Nguyên Tôn

Chương 78: Tìm cách lên đảo

Dịch giả: Oa la la

Biên: Xiaooo

Nghe Tề Hạo nói vậy, tuy vẻ mặt Chu Nguyên không thay đổi nhưng sát ý trong mắt càng ngày càng đậm. Ngọc Anh Quả rất quan trọng đối với mẫu hậu, cho nên hắn nhất định phải có được nó, cho dù có phải sử dụng bất kỳ thủ đoạn gì cũng không thể để kẻ khác đoạt nó khỏi tay hắn.

-Điện hạ.. ta cảm thấy hồ nước này có chút kỳ lạ.

Vệ Thương Lan chợt lên tiếng nói.

Nghe vậy, Chu Nguyên cũng không nhìn Tề Hạo nữa mà quay sang quan sát hồ nước trước mặt. Đồng thời hắn cũng phát hiện tất cả mọi người không ai nhảy vào hồ nước mà cướp lấy Ngọc Anh Quả, dường như hồ nước này có thứ gì đó rất nguy hiểm khiến bọn họ phải e ngại.

-Phía trên hồ nước này cũng có những mảnh kết giới được tạo ra từ nguyên văn.

Yêu Yêu ngẩng đầu nhìn lên không trung rồi nói.

Vệ Thương Lan cũng gật đầu với lời nói của Yêu Yêu, hơn nữa ông cảm giác được sự nguy hiểm từ những mảnh kết giới không hoàn chỉnh này, không thể hấp tấp lao đến được. Có thể thấy, hồ này cũng là một trong những khu vực trọng yếu ở bên trong di tích.

-Tướng quân, chẳng lẽ chúng ta không thể đi trên mặt nước hay sao?

Chu Nguyên hỏi.

Yêu Yêu lắc đầu rồi nói:

-Nước trong hồ cũng không bình thường một chút nào, chỉ cần là người có nguyên khí mạnh mẽ bước lên, nhất định sẽ bị chìm xuống dưới đáy hồ.

Vệ Thương Lan nghe Yêu Yêu nói như vậy, trong lòng có chút ngạc nhiên bèn phái vài người tiến lên thử một chút xem sao. Quả nhiên ông nhìn thấy người nào có nguyên khí càng mạnh thì càng dễ dàng chìm xuống hệt như những gì mà Yêu Yêu vừa nói.

-Ngay cả cao thủ Dưỡng Khí kỳ khó có thể bước đi trên mặt nước vậy thì....

Vệ Thương Lan nhíu mày nói phân nửa thì ngừng... Ông thầm nghĩ, nếu thật sự như vậy thì người đã đột phá Thái Sơ cảnh như ông một khi đạp lên mặt hồ thì sẽ lập tức chìm xuống rồi còn gì?!

Không những thế, ông có cảm giác đáy hồ còn nguy hiểm hơn nhiều. So với kết giới được giăng trên không trung thì không kém hơn bao nhiêu cả.

-Có vẻ chỗ này không chào đón người sử dụng nguyên khí... Chắc chắn bọn họ đã làm gì đó, như vậy chỉ cần phái thêm vài người đệ tử canh gác ở đây thì có thể bảo vệ được Ngọc Anh Quả rồi.

Yêu Yêu hé đôi môi đỏ mọng lên tiếng phân tích tình huống.

-Nếu không thể sử dụng nguyên khí thì làm sao đến hòn đảo được cơ chứ?

Tô Ấu Vi nghi ngờ hỏi.

Mà Chu Nguyên đứng bên cạnh im lặng suy nghĩ một lát, đột nhiên đôi mắt hắn lóe lên, hai người Chu Nguyên Yêu Yêu lập tức nhìn nhau một cái rồi chậm rãi nói:

-Dùng thần hồn.

Về bản chất thì sức mạnh của thần hồn khác hẳn sức mạnh của nguyên khí. Mà Chu Nguyên cũng phát hiện lúc hắn vừa đặt chân đến bờ hồ thì thần hồn bị sương mù áp chế từ khi tiến vào đến nay đã có thể sử dụng được.

-Ta thử xem có thể dùng thần hồn mà vượt qua hồ nước này được không.

Chu Nguyên bước một bước vào hồ nước, cùng lúc đó, thần hồn ở mi tâm Chu Nguyên cũng lóe sáng rồi truyền sức mạnh bao trùm lấy hai chân của hắn. Lúc này lại có sự thay đổi khác hẳn với khi nãy, thân thể Chu Nguyên có dấu hiệu chìm xuống lập tức vững vàng đứng trên mặt nước.

-Quả nhiên ta đoán không sai, chúng ta có thể dùng sức mạnh của thần hồn để di chuyển.

Thấy cảnh này, trong mắt Chu Nguyên lộ ra vẻ vui mừng.

-Thì ra phải sử dụng thần hồn...

