Nhị Thứ Nguyên Chi Phi Thiên Thành Tiên

Chương 45: Giun đất bảy màu

Lúc này, Lý Mặc Sầu đang suy nghĩ làm sao bán được nhiều nội y kiếm kiếm điểm cống hiến.

A Tử nhìn ra sư phụ mình tâm tư, con ngươi chuyển động một cái, đột nhiên nghĩ đến cái gì, liền hướng Lý Mặc Sầu hỏi: "Muốn sản xuất số lượng lớn cần rất nhiều người, sư phụ sao không thu thêm vài người làm hay đệ tử có thể tinh tưởng để giúp!"

A Tử nàng và sư phụ còn bận nhiều giời gian cho việc nuôi độc vật và đan dược, nếu muốn phát triển ngành nội y thì phải tuyển thêm người mà thôi. Hai người không nghĩ sẽ có người làm phản đi ăn máng khác, chuyên giả về độc như nàng và sư phụ cũng không phải người hiền lành.

Phi Thiên giáo cấm bắt người lung tung, muốn nhờ người ta làm thì phải trả tiền, cái tư tưởng ‘Tiền trao cháo múc’ thực dụng mười phần nhưng lại được rất nhiều người đón nhận.

Lý Mặc Sầu tự lẩm bẩm, như có điều suy nghĩ. Lục Triển Nguyên lừa tiền nàng, lấy 2 quyển bí tịch cao cấp với cái giá rẻ bèo không đúng giá trị thị trường của Phi Thiên giáo. Nàng tính không để ý nhưng lúc này đang lúc cần người, nếu Lục Triển Nguyên không có tiền trả được nợ thì bắt con cháu hắn làm việc vài năm trả nợ vậy! Phi Thiên giáo luôn khuyến khích cách giúp người ta trả nợ thông qua công sức lao động khi làm việc.

Chỉ một cái suy nghĩ đã quyết định cuộc đời của Lục Vô Song và Trình Anh lúc này chỉ khoảng 10 tuổi tương lại sẽ làm chuyên gia thiết kế nội y giúp Lý Mặc Sầu được nhiều tiền tài và cống hiến.

Trung Nguyên người nhiều có tiếng Bách Vạn Chi Chúng là thị trường tiềm năng để bán nội y. Với lại Phi Thiên giáo các cửa hàng có sẵn đường xá rộng rãi cộng thêm tính an toàn cao buôn bán sẽ thập phần thuận lợi.

Hơn nữa, người qua lại đông đảo vì lễ bái Thủy Tinh, tín đồ đệ tử khá nhiều, thương nhân từ các nội đổ về rất thích hợp phát triển nội y rộng khắp ban đầu sẽ là Kinh Châu sau này sẽ là toàn bộ Thần Võ đại lục.

Ngoài ra, Trung Nguyên đa phần tính bài ngoại rất cao chỉ tinh tộc mình, tộc mình là cao quý, tộc khác đều là hạ đẳng. Cái tư tưởng "Tự kỷ" tự an ủi mình không thua người khác, không chấp nhận không thừa nhận người khác hơn mình đã được truyền qua nhiều thế hệ nhằm cũng cố giai cấp cầm quyền. Vì tính "Tự kỷ" mà cùng các đế quốc, vương quốc khác của Thần Võ đại lục không được chặt chẽ liên lạc, rất nhiều tân tiến kỹ thuật về nhiều mặt nhiều ngành còn không có truyền vào Trung Nguyên, người ở đây đa phần rơi ở phía sau, toàn thể vẫn còn dã man trạng thái.

Lý Mặc Sầu cũng không giấu giếm chính mình ý đồ là sẽ thống trị ngành nội y của mình tại Trung Nguyên, nhờ đi đây đi đó mà kiến thức của nàng không hạn hẹp đến mức tự mình ta đệ nhất thiên hạ của đa phần người Trung Nguyên. ‘Đi một ngày đàng, học một sàng khôn’ câu mà Lý Thông hay nói quả không sai.

Lúc này, Lý Mặc Sầu và A Tử đối với Phi Thiên giáo cũng khá có hảo cảm, tuy nhiều hành vi bị cấm nhưng được cái các nhiệm vụ rất thực dụng. Làm nhiều được nhiều, làm ít được ít, không làm thì không có cái ăn, lại thập phần tự do rất thích hợp với 2 sư đồ nàng tính cách cùng với sự phát triển của tương lai.

……………………

Lúc này, Lý Thông đang ở đáy băng vực hoàn toàn không biết Hồ Lô cốc hết thẩy sự việc, cho dù biết hắn cũng không quá để ý, chỉ cần không ai chết, mọi việc như thường từ từ phát triển là được.

Trong động nhiệt độ vẫn lạnh lẽo, lâu lâu từng con gió thổi qua càng lộ từng tia vắng lặng nơi đây.

