Nữ Chính! Cô Tiêu Đời Rồi!!

Chương 8: Rắc rối ở bữa tiệc

Vừa về đến nhà, nó và cô đã thấy người hầu chạy đi chạy lại tấp nập trong nhà. Nó bực nhưng khuôn mặt vẫn lạnh như băng, nó đi nhanh lên tầng rồi đóng sập cửa phòng lại.” Sam, bác xin lỗi vì có người hầu trong nhà.”

Bác Will.

“Không sao đâu bác, mà bác ơi! Mẹ cháu gửi đồ dự tiệc cho bác chưa!” Nó nói tươi cười.

“Bác đưa cho Kathy hết rồi, nó gọi cháu xuống phòng đó!”Bác Will nói xong thì tươi cười đi xuống.

“Kathy! Mở cửa cho tao!”

“Biết rồi!”

“Đồ của tao đâu”

“Nhanh lên, vào trong này đi, tao sẽ làm tóc, trang điểm cho mày!” Cô nói xong thì kéo nó vào phòng mình.

30p sau, hai cô gái xinh đẹp, quyến rũ bước từ trên cầu thang xuống. Đứng dưới đó là một người con trai, bảnh bao phong độ.”Josh, em đến khi nào vậy! Sao không gọi cho chị!” Cô vừa cười vừa chạy xuống, vài bước suýt té, mất luôn hình tượng.”Em mới đến, đưa Kathy đi, Lamborghini Veneno trắng, chị đi một mình, Lamborghini Veneno đen.” Nói xong nó liền đi xuống gara. Không cần đợi cô và Josh, nó phóng xe đi luôn. Nhưng nơi nó đến không phải là nơi tổ chức bữa tiệc mà là một vườn hoa hồng đủ mọi màu. Nó đứng đó suy nghĩ tầm 5p rồi lại quay lại với bữa tiệc. Nó phóng xe, nhanh hơn lúc trước rất nhiều.

Vừa đến nhà hắn (vì ở đó tổ chức bữa tiệc), nó, cô và Josh đến cùng một lúc. Xe của nó và Josh tiến đến cửa nhà hắn rồi dừng xe lại. Mọi người đều xôn xao vì không biết tại sao lại có hai siêu xe ở đây. Ba người bước ra, mỗi người một phong thái, nó lạnh lùng, cô dễ thương, còn Josh thì cuốn hút.

-Trời không phải Sam và Kathy sao, còn em họ của Rony làm gì ở đây nhỉ-N1

-Hai con bé đó đúng là khó ưa, vừa xấu vừa chảnh, ai thèm!-N2

-Quyến rũ quá à! Là người yêu cũ của Ken đúng không?-N3

Tất cả trai gái, già trẻ, giàu nghèo đều xôn xao, khen ngợi, chửi rủa, thán phục, căm ghét, khinh bỉ đều có hết.

Cả ba chẳng ai quan tâm, nó và Josh ném chìa khóa cho bảo vệ nhờ cất xe rồi nó, cô và Josh bước vào nhà hắn.

Nó và cô quyến rũ hơn rất nhiều mọi hôm. Những tiểu thư đi dự tiệc toàn mặc váy hết hở hang rồi đến kín đáo, lại đến dễ thương. Chỉ có nó và cô là xinh đẹp nhất.

(Đây là váy của nó, váy nó rất đặc biệt, do mẹ nó, mẹ cô và rất nhiều nhà thiết kế nổi tiếng thế giới chung tay làm)

(Còn váy cô cũng như nó nhiều nhà thiết kế có cả mẹ cô và mẹ nó)

Giữa tất cả những chiếc váy, không thể lẫn đi đâu được váy của nó và cô, hai màu trắng đen luôn đi cạnh nhau.

Thấy nó, hắn liền lại gần, tay nắm chặt tay nhỏ, cười khinh bỉ, như muốn công khai nhỏ là bạn gái hắn vậy!!Nó còn chẳng thèm nhìn mặt hắn lần nào, bơ luôn hắn, cô cũng vậy. Cả hai đều tiếp tục nói chuyện với khách.

