Nhật Ký Sa Tăng

Chương 14

Ngày 28 tháng 12

Gần đây nhị sư huynh lại mê trò tìm phát minh mới. Mấy cái phát minh của anh ấy toàn là những thứ vớ vẩn như: xà phòng giặt có thể uống được, vớ đeo vào có thể làm tráng dương cường lực, gối tự nổ, ống nhổ để dưới đất, vân vân... Nhưng không phải thứ nào cũng vô dụng cả. Cũng có những sáng tạo rất có chỗ để dùng! Để mình giới thiệu luôn một lượt nhé!

1/ Móc câu cá có thể tự nấu ăn.

- Loại lưỡi câu này rất ư thần kỳ! Chỉ cần cá cắn câu là khi kéo cần lên là đã thành cá kho tộ chua ngọt.

2/ Khí cụ đánh dấu nam nữ!

- Cái món đồ bé tẹo này rất được việc. Chỉ cần đeo nó lên người là người khác có thể biết bạn là nam hay là nữ đó!

3/ Bô xoay tròn!

- Nghiêm túc mà nói thì đây là dụng cụ y khoa. Nếu bạn không đi tiêu ra xxxx được thì ngồi lên cái bô này, nhấn nút một cái là bô sẽ nhanh chóng xoay tròn với bạn trên đó cho tới khi vãi xxxx ra thì thôi

4/ Giường lắc theo chiều trên dưới!

- Mình nghĩ không cần nói thì mọi người cũng rõ chỗ dùng của nó rồi chứ gì!

-----------

NGày 30 tháng 12

Hôm nay tại một cái thôn nhỏ, bọn mình gặp được một ông già. Ông ta tên là Ngô Thừa Ân(1). Ông ấy đang ngồi viết một bộ tiểu thuyết về 4 tên hòa thượng đi Thiên Trúc để thỉnh kinh.

Sư phụ sau khi đọc xong tác phẩm của ông ta liền nói: “Tình tiết thì rất ư ly kỳ, nhưng ta cảm thấy bốn tên hòa thượng đó đều ngu như bò!”

Ông già bất đắc dĩ nói: “Ta cũng cho là như vậy. Ta vốn định viết cho nó phóng túng một chút, nhưng nhà xuất bản lại kêu rằng vì bảo tồn nền giáo dục cho thế hệ sau nên không thể viết thực tế quá. Cho nên ta chỉ đành viết như vậy thôi. Nhưng cũng không sao, ta đã bắt đầu soạn thảo ra một bột tiểu thuyết mới, rất ư là sảng khoái. Sách này tựa là ‘Kim Bình Mai!”

(1)Ngô Thừa Ân là tác giả của tác phẩm Tây Du Ký.