Phản Diện Đại Nhân Muốn Thượng Ta

Chương 11

Đương Tiệp Vân vừa tiễn đi bạch liên hoa si tình, liền đi tìm Tình Trục Lưu. Hệ thống thực sự hết cách, đành giao ra vị trí của hắn.

Hắn đang ở ma giới, hiện tại tên tuổi của Tình Trục Lưu ở nơi đó đã vang dội, ma nhân rất vừa lòng hắn, muốn hắn tham gia ứng cử ma tôn.

Vị trí ma tôn kia từ sau cuộc thanh trừng của chính phái đã nhiều năm bỏ trống, nay lại được quét đi tầng bụi, đón chủ nhân mới. Đại hội ứng cử ma tôn được các yêu lão có tiếng tăm chủ trì.

Yến tiệc diễn ra ba ngày ba đêm, hai ngày nghỉ ngơi dưỡng sức, trang bị pháp bảo hộ thân. Sau khi nghỉ ngơi lập tức tiến hành đấu sinh tử, một đối một theo bảng tên do các yêu lão sắp xếp.

Chiến thắng, tức được vào vòng trong, sau khi trị thương hồi sức một ngày sẽ đấu trận tiếp theo. Thua đồng nghĩa với chết trên đài, vì vậy ứng cử viên không quá nhiều. Nhưng cũng không quá ít, bản chất ma nhân rất háo thắng, đối với chúng cái chết không là gì.

Sẽ có hai vòng loại, một vòng bán kết và một vòng chung kết. Khi tiến hành thi đấu cần tuân theo luật lệ. Không mượn sức kẻ khác, chính phái sẽ không được tham gia, được phép sử dụng vũ khí và có thể hạ sát đối thủ. Những kẻ không tuân theo luật lệ đã đưa ra, lập tức bị khai trừ, vĩnh viễn không thể tiếp tục tham gia ứng cử.

Miêu Tử cuối cùng cũng lộ mặt:"Từng đó luật ngươi đã nắm hết đi?"

Đương Tiệp Vân giơ ngón cái biểu tình.

Hiện tại y đang cải trang thành ma tu, từ trên xuống dưới đều đen tuyền ngạnh lãng. Hắn dung mạo yêu diễm, giấu đi tiên khí càng giống một soái ác nhân.

Thân hình thon dài đĩnh bạc, y phục đen phát ra ma khí nồng đậm. Hắc y này là hắn vất vả trộm được từ chỗ Minh Viễn, trong đó còn nhờ có một tay Nam Cung Lãng.

Sau khi vượt qua cổng dịch chuyển, Đương Tiệp Vân bị khám xét một hồi lâu. Sau khi phát hiện không dị thường lập tức bị đẩy vào trong thành. Thành này là nơi yêu, quỷ, ma nhân cùng nhau hòa hợp chung sống. Từng được tiên Yêu hoàng ban tên, gọi là thành Chinh Lăng.

Quyển sách này có Tiên vương, Đế vương, Ma vương và Yêu vương. Trong đó, Tiên Đế vương bảo vệ nhau chung sống thực hòa bình đã hơn mấy ngàn năm. Ma Yêu vương cũng ký kết tuyên thệ tình hữu nghị đã lâu nhưng không quá hòa hợp. Yêu ma bản chất hiếu thắng, tham chiến lại cuồng vọng nào có thể chỉ một trương giấy là có thể dừng chiến loạn?

Này đó lý thuyết kiến thức vẫn là từ hệ thống nhập vào đầu hắn đi. Tuy không phải người cùng thế giới chung quy cũng sẽ phải đi nhưng hắn trước khi từ khu vui chơi về nhà ít nhất cũng phải có vài tấm ảnh lưu niệm. Đương Tiệp Vân nghĩ nghĩ, vẫn là nên xem lại đoạn phim Miêu tử cấp.

Đoạn phim ngắn là phần thưởng phụ từ việc hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên của hắn. Nhưng Đương Tiệp Vân không quá để ý, hiện tại lại có đất dụng võ. Theo Miêu tử nói sơ qua thì đây là đoạn băng ghi lại cảnh tượng của mấy ngàn năm trước về chuyện yêu đương của Ma tôn.

Các người nghĩ chuyện yêu đương thì liên quan quái gì đến hắn đúng không? Rất liên quan là đằng khác, trong nguyên tác có từng một chương, chính là đoạn Ma tôn vừa lên ngôi lập tức quyết chiến một trận sinh tử với chính phái là tiên giới. Tiên giới là nơi ở của tu tiên giả sau khi đã đăng tiên, chốn tiên cảnh bồng lai, là đích đến mà chỉ cần là tu tiên giả đều sẽ muốn đến.

Chỉ là Tiên giới Tiên vương không chỉ có hư danh, hai người một Tiên một Ma đánh một trận ba trăm năm không phân thắng bại. Nhưng thân thế của Ma tôn và Tiên vương không phải ai cũng biết. Ma tôn Nam Cung Nguyệt Hạ khi còn ở tiểu tông môn chính phái không tên tuổi có một đệ đệ phế vật không thể tu luyện gọi là Nam Cung Nguyệt Dương, cũng chính là Tiên vương hiện tại.