Josh thì đang ngồi nhìn nó, canh chừng nó để không ai có thể làm hại nó cả. Các tiểu thư đều đi ra chỗ Josh, thử đủ mọi cách nhưng cũng chẳng làm lay động được Josh còn bị đuổi đi.

Nhỏ thấy thế liền bỏ tay hắn, tiến lại gần, ngồi xuống, ngay cạnh Josh, Josh nhăn mặt nhìn nhỏ rồi lại quay sang nhìn nó:“Cút!”

(Từ bây giờ mình sẽ gọi Josh là cậu vì gọi Josh nhiều mệt lắm)

Josh phũ phàng đuổi nhỏ đi. Nhỏ tát Josh:“Sao em lại nói thế với chị mình! Em thật quá đáng!” Nhỏ mắng Josh vì tưởng Josh xin lỗi nhưng ngược lại...

“Cô là cái quái gì mà xưng chị em với tôi?”Cậu lạnh giọng nói rồi nhìn nhỏ với anh mắt khinh thường.

“Chị là chị của em! Nghe rõ chưa, chị em trong tập đoàn Williams!”Nhỏ gắt lên.

“À cái tập đoàn sắp phá sản đó sao, rất tiếc là tôi không có người quen trong dòng họ Williams vì tôi khinh... khinh cái tập đoàn đó... rất nhiều!” Cậu vẫn nhìn nhỏ với ánh mắt như vậy.

“Em thật láo toét, chị sẽ đuổi em ra khỏi tập đoàn!” Nhỏ đỏ bừng mặt vì cáu.

“Cô biết không! Tôi đã ra khỏi dòng họ của cô từ khi tôi 14t rồi. Tôi nghĩ cô nên thôi cái kiểu khoe trường Star là của tập đoàn nhà cô nữa. Ngôi trường đó là của The Roses nên ngậm cái mồm cô lại và...cút đi cho tôi nhờ” Josh vừa nói vừa cười.

(Mình xin lỗi, đáng lẽ Josh là em kết nghĩa với Sam chứ không phải anh kết nghĩa! Sorry nha)

“Em...em...”Nhỏ cứng họng không nói được gì liền dơ tay lên định tát cậu.

“Rony! Cậu không nên làm thế chứ! Em trai mình đó!” Nó đã chặn cánh tay đó lại.

“Chị...bà cô đó đánh em đau quá à!” Cậu nghe nó nói thế thì nũng nịu với nó.

“Sao lại thế, cái gì cơ, em trai tôi, tại sao lại là em trai cô!!!”Nhỏ hoảng hốt.

“Thì chỉ quen nhau bên Mỹ rồi quen nhau.” Cậu lạnh lùng nói.

“Sao em lại như thế, gọi một người lạ là chị nhưng không thể gọi người thân trong gia đình là chị là sao!”

“Tôi thích thế!” Cậu thản nhiên nói

Hắn nhìn và theo dõi cuộc nói chuyện từ đầu đến cuối. Thấy nhỏ bí, không nói được gì nữa thì hắn ra giải vây.

“Hôm nay là ngày mà tập đoàn chúng tôi quyết định hủy hôn ước, tôi biết đây là một quyết định khá lớn. Nhưng cả Samantha và Ken cũng đã quyết định nên gia đình tôi chiều theo ý hai đứa” ba nó nói. Ông đứng cạnh một người đàn ông. Đứng sau hai người là mẹ nó và một người phụ nữ. Hình như họ là bố mẹ Ken thì phải. “Tôi đã cố gắng thuyết phục hai đứa làm lành với nhau nhưng lại không thể, Sam thì nói không yêu Ken nữa, Ken thì nói yêu tiểu thư tập đoàn Williams. Tôi cũng không muốn nói gì hơn..Chúng tôi xin kết thúc ở đây “Người đàn ông bên cạnh nói.

Nghe xong phát biểu, nó, cô và cậu cũng chẳng muốn ở lại nên đi về để nghỉ ngơi.

End chap.