No Choice But Seduction

Chương 52

Katey nhìn ra ngoài cửa số chiếc xe ngựa. Trang viên nhà Millard hiện ra mờ mờ phía trước. Những hàng cây dọc lối đi và bao quanh trang viên giờ đã khẳng khiu, không còn chiếc lá nào - giống như cuộc sống bên trong căn nhà to lớn đó. Cha của nàng đang đưa nàng đến đó. Roslynn đã đề nghị được cùng đi. Judith cũng muốn đi, nhưng Anthony không để họ đi cùng. Ông chỉ nói là đây là việc mà Katey và ông cần làm một mình, nhưng Katey ngờ rằng ông sợ chuyến thăm viếng của họ sẽ trở lên xấu và ông không muốn hai người đó phải chịu đựng điều đó. Sau cùng, họ sẽ phải vượt qua Lettia lần nữa để gặp bà ngoại của nàng.

Katey nắm lấy tay của Anthony trong xe ngựa và tự nhắc đi nhắc lại với bản thân hết lần này đến này khác rằng gia đình khác này của nàng, nhà Millard, không còn quan trọng nữa. Nàng giờ đã có gia đình của bố mình, và họ đã chào đón nàng vào trong cuộc sống của mình toàn tâm toàn ý.Từ lúc nàng bước vào trong căn nhà trên đường Piccadilly và Judith chạy đến ôm lấy eo nàng với một cái ôm lớn nhất mà có bé có khả năng có được, Katey đã được lấp đầy với sự bình yên như vậy.

" Em đã biết mà,em đã biết mà," Judith kêu lên trong sung sướng." Phải có một lý do để khiến em thích chị nhiều như vậy, và giờ thì có rồi!"

"Và làm thế nào mà em biết được," Katey hỏi với một nụ cười ấm áp."Chị tưởng họ sẽ không kể cho em chứ."

Roslynn Malory đã xuất hiện để nói," Tony đã gửi một người đưa tin đến thông báo cho chúng ta rằng con đã quay trở lại. Ta cảm thấy ta cần phải chuẩn bị tư tưởng cho con bé, nhưng thật là một điều tuyệt vời con không mất quá lâu để lại được chào đón ở đây! Chào mừng con quay trở về nhà, Katey."

Roslynn cũng bước đến để ôm lấy nàng. Katey bật khóc. Lúc đó, nàng thực sự cảm thấy rằng nàng lại có một ngôi nhà. Và Anthony đi đến đang lẩm bẩm điều gì đó về những người phụ nữ và những giọt nước mắt hạnh phúc trái ngược của họ.

Đây quả thực là một chuyến trở về quê hương. Những người nhà Malory đi vào và đi ra cả ngày hôm đó và ngày hôm sao, tất cả bọn họ đến để đảm bảo thành viên mới nhất của gia đình rằng họ vui mừng như thế nào khi họ được có nàng trong gia đình mình. Nàng không một chút nghi ngờ gì sau đó, không một ai cả. Và tối qua ở bữa tối gia đình mà Roslynn sắp xếp, Katey cũng đã gặp một trong số những người anh trai của Boyd, Warren, giờ có quan hệ anh chị em với nàng thông qua việc kết hôn!

Thật là một sự ngạc nhiên khi Warren Aderson trở thành anh em họ với nàng. Anh đã kết hôn với chị họ Amy, con gái nhỏ tuổi nhất của bác Edward, Warren trông không có gì giống Boyd cả. Lớn tuổi hơn nhiều, cao hơn nhiều, nàng sẽ không bao giờ có thể đoán được là anh là anh trai của Boyd và Georgina nếu nàng không được nói cho biết. Nàng cũng sẽ không đoán được rằng anh là một phần của gia đình này, từ một vài lời nhận xét làm giảm giá trị mà nàng nghe thấy những người đàn ông nhà Malory đang gửi đến anh.

"Lại quay trở lại à, Yank? Thật đáng tiếc."

Đó là lời nhận xét của James, nhưng Anthony nhanh chóng tham gia vào:" Ngươi thực sự nên làm những chuyến du lịch dài hơn - và để Amy và những đứa trẻ ở nhà. Họ có thể nhớ ngươi một chút, nhưng bọn ta chắc chắn sẽ không đâu."

"Có lẽ nên từ bỏ chuyện đó đi," James nói với em trai của mình." Hắn ta quá đần độn để hiểu lời gợi ý."

Họ nghe có vẻ rất nghiêm túc, Katey đủ ngạc nhiên để hỏi Roslynn về chuyện đó khi nàng bắt gặp cô một mình."Tại sao những người nhà Malory lại nhạo báng những người nhà Anderson vậy?"

"Họ không có vậy đâu," Roslynn nhanh chóng đảm bảo với nàng." Chủ yếu chỉ có Tony và James thôi. Hai người đó trở thành một thể thống nhất chống lại kẻ thù, và, chà, những anh em trai nhà Anderson đã cố gắng để treo cổ James khi họ lần đầu tiên gặp anh ấy. Họ cũng đã đánh anh ấy bất tỉnh. Và mặc dù có nghe rằng em gái họ yêu anh ấy như thế nào, họ đã cố chia rẽ anh và Georgina."

"Con đã nghe về chuyện đó," Katey thừa nhận.

Roslynn cười khúc khích." Chà, con đã thấy James như thế nào rồi đấy, nên con có thể hiểu là tại sao họ có sự miễn cưỡng về việc giao phó cô em gái duy nhất của họ cho anh ấy. Nhưng trong khi chuyện đó nghe như thể là họ khinh miệt Warren, họ không nghiêm túc về chuyện đó vào những ngày gần đây, và Warren biết điều đó."