Nhóm người Tề Hạo cũng chú ý đến hành động bên này, hắn nhướng mày nhìn một chút thì đã phát hiện ra cách Chu Nguyên đang dùng, sau đó hắn lập tức phất tay ra hiệu cho người ở sau lưng hắn lại gần hồ nước.

Vẻ mặt người này có chút tái nhợt, cặp môi mỏng như hai lưỡi đao ghép lại với nhau, toàn thân hắn có sự dao động của nguyên khí, mà mi tâm cũng lập lòe phát sáng.

Có thể thấy rõ ràng thần hồn của kẻ này cực kỳ mạnh.

-Triệu Thanh Phong, chính thằng nhóc Chu Nguyên đã hại Doanh đại sư, sư phụ của ngươi, khiến đại sư bị Đại tướng quân giam cầm. Nếu ngươi muốn báo thù thay cho sư phụ thì đây chính là thời cơ tốt nhất.

Tề Hạo nói với gã.

Nghe Tề Hạo nói thế, trong mắt gã lóe lên một tia hàn ý, hắn nhìn Chu Nguyên rồi nói:

-Tên nhóc này yếu như vậy làm sao có thể là đối thủ của sư phụ ta cơ chứ?

-Dù sao hắn cũng là điện hạ Đại Chu, nếu hắn đã rắp tâm hại sư phụ ngươi thì sẽ giở thủ đoạn khiến sư phụ ngươi rơi vào bẫy của hắn.

Tề Hạo cười giễu một tiếng rối mới nói tiếp:

-Chỉ cần ngươi đoạt lấy Ngọc Anh Quả cho ta thì ta có thể đám bảo sự an toàn của sư phụ ngươi, không những thế, từ nay về sau ngươi sẽ trở thành khách quý của Tề vương phủ bọn ta. Nếu ngươi cần bất kỳ thứ gì để tu luyện thì Tề vương phủ sẽ chuẩn bị đầy đủ cho ngươi.

Đối với điều kiện mê người mà Tề Hạo đưa ra, ánh mắt Triệu Thanh Phong trở nên nóng bỏng, gã gật đầu cười khẩy một tiếng rồi nói:

-Xin tiểu vương gia xứ yên tâm, cái khác thì ta không dám chắc chứ dùng thần hồn so tài thì tên điện hạ gì đó nhất định không phải là đối thủ của ta.

Giọng nói của gã tràn đầy sự kiêu ngạo, tuy Triệu Thanh Phong chỉ theo Doanh đại sư có ba năm thôi nhưng thần hồn của hắn đã tiến vào Hư Cảnh trung kỳ rồi, ngay cả sư phụ gã cũng thường khen hắn có thiên phú kinh người. Cũng chính vì thế mà hắn nghĩ rằng Chu Nguyên nhỏ tuổi hơn gã thì thần hồn của Chu Nguyên không thể đánh bại được gã.

Sau khi Triệu Thanh Phong vừa dứt lời thì gã cũng nhảy lên mặt hồ. Sau đó khởi động thần hồn bao phủ đôi chân, giữ bản thân gã đứng vững trên mặt nước.

Lúc này, gã lại nhìn về phía Chu Nguyên, nụ cười trên gương mặt tràn đầy sự khinh thường.

Mấy thế lực khác nhìn thấy hành động của hai người bọn họ cũng biết được bí quyết không bị chìm xuống nước. Qua một lúc sau thì lại có thêm mười mấy người đứng trên mặt nước giống như Chu Nguyên, Triệu thanh Phong, bọn họ đều là những người tinh thông về thần hồn.

-Điện hạ, thần hồn của kẻ này cũng rất mạnh.

Người mà Vệ Thương Lan đang nói đến chính là Triệu Thanh Phong.

-Thật ra nếu chỉ dùng thần hồn thì ta có thể giúp ngươi một tay.

Yêu Yêu chớp chớp mắt đề nghị. Nếu so sánh về sức mạnh thần hồn thì không có ai ở đây có thể đấu lại cô cả.

Nghe vậy, Chu Nguyên im lặng suy nghĩ một chút rồi lắc đầu nói:

-Tình hình bây giờ rất phức tạp, chúng ta lại không biết rõ chỗ này có ẩn dấu bẫy rập nào hay không, Yêu Yêu tỷ không thích hợp ra tay vào lúc này.

Tuy thần hồn của Yêu Yêu rất mạnh nhưng cô lại không thể sử dụng nguyên khí bảo vệ bản thân, cho nên trong số những người có mặt đây thì cơ thể cô yếu nhất. Lỡ như xảy ra chuyện gì, chỉ cần va chạm một chút cũng khiến Yêu Yêu gặp chuyện không may ngay lập tức.

Có thể nói, Yêu Yêu vừa rất mạnh lại cũng rất yếu.

Hơn nữa, trước khi sư phụ Thương Uyên rời đi cũng đã dặn hắn phải bảo vệ Yêu Yêu, cho nên hắn không muốn cô phải mạo hiểm.

