Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 56: Tuyệt đại cao thủ (2)

Một tiếng đáng yêu vang lên, vẫn là Đới Cẩm Dung biết điều mình lo lắng đã phát sinh, Hướng Huy quả nhiên thẹn quá hóa giận mà hạ sát thủ. Cô toàn lực vận khởi Đại Đạo Kiền Nguyên Kinh đã khổ tu, quanh thân có những đám mây bảy màu lượn lờ, phối hợp với thất thải quang mang trên thân Côn Ngô Hạo Thiên kiếm, thân hình vốn xinh đẹp nhu nhược đột nhiên lại có tư thế oai hùng hiên ngang, cho dù là Hiên Viên pháp vương thấy vậy cũng phải nhướng mày, dường như là đang nhớ tới chuyện gì đó.

Thất thải quang mang nhanh chóng hình thành một đạo bình phong, bảo vệ cho bốn người ở giữa. Bộp bộp bộp! Kiếm quang liên tiếp đập vào cái bình phong bảy màu đó, phát ra những âm thanh như nước mưa rơi vào lá chuối vậy.

Sức người chỉ có hạn, mà lực của trời đất lại là vô cùng. Trong nháy mắt, Tứ Tướng kiếm trận tiếp tục hút lấy khí Canh Kim biến thành hàng trăm hàng ngàn thanh phi kiếm thay nhau mà đến, bức bình phong bảy màu chống đỡ thêm được hai giây thì liền trở nên loãng đi. Bốn người bên trong vốn được bao bọc vô cùng kín kẽ, căn bản không nhìn thấy bóng người giờ đã dần dần hiện ra, dùng mắt thường cũng nhìn thấy bức bình phong sắp bị vô tận kiếm khí phá tan!

"Làm càn!" Một thanh âm hùng hậu trầm hùng vang lên, mọi người ở đây ngoại trừ Hiên Viên pháp vương vẫn bất động thanh sắc, ngay cả Chu Thanh cũng cảm thấy màng nhĩ đau nhói, lỗ tai ong ong.

"Cao thủ nha!" Chu Thanh tọa sơn quan hổ đấu đang đúng đoạn hay, thấy Hướng Huy đột nhiên hạ sát thủ cũng chẳng lấy gì làm kinh ngạc, biết rằng khẳng định sẽ có cao thủ ngáng chân vào. Đó thực ra không phải là vì Chu Thanh đã tu thành công phu dự đoán được tương lai, mà là vì nếu cục an ninh quốc gia không có cao thủ tọa trấn thì bằng vào mấy đệ tử tép riu này, chưa nói tới chuyện đi đối phó yêu quái mà sợ rằng còn bị yêu quái đánh giết tới cửa, đập phá sào huyệt không biết chừng. Thấy được bản lĩnh của Hiên Viên pháp vương, Chu Thanh biết rõ thiên hạ rộng lớn, yêu quái ẩn tàng rất nhiều.

Một đạo linh phù hoàng quang chớp động đột nhiên hiện ra từ hư không, xuất hiện ở bên trong kiếm trận, tùy ý xuyên qua kiếm khí rậm rạp mà lại không bị chút thương tổn nào, giống như chỉ là hư ảnh chứ không phải là thực thể. Hoàng phù lập tức nhập vào bức bình phong bảy màu rồi lại biến mất không thấy đâu nữa, Chu Thanh chỉ cảm thấy nguyên lực hệ Thổ vô hạn dưới mặt đất trong phút chốc đã tụ tập đến bức bình phong bảy màu sắp bị khí Canh Kim phá đi kia, bức bình phong vốn bảy màu chớp động giờ đã bị hoàng quang đặc sệt thay thế, vô số phi kiếm lao vào trong hoàng quang đều giống như trâu đất xuống biển, không thấy động tĩnh. Truyện "Phật Đạo "

Hoàng quang càng lúc càng thịnh, nguyên lực hệ Thổ tụ tập lại càng lúc càng nhiều, càng tụ càng nồng đậm, cuối cùng đột nhiên kết thành như thực thể, chợt, những kiếm quang bay vút trên bầu trời đột nhiên biến mất không còn tăm hơi. Đó là do nguyên lực hệ Thổ thực sự quá nhiều, ngũ hành mất cân đối, cho nên đã chặt đứt đi sự hội tụ của khí Canh Kim tạo ra Tứ Tướng kiếm trận, dùng phương pháp rút củi dưới đáy nồi để đánh tan Tứ Tướng kiếm trận.

