Pháp Y Vương Phi

Chương 54: Thật không dám dấu diếm!

Trương Quý Phi hiền lành như vậy, làm Nhiếp Cẩn Huyên có chút kinh ngạc.

Mà hôm nay, tuy à ngày sinh của Trương Quý Phi, bất quá nhìn sơ qua có vẻ không tổ chức quá lớn, mà chỉ đơn giản gọi người trong nhà tới, ăn một bữa cơm mà thôi.

Cho nên, chờ bên này Nhiếp Cẩn Huyên cùng Trương Quý Phi nói về việc nhà một hồi lâu, liền trực tiếp cho người chuẩn bị tiệc rượu. Sau đó không bao lâu, mọi người liền ngồi vào vị trí.

Đương nhiên, cũng có không ít các phi tần ở cung khác đến đây tặng lễ vật chúc mừng, nói qua nói lại một hồi, Nhiếp Cẩn Huyên liền nhìn ra được nhân duyên của Trương Quý Phi ở trong cung còn tính không tồi đâu, nhưng cũng có thể cảm nhận được sóng ngầm mãnh liệt ở trong đó. Chỉ là làm Nhiếp Cẩn Huyên cảm thấy quỷ dị chính là, ở thời điểm những người này nói chuyện cùng Trương Quý Phi, thỉnh thoảng còn đánh giá nàng.

Đối với chuyện này, mặt ngoài tuy Nhiếp Cẩn Huyên không nói gì, nhưng lại ở trong lòng đem các nàng ghi nhớ hết một lượt.

Quá ba tuần rượu, đồ ăn đã dùng gần hết, đảo mắt liền đến buổi chiều. Trương Quý Phi cứ thế mà trực tiếp đem hai huynh đệ Ân Phượng Trạm cùng Ân Phượng Hiên tống cổ ra ngoài, sau đó thân thiết lôi kéo Nhiếp Cẩn Huyên đến một bên nói chuyện.

Bộ dáng lôi kéo Nhiếp Cẩn Huyên một cách thân thiết của Trương Quý Phi, làm người khác nhìn không ra chút nào đây là lần đầu tiên hai người gặp mặt. Nhưng đối mặt với sự thân thiện của Trương Quý Phi, trong lòng Nhiếp Cẩn Huyên lại nghĩ đến một sự việc khác, cho nên chờ hai người nói chuyện được hồi lâu, Nhiếp Cẩn Huyên rốt cuộc nhịn không được mở miệng hỏi.

"Dì, Cẩn Huyên hôm nay được người chiêu đãi như thế, trong lòng vô cùng cảm kích. Nhưng miệng lưỡi của Cẩn Huyên từ trước đến nay đều không khéo, cho nên trong lòng có chút việc không thể giấu được... Cho nên, thật không dám dấu diếm dì, có chuyện Cẩn Huyên vẫn chưa nghĩ thông, còn thỉnh dì giúp Cẩn Huyên được không?"

Lời này của Nhiếp Cẩn Huyên thập phần nghiêm túc, nghe vậy, khuôn mặt tràn đầy ý cười của Trương Quý Phi không khỏi sửng sốt, nhưng sau đó lập tức cười thành tiếng.

"Ha hả ~, nghe đứa nhỏ nhà ngươi nói kìa, không khéo ăn khéo nói?! Bổn cung thật nhìn không ra, nha đầu nhà ngươi không biết ăn nói lúc nào, lại thấy ngươi vô cùng nhanh mồm dẻo miệng mới đúng!"

Thuận miệng trêu ghẹo Nhiếp Cẩn Huyên một câu, nhưng tiếp theo Trương Quý Phi lại giơ tay ra hiệu cho cung nữ hầu hạ bên cạnh lui xuống.

"Hảo, có chuyện gì cứ nói thẳng ra đi, bổn cung nghe!"

"Vâng, đa tạ dì thông cảm, vậy Cẩn Huyên xin phép nói thẳng. Kỳ thật là như thế này, lúc trước Vương gia có từng nói qua, lần này để Cẩn Huyên tiến cung, là bởi vì dì muốn gặp Cẩn Huyên... Chỉ là Cẩn Huyên không rõ, thời điểm khi Cẩn Huyên thành thân với Thần Vương gia, đều chưa từng lại đây thỉnh an, hiện giờ cũng đã qua hơn nửa năm, vì sao dì lại muốn gặp Cẩn Huyên?"

"Cho nên, thật không dám dấu diếm, lần này Cẩn Huyên tiến cung, trong lòng vô cùng khẩn trương. Rốt cuộc có một số chuyện, Cẩn Huyên không nói rõ nhưng chắc dì cũng biết, tuy rằng Cẩn Huyên cùng Thần Vương gia đã thành thân hơn nửa năm nhưng cảm tình vẫn... Cho nên, nếu dì có việc muốn nói với Cẩn Huyên, xin dì nói thẳng."

Lời nói này của Nhiếp Cẩn Huyên đều là sự thật. Vì thế, chờ bên này thanh âm của Nhiếp Cẩn Huyên vừa dứt, tức khắc biểu tình Trương Quý Phi liền ngẩn ra, nhưng theo sau nháy mắt liền cười khẽ, lên tiếng.

"Ha hả... Đứa nhỏ này, ngươi nói đúng, bất quá bổn cung liền thích tính cách thẳng thắn này của ngươi, phải biết rẳng ở trước mặt bổn cung rất ít người dám nói thật như ngươi!"

Nói, Trương Quý Phi lại lần nữa kéo lấy tay của Nhiếp Cẩn Huyên, tiếp theo tươi cười cũng thu lại, kẽ thở dài một cái.

"Ai, nếu ngươi đã nói như vậy, bổn cung là dì cũng không muốn dấu diếm ngươi... Kỳ thật, lần này bổn cung để Trạm Nhi mang ngươi lại đây, thứ nhất là do bổn cung muốn gặp mặt ngươi một lần, thứ hai cũng là nghĩ thuận tiện phân phó ngươi vài câu!"