Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Quyển 1 Chương 93: Lần Cuối Xuất Hiện

Trên đường đi Bonney liên tục đắm đuối nhìn Kenji nhưng dường như vô hiệu một dạng, Kenji như một đầu gỗ đối với cái này Hoa si không một chút nào động tâm, Bonney ngược lại không vì thế mà thất vọng lại càng thêm tiếp tục cố gắng chỉ mong Kenji nhìn một hồi hoặc là mở miệng nói trước.

Do hải quân vừa ở tại đây nguyên cớ, ngoại trừ chút ít máu mặt hải tặc gan lớn còn dám ở lại, toàn bộ đường sá vắng đi không ít.

Đường đi cũng không phải quá xa, hai người rất nhanh chính là đến đó, hôm nay Shakki quán bar đóng cửa bởi râu trắng xuất hiện, Rayleigh cũng không có muốn thế nhân biết đến hắn còn sống, nhưng đã trải qua sinh hoạt ở đây lâu, Kenji cũng không có trực tiếp đi cửa chính mà vòng về sau đi cửa phụ, Bonney đồng dạng hiếu kì đi theo, đây còn là lần đầu tiên đến đây cảm giác cũng không phải hoàn toàn tự nhiên cho lắm.

Hai người vòng vèo vài đường cuối cùng vẫn là từ sau nhà chui đến, nhìn trong nhà Râu Trắng đang ngồi cùng Rayleigh ôn chuyện cũng không có ý tứ làm phiền, thừa dịp hai người không để ý cũng tìm đến cho mình rót một cốc uống, Shakki một bên nhìn cũng không có thắc mắc tại sao Kenji ở đây bởi lẽ cũng đã sớm quen thuộc.

Hai người kia nói đã qua đoạn tại sao râu trắng còn sống nhưng Kenji vẫn biết chắc chắn trước đó Râu Trắng đã dọa Shakki cùng Rayleigh không nhỏ, dù sao thì một người bị cả thế giới cho rằng đã chết lại xuất hiện tại đây, cho nên trước đó chắc chắn hai người đã từng hỏi qua tại sao râu trắng còn sống lí do rồi.

"Kenji a, ngươi vừa đến Sabaody nhưng là làm ra động tĩnh không nhỏ, giết thiên long nhân lại đe dọa cho chạy đô đốc, ha ha, cả thế giới này e chỉ một mình ngươi làm được đi." Rayleigh nâng chén rượu lên cười cười hướng Kenji biểu thị uống một chén, Kenji cũng nhấc chén lên đưa lên miệng cạn sạch.

"Ha, ta cũng không có rảnh hơi đi giết bọn hắn đâu, là tự không có mắt ra tay trước với ta đấy, mà nói cũng lạ, Mũ rơm đâu?."

Kenji đến đây đã trải qua thử dò xét nhưng vẫn không có đến bóng dáng Luffy đâu không khỏi lấy làm lạ, theo lý Luffy nên là ở đây mới đúng, nhưng lại không có xuất hiện quá, chẳng lẽ thay đổi quá nhiều cốt truyện cũng vì vậy mà sai lệch đi nhiều, mà không quan trọng.

"Luffy a, cách đây vài tháng đã nắm được rồi cơ bản Haki cách dùng nhưng thiên phú so ngươi kém quá nhiều, Dragon bên đó cũng đã đưa Luffy đi huấn luyện rồi." Rayleigh cười khan vài tiếng nói, tay lại cầm ly rượu rót vào miệng uống.

"A, ta nghe hai người các ngươi muốn đi sử lí Râu Đen tên kia sao?." Rayleigh tựa nhớ ra cái gì, cũng không đợi Kenji trả lời mà trực tiếp nói thêm, "Tên kia năng lực quá quỷ dị nhưng tính cách quá vặn vẹo, gia tộc D nhưng lại không có phần kia ý chí, đúng là đáng tiếc." Rayleigh lắc đầu thở dài lại như nhớ lại đến Roger mà cả người lâm vào sâu trong hồi ức.

"Ta có việc bắt buộc phải giết hắn, đây coi như là lần cuối cùng ta ra tay đi, xem đó như là giúp đỡ gia tộc D thanh lý ha ha, thật chờ mong xem đến cuộc chiến lớn sau này, đáng tiếc e rằng lúc đó ta cũng không xem được rồi."cười ha ha như không có gì nhưng vẫn có thể thấy nhàn nhạt mùi vị đáng tiếc bên trong điệu cười, cả phòng khi nghe xong Kenji nói cũng ngờ vực cau mày nhìn Kenji.

