Phong Lưu Thánh Vương

Chương 63: Mẹ con song phi (2)

Hắn vừa rút ra thì đột nhiên bị Lâm Vũ Yến đè xuống, nàng cầm đại bảo bối nhắm cửa mình rồi hạ mông xuống đến khi nuốt hết bảo bối của Lý Hàn thì nàng bắt đầu mãnh liệt lên xuống. Hóa ra do nhìn nữ nhị bị Lý Hàn chơi tới mức cuồng tiết khiến cho nàng kích thích tới mức không chịu nổi nên mới đè Lý Hàn xuống mà chơi hắn, Lý Văn Đồng nằm ở bên cạnh nhìn trân trân vào cảnh tượng mẹ nàng đang điên cuồng dập mông trên người Lý Hàn mà nhìn cảnh tượng này khiến cho ngọn lửa trong lòng nàng lại bùng lên thêm lần nữa. Làm được một lúc thì Lý Hàn xoay người đè nàng xuống rồi điên cuồng đ- nàng khiến cho Lâm Vũ Yến vô cùng sướng khoái muốn hét lên nhưng chưa kịp hét lên thì môi con gái đã bịt kín môi nàng, tiếng hét khoái lạc chuyển thành nụ hôn dâm loạn nút lưỡi của 2 mẹ con...Lý Hàn nhìn cảnh tượng này càng thêm hưng phấn mà càng thêm ra sức chơi nàng, Lý Văn Đồng hôn xong thì cúi xuống bú lên cặp lên ngực mà nàng đã lâu không thấy, Lâm Vũ Yến dịu dàng xoa đầu con gái, lớn mà như trẻ con, nhưng nàng chẳng dịu dàng được lâu vì Lý Hàn đã xoay người nàng lại làm tư thế " Lão hán đẩy xe " điên cuồng đ- nàng từ phía sau khiến nàng điên cuồng rên rỉ phóng đãng.

Lý Văn Đồng hôn môi Lâm Vũ Yến, sau đó nàng trường xuống phía dưới nhìn vào chỗ giao hợp của mẫu thân với Lý Hàn, hai mắt nàng tỏa sáng nhìn chằm chằm vào tràng cảnh đại bảo bối của Lý Hàn đang điên cuồng ra vào tiểu huyệt mê người của mẹ nàng. Động tác này của nữ nhi khiến cho Lâm Vũ Yến vô cùng ngượng ngùng nhưng bị Lý Hàn đ-t vô cùng sướng khoái nên nàng không thể kêu Lý Hàn dừng lại được, vì thế nàng lấy tay trước l-n mình, không cho nữ nhi nhìn nhưng trong lòng nàng thì càng thêm kích thích và hưng phấn. Lý Văn Đồng đem tay nàng bỏ qua một bên, đưa đầu liếm âm thạch cương cứng của nàng, đem theo d*m thủy dính trên đó vào trong miệng mình. Nàng vừa liếm mép vừa cười nói:

- Mẫu thân, d*m thủy của người ăn ngon thật. Nữ nhi muốn ăn nữa.

Nói rồi nàng đưa đầu liếm l-n Lâm Vũ Yến, Lâm Vũ Yến không ngờ nữ nhi lại đi liếm l-n mình cộng thêm nàng đang bị Lý Hàn đ- một cách điên cuồng khiến nàng khích thích tới mức cực điểm, nàng lớn riếng rên rỉ một cách phóng đãng:

- Các ngươi... Hai tiểu bại hoại......Như vậy trêu cợt ta......Ah......ah.....Ta......bị các ngươi.......chơi chết rồi......Lão công tốt....... Dùng sức đ-t thiếp...... Nữ nhi ngoan... ngươi cũng dùng sức......Liếm mụ mụ l-n......các ngươi......Khiến cho ta......Thật thoải mái......Ah......ah......Thân lão công......Nhanh dùng lực.....Thiếp muốn tới rồi......Cũng bị ngươi... Đấy... Con trym lớn... Đ-t chết rồi.....Ah....ah.....

