Nữ Bộ Thiên Hạ

Quyển 2 Chương 4

Edit: Tiểu Ngư Pisces.

Beta: Yêu Pii.

images

“Không có, Nguyệt Nhi thân thể vẫn không sai, bệnh nhỏ nhặt cũng không cần đi thần y xem bệnh.” Nguyệt Nhi ôn nhu trả lời, đôi mắt ngập nước vẫn nhìn Lâm Vô Du, nơi đó có thật sâu mê luyến.

Lâm Vô Du lập tức nhìn nhìn Chu Vô Ý nói: “Sư gia, ngươi cảm thấy Nguyệt Nhi nên lấy loại bệnh nào để đi khám đây ?”

“Này, nếu giả vờ bệnh, sợ là thần y sẽ phát hiện, thuộc hạ suy nghĩ đã lâu, bệnh cũng không thể vô cớ mà có, này, chỉ có thể là không cẩn thận ăn sai này nọ, hoặc là trên người dài này nọ mới được.” Chu Vô Ý lập tức trả lời.

“A, kia, ta nên ăn gì sai đây ?” Nguyệt Nhi có chút kinh hoàng.

Lâm Vô Du cùng Chu Vô Ý lập tức trầm tư, vấn đề này có điểm khó khăn đi.

“Cá!” Đột nhiên Xảo Nhi đứng lên nói.

“Nga, Xảo Nhi có ý kiến hay ?” Lâm Vô Du nhìn nàng, hắn biết Xảo Nhi đã muốn hiểu được nguyên do của sự tình.

“Biến chất cá, hoặc là biến chất tôm, sau khi ăn sẽ xuất hiện hiện tượng nôn mửa, hơn nữa bụng sẽ đau đớn, không cần ăn nhiều, thời điểm nếu nhịn không được có thể lập tức uống thêm nước dấm chua để giải độc, không nguy hiểm đến sinh mệnh. Chúng ta chỉ cần không nói ăn cái gì, thần y trong khoảng thời gian ngắn cũng không hiểu được.”

“Nguyệt Nhi, ngươi thấy có thể làm được không ?” Lâm Vô Du hỏi Tử Nguyệt Nhi. Mâu quang ôn nhu nhìn Xảo Nhi liếc mắt một cái, tiểu nữ nhân này thực thông minh.

“Nguyệt Nhi không có ý kiến, mọi việc theo nghe theo phân phó của đại nhân.” Nguyệt Nhi nhu thuận động lòng người, làm cho Xảo Nhi khóe miệng co quắp, mỹ nhân như thế này, lão thần y háo sắc không động tâm cũng khó, Lâm Vô Du hỗn đản này, thật đúng là mệt hắn nghĩ ra.

“Kia như vậy, sư gia, ngươi cho người đi tìm tôm cá, Xảo Nhi, ngươi âm thầm đi theo Nguyệt Nhi, Nguyệt Nhi, ngươi muốn bệnh trạng xuất hiện khi đi đến thần y bên kia, tất cả đều phải cẩn thận biết không ?” Lâm Vô Du lập tức bố trí.

“Ân!” Sư gia cùng Xảo Nhi lập tức trả lời.

Nguyệt Nhi gật gật đầu nói: “Nguyệt Nhi hiểu được.”

“Đúng rồi Nguyệt Nhi cẩn thận nước của thần y đưa, bên trong có khả năng sẽ có mê dược, nhiều nhất chỉ có thể uống một chút, không thể hoàn toàn mất đi ý thức, như vậy sẽ rất nguy hiểm, hơn nữa khi có cảm giác nguy hiểm, nhớ rõ kêu to, Xảo Nhi ở ngay bên ngoài. Xảo Nhi, lần này sự tình rất quan trọng, ngươi phải hành xử thật tốt, không thể xảy ra sai sót biết không ?” Lâm Vô Du nghiêm túc nói, đây cũng là lần đầu tiên Lâm Vô Du đối Xảo Nhi nghiêm khắc như thế.

