Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 59: Ma trung chi ma (2)

"Không sai. Những quân hồn chết trận không giống như những hồn phách bình thường. Sau khi chết không được nhập luân hồi, không được tiến vào lục đạo, chỉ có thể quanh quẩn ở trong trời đất, vĩnh viễn không được siêu sinh. Không khí hung sát ở đây trong Tam giới không có nơi nào có thể sánh bằng. Những trận pháp câu hồn bình thường căn bản là không thể vây được những quân hồn mãnh quỷ này, chỉ có Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận được xưng là ma đạo đệ nhất mới có thể tụ tập bọn chúng lại được. Chỉ cần ta tụ tập được hơn mười vạn quân hồn mãnh quỷ, cho dù là thần tiên trên trời hạ phàm xuống cũng chịu không nổi!"

Hiên Viên pháp vương lạnh lùng nói: "Hiện giờ ta quả thực là không có cái pháp bảo công kích nào cho ra hồn. Tử Thanh song kiếm của Thục Sơn uy lực vô cùng, ta phải tụ tập quân hồn để luyện chế ra Âm Dương Thần Ma phiên (phiên: cờ). Đến lúc đó mục tiêu hàng đầu chính là tiêu diệt Thục Sơn, báo lại mối thù năm đó của lão tổ ta." Truyện "Phật Đạo "

" Ha ha!! Ha ha!" Chu Thanh nghe thấy Hiên Viên pháp vương nói như vậy thì không nhịn được mà cười ha hả.

Hiên Viên pháp vương thấy hắn cười mà chẳng hiểu gì cả, quát: "Tiểu tử, ngươi cười cái gì, bị điên à!"

Chu Thanh một hồi lâu mới ngưng cười nói: "Ta bảo tiền bối này, tiền bối thông minh cả đời mà lại hồ đồ nhất thời, trận chiến ở Trường Bình đã cách nay hơn hai ngàn năm rồi. Năm đó chết nhiều người như vậy, nếu như những quân hồn mãnh quỷ đó không thể tự tiêu tán được, thì theo đạo lý mà nói, phạm vi trăm dặm ở nơi này đã bị quỷ hồn chiếm cứ hết rồi, đáng lẽ ra phải không có một cọng cỏ, hoàn toàn không có sinh cơ. Vì sao hiện giờ chỗ này lại âm dương điều hòa, từ xưa tới giờ chẳng có xảy ra chuyện gì ở đây. Chắc chắn đã có vô số cao nhân Đạo môn đi qua nơi này, trong đó không thiếu những người có bản lĩnh thông thiên, tiền bối dự đoán được, bọn họ đương nhiên cũng dự đoán được, sợ là đã sớm siêu độ cho những quân hồn mãnh quỷ này rồi. Huống chi cao nhân của Ma môn cũng tầng tầng lớp lớp, mà chưa từng nghe nói có người nào tụ tập được mấy chục vạn quân hồn, chẳng lẽ bọn họ đều là đồ ngốc hết à mà không biết rằng nơi này có nhiều lệ quỷ như vậy?"

Chu Thanh năm đó quả thật đã tới nơi này, trong Luyện Khí Tổng Cương của hắn có ghi đủ các loại phương pháp luyện chế Ma đạo pháp khí. Pháp khí của Đạo môn cực kỳ khó luyện, cái đầu tiên cần có chính là vật liệu, mà thiên tài địa bảo tốt nhất thì Chu Thanh kiếm ở đâu ra? Cho nên đành phải chuyển sang chú ý tới Ma đạo pháp khí. Ma đạo pháp khí thật ra lại dễ luyện chế hơn, uy lực cũng cường đại, khi đối địch thì sự ác độc hơn Đạo môn pháp bảo nhiều. Vật liệu mà Ma đạo pháp khí cần đều là âm hồn, hấp thu từ những thi hài được chôn dưới đất. Cái khó là ở trong xã hội hiện đại muốn làm được điều này lại không dễ, hiện giờ đâu đâu cũng hỏa táng, đốt một cái thì ngay cả xương cốt cũng hóa thành tro bụi, làm gì còn có thi hài nữa. Mà cho dù có chôn cất dưới đất, thì mai táng cũng là tro cốt. Chu Thanh lúc đầu còn hưng trí bừng bừng đi trộm mộ vài lần, sau khi khai quật được vài hũ tro cốt thì về sau không bao giờ thèm làm chuyện đó nữa.

Về phần âm hồn thì càng khó, phải thừa dịp trong vòng bảy ngày khi đối phương vừa chết, âm hồn còn chưa có đầu nhập vào lục đạo luân hồi thì dùng pháp thuật câu hồn để bắt lại. Chu Thanh từng lặng lẽ trốn ở trong bệnh viện, chờ một người bệnh sắp chết trút hơi tàn. Nào biết rằng chờ hết ba ngày ba đêm thì người nọ lại được cứu sống trở về, thiếu chút nữa đã khiến cho Chu Thanh uất ức mà chết. Hơn nữa để tu luyện Ma đạo pháp khí cần những âm hồn lúc chết oán khí càng nặng càng tốt, mới có thể thể hiện ra được uy lực lớn. Nhưng mà xã hội hiện đại ai ai cũng cơm no áo ấm, người bị chết cực ít, cho dù có ngẫu nhiên bị bệnh chết cũng chỉ có một hai người, đều là đến lúc phải đi, nên vô cùng vui vẻ thoải mái. Đừng nói hồn phách có oán khí, chỉ sợ là đến cao tăng đắc đạo ở cõi Niết Bàn cũng chẳng được sống khoái hoạt đến như vậy. Càng ở thời kì thái bình thì Ma đạo càng khó lăn lộn, bởi thế nên cứ mỗi khi xảy ra loạn thế thì yêu ma lại hoành hành ngang ngược, chính là bởi đạo lý này. Truyện "Phật Đạo "