Lý Hàn cảm nhận được tiểu huyệt của nàng bắt đầu co rút lại thì hắn biết nàng sắp cao triều rồi nên hắn càng tăng thêm tốc độ ra vào, hơn nữa mỗi cú đều là lút cán khiến cho mỗi lần rút ra đều mang theo một lượng lớn d*m thủy. Lý Văn Đồng lúc này không chỉ liếm l-n Lâm Vũ Yến mà còn liếm luôn bảo bối đang không ngừng ra vào l-n mẹ nàng, đem d*m thủy của mụ mụ dính trên đó vào trong miệng mình. Bị hai người đùa giỡn như vậy, Lâm Vũ Yến không khỏi hưng phấn tới cực điểm nên chỉ sau vài chục cú nhấp thì nàng mở miệng hét to một tiếng, toàn thân nàng run rẩy mà tiết thân. Âm tinh từ hoa tâm của nàng bắn ra ngoài, tất cả đều xối thẳng lên quy đầu Lý Hàn và còn bắn thẳng lên mặt nữ nhi đang liếm l-n nàng.

Lý Hàn đợi nàng hết cao trào thì mới phía sau nhẹ nhàng ôm nàng trong khi hạ thể hai người vẫn dính vào nhau, ôn nhu hỏi:

- Mợ, có thoải mái không?

Lần cao trào lần này quá mãnh liệt khiến nàng vô cùng thoải mái nhưng cũng kiệt sức toàn thân, nàng hữu khí vô lực nói:

- Thật thoải mái, lão công. Ngươi thật lợi hại, đ-t thiếp thật sảng khoái.

- Còn ta, còn ta nữa.

Lý Văn Đồng ở bên cạnh nói. Lúc này trên mặt nàng vẫn còn dính một ít d*m thủy của Lâm Vũ Yến, Lâm Vũ Yến trên mặt lộ ra một nụ cười ôn nhu, nói:

- Ân, còn ngươi nữa, nữ nhi ngoan của ta, nếu như không có ngươi hỗ trợ, mụ mụ cũng sẽ không đạt cao triều nhanh như vậy.

Lý Hàn ở bên cạnh cũng mỉm cười. Rồi hắn nói:

- Nàng thì thoải mái rồi, còn ta phải làm sao.

Nói rồi hắn dùng sức nhỉnh bảo bối đang còn nằm trong tiểu huyệt của nàng. Lâm Vũ Yến cũng cảm nhận sự cứng rắn còn nằm trong âm đ*o của mình nên nàng nói:

- Vậy chàng chơi nữ nhi của thiếp đi. Thiếp kiệt sức rồi.

Lý Hàn gật đầu, rút bảo bối trong tiểu huyệt của nàng ra. Bảo bối rút ra đến đâu thì ma sát vách thịt non bên trong nàng đến đó khiến cho toàn thân cảm thấy sướng khoái, muốn mở miệng kêu hắn đ-t tiếp nhưng vì vô lực tái chiến nên nàng không mở miệng được. Bảo bối được rút ra thì theo sau đó là một lượng lớn d*m thủy màu trắng sữa theo ra cùng, rồi hắn quay qua Lý Văn Đồng. Lý Văn Đồng sớm đã không chịu nổi nên khi Lý Hàn quay qua thì nàng đã nằm xuống, lấy hai tay đẩy hai miếng âm thần của mình ra, nói:

- Lão công, vào đi.

Lý Hàn gật đầu đút vào, đến khi quy đầu đụng phải tử cung mới dừng lại rồi hắn bắt đầu nhấp hông, đại bảo bối bắt đầu đam vào rút ra, như gió táp mưa sa, âm thanh đùng đùng như sấm chớp, liên tục là nhưng đòn công kích mãnh liệt. Lúc này trong tiểu huyệt nàng đã vô cùng ẩm ướt, trơn trượt, vách hang cũng đã phồng lên hoàn toàn. Đại bảo bối như cá gặp nước, vọt trước lui sau, thỏa sức vẫy vùng, nhảy cao lặn dưới, tung hoành ngang dọc khắp ngỏ ngách nơi đầm nước trong tiểu huyệt, thỏa thích ngụm lặn giao hoan. Lúc này Lý Văn Đồng đã xụi lơ, tứ chi buông lỏng, toàn thân vô lực, hô hấp gấp gáp. Cơ thể cường tráng của Lý Hàn không ngừng đè ép ngọc thể mê người của nàng, trực tiếp dùng lồng ngực mình ma sát cặp vú vểnh lên của nàng. Cặp vú cùng đầu ti bị lực mạnh đè ép khiến cho nàng sinh ra cảm giác nhột nhạt, cảm giác mới mẻ này đang không ngừng tăng lên và phát triển rồi nó lan ra toàn thân khiến cho mỗi khối da thịt, mỗi một vị trí đều rối loạn lên tạo thành một cổ nhiệt lưu không lồ một đường trùng kích xuống hạ thân.

