Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 10: Chương 10

Cho đến tận bây giờ, Diêm Hình cũng không tìm được thư phòng, thấy một gian phòng duy nhất ở tầng hai sáng lên, vốn tưởng rằng có người chơi khác cũng đang điều tra, lại phát hiện mèo đen đang ngồi xổm ở cửa.

Đây hình như là Thẩm Bân? Mà phòng của Thẩm Bân cũng không ở chỗ này.

Diêm Hình nghi hoặc đi tới.

Mèo đen: "......!Meo ~" hướng về phía Diêm Hình kêu to một tiếng, thuận tiện nhắc nhở vị ký chủ nào đó đang thay quần áo ở bên trong.

Đáng tiếc Thẩm Bân nghe không hiểu tiếng mèo kêu, trong lòng cậu lúc này chỉ tràn đầy phỉ nhổ về áo ngủ, thuận tiện trả lời mèo đen một câu: "Kêu cái gì! Lại kêu nữa ta liền làm cho ngươi một bộ quần áo ngủ gợi cảm để mặc!" Cực kỳ hung dữ.

Mèo đen: "......" Nó có thể làm sao bây giờ? Nó thực sự chỉ là một con mèo đen nhỏ thôi, đã tận lực nhắc nhở ký chủ ngốc rồi.

Khi Diêm Hình đi tới cửa, Thẩm Bân mới vừa thoát xong váy thủy thủ JK đang mặc áo ngủ, cũng may cậu đang đối mặt với ngăn tủ, đưa lưng về phía cửa để thay đổ, cho nên hắn chỉ nhìn thấy dáng người trơn bóng của cậu, bước chân lập tức lui sang bên cạnh, nhìn lướt qua.

Thay quần áo cư nhiên còn không đóng cửa!

Phòng phát sóng trực tiếp hiện tại đã có rất nhiều người xem đáng yêu đang liếm màn hình, thấy một màn như vậy lập tức thảo luận sôi nổi.

Mèo đêm muốn yên tĩnh: Vừa rồi là chuyện gì? Màn ảnh vèo một cái không cho người xem!

Bling bling: Trò chơi rác rưởi, màn ảnh quá biến thái, ta cũng muốn liếc mắt một cái nhìn xem rốt cục đã xảy ra chuyện gì, hu~

Cam ly: Thật không dám giấu giếm ta ở chỗ này ngồi trực cả một buổi trưa, đã nhận định chủ blog là mặt than, vĩnh viễn một loại biểu tình, nhưng vừa rồi hắn! Biểu tình của hắn thay đổi!

......

Sắc mặt Diêm Hình đen xì, vươn tay đóng sầm cửa lại.

Thẩm Bân lập tức hét lên chạy ra bên ngoài, cậu cố ý không đóng cửa để mèo đen trông chính là sợ bị quái vật tập kích, lúc này mới kéo váy ngủ xuống chạy ra mở cửa: "Ta thay quần áo ngươi đóng cửa làm gì?!" Hướng về phía mèo đen trên mặt đất rống lên.

Dọa chết người!

Mèo đen: "......" Mèo đen ngồi xổm trên mặt đất ánh mắt vô tội nhìn lên, lúc này còn lười không thèm kêu lên một tiếng.

Phòng phát sóng trực tiếp:

A Phiêu: A a a! Thì ra là chị gái nhỏ thay quần áo!

Bling bling: Vì sao người đàn ông khác tốt số như vậy, mà ta thì vĩnh viễn đen đủi, không muốn tồn tại trên đời này nữa.

Nghịch bùn ngay lối vào thôn: Từ nay về sau, ta chuẩn bị học tập thật chăm chỉ, về sau làm công nghệ thông tin, trực tiếp hack game, muốn xem gì thì xem!

Quần lót giặt sạch chưa khô: Lầu trên muốn thử, không sợ tù mọt gông à, lại nói lấy trình độ khoa học kỹ thuật của Đế quốc chúng ta, ngươi vẫn nên tìm cái sào tre nhìn lén bác gái ở cửa thôn đi.

