Phản Diện Siêu Cấp

Chương 58: Vì sao ta lại bị chọn trúng?

Bọn hắn xem như là sư đệ của Trần Khuynh Địch, tự nhiên cũng sẽ không nhàn rỗi không có chuyện gì làm, Trương Hiền Trung trực tiếp để cho bọn hắn tiến về giáo trường, chuẩn bị tiếp nhận một nhóm binh sĩ điều ra từ trong đại quân Trấn Cương.

Dưới sự phụ trách chưởng quản từ những đệ tử Thuần Dương Cung này, tổ kiến ra một nhánh quân đội bảo vệ Phủ Thành Chủ.

Làm như vậy cũng là để tránh cho đám đệ tử Thuần Dương Cung ngoài nghề chỉ huy người trong nghề, can thiệp đến quân vụ bình thường trong Thành Thanh Đế, một phương diện khác cũng chính là tìm một chút chuyện cho bọn hắn làm, đồng thời tránh khỏi việc đắc tội vị Trấn Cương Sứ tân nhiệm - Trần Khuynh Địch này. Trương Hiền Trung thân làm Tam thống lĩnh đại quân Trấn Cương, một chút thông minh nhỏ này tự nhiên là không thiếu.

Mà Dương Xuân tự nhiên là cũng đi theo mọi người đến giáo trường.

Mà vào lúc này, ở trong giáo trường, có một cỗ huyết khí phóng lên tận trời khiến cho toàn bộ giáo trường đều biến thành một chỗ địa phương dương cương, huyết khí trộn chung cùng với sát khí, khiến cho nhiệt độ không khí chung quanh cũng tăng lên rất nhiều, mà ở bên trong huyết khí, có từng đạo từng đạo thân ảnh mặc thiết giáp đội mũ sắt, chỉ lộ ra cặp mắt đang diễn luyện.

Trong giáo trường to lớn, chỉ có thanh âm vũ khí va chạm, tiếng bước chân, còn có tiếng hít thở, hình thành một loại nhịp điệu kỳ lạ, làm cho tâm thần của người ta lay động, ngoài ra thì không còn tạp âm gì khác, nói chuyện càng là không có, bởi vậy có thể thấy được chi đại quân này đang được huấn luyện với kỷ luật nghiêm ngặt.

"Chư vị, nơi này chính là một chỗ luyện binh vạn người của đại quân Trấn Cương, ta đã để cho tất cả binh sĩ tinh nhuệ dưới quyền ta tập hợp ở đây, các vị có thể tùy ý chọn lựa một ngàn người từ trong số này, thế nào?"

"Tốt!" Dương Xuân hưng phấn mà nói, sau đó liền nhanh chân đi vào trong giáo trường.

Mà Trương Hiền Trung cũng đi theo, sau khi nhìn thấy đám binh sĩ đang huấn luyện, trong mắt đầu tiên là hiện lên sự vui mừng, sau đó chính là hét lớn một tiếng: "Toàn quân nghe lệnh!"

Thanh âm như lôi chấn, trong phút chốc liền truyền khắp toàn bộ giáo trường, tất cả các binh sĩ liền dừng lại trong thoáng chốc, sau đó đồng thời thu hồi tư thế, đồng thời sát khí thiết huyết đầy trời kia cũng thu liễm theo đó, lộ ra thân ảnh của rất nhiều binh sĩ, một mảnh đen kịt, làm cho người ta hoa mắt, lòng sinh kính sợ.

"Uy vũ!" Đông đảo binh sĩ đồng thời hét lớn, sát khí thiết huyết lại giương lên, trong lúc nhất thời tất cả các đệ tử Thuần Dương Cung, bao quát cả Dương Xuân đều là lộ ra mấy phần thần sắc khó chịu, sát khí thiết huyết của quân đội chuyên khắc võ giả, sau khi mấy vạn người tụ họp lại triển khai trận thế, coi như là Hợp Đạo Tôn Giả cũng phải nhượng bộ lui binh.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao hoàng triều Đại Càn lại một mực duy trì quân đội khổng lồ như thế.

Cũng chỉ có võ giả Tông Sư siêu thoát phàm nhân, mới có thể bỏ qua lực lượng của quân đội ở một trình độ nhất định, nhưng cũng chỉ là ở một trình độ nhất định mà thôi, một ví dụ đơn giản đơn cử nhất, hoàng triều Đại Càn nếu không sử dụng võ giả Tông Sư, chỉ sử dụng quân đội trong nước, là đại quân viễn chinh 500 vạn người trở lên, cũng đã đầy đủ để hủy diệt bất kỳ một cái thánh địa võ đạo nào.

- --

Truyện Phản Diện Siêu Cấp (Bản dịch) được dịch tới chương 400 ở link này:

https://bitly.vn/6hR1k

- --

Đây chính là sức mạnh của số lượng, đại quân 500 vạn cho dù là một đám võ giả Tông Sư cũng không có cách nào ứng đối, đây cũng là nguyên nhân vì sao hoàng triều Đại Càn mới là thế lực đệ nhất thiên hạ. Đương nhiên, loại chuyện động viên đại quân 500 vạn đối phó với một cái thánh địa võ đạo, cũng không phải là chuyện đơn giản.

