
Nghịch Thiên Tiểu Tử
Giới thiệu truyện
Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ hay online. Truyện Nghịch Thiên Tiểu Tử là một truyện online full của tác giả Thoát Phàm Nhập Tiên sáng tác thuộc thể loại Tiên hiệp, Dã sử, Huyền huyễn, Đô thị, Du Hí Dị Giới, Xuyên Không, Đô Thị Dị Năng, Hệ Thống, với diễn biến, nội dung truyện rất hấp dẫn và cuốn hút. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới đầy sự sáng tạo mới lạ, những tình tiết đặc sắc, giúp bạn có những trải nghiệm thích thú, mới lạ hơn.
Truyện Chữ Truyện Nghịch Thiên Tiểu Tử được cập nhật nhanh và đầy đủ nhất tại TruyenChu. Bạn đọc đừng quên để lại bình luận và chia sẻ, ủng hộ TruyenChu ra các chương mới nhất của truyện Truyện Nghịch Thiên Tiểu Tử.
-Thằng kia chảy không thoát đâu.
Một chàng trai trẻ đang dốc hết sức chạy vì đang bị một đám côn đồ đuổi đánh. Dẫn đầu là một người đàn ông thân hình vạm vỡ cùng một đám thanh niên hai mươi mấy tuổi.
-Con mẹ tụi mày, có ngon dí theo tao đi, nếu để tao thoát được thì chết mẹ tụi mày.
Thực ra thì chàng trai ấy là một côn đồ mới nổi nhưng vì làm ăn trên đất của đám người này nên mới bị đuổi đánh. Nhưng cậu ta đâu phải tay mơ, vì cậu ta mồ côi nên từ nhỏ phải lăn lộn kiếm sống qua từng ngày, từ nhỏ đánh nhau như là ăn cơm bữa nên đánh hoài thành quen nên khi lớn mới có cái tay nghề cao như thế.
-Mày chạy qua bên kia chặn nó cho tao. À mà thôi khỏi hướng đó là ngỏ cụt rồi.
Tên cầm đầu nói với lũ đàn em.
-Chết tiệt.
Chàng trai kia vì bất cận nên đã chạy vào ngõ cụt vì chưa rõ đường ở nơi này. Nhưng vì thế cái giá phải trả là quá lớn.
-Sao hả, sao không chạy tiếp đi nhóc. Hết chạy nổi rồi hả.
Tên cầm đầu miệng nhếch lên nói.
-Tại tao xui thôi. Có ngon lên đánh solo mày.
Chàng thanh niên cũng nhếch miệng lên nói với vẻ mặt lạnh lùng. À mà quên chàng thanh niên này tên Lục Kính Thiên.
-Mày tưởng tao ngu hả. Đánh solo chỉ có nước cho mày đánh, không nói nữa lên cho tao đánh cho nó chừa, dám tới địa bàn tao làm ăn hả mày.
Tên cầm đầu quát lớn lập tức cả bọn nhào vô. Kính Thiên bị đánh bầm dập hết cả người nhưng nặng nhất là ở đầu, vì bị ăn nguyên cái cây sắt vào đầu. Tuy rằng không chảy máu nhưng cũng đủ khiến đầu óc choáng váng và ngất đi.
Mấy giờ sau thì đột nhiên có một tiếng nói:
-Chết tiệt, triệu hồi sai rồi.
Bị tiếng gọi ấy làm cho sợ hãi Kính Thiên lập tức mở hai mắt ra và thức dậy. Nhưng cậu ta không còn thấy mình ở con hẻm đó nữa mà là trong một hang động trước mặt là một con suối.
-Đây là đâu thế này.
Kính Thiên cái đầu vẫn còn choáng váng nên vẫn còn mơ hồ về chỗ này. Nhưng sau một lúc thì đã tỉnh táo hơn một chút thì cậu ta tìm kiếm khắp nơi nhưng không có lối ra. Lối ra duy nhất chỉ có trên đỉnh động mà thôi, nhưng bất quá cái đỉnh động cao tới mười thướt dù có thế nào cũng không thể nhảy lên được. Trong lúc tìm kiếm thì cậu ta tìm được cả đống sách trong một căn động nhỏ gần đó.
-Hình như lúc trước từng có người sống ở đây.
Cậu ta bật thốt lên. Cậu ta bắt đầu lấy những cuốn sách ra đọc, sau một hồi thì lấy được một cuốn sách lịch sử vì quá buồn nên cầm lên đọc. Sau khi đọc xong thì cậu ta thấy choáng váng lần nữa và không tin vào mắt mình. Vì trong sách ghi đây là một thế giới tên là Thượng Minh đại lục nhưng khác ở chỗ là nơi này có một thứ gọi là tu luyện, đọc tới chỗ này thì Kính Thiên liền gấp cuốn sách này và mắng:
-Cái đéo gì thế này? Thằng cha nào viết thế này, chắc thằng nào điên nặng mới viết như vậy, đã vậy còn nói đây là lịch sử nữa mới chết chứ. Thằng này chắc mê...
Chưa nói dứt câu thì đột nhiên từ phía sau truyền đến một giọng nói của một người già, lão già này mặt trên ngươi một cái áo choàng màu đen với mái tóc bạc lăng không mà đứng chấp tay mà nói:
-ngươi đang mắng ta sao tiểu tử, mặc dù ta không hiểu hết lời ngươi nói, nhưng ta cũng đoán ra là ngươi đang mắng ta đúng không hả tiểu tử thúi kia.
Ngưng một lúc lão già kia thở dài liền nói tiếp:
-Ài, đây là Thượng Minh đại lục, không ngờ trong lúc vô ý ta đã triệu hồi ngươi tới nơi này, thật xin lỗi!
Nghe lã già tóc bạc nói xong Kính Thiên sợ hãi nói:
-Ma, ma, cứu...
Nhưng chưa kịp kêu lên cậu ta quá sợ nên ngất đi. Khi tỉnh lại thấy lão già kia đang ngồi trên bàn cầm cuốn sách viết gì đó. Lão già kia đột nhiên gấp cuốn sách lại nói:
-Tiểu tử thức dậy rồi sao, bình tĩnh nghe ta nói chưa.