......

Hành lang không sáng như trong phòng, khi Thẩm Bân lao tới lại nhắm thẳng vào mèo đen trên mặt đất, cho nên ánh mắt đầu tiên hoàn toàn không thấy được Diêm Hình, rống xong sau đó khóe mắt mới phát hiện cách đó không xa có một người đang đứng.

Hú hồn chim én!

"Sao anh lại ở đây? Vừa rồi anh đã thấy gì?!" Thẩm Bân lo lắng hắn phát hiện ra mình là nam, không bị nhận ra giới tính còn được, nếu không cậu mặc đồ nữ nơi nơi lắc lư, mặt không biết ném vào đâu cho hết.

"Nếu cô sợ người khác thấy, thay quần áo còn không đóng cửa?" Diêm Hình rõ ràng hiểu lầm ý tứ của cậu, lạnh lùng nói.

Nghe giọng điệu là không phát hiện ra bất cứ điều gì bất thường gì, Thẩm Bân trộm thở phào một hơi giải thích: "Đương nhiên là sợ quái vật đánh lén, cửa mở thì dễ chạy trốn hơn, hơn nữa không phải là tôi đã để Tiểu Hắc hỗ trợ trông cửa sao?"

Diêm Hình nhìn thoáng qua còn mèo đen to bằng bàn tay bên cạnh: "....." Hắn thật không hiểu nổi, rõ ràng nói chuyện với mình thì nhanh mồm dẻo miệng, lại phạm phải loại sai lầm cấp thấp này, để con mèo trông cửa, có thể ngăn được người đàn ông nào muốn làm bậy?

Còn nữa, ánh mắt Diêm Hình nhìn sang bên cạnh lại không nhìn thẳng vào cậu: "Cô đổi thành như vậy làm gì?"

Thẩm Bân ấp úng tìm cớ: "Vừa rồi tôi rời giường tắm rửa một cái, muốn thay quần áo, tìm mấy phòng mới tìm được áo ngủ..."

Đầu năm nay có rất nhiều người mặc áo lửng, nghe không có gì ghê gớm, nhưng màn ảnh phát sóng trực tiếp đáng chết quay mỗi từ phần cổ Thẩm Bân trở lên, các bạn nhỏ đáng yêu vây xem trong phòng phát sóng trực tiếp đều muốn phát điên:

Mran: Vậy thì sao? CMN cho một cái màn ảnh đi, có phải không mặc đồ đâu!

Tiện thiếu hề: Tôi đánh chữ bằng hai bàn tay thể hiện sự ngây thơ của mình, tôi chỉ học thiết kế trang phục, muốn nghiên cứu quần áo của chị gái nhỏ mà thôi, cũng không có cởi quần.

Yêu nhau yêu nhau yêu nhau đi cưng: A! Điều này có thể làm khó được tôi không? Nghe tiếng cũng đã kết thúc, đang mặc quần.

Bạn cùng lớp có tên là Fly biệt danh là Ruồi trong lịch sử: Ma mới đưa tin, nhìn các vị lão đại ở lầu trên, cảm nhận được tư vị bánh xe nghiền qua mặt.

......

Diêm Hình không muốn làm chuyện vô nghĩa, mặt vô biểu tình mở miệng: "Đi mặc quần áo cho xong đi đi, dẫn tôi đi thư phòng."

Thẩm Bân vô tội nói: "Nhưng tôi đã mặc xong rồi mà, phần nên che đều che rồi, hơn nữa trong phòng không có quần áo khác, chỉ có bộ tôi vừa thay ra, khá bẩn."

Là một người quen nhìn với sóng to gió lớn, đối với Diêm Hình mà nói ăn mặc hở hang căn bản không có vấn đề gì, có cái buổi hội tụ nào của giới thượng lưu không có mấy người mặc áo khoét cổ sâu chữ V và cúp ngực? Vấn đề là hiện tại Thẩm Bân mặc rất đặc biệt.

