[Phần 1] Dệt Ngân Hà Cho Em

Chương 62: Đại sứ tuyên truyền

Nữa tiếng sau, bọn họ xuất phát.

Tổ chương trình phái năm chiếc xe, dẫn rất nhiều nhân viên công tác đi theo.

Bắt đầu từ rừng cây nhỏ phát hiện kẻ trộm cây, lại đến phần bọn họ đền tội, toàn bộ quá trình đều tiến hành quay lại một lần nữa, sau đó xen lẫn cảnh quay cho Thiên Cẩu quay lại hiện trường vào đêm hôm đó, chờ sau khi chế tác hậu kỳ sẽ là một câu chuyện cảm động lòng người.

Trì Nguyệt đi cùng với Vương Tuyết Nha.

Thật không may, Phạm Duy cũng ở đây, bọn họ còn ngồi cùng một chiếc xe.

Phạm Duy và Vương Tuyết Nha cứ như vừa quen đã thân, không ngừng trò chuyện trên đường đi. Anh ta đang hướng dẫn Vương Tuyết Nha về các kỹ xảo chụp ảnh, bao gồm cả những vấn đề mà các cô gái thường quan tâm, ví dụ như làm thế nào chụp mặt nhỏ hơn, làm thế nào chụp chân dài hơn, làm thể nào chụp eo thon hơn... Cách sử dụng ánh sáng, phối hợp đạo cụ, Trì Nguyệt nghe vậy không ngừng ngáp ngủ.

"Tiểu Ô Nha, vì hạ thấp vẻ quyến rũ bẩm sinh của bản thân, có phải cậu quá liều mạng rồi không?"

Vương Tuyết Nha quay sang mỉm cười: "Cô Trì, cậu dùng mỹ phẩm dưỡng da gì mới có thể chăm sóc được ra mặt dày như vậy?"

Trì Nguyệt: "Được trời cao ưu ái."

Vương Tuyết Nha: "..."

Phạm Duy nhìn hai cô tranh cãi, mỉm cười ôn hòa nói: "Tình cảm của hai người tốt thật. Tôi đã gặp rất nhiều tình bạn plastic trong cái giới này, người như các cô thật sự đáng quý."

(*) Ý nói tình bạn giả dối.

Vương Tuyết Nha lại quay sang nhìn anh ta: "Nghe nói anh đã chụp ảnh rất nhiều ngôi sao?"

Phạm Duy hơi đắc ý: "Không dám nói là toàn bộ, nhưng những người nổi tiếng mà cô kể ra được, có lẽ tôi đã từng chụp."

Vương Tuyết Nha mở to hai mắt, hỏi với vẻ sùng bái: "Có phải các ngôi sao đều đẹp như ảnh chụp và trên tivi không?"

Phạm Duy: "Không... Phần lớn ngôi sao còn đẹp hơn trong ảnh và trên tivi."

Ấy! Vương Tuyết Nha che mặt: "Chẳng trách anh lại cảm thấy tôi xấu."

Phạm Duy nghiêm túc nhìn cô, mỉm cười: "Lúc mọi người lên ông kính đều béo hơn 10 cân, vì về vậy ngôi sao xinh đẹp đều rất gầy, gầy đến quá đáng... Còn cô thì dáng người cân đối, khỏe mạnh, muốn ăn thì ăn, vô cùng hạnh phúc."

Muốn ăn thì ăn, cô là heo à?

Vương Tuyết Nha đột nhiên nhận ra cảm xúc khác biệt và tia lửa từ trong mắt Phạm Duy .

Sự phát triển tình cảm giữa nam nữ luôn là điều riêng tư nhất. Cho dù là người thân thiết nhất cũng chưa chắc có thể cảm nhận được bọn họ đã rơi vào vòng xoáy tình cảm từ lúc nào, nhưng bản thân bọn họ chỉ cần một biểu cảm rất nhỏ, một hành động mờ ám, một ánh mắt đầy ẩn ý là có thể thấy...

"Đến nơi rồi!"

Trì Nguyệt kéo Vương Tuyết Nha xuống xe.

"Đi thôi, xuống xe!"

"Ồ!" Trái tim Vương Tuyết Nha nhảy lên trình trịch, cô khom lưng chuẩn bị bị xuống xe, Phạm Duy đứng lên, đưa tay che khung cửa xe ở trên đỉnh đầu cô: "Cẩn thận một chút, đừng để đập trúng đầu."

"Cảm ơn!"

Khuôn mặt Vương Tuyết Nha đỏ bừng, nhảy xuống xe.

Trì Nguyệt nhìn cô, lại nhìn Phạm Duy, không nói câu nào.

Cái đoạn video quay thêm chủ yếu Vương Tuyết Nha nhân vật nữ chính. Trì Nguyệt làm trợ lý, chỉ cần đứng giúp đỡ ở bên cạnh, xách túi, đưa nước là được.