"Đạo pháp của người này thực sự là..." Chu Thanh chỉ cảm thấy tay chân toát ra mồ hôi lạnh, một cỗ lạnh run chạy khắp từ bàn chân cho đến đỉnh đầu. Thành viên Long tổ hắn đều đã thấy, chỉ đều giống như con gà con cún, cho dù là tám vị ở trước mặt này, chỉ cần không rơi vào trong trận pháp của họ thì Chu Thanh cũng có thể tự tin thoải mái mà đánh bại. Chu Thanh kỳ ngộ liên tục, vốn cũng có chút tâm lý khinh thị với Long tổ này, sau khi được chứng kiến không gian dị năng của Chu Kiếm Vũ thì tâm lý khinh thị mới hơi ít đi một chút, nhưng mà vẫn tràn đầy tự tin, cho rằng nếu chỉ bằng một mình Long tổ, không xuất động ra lực lượng của Đạo môn thì Chu Thanh cũng chẳng cần e ngại. Đối với đề nghị của Hiên Viên pháp vương thu phục yêu ma thiên hạ cũng có chút động tâm, cho rằng đó cũng là một kế hoạch hay ho, cùng lắm thì mình đi tới phía sau Hiên Viên pháp vương đánh cho lão hôn mê, sau đó chọn chọn lựa lựa lấy vài món pháp bảo cũng là một chuyện thú vị. Ai mà ngờ được Long tổ lại ẩn tàng một nhân vật lợi hại đến như vậy, xem ra mấy đệ tử cấp thấp này chỉ là để che đi ánh mắt người đời mà thôi.

Không cần tới tận nơi mà dùng phương pháp truyền phù ngàn dặm để vận hành ngũ hành nguyên lực, đó là thần thông đến cỡ nào? Lấy bùa pháp để dẫn động thiên địa nguyên khí, ngũ hành nguyên lực thật ra cũng chẳng phải là bản lĩnh gì lợi hại, chỉ cần là người tu đạo Dẫn Khí kỳ là đều có thể vận dụng, tùy theo pháp lực lớn nhỏ của từng người mà uy lực khác nhau thôi. Nhưng mà Thục Sơn lấy kiếm tu nhập đạo, đối với việc vận dụng khí Canh Kim có thể nói là xuất thần nhập hóa, mài giũa trăm ngàn lần, huống chi lại còn là bốn nhân vật Dẫn Khí hậu kỳ liên thủ phát động trận pháp?

Tứ Tướng kiếm trận, Thục Sơn bí truyền, uy lực không phải là nhỏ, dưới sự vận dụng của bốn người Hướng Huy, khí Canh Kim cường đại có thể nói là đã đi vào trạng thái bạo phát, ở trong kiếm trận, tất cả tạp khí nguyên lực đều bị loại trừ sạch sẽ, không nói tới dùng bùa pháp để dẫn động các nguyên lực khác, mà ngay cả sử dụng pháp thuật cũng còn thấy khó khăn, căn bản là không thể hấp thụ nổi linh khí, bốn người ở trong trận đều phải dựa vào chân nguyên tích trữ trong pháp bảo do chính mình vất vả luyện ra mới có thể gắng gượng chống đỡ.

Chu Thanh là đại gia trận pháp cho nên hiểu biết cũng có chút sâu sắc, nhưng mà bị vây ở trong trận khí Canh Kim mà còn có thể phát động bùa pháp hệ Thổ, dẫn tới nguyên lực hệ Thổ, cắt đứt đi toàn bộ luồng khí Canh Kim đang cuồn cuộn không ngừng sinh ra trong trời đất. Loại bản lãnh này, không nói dùng mắt nhìn, ngay cả dùng tai cũng chưa từng nghe thấy, huống chi đối phương còn dùng phương pháp truyền phù ngàn dặm, lấy sự thần thông của tu di để đột phá sự phong tỏa của kiếm trận, càng khó khăn hơn nữa là ko làm bị thương tới một người, thủ đoạn quả thực ảo diệu, quả thực là đã vượt qua khỏi đỉnh phong của ngũ hành phù pháp.