"Ngươi sắp chết sao???." Không tim không phổi vẫn là Râu Trắng, hỏi Kenji sắp chết sao cũng không có một chút để ý mà dùng lẽ thẳng khí hùng trực tiếp hỏi.

Rayleigh, Shakki, Bonney ba người cũng cùng ý nghĩ nhìn Kenji như đợi câu trả lời, chẳng lẽ nói Kenji mắc bệnh nan y gì không thể chữa trị.

"Không nghĩ ngươi lại cùng Thuyền Trưởng một dạng, đúng là trời cao đố kị anh tài haizz~~,trước khi đi cần ta làm chút gì giúp đỡ không?." Thở dài đáng tiếc một hồi Rayleigh đưa ánh mắt an ủi về Kenji một bộ, ta hiểu rồi không cần nói gì nữa.

"Haizzz ngươi có thể hồi sinh người khác nhưng bản thân lại không thể tự cứu, yên tâm đi ta sẽ thường đến thăm ngươi." Râu Trắng cũng khó được một lần vẻ mặt buồn thiu nhìn Kenji ánh mắt cũng tràn ngập sự thương hại.

"Chết đại gia các ngươi, Ta nhưng không có nói sẽ chết, ta tính làm chuyến này xong sẽ không xuất hiện trong tầm mắt thể nhân nữa." Kenji tức giận khó chịu nhìn mấy người, vậy mà nguyền rủa mình chết...

"Tại sao?? X3"

"Thế giới này có gì đáng giá ta tìm kiếm sao?? Của cải so sánh không ai vượt ta, vũ lực ta đã không tìm đến đối thủ, ta có một gia đình ấm áp rồi, bí mật ta cũng đều lật đủ, Raftel ta cũng đã đến,One Piece ta cũng nhìn, thử hỏi cái này còn có gì có thể để ta động tâm đâu?" Kenji chả quan trọng nói ra, cũng không nhìn đến ánh mắt khiếp sợ ba người cùng khuôn mặt nghi ngờ của Bonney.

"Ngươi đến chỗ đó rồi sao..." Rayleigh cảm khái cười một tiếng tự giễu lấy lại lâm vào sâu hồi ức, "Cũng đúng, với ngươi hiện tại ai có thể ngăn cản bước chân ngươi đâu,hải tặc không thể chính quyền thế giới lại càng không."

"Đến thì đã đến, bất quá đối với ta không có hứng thú, ai ngờ được theo đuổi vĩ đại kho báu lại là mấy bằng chứng lố bịch đâu, vẫn còn là nói chỉ có tộc D mới có thể mở ra cái này bí ẩn." Nói xong Kenji không khỏi bĩu môi, trong lòng lại không ngừng cảm khái "đúng là con người, ở đâu cũng vậy đều có tranh đấu, phần vì danh lợi quyền lợi, phần vì thỏa mãn bản thân, gia tộc D kia cũng không phải cái gì tốt đẹp người, chính phủ thế giới so ra cũng không hơn bao nhiêu, tất cả chỉ là tham vọng mà thôi, nếu gia tộc D trước kia sự tình không để người bất mãn cũng không có đến mức bị lật đổ."

Không biết có phải do huyết mạch hay không chuyển hóa đến yêu tộc một khắc bản thân dần dần cảm thấy đối với con người tính đồng cảm ngày càng nhạt, lúc trước chỉ đơn giản là không thích thì giết, hiện tại trừ bạn bè thân nhân ra, những người khác thậm chí tìm một tia cảm tình cũng dần ít đi, chí ít là Kenji không công nhận người, Kenji cũng nhận thấy cũng chấp nhận thoát đi cái này giống loài rồi.

Kenji ích kỉ không?? Có!!

Nhưng vậy thì sao đâu, bất kì sinh linh nào, chỉ cần còn sống chính là có mục đích, Kenji mục đích đơn giản chỉ là vui vẻ vứt bỏ tất cả cùng thân nhân của mình sống mà thôi, cuối cùng chính là tìm một vài điểm lí thú cho đỡ nhàm chán.

Tựa như một dòng đánh vỡ sự trầm mặc, Shakki bông nhấp nhẹ miệng cười.