Dù sao thì hoàng triều Đại Càn đất rộng người đông, cần một lượng lớn quân đội để trấn thủ, cho nên đây chỉ là một cái giả thiết mà thôi.

"Thật là lợi hại!" Hai mắt của Dương Xuân tỏa ra ánh sáng mà nhìn đại quân Trấn Cương trước mắt, kích động nói ra, mà ở trong đầu, tiểu Yêu cũng lộ ra vẻ mặt cảm khái gật đầu nói: "Quân đội nhân loại, dù là qua nhiều năm như vậy vẫn đáng sợ như thế a, mặc dù loại số lượng này còn chưa là gì, nhưng một khi tụ tập từ 10 vạn người trở lên, liền sẽ trở thành một cỗ lực lượng đáng sợ."

"Ồ!" Đột nhiên, ánh mắt của Dương Xuân sáng lên, lập tức liền bắt được một nhánh đội ngũ đang một mực ẩn núp ở đằng sau, không tận lực lộ diện ra thân ảnh, tiếp đó nàng liền một đường hớn hở chạy tới nói: "Ở đây lại còn có một vị đại tỷ tỷ a!"

"Ấy!"

"Đúng, ta đang nói đại tỷ tỷ đó! Cùng đi đến Phủ Thành Chủ với chúng ta nào!" Dương Xuân hưng phấn mà nói ra, thân làm nữ giới, nàng tự nhiên là hi vọng có một người bạn nữ giống như mình, nàng vốn còn cho rằng loại địa phương như quân đội này sẽ không có nữ giới, không nghĩ tới lại có niềm vui ngoài ý muốn! Nàng tự nhiên là không thể nào buông tha cho lần cơ hội tốt này, mà cô gái bị nàng chọn trúng kia thì là...

"???"

"Vì sao? Vì sao ta lại bị chọn trúng?!" Lạc Tương Tư dùng vẻ mặt phát mộng mà nhìn tiểu cô nương chỉ cao tới phần eo của nàng, vào thời điểm này ở kiếp trước, chính là do tên cẩu tặc Trần Khuynh Địch kia tự mình đến chọn lựa binh sĩ, nàng vì biểu hiện bản thân, lúc này mới bại lộ bí mật có được Thuần Dương Chi Thể, lần này sau khi sống lại, nàng vốn là có dự định điệu thấp, nhưng rốt cuộc...là vì cái gì?!

Vì sao nàng không làm gì cũng bị chọn trúng? Chuyện này không phù hợp với đạo lý a!

Hơn nữa con nhỏ này là ai a? Tên cẩu tặc Trần Khuynh Địch kia đâu? Chẳng lẽ đây cũng là di chứng do bản thân sống lại?

Ý nghĩ trong đầu óc của Lạc Tương Tư xoay chuyển hàng trăm lần, cuối cùng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ cười cười, là phúc thì không phải là họa, là họa thì không tránh khỏi, chỉ có thể nhắm mắt lại.

"Hạ quan lĩnh mệnh, không biết đại nhân...?"

"À, ta tên là Dương Xuân, ngươi tên là gì?"

"Hạ quan là Lạc Tương Tư..."

"Lạc tỷ tỷ đúng không? Về sau phải ở chung thật tốt a!" Dương Xuân hào phóng đưa tay, vui vẻ nói ra.

Lạc Tương Tư: "..."

"Con nhỏ này đến tột cùng là ai vậy? Có quan hệ gì cùng với tên cẩu tặc Trần Khuynh Địch kia? Con nhỏ này đến cùng có phải là nhìn ra cái gì hay không, cho nên mới chọn ta?" Lạc Tương Tư nhếch mép một cái, bắt lấy bàn tay mà Dương Xuân đưa ra, mặc dù trong lòng còn có đủ kiểu nghi vấn, nhưng bây giờ cũng chỉ có thể làm như vậy, bất quá sau khi đi đến Phủ Thành Chủ giống như kiếp trước, nàng nhất định phải cẩn thận hơn gấp đôi, tránh bị tên cẩu tặc Trần Khuynh Địch kia phát hiện, sau đó lại nghĩ biện pháp đưa ông nội đến hậu phương Nam Cương Đạo, chỉ có làm như vậy mới có thể cam đoan an toàn tạm thời, bằng không nếu ông nội một mực đợi ở chỗ này, hẳn là phải chết không thể nghi ngờ!

Mà cùng lúc đó, Thành Thanh Đế cũng nghênh đón một vị khách mới đến thăm.

"Chính là chỗ này a." Trần Tiêm Tiêm nhấc nhấc ba lô, nắm trường kiếm bên hông, ngẩng đầu nhìn về phía tấm biển "Thành Thanh Đế" phía trên cửa thành, hài lòng cười nói: "Xú nha đầu, còn muốn gạt ta..."