"Thiên hạ còn có nhân vật lợi hại bực này, ta quả là đã xem thường Đạo môn thiên hạ!" Chu Thanh thì thào tự nói, có được Hóa Huyết thần đao, cô đọng được nguyên thần thứ hai, Chu Thanh thực lực bạo tăng. Lại còn một đao chém chết Trần Không lão đạo Hóa Thần trung kỳ, Chu Thanh tuy rằng hành sự vẫn luôn cảnh giác, nhưng mà tâm lý cũng không khỏi lâng lâng. Đối với Hiên Viên pháp vương Chu Thanh cũng chẳng thèm so đo, dù gì người ta cũng là lão yêu ngàn năm, lấy tuổi ra cũng đủ đè chết mình, Chu Thanh tự tin rằng nếu mình khổ tu ngàn năm, không nói tới đắc đạo thành tiên, chỉ luận thành tựu tuyệt đối sẽ không thấp hơn Hiên Viên pháp vương, người dù sao cũng không thể đánh đồng cùng yêu quái được.

Chu Thanh vụng trộm liếc nhìn sắc mặt của Hiên Viên pháp vương, phát hiện ra lão yêu này vẫn giữ cái bộ dáng lạnh lẽo băng khốc, thật sự là không thể nhìn ra được biến hóa cảm xúc, Chu Thanh cũng không rõ lúc này trong lòng lão yêu này đang nghĩ cái gì nữa.

Ầm! Vòng bảo hộ to lớn được làm từ Thổ hệ nguyên lực tinh thuần màu vàng nhẹ nhàng vỡ ra, những bụi đất màu vàng ầm ầm rơi xuống mặt đất, giống như nước tràn ra, mùi đất đậm đặc tràn ngập phạm vi hơn một dặm. Hướng Huy, Hoàng Thiên Ba tám người ở gần đó nhất, bị mùi làm cho sặc ho khan tới tấp. Lăng Phi phản ứng không chậm, âm thầm bấm tay làm một pháp quyết, khắp người có thanh quang chớp động, lại thêm vào một chút pháp thuật cách ly. Chu Kiếm Vũ thì trực tiếp trốn vào trong hư không, không để lại chút dấu vết. Chu Thanh hưởng sái của Hiên Viên pháp vương, chẳng cần làm gì mà trong phạm vi ba trượng xung quanh hai người không khí vẫn tươi mát, chẳng có chút mùi đất khiến cho người ta muốn sặc chút nào. Truyện "Phật Đạo " Truyện "Phật Đạo "

Trong mắt Hiên Viên pháp vương đột nhiên bắn ra tinh quang, ánh mắt nhìn chằm chằm vào một chỗ hư không cách đó khoảng hai trượng, ngay cả Chu Thanh cũng phát hiện ra hành vi kì quái của lão: "Lão yêu quái này, hành sự luôn thần bí như vậy, giờ lại làm trò điên rồ gì đây?" Chu Thanh thầm nghĩ trong đầu, nhưng ngay sau đó Chu Thanh đã hiểu ra. Trên mặt đất vừa rồi không có bóng người đột nhiên chẳng hiểu tại sao lại hiện lên một lão đạo gầy đét như một con khỉ, thân mặc đạo bào xanh rộng thùng thình, khiến cho một mảng lớn quét xuống đất, tóc trên đầu dài dã man, lại còn hơi hơi bóng mỡ, búi vào trên đỉnh đầu, dùng một cây ngọc trâm hỏa hồng xù xì như ngón tay cái quấn lấy, tướng mạo thật sự là cổ quái.

" Khoáng Quân chân nhân, sao ngài lại phải ra mặt?" Xa xa mấy đạo kiếm quang lại bay tới, trong nháy mắt lại xuất hiện thêm hai lão giả khoảng trên dưới 50, thật sự là càng lúc càng náo nhiệt.

"Đây mới là lực lượng trung tâm của Đạo môn!" Ánh mắt của Chu Thanh đương nhiên nhìn ra được, mặc dù hai lão giả này không mặc đạo bào nhưng ngự kiếm mà đến, kiếm quang thánh khiết không một chút âm tà, hơn nữa công lực cũng đã tiến nhập vào Hóa Thần. Chu Thanh cân nhắc một chút, thấy rằng nếu mình không xuất ra Hóa Huyết thần đao thì chỉ sợ rằng cũng chỉ đấu ngang tay với một người trong số họ mà thôi