Người ta thường nói không ở trong chăn làm sao biết chăn có rận? Quả nhiên không sai, Nam Cung Nguyệt Dương vì đố kị ca ca thiên tài tu vi luôn tăng tiến quá nhanh vì vậy đã hạ độc vào thức ăn của hắn.

Tu tiên giả khi đã bước vào Hóa Thần cảnh, không cần ăn uống, ăn thức ăn của nhân gian càng có hại, tu vi khó tăng. Chỉ là cái ca ca thật khó làm, đệ đệ đem đồ ăn qua vẫn không cự tuyệt, ăn một cái sạch sẽ. Sau đó mấy năm, hắn từ một Hóa Thần cảnh tụt xuống Kim Đan kỳ. Trong lòng Nam Cung Nguyệt Hạ biết rõ ngọn nguồn lại không hề oán trách, dứt khoát khoét kim đan cho Nam Cung Nguyệt Dương.

Đệ đệ hắn khi đó mới Kim Đan kỳ, qua một đêm lập tức Hóa Thần, nhảy lên chân truyền đệ tử. Nam Cung Nguyệt Hạ vì không có kim đan, tu vi luôn giảm không ngừng, bị đẩy xuống làm tạp dịch, vạn người chế giễu, người đệ đệ kia thậm chí còn đuổi hắn ra khỏi tông môn, kêu người đánh chết. Hắn từ đó hắc hóa, bước chân lên ma tu lộ, một đường đi đến Ma tôn vạn ma cung phụng.

Từ đó mới có trận đánh làm nên tên tuổi kia, một lần đánh là ba trăm năm. Nhưng, tốt xấu gì hắn cũng từng là thiên tài nổi danh khắp chốn, dĩ nhiên kết quả toàn thắng. Nam Cung Nguyệt Dương thua thảm hại, chạy trốn về Tiên cung. Sự tình chỉ có người trong cuộc biết được, bằng không danh tiếng của hắn thực sự sẽ bị đánh nát.

Tin chiến thắng cũng chưa truyền ra, toàn tu chân giới đều không hay biết, thấp thỏm chờ đợi kết quả. Nam Cung Nguyệt Dương quay về, liên lạc với gián điệp bên ma giới, hạ độc vào yến tiệc mừng chiến thắng. Chỉ là tên gián điệp đó đã bị Ma tôn phát hiện, chặt đứt tứ chi làm thành nhân côn.

Tiên vương thấy sự không thành, liền mua chuộc người thân cận của Nam Cung Nguyệt Hạ, trong lúc uống rượu một kiếm đâm chết. Sau đó, chiêu cáo thiên hạ, Tiên vương trong trận đánh đã phong ấn Ma tôn, bảo hộ bá tánh cùng tu chân giới bình an vô sự. Tiên vương cũng từ đó mà được càng nhiều cung phụng, nhất chiến thành danh.

Đương Tiệp Vân cảm khái:" Người khác nhìn vào còn không biết ai mới là Ma tôn đâu..."

Tổng cũng không thể xem hết mấy ngàn năm sự tình, Miêu tử đành tốn nước bọt kể một hồi lâu. Đương Tiệp Vân ngáp ngắn ngáp dài nghe xong rồi lại chỉ nói một câu vớ vẩn, chọc Miêu tử tức giận nhào đến cắn má hắn hai dấu răng.

Y đi vào một góc hẻm sầm uất, nhanh chóng bắt đầu đoạn phim.

Xung quanh sự vật bị bóp méo, hại hắn choáng một lúc. Đột nhiên cảnh tượng trước mắt làm hắn có chút hoài nghi nhân sinh, đây là thực tế ảo đi? Một cái động tối, chung quanh là tường đá bám một mảng băng mỏng lạnh thấu xương. Nhiệt độ thậm chí còn ảnh hưởng đến thân thể hắn, rùng mình một trận.

Trên vách một tảng băng lớn giữa động có treo một nam nhân. Hắn dung mạo tuyệt thế, câu hồn đoạt phách, làm người khác nhìn vào đều muốn nín thở một phen. Làn da tái nhợt, thân thể không một mảnh vải lộ ra cơ bắp rõ ràng, rắn chắc, giữa ngực có một vết sẹo dữ tợn như kiếm đâm. Hai cánh tay gác trên dây xích, treo lên cao, dính chặt tảng băng.

[ Nam Cung Nguyệt Hạ, sau khi bị kiếm đâm giữa ngực, bị phong ấn ở động Viên Hàn.]

Nam Cung Nguyệt Hạ đột nhiên mở mắt, con ngươi nhợt nhạt màu xám thẳng lăng lăng nhìn y. Đương Tiệp Vân có chút bối rối định giải thích thì sau lưng vang lên tiếng bước chân nhè nhẹ. Y quay đầu, nhìn thấy một nữ nhân cao ráo, xung quanh nàng như ánh dương chói lóa. Biểu tình nàng nhạt nhẽo nhưng không thể che giấu gương mặt xinh đẹp kia. Quốc sắc thiên hương chính là dùng để nói về nàng.