Lý Hàn vừa không ngừng sử dụng bảo bối ra vào, vừa thưởng thức gương mặt thanh tú càng thêm kiều diễm vì xuân triều sơ khai, thưởng thức cặp vú phập phồng nhấp nhô, hai hạt đậu đỏ đang căng cứng, thưởng thức eo thon vặn vẹo, cặp mông to tròn dùng phong thái dâm đãng nhất mà đung đưa, thưởng thức cặp chân dài trắng mịn hết co rồi lại duỗi ra của nàng. Còn bên trong tiểu huyệt nàng thì đang có một trận mưa to gió lớn, sấm chớp đùng đùng. Tiểu huyệt nàng đang chịu đựng đại bảo bối toàn lực tấn công, tốc độ ra vào tăng nhanh không ngừng mà bảo bối mỗi cú đều đi sâu vào khiến nàng cảm thấy bảo bối như một cây gậy sắt đang bốc cháy, hừng hực thiêu đốt huyệt động của nàng. Làm cho mặt nàng hiện xuân thủy, thân thể mêm mại của nàng thì không ngừng co giật, khiến nàng không ngừng mở miệng rên rỉ:

- Ah......ah.......Con trym lớn.....Tốt lão công......Đ-t chết Đồng nhi... Rồi......Dâm huyệt..... Đồng nhi......Sảng khoái... Bị lão công... Đ-t thật thích.....Lão lão công... Đ-t sướng chết......Ah....... Ah...

Dâm thanh uế ngữ vang lên bốn phía, vừa yêu mị vừa mãnh liệt. Toàn thân nàng co quắp, hơi thở hồng hộc, xuân triều dâng trào. Rồi hắn hét lên một tiếng mà tiết thân. Một cơn sóng âm tinh từ hoa tâm bắn ra, tất cả đều xối thẳng lên quy đầu Lý Hàn vô cùng sướng khoái. Lý Hàn ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp của Lý Văn Đồng hiện lên vẻ dâm đãng cực khoái khi nàng tiết âm tinh rồi hắn đợi nàng hết cao trào thì rút bảo bối ra rồi hắn quay qua chơi Lâm Vũ Yến lúc này đã nghỉ ngơi đủ. Nguyên cả buổi sáng, hắn và hai nàng điên long đão phượng và khi Lý Hàn bắn ra lần thứ ba vào l-n Lý Văn Đồng thì cuộc chiến mới kết thúc.

Lý Văn Đồng lần đầu tiên biết ân ái cũng bị Lý Hàn chơi cho lên đỉnh năm lần, huống chi một thục nữ như Lâm Vũ Yến. Nàng ỷ mình có thể lực của Tụ Linh Cảnh nên cứ đòi hỏi Lý Hàn nên cuối cùng nàng đã bị Lý Hàn làm cho bắn ra đến mười sáu lần nhưng chỉ cần nghỉ ngơi một đêm thì nàng sẽ khôi phục lại vì nàng có sự hồi phục của Tụ Linh Cảnh. Lúc này Lý Hàn nằm ở giữa còn hai nàng nằm ở hai bên. Lý Văn Đồng đưa tay nắm cặp vú lớn của Lâm Vũ Yến hâm mộ nói:

- Mẫu thân, vú của người thật lớn nha. Không biết khi nào con mới lớn được như thế.