Katey hiểu - chút chút. Và từ khi Warren vui vẻ và đơn giản là cười với những nhận xét đó, anh ta rõ ràng hiểu rõ hai người đàn ông nhà Malory này không phải là đang thực sự cố gắng sỉ nhục anh.

Đây là người anh trai lớn mà Boyd đã đưa ra như một ví dụ với nàng, là người đàn ông đã mang vợ và gia đình anh ra biển cùng với mình. Và Amy,hoạt bát,vui vẻ, sôi nổi với hạnh phúc, như thể không bận tâm đến tất cả những sự sắp xếp đó. Cô là người phụ nữ thứ hai trong gia đình có vẻ ngoài của người Gypsy được thừa hưởng từ tổ tiên của họ giống như Anthony.Nhưng cô có một điều khác kì lạ nhất.

Cười với chuyện đó, Amy nói,"Cháu không thực sự nói đó là vận may, chỉ là cháu có những cảm giác rất mạnh mẽ."

"Cô ấy đã giục tôi đưa chúng tôi quay trở lại nước Anh bởi vì cô ấy cảm nhận được sẽ có một thành viên mới trong nhà Malory," Warren thêm vào."Như thường lệ, cô ấy đã đúng."

"Chị đã tưởng đó là một đứa bé!" Amy cười khúc khích."Nhưng chị rất vui vì đó là em thay vào đó, Katey à. Em và chị sẽ trở thành những người bạn thân, em hiểu chứ," cô nói với sự tin tưởng tuyệt đối, sau đó cô ngả người về phía trước để thì thầm," Hãy dẹp nỗi đau buồn sang một bên, em gái. Em sẽ hạnh phúc ở đây nhiều hơn em có thể nhận ra. Chị dám đánh cược chuyện đó đấy."

Katey không phát hiện ra cho đến sau khi Amy và Warren trở về nhà vào tối hôm trước rằng Amy chưa bao giờ thua cược trong cuộc đời của mình, đó như thể là cô muốn thứ gì đó diễn ra, cô chỉ cần cá cược nó và nó sẽ xảy ra! Jeremy đã kể tất cả cho Katey về năng lực lạ lùng đó của Amy và phàn nàn rằng thường xuyên như thế nào Amy sử dụng những vụ cá cược đó để chống lại anh.Katey thấy rằng toàn bộ những chuyện đó thật phi lý. Một gia đình hài hước, có lẽ vậy, đấy là nàng chưa nghe về những cú đấm đó?

Nhưng lời nhận xét của Amy về nỗi đau quá gần để chú ý, làm thế nào mà cô biết được rằng Katey đã đứng hàng giờ trên lan can nhỏ bên ngoài phòng của nàng sau khi nàng đi nghỉ tối đầu tiên của đó , quan sát, chờ đợi, hi vọng Boyd đến, và nàng lại làm điều đó tối hôm qua! Với hai ngày đến và đi kể từ khi nàng quay trở lại London, nàng đang bắt đầu sợ rằng anh rốt cuộc đã không quay trở lại nước Anh, đó là những điều giận dữ mà nàng nói với anh về chuyện không bao giờ muốn gặp lại anh lần nữa, nàng tin chắc rằng anh đã từ bỏ nàng. Nhưng không một ai trong gia đình biết rằng nàng có những nỗi sợ đó, nên Amy không thể biết được!

Katey để cho họ thấy chỉ có sự hạnh phúc của nàng khi ở đó và là một phần của gia đình, bởi vì niềm hạnh phúc đó rất thật.

Và sau khi Anthony thông báo cho nàng vào bữa sáng buổi sáng ngay khi mà họ cập cảng là ông ngay lập tức gửi một người đến thị trấn Havers để tìm hiểu về tình trạng của bà ngoại Sophie từ vị bác sỹ của bà." Ta sẽ không vượt qua Lettia để cố yêu cầu gặp bà ngoại con khi mà bà vẫn không đủ khỏe cho một cuộc viếng thăm. Và bác sỹ đã thông báo với ta là bà ấy khỏe. Khỏe mạnh và vui vẻ như một người phụ nữa ở tuổi bà có thể. Vậy nên nếu con muốn đến Haverston ngày hôm nay, ta đã nói với Ros đóng gói hành lý cho hai cha con ta cho một chuyến thăm viếng dài ngày."

Họ rời khỏi London trước buổi trưa, Anthony, Roslynn, Judy, và nàng.Mặc dù, họ không đến Haverston cho đến khi trời gần tối. Anthony gợi ý rằng họ chờ cho đến sáng để đánh xe đến nhà Millard,nhưng Katey không muốn chờ. Trời vẫn chưa quá tối và nàng muốn gặp bà ngoại mình ngay lập tức để nàng có thể tận hưởng một vài ngày ở Haverston mà không bị cuộc gặp gỡ này ám ảnh nàng.

Nàng đã nghĩ là nàng không cần thêm bất cứ điều gì nữa để lấp đầy lỗ hổng lớn trong cuộc đời nàng từ cái chết của mẹ nàng, bởi vì bây giờ nàng đã có gia đình Malory. Nhưng sư lo lắng tương tự đã xuất hiên vào lần trước khi nàng đến trang viên này lại quay trở lại. Nàng đang tự lừa dối bản thân.Sâu thẳm bên dưới, nàng vẫn muốn gia đình mẹ nàng trở thành một phần trong cuộc sống của nàng.