-Hiện tại mọi người cứ đợi đây xem xét tình huống, nếu như ta xảy ra chuyện gì thì cũng còn có Yêu Yêu tỷ và Đại tướng quân ở đây mà kịp thời ra tay cứu ta.

Chu Nguyên nói.

Nghe Chu Nguyên phân tích như thế, Yêu Yêu cũng không đòi đi nữa, cô gật đầu đồng ý.

Chu Nguyên bình tĩnh bước đi trên mặt nước, hắn liếc nhìn Triệu Thanh Phong ở cách đó không xa, đồng thời cũng nhìn thấy được địch ý không thèm che giấu trong mắt đối phương nhưng hắn không thèm để ý. Ngày hôm nay không một ai có thể ngăn cản hắn đoạt lấy Ngọc Anh Quả được.

Hắn nhìn mặt nước nhấp nhô dưới chân mình, lại ngẩng đầu nhìn về hòn đảo trước mặt, hắn hít sâu một hơi rồi đi từng bước một về phía trước.

Mà những người khác cũng bắt đầu cẩn thận di chuyển đến hòn đảo ở giữa hồ.

Còn những người còn lại đều đứng trên bờ hồ nhìn chằm chằm vào nhóm người đang chậm chầm bước đi trên mặt nước. Bầu không khí lúc này cực kỳ yên tĩnh.

Thời gian dần trôi qua, khoảng cách giữa hòn đảo với bọn họ chỉ hơn trăm trượng mà mọi thứ vẫn yên bình như cũ, không hề xuất hiện thứ gì cản trở bước đi của bọn họ cả.

-Không lẽ chỉ cần đơn giản như vậy thì có thể lấy được Ngọc Anh Quả sao?

Ngay cả nhóm người đứng chờ trên bờ hồ cũng cảm thấy hết sức ngạc nhiên mà thì thầm bàn tán.

Trong khi mọi người còn đang ngạc nhiên thì nhóm người Chu Nguyên đã bước vào phạm vi trăm trượng xung quanh hòn đảo.

Ông!

Đột nhiên, từ trên đảo nhỏ phát ra âm thanh, sau đó tất cả mọi người đều nhìn thấy Ngọc Anh Thụ bắt đầu phát ra ánh sáng cực kỳ chói mắt.

Phốc!

Ánh sáng lay động vài cái rồi mãnh mẽ bắn ra vô số đốm sáng về phía những người đang cách hòn đảo khoảng một trăm trượng.

-Không ngờ tiếp theo lại là dùng thần hồn công kích những người muốn hái Ngọc Anh Quả.

Lúc những đốm sáng này được bắn ra ngoài như vũ bão, Chu Nguyên cũng kịp thời thấy rõ sức mạnh thần hồn ẩn chứa bên trong từng đốm sáng.

Ngay lập tức, thần hồn ở mi tâm Chu Nguyên lập lòe phát sáng, dường như có thể nhìn một bóng người đang ngồi xếp bằng, mà Chu Nguyên cũng nhanh chóng rút Thiên Nguyên Bút đeo bên hông ra.

Chu Nguyên cầm bút nhanh như cắt vẽ vài nét trên không. Những nơi mà ngòi bút lướt qua dường như lóe lên thành từng đạo nguyên ngấn.

-Nguyên văn nhất phẩm, Hồn Thuẫn!

Ngay khi Chu Nguyên vừa dứt lời thì nguyên văn cũng thành hình biến thành một tấm lá chắn trong suốt bao phủ cả người Chu Nguyên, nguyên khí bên trong vô cùng ít, đa số đều là sức mạnh của thần hồn.

Phốc phốc!

Thời điểm lá chắn vừa hoàn thành thì đốm sáng cũng lập tức đánh vào trên tấm chắn khiến nó bị chấn động mãnh liệt.

A!

Cùng lúc đó, có vài người không kịp ra đòn chống đỡ bị đốm sáng bắn trúng chỉ kịp kêu đau một tiếng, ánh mắt bọn họ trong chớp mắt trở nên trống rỗng, toàn thân mềm nhũn rơi thẳng xuống hồ.

Những người này vừa rơi xuống nước thì bên trong hồ cũng bắt đầu sôi sục lên. Chỗ bọn họ vừa rớt xuống chẳng mấy chốc xuất hiện một bãi máu loãng nhuộm đỏ cả vùng nước xung quanh.

Toàn bộ không một ai sống sót.

Sau khi chứng kiến cảnh này, Chu Nguyên, Triệu Thanh Phong cùng với những người sống sót còn lại đều giật mình hoảng sợ. Quả nhiên dưới đáy hồ còn ẩn chứa thứ có thể giết người trong chớp mắt. Một khi rơi xuống nước, bọn họ chắc chắn phải chết.

Xem ra, nếu bọn họ muốn lên đảo lấy Ngọc Anh Quả thì cũng không thể nào dễ dàng làm được.

Bên trong di tích Chiến Tông Khôi này luôn tràn ngập bẫy rập cực kỳ nguy hiểm.