Chu Thanh cũng đã từng chú ý tới những quân hồn chết trận thời cổ đại này rồi, thăm viếng không ít chiến trường to nhỏ, mà cho dù một cái lông của quân hồn cũng không tìm ra được. Những quân hồn này trải qua năm tháng, nếu không phải bị đạo sĩ hàng phục thì cũng đã được hòa thượng siêu độ. Chiến trường cổ Trường Bình này Chu Thanh đương nhiên là không bỏ qua, tới tới lui lui mấy lần cẩn thận xem xét cũng chẳng thu hoạch được gì, sau đó thì bỏ luôn tâm tư luyện chế Ma đạo pháp khí. Hiện tại nghe Hiên Viên pháp vương nói muốn bày trận pháp ở chỗ này, thu thập quân hồn, làm sao mà không cười to cho được. Nơi này cho dù muốn tìm cái rắm của quân hồn mãnh quỷ cũng không có, nếu muốn thu thập không khí thì cũng có thể được.

Nghe xong bài diễn thuyết của Chu Thanh, Hiên Viên pháp vương chẳng những không tức giận mà ngược lại còn nở một nụ cười: "Ngươi nói không có sai, quân hồn vô cùng nguy hại, sau mỗi một trận đánh đều có những cao nhân Đạo môn hay cao tăng Phật môn tới để siêu độ vong hồn. Nhưng mà nơi này lại khác, năm đó sát thần Bạch Khởi thảm sát quân đầu hàng, bốn mươi vạn binh lính chết trong chỉ một đêm, hội tụ thành oán khí ngập trời, trong phạm vi ngàn dặm không có vật nào có thể sống nổi. Tần hoàng đại đế mời các cao nhân thiên hạ tới để siêu độ vong hồn, tụ tập một trăm lẻ tám Đạo môn cao thủ bày ra Thiên Cương Địa Sát đại trận, ý đồ muốn phong ấn những quân hồn này. Chẳng những không có tác dụng, mà một trăm lẻ tám Đạo môn cao thủ ngược lại còn bị quân hồn cắn nuốt, biến thành tro bụi, vĩnh viễn không được siêu thoát. Cuối cùng sự việc trở thành quá lớn, dường như đã kinh động tới tận trời, đột nhiên đánh xuống Cửu Thiên Lôi Kiếp, he he!" Hiên Viên pháp vương cười khan hai tiếng rồi dừng lại không nói nữa.

"Sau đó thế nào?" Chu Thanh đang nghe Tiên Tần bí văn đúng đến đoạn hay thì Hiên Viên pháp vương lại dừng lại, thật chẳng khác nào đọc truyện đúng đến đoạn gay cấn thì hết pj. Chu Thanh cũng chẳng quản nhiều mà vội vàng truy hỏi, Hiên Viên pháp vương thì lại cao giọng nói lên bầu trời: "Có đồng đạo nơi này, sao không hiện thân ra?"

"Ý?" Một thanh âm thanh thúy như hơi thở tự nhiên phiêu đãng ở không trung, khiến cho người ta cảm thấy lỗ chân lông khắp người như được mở ra. Chu Thanh thoải mái tới mức suýt nữa thì rên rỉ ra tiếng. "Ngoan nào, đây là cái thanh âm gì vậy, Ma âm thật là lợi hại, mà lại khiến cho người khác cảm thấy không có chút âm tà nào, lại là một kẻ trâu bò vừa lợi hại vừa kỳ cục. Ta còn tự hỏi lão yêu quái này vô duyên vô cớ thế nào lại cho ta pháp bảo, hóa ra là đã tính trước rồi, yêu quái lợi hại thế này đúng là không dễ để thu phục nha!" Chu Thanh tâm trí kiên định lập tức tỉnh táo lại, hiểu ra được chủ ý của Hiên Viên pháp vương. Người nầy không phải đến để thu thập quân hồn gì, mà là để thu phục thủ hạ. Truyện "Phật Đạo "

Một trận gió mát xen lẫn hương thơm thổi tới, dưới ánh mắt sửng sốt của Chu Thanh, gió mát dần dần hội tụ lại thành hình người. Hình người càng lúc càng rõ ràng, cuối cùng thành hình một nữ tử che mặt mặc áo trắng. Dáng người của nàng xinh xắn lanh lợi, nhìn như yếu đuối, lắc lư theo gió như là có thể bị gió thổi bay đi. Chu Thanh cũng biết rằng nữ tử này đã dung nhập vào trong gió, vô ảnh vô hình. Thần niệm của Chu Thanh đảo qua khu vực của nàng, lại đột nhiên phát hiện ra như không có vật gì, nếu như không phải là tận mắt nhìn thấy thì chắc chắn sẽ nghĩ rằng nàng không tồn tại.