Vải của bộ đồ ngủ thoạt nhìn khá đẹp, nhưng đối với người tinh mắt, cơ hồ tương đương với nửa trong suốt, bản thân Thẩm Bân không nhận ra, nhưng Diêm Hình không mù.

Nhưng hắn không nói gì nữa, chỉ đứng im một chút, sau đó lạnh lùng nói: "....Tùy cô."

Thẩm Bân gật gật đầu: "Đúng rồi vừa rồi anh nói muốn đi tìm thư phòng? Thư phòng ở tầng ba, tôi dẫn anh đi."

Diêm Hình: "Ừ."

Thẩm Bân xoay người đi ở phía trước dẫn đường, Diêm Hình đi theo, chung quanh trong lúc nhất thời có vẻ hơi yên tĩnh, từ góc độ của hắn mà nhìn, dáng người đơn bạc của Thẩm Bân như đối lập với hành lang rộng rãi, thế mà lại có vẻ đáng thương.

Ánh đèn trên tầng 3 là màu vàng ấm áp, khi lên lầu Diêm Hình đi ở phía sau, vừa ngẩng đầu, mới phát hiện áo ngủ của đối phương thật sự quá ngắn, căn bản không đạt được tới mức tuyệt đối, hắn nhíu mày thật chặt, cuối cùng vẫn không nhịn nổi, vươn tay cởi áo khoác màu đen của mình, hai bước tiến lên khoác lên trên người Thẩm Bân.

Mỗ nam nghi ngờ nhìn hắn, kết quả hắn giống như không xảy ra bất cứ chuyện gì tiếp tục mặt lạnh, xoay người kéo ra khoảng cách với Thẩm Bân, không hề có một câu giải thích nào.

Áo khoác giống như Diêm Hình, có cảm giác lạnh lẽo, nhưng lại mang theo nhàn nhạt ấm áp, Thẩm Bân cười quấn chặt lấy bản thân, nhịn không được trở nên u mê, trộm đánh giá Diêm Hình cách đó không xa, nghĩ thầm vẻ ngoài của hắn quả thực bất cận nhân tình, nhưng vẫn là người đàn ông tốt.

......!Kỳ thật Diêm Hình chỉ là thấy quần áo Thẩm Bân quá lộ cảm thấy không thoải mái mà thôi, bản thân hắn căn bản không hề nghĩ gì nhiều.

Hai người cuối cùng cũng đi tới góc tầng ba, Thẩm Bân vươn tay đẩy cửa, không ngờ nơi này lại bị khóa rồi.

"Kỳ lạ, các phòng khác rõ ràng đều có thể mở ra, chúng ta đi lấy chìa khóa đi, chắc chắn ở trong tay quản gia." Thẩm Bân nói.

Cửa khóa, mới càng chứng tỏ bên trong có bí mật, Diêm Hình mở miệng: "Không cần, tránh ra."

Thẩm Bân nghe lời đứng ở bên cạnh, nhìn thấy đối phương vươn tay thử đẩy khóa liền nói: "Nhà tôi là biệt thự, loại khóa này trừ khi có chìa khóa, nếu không ——"

Phanh ——

Lời cậu còn chưa nói xong, liền nghe thấy một tiếng vang lớn, khóa bị Diêm Hình dùng bạo lực phá hỏng.

Thẩm Bân: "......" Quấy rầy.

Diêm Hình đẩy cửa phòng ra, đảo mắt nhìn trong phòng một cái: "Nơi này là thư phòng?"

Thẩm Bân còn đang đắm chìm trong việc đối phương có thể dễ dàng phá hỏng khóa, nghe vậy lập tức gật đầu: "Đúng vậy", sau đó cậu mới nhìn rõ tình huống bên trong, cuối cùng cũng hiểu vì sao Diêm Hình có nghi vấn như vậy..