Bởi vì buổi sáng không tiện quay lại "Câu chuyện trong rừng cây nhỏ" nên điểm dừng chân đầu tiên của bọn họ là đồn cảnh sát. Tổ chương trình đã gửi cờ thưởng được làm xong từ trước, đồn cảnh sát cũng cử đại diện chính thức xác nhận hành động của họ vào đêm hôm đó. Đoạn video này không có kịch bản nhưng trước khi quay film đã bàn bạc nên các cảnh sát phối hợp rất tốt, nhìn vào ông kính tuyên truyền và phổ cập một vài kiến thức pháp luật. Bọn họ chỉ tốn khoảng nữa tiếng là có thể rồi đi.

Nhiệm vụ buổi chiều chủ yếu là quay lại hệ sinh thái tan hoang thê thảm của Cát Khâu.

Đất đai bị sa mạc hoá, nhà cửa bị cát vàng bao trùm, chỉ còn người già cà trẻ nhỏ ở lại giữ nhà.

Vương Tuyết Nha là thí sinh "Người Đi Dưới Trời Sao" duy nhất xuất hiện trong video, mặc dù ghi hình dựa theo kịch bản viết sẵn, nhưng cô không ngừng dẫn dắt người xem hiểu thêm về hoàn cảnh và tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường. Đương nhiên, một phần là vì Trì Nguyệt, một phần là tự cảm nhận được hoàn cảnh địa phương. Bởi vì cảm xúc được thể hiện chân thật, kết quả quay phim rất tốt, cá nhân cô cũng cố gắng rất nhiều nên nhận được sự khen ngợi nhất trí của tổ chương trình, thậm chí đạo diễn còn nói đùa rằng cô có thể ra mắt với đoạn video này. Chỉ mấy tiếng ngắn ngủi thấy bọn nó đã chạy đi chạy lại mấy nơi.

Màn đêm buông xuống, cuối cùng lại quay về rừng cây nhỏ nơi đã xảy ra chuyện.

"Mệt không?" Trì Nguyệt dặm thêm lớp trang điểm cho Vương Tuyết Nha, đau lòng khẽ hỏi.

Vương Tuyết Nha lắc đầu, đôi mắt sáng ngời: "Nếu có thể giúp được cậu thì mình rất vui!"

Trì Nguyệt mỉm cười: "Cố lên! Mau mau nổi tiếng rồi dẫn mình đi ăn ngon, bước lên đỉnh cao của cuộc đời, sau đó cậu đến làm đại sự tuyên truyền cho Nguyệt Lượng Ổ, để toàn xã hội để chú ý đến chúng ta... Ừ, non xanh nước biếc cũng là núi vàng núi bạc!"

"Phụt!"

Vương Tuyết Nha nở nụ cười, đôi mắt công như vầng trăng lưỡi liềm.

Chờ đến khi tôi chờ đến khi chương trình được phát sóng, sẽ nhìn được sự chú ý của toàn xã hội. Nhưng mình không giúp được gì trong việc này, thêm là nên thật sự là nên cảm ơn anh Kiều.

Cô nói đến đây là nước nhưng chiếc xe jeep vậy đang thấy kỳ có ai vì sao hôm nay anh kêu là rảnh rỗi như vậy, đi theo chị đào ghi trên suốt chặng đường, toàn bộ quá trình ghi hình nếu im lặng, không nói chuyện với bất kỳ ai.

Rút cuộc hai người làm sao thế? Sao cứ như là kẻ thù cũ vậy? Nguyệt Quang Quang, cậu không phải loại người hẹp hòi, vì sao cứ đối đầu với anh ta chứ?

Là anh ta đối đầu với mình.

Vương Tuyết Nha hừ lạnh: "Người ta là kim chủ lớn, một người kiêu ngạo từ nhỏ đến lớn, hơi nóng tính cũng là bình thường, chỉ cần tam quan không lệch lạc là được. Cậu cứ coi anh ta là đồng nhân dân tệ không phải được rồi sao? Mọi người đều yêu thích nhân dân tệ, tại sao nhân dân tệ lại không thể kêu ngạo chứ? Nhân dân tệ nói với cậu hai câu, chẳng lẽ cậu còn có thể nhẫn tâm không cần nó sao?"

Tay Trì Nguyệt run lên, cảm thấy buồn cười.

"Còn nói linh tinh nữa, mình sẽ vẽ mặt cậu thành mặt bột mì."

"...Mình đang nghiêm túc mà."

"Mình cũng nghiêm túc, nâng cằm lên cao nào!"

Vương Tuyết Nha ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Trì Nguyệt. Rõ ràng Trì Nguyệt ưu tú hơn cô, có thể có được mọi thứ tốt hơn cô bây giờ, vì sao không chịu tranh thủ chứ?

"Ôi!" Cô thở dài: "Nguyệt Quang Quang..."

"Được! Hoàn mỹ!" Trì Nguyệt nhìn trái nhìn phải cẩn thận kiểm tra khuôn mặt của Vương Tuyết Nha: "Đi thôi!"

Thiết bị đã được lắp đặt xong, chỉ chờ mỗi nữ chính.

Vương Tuyết Nha mỉm cười đi qua đó: "Nguyệt Quang Quang, vai trò hiện tại của mình không phải là đại sứ tuyên truyền cho hoàn cảnh hệ sinh thái của Cát Khâu sao?"