"Ha ha, ta nên gọi ngươi là vua hải tặc chứ, ha ha ha." Shakki cười lớn một tiếng, tuy rằng cũng không giống Rayleigh biết Kenji nói bằng chứng là cái gì nhưng nếu đặt chân đến One Piece vậy vua hải tặc là tất nhiên rồi.

Nhưng Kenji mà nói đối cái này cũng không có bao lớn hứng thú, cười khan vài tiếng coi như đáp lại.

"Thôi thôi... Nếu thế nhân biết ta tìm ra One Piece có phải hay không thời đại thú vị này sẽ rất nhanh hạ màn, ta vẫn là như các ngươi một dạng chìm vào lịch sử đi."

"Vậy cũng tốt a, có hứng thú hay không đưa vợ con đến đây sinh sống cho vui, ta cũng chưa gặp qua con ngươi, là trai hay gái đâu."

Shakki thú vị hút thuốc nhìn Kenji khóe miệng nâng lên nhiều ý vị.

Kenji cũng bất kể, những người này vẫn tưởng mình thoái ẩn mà chân chính không biết mình đi nhưng là sẽ rời khỏi cái này thế giới.

"Con ta a..." Kenji lại nghĩ đến Keiko khuôn mặt manh manh đáng yêu, miệng không khỏi giương lên đắc ý cùng hạnh phúc.

"Là con gái, con ta tên Keiko."

"Ha ha, thật muốn gặp một lần công chúa Keiko," Rayleigh cười một tiếng coi là chúc mừng Kenji, mà gọi công chúa cũng không sai, hạ nhân luôn gọi như vậy, dù sao Punk Hazard Kenji chính là Vua.

"Không có cơ hội đâu ha ha, xong chuyến này chúng ta ngay lập tức biến mất, thế giới sẽ không còn có bóng dáng ta thân ảnh nữa." Kenji cười tự phi tự tiếu uống một ngụm.

Đơn giản cùng nhau hàn huyên một thời gian, Kenji ba người chính là lặng yên rời đi trong đêm, sở dĩ gấp gáp vậy cũng bởi vì Enel bên kia đã phát hiện Râu Đen tên kia có ý định rời đi, Kenji mới nhanh chóng đi nhanh.Thú thực Kenji chính là không hề muốn đi, nhưng hệ thống thức tỉnh rồi đành tốn chút thời gian đánh nhanh rút gọn đi.

Ba người cũng không trở lại thuyền Bonney mà trực tiếp cưỡi hải vương cho nhanh, Drum đảo khoảng cách cũng không quá xa, kéo theo một đám chỉ rách việc mà thôi trợ giúp chả được gì huống hồ Kenji cũng không cần trợ giúp.

Một lần đi chính là ròng rã vài tiếng đồng hồ không có ngừng nghỉ, ba người rất nhanh chính là đến một hòn đảo tràn ngập băng tuyết, nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài, Trên bầu trời từng mảnh lôi hải đã đan xen kín trên bầu trời.

"Mới sáng sớm a, tên kia vậy mà tập thể dục sớm vậy." Kenji nhìn lên trên mảnh lôi vực không khỏi cảm thán, giật điện lâu vậy mà Râu Đen vẫn có thể nhịn được, hẳn là có mục đích nào đó nhất thời chưa rời đi được đi, nhưng đến đây là kết thúc rồi, bất kể âm mưu quỷ kế, hay kế hoạch hoàn hảo vạch ra, hôm nay phải chấm dứt.

Như đã nhận ra Kenji đến, trên bầu trời lôi điện cũng vì vậy mà tiêu tán, như thế sét đánh một dạng tốc độ, "Oành!" một tiếng, một tia sét đánh xuống bên cạnh Kenji, thân ảnh Enel cũng xuất hiện trước mặt ba người.

"Chúa tể nha, ngươi nhưng làm ta thật khổ, mỗi ngày nhàm chán chính là thả sét, tên kia một điểm rắm cũng không có ợ ra đến, cái kia khói đen kì thực rất là đau đầu, lôi điện hoàn toàn không có tác dụng, nếu không phải chúa tể người cho ta làm, e là ta đã muốn từ bỏ." Enel một bên kể lể than vãn,một bên khóc không ra nước mắt.

"Yên tâm lát cho ngươi đánh." Nhìn Enel một bộ ta nhưng rất khổ tâm đau lòng, Kenji khóe miệng có chút co quắp, "Bọn hắn hiện đang nơi nào."