Lâm Vũ Yến cũng mỉm cười, bàn tay nhỏ bé của nàng cũng nắm lấy ngực con gái, nói:

- Ngươi còn nhỏ nha, về sau sẽ lớn hơn. Lúc mụ mụ bằng tổui ngươi thì ngực ta cũng đâu to bằng ngươi.

Lý Hàn nằm ở giữa thì không nói gì vì hắn đang thưởng thức khoái cảm vì lúc này cả hai nàng đều đưa tay vuốt ve bảo bối đang cương cứng của hắn. Lý Văn Đồng nhẹ nhàng vuốt ve núm vú của nàng và sau một lúc thì nàng nói:

- Mãu thân, ta có chuyện muốn hỏi người.

- Có chuyện gì, con cứ nói đi.

Lâm Vũ Yến nói. Nghe mẫu thân nói vậy thì nàng hỏi luôn:

- Mẫu thân, vì sao người lại không ở chung với phụ thân?

Lý Hàn nghe vậy thì hắn cũng đợi Lâm Vũ Yến trả lời vì hắn cũng băn khoăn vấn đề này. Lâm Vũ Yến không ngờ nữ nhi lại hỏi vấn đề này, nàng thở dài nói:

- Được rồi, để ta nói cho con nghe. Và nguyên nhân dẫn đến cái chết của cha chàng, Lý Hàn?

- Nguyên nhân cái chết của cha ta, không phải cha ta bị linh thú giết sao?

Lý Hàn kinh ngạc nói. Lâm Vũ Yến lắc đầu, nói:

- Không phải, cha chàng do người giết và mọi chuyện bắt đầu từ một cuốn công pháp.

- Công pháp?

Cả hai kinh ngạc hô lên. Lâm Vũ Yến gật đầu, nói:

- Đúng vậy, từ một cuốn công pháp. Năm đó, bốn huynh đệ bọn họ cùng nhau đi ngao du và trong lúc ngao du thì cả bốn phát hiện bí cảnh của cường giả Linh Thiên cảnh nhưng không chỉ có bốn người bọn họ mà còn nhiều người khác cũng phát hiện ra bí cảnh đó nên đã xảy ra một cuộc huyết chiến để tranh giành những bảo vật của cường giả đó để lại. Bốn người họ lúc đó cao nhất cũng chỉ là Luyện Mạch trung kì nên bọn họ hiểu sẽ không có cơ hội tranh giành cho bọn họ nên bọn họ chỉ có thể bên ngoài tìm toài nhưng không biết có phải do thượng thiên thương họ hay không mà để cho họ phát hiện một quyển công pháp Huyền cấp Trung phẩm. Cả bốn người mừng như điên nên sau khi lấy được công pháp đã lập tức bỏ đi nhưng hành động đó của bốn người đã khiến một nhóm người khác nghi ngờ nên bị đuổi theo. Mà trong đám người đó có cường giả Tụ Linh Cảnh nên bọn họ chỉ có biết cắm đầu chạy, cuối cùng cha ngươi đã tự bạo linh căn để đồng quy vu tận với đám người đó để cho các huynh đệ của mình chạy thoát, từ thúc của người cũng bị mất một tay trong trận chiến đó.

Nghe Lâm Vũ Yến nói vậy thì hắn cũng hiểu. Hắn không ngờ người cha tiện nghi của hắn lại trọng tình trong nghĩa như vậy, nếu người khác trong tình cảnh đó thì đã không chém giết lẫn nhau để tranh giành cuốn công pháp đó đã may lắm rồi chứ đừng nói đến vệc hy sinh mạng sống cho người khác.

- Sau đó thì sao, mẫu thân mau kể tiếp đi.

