Nữ Chính! Cô Tiêu Đời Rồi!!

Chương 29: Sam đã chết trong mắt mọi người rồi!

Hắn thả cốc nước từ trên tay xuống. Hắn không có nghĩ gì thêm mà cùng nhỏ đến nhà nó.

Reng...reng...

Có người bấm chuông, bác Will đi ra mở cửa.

-Kathy, các cháu! Có người đến thăm!

Hắn bước vào nhà nó thì thấy cả bọn mặc đồ đen, không khí thì hết sức buồn bã và căng thẳng, chẳng ai nói với nhau lời nào.

-Mày đến đây làm gì?-Min nhìn hắn.

-Em đến đây để thăm mọi người!-Hắn vẫn thản nhiên nhưng trong ánh mắt hơi buồn.

-Cậu không có quyền! Đi ra khỏi nhà chúng tôi!-Cô chỉ tay thẳng vào mặt hắn.

-Chị đợi một chút! Ken, anh biết đây là cái gì không? Hồ sơ khám bệnh của chị Sam đó! Ung thư? Sao anh có thể không biết?-Johnson ném lên bàn một tập hồ sơ.

Hắn liền rời khỏi đó và suy nghĩ rất nhiều.

Những ngày tang...

Tất cả mọi người đều buồn, ba mẹ nó và ba mẹ Min khóc hết nước mắt. Mẹ nó sau đó thì ốm liệt giường nguyên một tuần. Cả bọn quyết định chia nhau ra đi khắp thế giới.

Ali và Johnson đi New Zealand.

Eva và Johnny đi New York

Cô và anh sẽ đi Anh.

Dylan và James ở trong truyện sẽ đi Hàn Quốc.

Cậu và Min sẽ đi Thụy Điển.

Ai đi đường nấy...hứa với nhau ngày này 5 năm sau sẽ quay trở lại...

Còn số phận của nó...

Lúc mà nó cảm giác được ai đó đang bế nó lên thì cũng là lúc nó và James quay lại thế giới thật.

Nó tỉnh dậy, nó đã ở giường nó ở phòng nó. Nó đi xuống cầu thang...

-Mary, con gái của mẹ! Con về rồi! Mẹ biết kiểu gì con cũng quay trở lại!-Mẹ nó mừng đến rơi cả nước mắt.

-Bà lại bị ảo tưởng rồi...Mary đã... Con gái, thật là con gái không? Ba luôn tìm kiếm con vậy từ trước đến giờ con đã ở đâu vậy?-Ba nó rất ngạc nhiên khi nhìn thấy nó.

-Con...con...con nghĩ là mẹ biết đó!-Nó không biết nói gì thêm nữa.

-Con bé nó bị bắt vào trong truyện với vai nữ phụ, rồi sau đó như thế nào thì tôi không biết!

-Thôi, ba không quan tâm, chỉ quan tâm đến việc con gái của ba đã quay trở lại với ba!

-Chúng ta phải công bố với toàn bộ thế giới là Sam chưa chết mới được!-Mẹ nó nói.

-Không được đâu mẹ, con còn quay trở lại truyện nữa, còn chỉ quay lại tầm một tháng hoặc hai tháng thôi! Con sẽ lại đi tiếp, tốt nhất là khi nào con quay lại thật sự thì hãy mới công bố!

-Ba mẹ biết rồi! Thôi chúng ta ăn cơm thôi!

Hai tháng hạnh phúc của nó trôi qua, và bên trong truyện thì đã năm năm trôi qua rồi! Đã đến lúc nó quay trở lại! Nó nói lời tạm biệt rồi chìm vào giấc ngủ dài. Mọi thứ do Sam kiểm soát nó đều biết hết. James cũng đã sẵn sàng...

Nó ngồi dậy! Nó nhìn ra ngoài cửa sổ thì nó đang ở Thụy Sĩ chứ không phải là Ý.

-Tiểu thư đã dậy rồi sao!-Một người hầu bước vào.

Nó biết được là sau khi điều trị thì Sam mất trí nhớ. Nhưng chỉ mất trị nhớ về bọn nó, hắn và nhỏ. Những người đó không tồn tại trong đầu óc nó thì cũng đồng nghĩa với việc những chuỗi sự việc liên quan nó cũng không nhớ. Bây giờ nó chỉ quan tâm đến việc tập trung vào tập đoàn mới của nó mà thôi.

-Sam! Em có hợp đồng mới đó, tập đoàn của bọn họ sắp phá sản, bọn họ muốn hợp tác với chúng ta!

-Anh cứ để đấy! Anh nói tên tập đoàn, tình hình và tài chính cho em!

Anh ta phân biệt mọi chi tiết cho nó.

-Anh đặt vé máy bay cho em! Em sẽ về Mỹ điều khiển tập đoàn bên đó và những hợp đồng hợp tác với các công ti hay tập đoàn xuất phát từ Mỹ anh để hết tài liệu lên bàn làm việc cho em!

Mất trí nhớ nên thành lập công ti mới, từ tay trắng lên thành tỷ phú. Nữ phụ tự làm bằng chính thực lực của mình.

Mặt khác, hôm nay là ngày mà bọn nó quay trở lại Mỹ. Bọn nó quyết định hẹn nhau ở sân bay Thụy Sĩ. Và cũng không ai ngờ được bọn nó lại đi cùng chuyến bay, cùng khoang Vip với nó.

Sân bay...

Nó bước xuống, mặc nguyên bộ đen. Đi sượt qua bọn nó mà cả bọn không ai biết cả! Bởi nó đeo kính đen, mũ lưỡi trai đen, có thánh cũng không nhận ra được nó.

Nó check in và lên máy bay, bọn còn lại cũng vậy. Nó ngồi cạnh anh ta, bọn nó ngồi hết ghế ở khoang hạng nhất. Bọn nó đi đi lại lại, đi qua người nó ít nhất phải hai chục lần mà cũng không nhận ra.

-Vào lúc một giờ chiều em có họp báo về bộ sưu tập thiết kế. 3h chiều thì phải đi khảo sát chi nhánh bên Mỹ. 5h em sẽ đi gặp các cổ đông lớn.

-Được rồi! Em muốn ngủ chút!-Nó nói xong thì gục xuống ngủ luôn.

Đến sân bay LAX Los Angeles, nó chẳng gặp gì bọn nó.

.......

Lúc nó lên ô tô rồi, nó vẫn trong trạng thái mệt mỏi. Nó liền ngủ gật.

-Sam! Dậy đi em!!

-Có chuyện gì vậy anh?

-Trụ sở ở đây đang gặp rắc rối về vấn đề an ninh, mấy hôm trước bang Black Roses có kéo quân đến đánh chúng ta, không đánh thắng được nên bên ta đã thiệt hại một lượng quân khá nhiều, đêm nay bọn họ sẽ lại đến đánh tiếp, em tính như thế nào?

-Có như thế thôi mà cũng gọi em dậy! Gọi Dylan với James về, đưa thêm mấy người ở trụ sở bên kia nữa!

-Anh biết rồi! À mà anh cho nhóc sang Mĩ với em nhé!

-Tùy anh! Nhớ là để cho em ngủ, đừng có mà gọi em dậy, nghe chưa?

-Dạ vâng!

End chap.