏi tầm mắt giám thị.
Trần trưởng lão đưa mắt ra hiệu với đạo hữu bên cạnh, dùng thần thức nói: "Ngươi nhìn Tạ Kha xem."
Từ trưởng lão vẫn luôn khịt mũi coi thường việc giám thị chỉ chăm chú nhìn đúng một người: "Nhìn hắn làm gì, cái bài thi sai tứ tung của hắn có gì đáng để xem."
Trần trưởng lão nói:"Ngươi sai rồi.
Tạ Kha trả lời không sót một câu nào, hơn nữa" Trần trưởng lão cười đến ý vị thâm trường "Lại còn đúng hết."
Từ trưởng lão hơi kinh ngạc, cũng nghiêm túc nhìn về phía Tạ Kha, đọc từng chữ hắn viết, sửng sốt:" Quả thật đúng hết."
Ngay sau đó y liền tỏ vẻ chán ghét ra mặt: "Chắc chắn là đã biết đề từ trước.
Hắn lại dùng tên của Trọng Dương đạo nhân tung hoành bên ngoài, muốn làm gì thì làm."
Trần trưởng lão cười: "Ngươi nghĩ nhiều rồi, lần này người ra đề là Dược phong chủ Trọng Minh đạo nhân, ngang hàng với cha hắn, hắn không thể uy hiếp được."
Nếu vậy, mọi chuyện sẽ trở nên có chút kỳ quái.
Xích Dương cung không ai không biết tên của Tạ Kha.
Phế linh căn, đầu óc ngu dốt, đã vậy còn tham lam háo sắc, độc đoán ương ngạnh, là nhi tử của một vị trưởng lão Nguyên Anh.
Mấy tháng trước, hắn chọc đến cả Thẩm Vân Cố, sau bị đuổi ra ngoại môn.
Thẩm Vân Cố là ai, là người mạnh nhất đương thời, thủ tịch đại đệ tử dưới trướng chưởng môn, một thiên tài khiến khắp thiên hạ phải kinh ngạc.
Toàn bộ Xích Dương cung cũng chỉ có một mình loại người ngu xuẩn mắt mọc sau đầu như Tạ Kha mới dám đi trêu chọc.
Cuối cùng tự mình nhận quả đắng, cha hắn cũng không giúp được.
Hắn bị giam tầm một tháng, trực tiếp bị hạ từ nội môn xuống thành ngoại môn đệ tử.
"Hắn gian lận à?"
Từ trưởng lão đề cao cảnh giác, kiên quyết không để viên cứt chuột như Tạ Kha làm rối loạn trật tự trường thi.
"Ta đã nhìn hắn một lúc, không hề gian lận." Trần trưởng lão thở dài, cười ha hả, nói: "Xem ra lần này hắn rất chăm chỉ."
Từ trưởng lão nhất quyết không chịu tin: "May mắn thôi."
Tuy lời này nói ra hắn cũng thấy phi logic.
Hai vị trưởng lão Kim Đan nói chuyện với nhau bằng thần thức, im lặng không tiếng động.
Nhưng cho dù Tạ Kha có nghe được, hắn cũng sẽ không để ý.
Hắn vừa gật gù vừa trả lời câu hỏi.
Hắn mở đến đề cuối cùng.
Câu hỏi đầu tiên đã khiến hắn bừng tỉnh.
—------Phượng hoàng thần tôn đã từng niết bàn ba lần, niết bàn ở đâu và để làm gì?.
Tạ Kha nhìn thật lâu.
Ba lần????
Lấy đâu ra ba lần?
Có mỗi hai lần.
Lần đầu tiên, sinh ra cùng trời đất.
Lần thứ hai, trọng sinh tại Bất Chu sơn.
Hắn cũng chỉ trả lời hai lần.
Lần niết bàn thứ ba, chưa từng nghe.
Hắn tiếp tục đưa mắt nhìn xuống.
Lục tục trả lời vài câu tiếp theo.
Tạ Kha nhìn thấy câu cuối cùng của đề.
Hắn dứt khoát đặt bút xuống.
—-----Liệt kê mấy chuyện ác ma đầu Tạ Tri Phi đã từng làm, Tạ Tri Phi chết thảm như thế nào.
Tạ Kha: Ấy chà, có chút thú vị.
Hắn cúi đầu, mái tóc đen dài như suối đổ xuống bàn.
Trong một góc phòng, đúng lúc ánh sáng xuyên qua khung cửa sổ, chiếu vào bên cạnh hắn.
Thiếu niên ngồi thẳng người, thoạt nhìn rất có khí chất của một người phong nhã.
Ma đầu Tạ Tri Phi, đều là chuyện của hơn một ngàn năm trước.
Không có linh căn, dùng võ nhập đạo, pháp khí của hắn chính là ngọn lửa trong lòng bàn tay.
Dù là phàm nhân, hắn đã một mình vươn lên đứng đầu mọi kiếm tu pháp tu, một thân một mình, vang danh thiên hạ.
Sau đó hắn nhập ma, tàn sát sạch sẽ cả một tòa thành trăm người.
Cuối cùng bị tu sĩ chính đạo tru sát tại biển Vô Độ..
Chìm vào đáy biển, xương cốt không còn.
Đây là câu chuyện hắn được nghe kể về chính mình từ hậu nhân, nghe có chút kỳ ảo.
Tạ Kha nhướng mày.
—---Bao nhiêu chuyện ác?
Đời trước của hắn làm chuyện ác chỉ đơn giản có 2 loại thôi.