[ Đương Trầm Thu, con gái của Tiên vương đời trước, nương của ngươi.]

Lỗ tai Đương Tiệp Vân ù ù, dường như nghe thấy tiếng bom nổ. Nguyên lai hắn còn sẽ có nương, lại còn xuất thân tiên cung!!!vậy chẳng phải Ma tôn là cha hắn???

Đương Trầm Thu xuyên qua y, đến trước mặt Ma tôn:" Ngươi là Nam Cung Nguyệt Hạ? Biết chơi cờ không?"

Ma tôn nhàn nhạt gật đầu, trông giống sói con ngoan ngoãn. Hai người cứ như vậy chơi cờ mấy thập niên, mỗi ngày nương hắn đều đến, thường kể một ít nhân gian chuyện xưa. Nam Cung Nguyệt Hạ luôn trầm mặc lắng nghe dần dần đáp lại vài câu thú vị.

Hai người họ dần có cảm tình, từ đó nương hắn không đến nữa. Đương Trầm Thu ngày đêm nghiên cứu cách phá giải phong ấn, đem theo Ma tôn cùng nhau biệt tích. Nhưng sự việc đã bị Tiên Vương phát hiện, ông không cho phép con gái có tình ý với ma đầu kia vì cách biệt thân phận và ngại mặt mũi. Đương Trầm Thu mấy tháng sau sẽ phải gả cho Tiên vương mới đăng cơ là Nam Cung Nguyệt Dương.

Đương Trầm Thu bị giam lỏng trong phủ, ngày càng tiều tụy, cuối cùng bỏ trốn, nàng đã tìm được cách phá phong ấn, đem Ma tôn thả ra. Nam Cung Nguyệt Dương biết tin thì rất tức giận, hôn thê sắp cưới lại bỏ trốn cùng ma đầu, chuyện này truyền ra mặt mũi hắn chắc chắn sẽ chôn dưới đất bảy thước.

Hắn phát lệnh truy nã, âm thầm cho người tìm kiếm mấy chục năm. Hai người họ lại trốn đến Đào Hoa thôn, được nương của Tình Trục Lưu giúp đỡ, sinh hoạt nông thôn từ đó trở nên ấm áp. Nam Cung Nguyệt Hạ rước Đương Trầm Thu về nhà, hỉ sự nho nhỏ nhưng tràn ngập hạnh phúc. Mấy tháng sau nương hắn hoài thai, hệ thống cho biết đó là hắn, tên là do cha hắn đặt. Cùng lúc đó nương của Tình Trục Lưu cũng đã có mang.

Cổ nhân không có cách nào siêu âm, nam nữ còn chưa biết hai nhà đã vội đính hôn cho hài tử nhà mình.Tình Trục Lưu đúng là trời định gả cho hắn rồi. Đương Tiệp Vân đắc ý dào dạt sờ sờ bụng nương hắn, tuy không chạm được nhưng hắn vẫn rất cao hứng.

Miêu Tử mặt khinh bỉ:" Ngươi như vậy có phải quá không hợp quy củ?"

Đương Tiệp Vân lườm y:" Hừ, chỉ là ảo cảnh ngươi tính toán làm gì?"

Sau đó vài tháng, linh tính mách bảo hai người họ có nguy hiểm sắp đến. Vì không muốn liên lụy bằng hữu, hai người từ biệt vội vàng đến nơi khác sinh sống. Giữa đường đi, nương hắn vỡ nước ối, sinh hạ trên thuyền nhỏ. Mây đen ùn ùn kéo đến, chung quanh một mảng âm u, hai người vội vàng bỏ hắn vào giỏ, truyền linh khí vào bảo vệ hắn không bị chết đuối, đẩy ra sông xa.

Hắn vừa trôi ra khỏi chỗ hiểm cũng là lúc Tiên vương đến bắt người đi, nếu không nhờ hai ngươi cơ trí hắn sớm đã bị Tiên vương dìm chết. Ma tôn lại bị phong ấn một lần nữa nhờ trợ giúp của các tiên nhân. Hiện tại, phong ấn không thể phá bỏ nhưng Ma tôn vẫn chưa chết. Ma giới sau nhiều năm giải phong ấn bất thành liền cũng bất đắc dĩ tổ chức ứng cử, tổng cũng không thể để trống vị trí ma tôn, sau này cứu được thì vẫn sẽ có chỗ cho hắn dung thân.

Đương Trầm Thu sau khi về tiên cung lập tức tự sát, thi thể được bảo quản trong lăng mộ tổ tiên.

Cuối cùng đoạn phim cũng kết thúc, Đương Tiệp Vân thở dài.

"Nguyên lai còn có rối rắm sự tình phía sau... còn có thân phận của nguyên chủ"

Ting ting!

Thông báo hệ thống vang lên.

[ Nhiệm vụ ẩn: Hồi sinh Đương Trầm Thu, cho đôi tình nhân một cái kết đẹp, phần thưởng một vạn điểm kinh nghiệm và hai lọ trường sinh đan.]