“Ta biết.” Xảo Nhi không để ý nghiêm khắc của hắn, tâm tình của Lâm Vô Du nàng có thể hiểu được, nàng đương nhiên cũng không để cho Nguyệt Nhi bị thần y làm bẩn.

“Hảo, Nguyệt Nhi, ngươi đi về trước, chiều ngày mai, Xảo Nhi sẽ đến gần nhà thần y cùng ngươi hội hợp, ngươi nên ăn này nọ trước nửa canh giờ , Trương Lương sẽ đưa đi qua, còn có nhớ rõ mang theo bình dấm chua cùng nước, vạn nhất chính mình chịu không nổi liền lập tức uống biết không ? Đừng vì vụ án mà liên lụy bản thân.” Lâm Vô Du ôn nhu nói, làm cho Nguyệt Nhi càng thêm cảm động.

“Ân, đại nhân không cần lo lắng, Nguyệt Nhi hiểu được, kia Nguyệt Nhi về trước.” Nguyệt Nhi đứng dậy cáo từ, Lâm Vô Du tự mình đưa nàng ra ngoài.

Trong phòng, Xảo Nhi chờ Lâm Vô Du trở về.

“Xảo Nhi, ngươi hiện tại hiểu rõ chưa ?” Lâm Vô Du cười tiến vào.

“Ngươi khi nào lại đi cứu mỹ nhân ?” Mắt phượng hẹp dài của Xảo Nhi nhìn gương mặt cười đến đáng đánh đòn của hắn.

“Ha ha, Nguyệt Nhi, ta cùng sư gia đều là đồng hương, năm đó khi chúng ta vào kinh thành thi, vừa vặn đụng nàng bị nam nhân của nàng vứt bỏ, lúc đầu Nguyệt Nhi đòi tự sát, là ta cùng sư gia khuyên bảo, cho nàng chút vòng vo, làm cho nàng đi nơi khác mưu sinh. Không nghĩ tới nàng cư nhiên lại đến hồng huyện, mở một cửa hàng nữ trang, bởi vì người đẹp, quần áo cũng đẹp, cho nên sinh lí không sai, bất quá chính là du côn lưu manh hay đùa giỡn, một lần nàng đến nha môn, chúng ta mới nhận ra nàng, cho nha dịch thủ nhiều ngày, du côn lưu manh cũng không dám đi quấy rối nữa, cho nên nàng vẫn muốn báo đáp cho chúng ta, sự tình chính là như vậy. Xảo Nhi, nàng trăm ngàn lần đừng hiểu lầm, ha ha.” Lâm Vô Du kéo tay nhỏ bé của nàng.

Xảo nhi vung tay nói: “Ban ngày ban mặt, kéo cái gì thủ! Ai hiểu lầm, ngươi cùng nàng có quan hệ gì ta cũng không quan tâm.”

“Xảo Nhi, ngươi đừng nói bậy, đại nhân trừ ngươi ra, ai cũng không có.” Lâm Vô Du lập tức tỏ thái độ. “Ta, ta nào có tinh lực a.” Lâm Vô Du thực đáng yêu, ngắm nhìn Xảo Nhi.

Khóe miệng Xảo Nhi co giật, lạnh lùng nói: “Hừ! Ngươi cũng có thể có a, đi tìm không phải có sao ? Ta thấy Nguyệt Nhi thực thích ngươi, không bằng thu nàng đi, người ta cũng thực đáng thương.” Xảo nhi ăn nói ngay thẳng, nghĩ gì nói lấy, chính là không khống chế được cảm xúc.

Lâm Vô Du cười khổ nói: “Ta có Xảo Nhi đã đủ thỏa mãn.” Hắn một câu mang hai ý nghĩa, đối phó nàng một cái, hắn đều đã muốn hết tinh lực, chưa từng nghĩ đến chuyện nạp thiếp.