
Phán Thần Hệ Thống
Giới thiệu truyện
Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ hay online. Truyện Phán Thần Hệ Thống là một truyen chữ của tác giả Tuý Vân Tử sáng tác thuộc thể loại Tiên hiệp, Dã sử, Huyền huyễn, Du Hí Dị Giới, Xuyên Không, Hệ Thống, với diễn biến, nội dung truyện rất hấp dẫn và cuốn hút. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới đầy sự sáng tạo mới lạ, những tình tiết đặc sắc, giúp bạn có những trải nghiệm thích thú, mới lạ hơn.
Truyện Chữ Truyện Phán Thần Hệ Thống được cập nhật nhanh và đầy đủ nhất tại TruyenChu. Bạn đọc đừng quên để lại bình luận và chia sẻ, ủng hộ TruyenChu ra các chương mới nhất của truyện Truyện Phán Thần Hệ Thống.
------
Quyển 1 - Sơ ngộ tiên duyên
------
Mấy năm trở lại đây, sinh viên ra trường càng ngày càng khó tìm việc.
Đừng nói tìm việc đúng nghành nghề mình học là việc khó, ngay cả cái việc có chút đãi ngộ tốt thôi cũng đều bị tranh giành nhau từng chút một.
Trần Dương là một sinh viên vừa ra trường.
Ôm theo hoài bão của một cử nhân cùng bộ hồ sơ, Trần Dương tổng cộng đã phỏng vấn hơn mười nơi.
Nhưng tất cả đều cho kết quả thất vọng.
Nơi lịch sự nhất thì có người nhỏ nhẹ nói với Trần Dương đại loại như:
- Thông cảm nhé em, công ty chị hiện giờ cần người có kinh nghiệm.. bla…bla…
Còn nơi không lịch sự thì lạnh mặt trả hồ sơ, không nói một lời.
Cho đến công ty mà cả buổi sáng nay Trần Dương chầu chực và lúc này đang bước ra khỏi thì càng quá đáng hơn, thậm chí không hề gọi đến tên Trần Dương vào phỏng vấn.
Trần Dương ngồi chờ đến lượt, thấy tất cả mọi người đều ra về thì bèn nén giận tiến đến hỏi. Rốt cục bị người ta ném cho cái nhìn ghẻ lạnh rồi ũ rũ rời khỏi.
Toà nhà Trần Dương vừa bước ra khỏi là toà nhà cao tầng nhất nhì ở Nam Kinh. Nơi này tập trung rất nhiều những văn phòng đại diện của các công ty lớn.
- Ài…
Trần Dương cảm nhận nhiệt độ nóng đến mức toát mồ hôi, đồng thời thở dài một câu.
Bước chân hắn men theo con đường lát đá vô cùng rộng rãi, chen chúc giữa dòng người xuôi ngược đi về phía xa.
Tốt nghiệp đã gần ba tháng, Trần Dương trước sau vẫn chưa tìm được việc. Bởi vì không muốn cha mẹ lo lắng cho nên Trần Dương vẫn không mở miệng xin tiền mà hoàn toàn sống nhờ vào số tiền làm thêm tích luỹ trong thời gian học đại học.
Dĩ nhiên, công việc làm thêm ấy cũng kết thúc ngay sau khi hắn ra trường. Cho nên hiện giờ túi tiền của Trần Dương cực kỳ hạn hẹp.
Vậy cho nên, dù căn phòng trọ ọp ẹp của Trần Dương cách xa nơi này đến gần một giờ đi bộ thì hắn vẫn phải chịu khó lê từng bước chân một.
Sau khi đi được hơn nửa giờ, nhắm chừng khoảng cách về đến nhà còn một đoạn không xa, Trần Dương mới chép miệng nói:
- Thôi, giải khát chút đã!
Nói xong, Trần Dương liền rẽ qua một con hẻm nhỏ.
Con hẻm này khá nhỏ, chỉ vừa hai chiếc xe máy chạy song song nhau mà thôi.
Tuy nhiên, Trần Dương biết nơi này có một quán nước mía khá ngon và quan trọng nhất là rẻ!
Đi được mấy trăm mét, Trần Dương liền bước đến một xe nước mía, lựa một chiếc ghế nhựa cũ mèm ngồi xuống, lại nhìn vào bên trong căn phòng tối om om phía trong nói lớn:
- Dì hai, cho cháu một ly nước mía loại lớn, cháu sắp thành thây khô rồi!
Trần Dương sau khi gọi xong liền để tập hồ sơ qua một bên, quan sát nơi này.
Lần gần nhất Trần Dương đến nơi này là cách đây hai tháng, cho nên muốn quan sát một chút.
Chỉ chốc lát sau, tiếng dép xoèn xoẹt liền vang lên, theo đó là một tràng âm thanh sang sảng:
- Tiểu Dương à? Sao hai tháng nay không thấy đến? Cháu tìm được việc làm chưa?
Vừa cười hỏi, người phụ nữ trung niên vừa cất tiếng vui vẻ trò chuyện với Trần Dương.
Trần Dương nghe vậy thì cười khổ đáp:
- Dì hai, không phải cháu không đến mà chuyện tìm việc làm cháu như con ruồi đâm đầu khắp nơi. Việc buôn bán vẫn như vậy sao dì?
Dì hai đưa bàn tay mạnh khoẻ kéo trục bánh xe làm cho mấy cây mía bị nghiến vào trong chảy ra dòng nước mía sóng sánh, nghe Trần Dương hỏi vậy thì đáp:
- Vẫn vậy. Cháu cũng đừng quá lo, công việc tốt đâu phải dễ tìm. Nếu không có cơm ăn thì đến đây!
- Dì hai, cháu còn lo được, dì cũng đừng lo lắng.
Nghe Trần Dương nói vậy thì dì hai cũng không có nói gì thêm mà thở dài ép nước mía.
Chỉ trong chốc lát, một ly nước mía đã nằm trước mặt Trần Dương.
- Dì cho cháu gửi.
Trần Dương vừa nói vừa lấy tờ hai đồng ra đưa cho dì hai.
- Thôi, cháu cứ cầm lấy mà xoay sở.
Dì hai nhỏ nhẹ từ chối.
- Dì hai, dì buôn bán khó khăn, nếu làm như vậy thì sau này cháu sẽ không ghé nơi này nữa. Cháu còn xoay sở được, dì an tâm.