Phật Môn Ác Thê

Chương 31: Lệnh bài thân phận

Âm Tế Thiên lắc lắc tay, không ngờ, yêu đan vẫn cứ vững vàng dính chặt vào lòng bàn tay, hơn nữa, tựa hồ có một dòng nước ấm đang từ đó tiến vào người.

Hắn hơi hơi sửng sốt, phiêu mắt sang Vú Trương và Vú Liễu đang phân cao thấp bên kia, đành phải đổi thành dùng sức gỡ, lúc này mới đem cục hít vạn năm – yêu đan cấp 8 kia tháo xuống được.

Âm Tế Thiên nhăn lại mi tâm, nhìn nhìn lòng bàn tay hoàn hảo không tổn hao gì, lại xem xem yêu đan, xác định yêu đan không có bất cứ chỗ kỳ quái nào, mới đem yêu đan trả về mặt bàn.

Vú Liễu liếc thấy Âm Tế Thiên đứng lên, nhanh chóng thu hồi tầm mắt, hướng Âm Tế Thiên hé ra tươi cười, cũng từ trong lòng lấy ra một khối lệnh bài dài khoảng một tấc, ngọc trắng chữ đen, mặt phải khắc hai chữ ‘Bắc gia’ đơn giản, mặt trái có khắc ‘Minh Thiên’, trừ đó ra, trên đầu chữ Minh có tạc một ngũ trảo long đang đằng vân giá vũ(), phía dưới chữ Thiên có tạc một hình phượng hoàng đang triển sí phi tường(), cho dù người ngoài hay người trong Bắc gia, chỉ cần nhìn thấy lệnh bài bằng ngọc này thì chắc chắn nhận ra đây là bạn lữ của Bắc Minh.

[Đằng vân giá vũ: đi mây về gió, Triển sí phi tường: giương cánh bay lượn]

“Đây là lệnh bài thân phận mà thiếu gia chuẩn bị cho thiếu phu nhân, nó có thể khiến thiếu phu nhân qua lại tự do trong Bắc gia!”

Âm Tế Thiên nhớ tới việc lạc đường ngày hôm qua, liền tiếp nhận lệnh bài, học theo Vú Liễu đeo ở bên hông.

Vú Liễu thấy thế, vội hỏi: “Thiếu phu nhân, lệnh bài thân phận không phải mang như vậy!”

Nàng đi lên hỗ trợ đem mặt có tạc hai chữ ‘Minh Thiên’ hướng ra bên ngoài: “Lúc tại bắc gia, thì đem mặt có khắc Long Phượng đưa ra cho mọi người thấy, để người trong Bắc gia biết thân phận của ngài, nếu ra Bắc gia, thì đem mặt có khắc hai chữ ‘Bắc gia’ hướng ra ngoài, để người bên ngoài biết ngài là người Bắc gia, từ đó, chỉ cần ai đối với Bắc gia có 3 phần kiêng kị, thì không dám trêu chọc đến ngài.”

Âm Tế Thiên thoáng nhướn mày, sờ cái đầu trọc của mình, chế nhạo hỏi: “Nếu như vậy, chẳng phải nói cho người bên ngoài Bắc gia biết, bần tăng chính là tên hòa thượng phế vật đã gả cho Bắc Minh!”

Nguyên bản những tên không biết Tịch Thiên, còn có vài phần kiêng kị khi không nhìn thấu linh căn của hắn, chẳng có lá gan làm liều, bây giờ bởi vì đeo miếng lệnh bài thân phận này, cho nên bị người biết đến, họ âm thầm chỉnh hắn, khiến hắn xấu hổ trước mặt mọi người, cuối cùng, hóa ra lộng xảo thành chuyên?

“Nếu thiếu phu nhân ra khỏi Bắc gia, có thể thu hồi lệnh bài thân phận này!” Trên mặt Vú Liễu khó có được mà xẹt qua một mạt xấu hổ, vụng trộm liếc mắt nhìn cái đầu trọc của Âm Tế Thiên, nhíu nhíu mi tâm, nghĩ rằng, sao đến giờ còn không mọc tóc nữa?

Chắc không phải là thiếu phu nhân tự mình cạo tóc đi?

Âm Tế Thiên không có tiếp tục khó xử Vú Liễu, liền hỏi: “Bắc Minh đâu?”

Vú Liễu vừa nghe Âm Tế Thiên hỏi sự tình của thiếu gia, lại lộ ra tươi cười: “Thiếu gia đang ở trong điện nghị sự cùng các trưởng lão, chỉ sợ sau buổi trưa mới có thể trở về. Nếu thiếu phu nhân muốn đi chung quanh một chút, có thể cho hộ vệ ở cửa viện đi cùng!”

“Òh!”

Vú Trương thu hồi yêu đan, nói: “Thiếu phu nhân, chúng ta còn phải đem yêu đan trả trở về cho Hoành trưởng lão, trước hết xin cáo lui.”

Vú Trương cùng Vú Liễu vừa đi, Âm Tế Thiên rốt cuộc không chịu ngồi yên, đi ra sân, lập tức liền có hai danh hộ vệ theo sát phía sau, vừa đi vừa giới thiệu cho hắn biết kết cấu cũng như nơi nào của Bắc gia có thể đi, nơi nào không thể đi, cuối cùng, đi tới chỗ mà sau này ngày nào hắn cũng phải tới báo danh – Thú Viên.