Nhìn Tiểu Long Nữ bắt đầu luyện 《Thiên Tằm Thần Công》 ở góc đằng xa, Lý Thông thực hiện nhiệm vụ bắt giun của mình. Với đôi đũa tay bên này, cái cuốc tay bên kia do Long Lực ngưng tụ mà tạo thành, Lý Thông đi thẳng đến vị trí hàn đàm Vạn Niên Tuyết Liên đã bị thu vào Vina Card chỉ còn lớp đất mùn tơi xốp, điều kiện rất thích hợp với giun đất phát triển.

Tại Đại Việt, giun đất thường được dùng trong việc câu cá, tên gọi theo từng vùng khác nhau, khá là thông dụng thường thấy nhiều ở các làng gần sông suối. Nhưng ở Bắc Tống nói chung hay Trung Nguyên nói riêng đa phần không để ý đến. Trong nhóm độc trùng, giun đất vừa không có tấn công lẫn phòng ngự, vừa không mang tính hỗ trợ trong chiến đấu ít ngươi để ý những vẫn được đặt tên.

Giun đất cấp 1 dài khoảng 10 cm gọi là Hạt Sắc Địa Long, cấp 2 Xích Sắc Địa Long, cấp 3 là Tử Sắc Địa Long, cấp 4 là Hoàng Sắc Địa Long, trong truyền thuyết cấp 5 Thất Sắc Địa Long, lên 1 cấp sẽ dài thêm 5 cm. Lý Thông thật không biết con giun đất có bảy màu nhìn như thế nào, chỉ tưởng tượng thôi là đã thấy quái dị rồi.

Trong không gian Vina Card, lớp đất gần 2 mét vuông chỉ có một còn Tử Sắc Địa Long, năm con Xích Sắc Địa Long, Lý Thông cũng không muốn tốn nhiều công sức đi đào. Lấy ra Thần Mộc Vương Định từ cho A Tử, đốt lên trầm hương từ Đại Việt mà hắn vất vả mua được, đây là cách tốt nhất mà Lý Thông có thể nghĩ ra khi muốn bắt vài con độc trùng nơi đây.

Thần Mộc Vương Đỉnh có thể tụ tập Độc Vật, dù là băng tằm hay giun đất nơi đây đều như thế, vứt đi minh hương mà A Tử để lại hàng kém chất này dùng cũng không phát huy được tác dụng lớn gì, trầm hương Đại Việt tốt hơn.

Đại Việt được biết đến là nơi có trầm hương chất lượng tốt nhất Thần Võ đại lục, khi xưa Trung Nguyên hằng năm đều sai quân xăm lượt Đại Việt lấy chiếm được vài cây trầm hương mà kiêu ngạo, nay vì Đại Việt quốc lực mạnh mẽ nên chỉ có thể ngoan ngoãn giao dịch, dù đang nội chiến khắp nơi, chỉ cần có cơ hội là tiến quân xăm lượt đây là cái tính của giới cầm quyền dù bị đánh đau, đánh cho sống dở chết dở vẫn tấn công.

"Tiểu Bạch Hồ đến giờ phát huy khả năng của ngươi rồi đó! Tìm nơi có nhiều linh khí thì kêu ta." Lý Thông tay thủ các loại dụng cụ nhìn Bạch Hồ Mi Li nói.

Mặc dù biết bên dưới Vạn Niên Tuyết Liên còn giun đất nhưng trầm hương cực kỳ đắt giá hắn không muốn lãng phí dù chỉ một chút, tìm nơi có nhiều linh khí chắc chắn là nơi có đại lượng giun đất tụ tập. Với thiên phú của Bạch Hồ Mi Li, Lý Thông khá yên tâm đi theo sự chỉ dẫn.

"Chỗ kia! Chỗ này! Chỗ kia!" Bạch Hồ Mi Li ngửi ngửi mấy cái nói. Sau đó lại lười biến nằm một chỗ hết nhìn Tiểu Long Nữ lại nhìn Lý Thông đang bận rộn với công việc.

Sau khi Bạch Hồ Mi Li điểm chỉ ba điểm có khá nhiều linh khí, Lý Thông nhen lửa đoạn trầm hương, chờ những băng tằm và giun đất đó tự chui đầu vào lưới!

Rất nhanh không tới một phút, Lý Thông liền nhìn thấy đông đảo Băng Tằm, giun đất, rết rắn đủ loại độc trùng lục tục từ chung quanh tuyết tầng bên trong bò ra, hướng về Thần Mộc Vương Đỉnh mà đi!

Đặc biệt là trong động băng, càng là kết bè kết lũ Băng Tằm nhóm độc trùng hướng về Thần Mộc Vương Đỉnh vọt tới!

Lũ giun đất không chịu kém thế cũng đi ra, Lý Thông cảm thán trước tác dụng thần kỳ của trầm hương, không chỉ làm cho người ta thấy dể chịu thư thái, mà ngay cả độc trừng cũng bị hấp dẫn nhiều như vậy tụ tập mà đến.