Lý Văn Đồng thúc giục. Lâm Vũ Yến bắt đầu kể tiếp:

- Sau đó, ba người họ về được Lý gia nhưng cả ba chẳng nói cho ai khác về chuyện công pháp kia vì bọn họ hiểu nếu nói chuyện này ra thì sẽ đưa tới một hồi đại họa cho Lý gia nên cả ba đã giữ bí mật cùng nhau và cùng nhau tu luyện công pháp đó, còn về cái chết của cha Lý Hàn và thương tích của tứ thúc thì cả ba chỉ nói là do linh thú gây ra. Công pháp này của ba người là một bộ công pháp vô hệ nên ai cũng tu luyện được nên ba tập trung tu luyện công pháp đó và nhờ công pháp đó mà cả ba chỉ mất mấy năm đã bước chân vào Tụ Linh Cảnh. Nhưng công pháp này có tác dụng phụ đó chính là khiến người luyện mất dần khả năng sinh sản nên khi cả ba bước vào Tụ Linh Cảnh đã không còn khả năng làm chuyện đó, vì vậy nên năm năm trước ta đã dọn ở riêng.

Lý Văn Đồng nghe nàng nói vậy thì rơi lệ, nói:

- Mẫu thân, người thật khổ.

Nàng mới chỉ ân ái đã vô cùng yêu thích việc này nên bắt nàng không được ân ái nữa thì có lẽ nàng sẽ không chịu nổi, huống chi mẫu thân nàng phải nhịn đến năm năm. Thật là tôi cho người quá.

- Không, ta không khổ. Nếu như không có chuyện đó thì làm sao bây giờ ta lại có thể được Lý Hàn âu yếm chứ.

Lý Hàn mỉm cười, ôm chặt Lâm Vũ Yến nói:

- Nàng yên tâm, ta nhất định sẽ bồi thường những gì nàng phải chuyện trong năm năm qua.

- Đó là chàng nói đó.

Lâm Vũ Yến mỉm cười nói. Lý Hàn nói tiếp:

- Nếu như theo nàng nói vậy thì có lời cho ta rồi.

Cả hai nàng cùng thắc mắc hỏi:

- Tại sao?

Lý Hàn mỉm cười. Hắn kể lại kế hoạch muốn biến tất cả nữ nhân của Lý gia thành người của hắn. Cả hai nàng nghe xong thì Lâm Vũ Yến cười cười, lấy ngón tay ngọc của mình chỉ chỉ vào trán Lý Hàn nói:

- Đúng là đồ lòng tham không đáy. Nhưng thiếp ủng hộ kế hoạch của chàng vì các nàng cũng như thiếp, phải nhịn lâu rồi. Có lẽ trở thành người của chàng thì đó là điều tốt nhất đối với họ

Lý Văn Đồng nằm ở bên cạnh cũng gật đầu theo. Lý Hàn nghe các nàng nói vậy thì hỏi:

- Bộ các nàng không nghen à?

Nghe Lý Hàn nói vậy thì các nàng phì cười. Lâm Vũ Yến, nói:

- Nếu ghen thì chắc bọn thiếp sẽ bị chết chìm trong biển giấm mất. Bọn thiếp biết sau này chàng nhất định vô cùng nổi bật và bên cạnh sẽ có thêm nhiều nữ nhân nữa nên bọn thiếp không ghen nổi, chỉ cần trong tim chàng có một vị trí cho bọn thiếp là được rồi.

Lý Hàn cảm động vì sự rộng lượng của các nàng. Hắn ôm hai nàng thật chặt, trịnh trọng nói:

- Cảm ơn hai nàng, cho dù ta có chết cũng sẽ mãi yêu các nàng.

Nghe lời nói của hắn thì cả hai đều mỉm cười. Lý Văn Đồng nói:

- Có lời này của chàng là bọn thiếp yên tâm rồi. Hơn nữa, nếu không có thêm nữ nhân khác thì chắc bọn thiếp bị chàng chơi chết quá.

Nói rồi thì nàng nhẹ ngắt đầu khất đang căng cứng của hắn. Lâm Vũ Yên thì nói:

- Vậy chàng có cần bọn thiếp giúp gì không?

Lý Hàn gật đầu, nói:

- Cần chứ, vậy theo các nàng thì ai là người dễ đắc thủ nhất.

Cả hai suy nghĩ một lát thì Lâm Vũ Yến, nói:

- Theo thiếp thì người dễ đắc thủ nhất chính là nhị muội Tạ Ngọc Hân. Muội ấy cũng như thiếp, đã chịu đựng năm năm rồi và theo thiếp thì muội ấy là người dâm nhất trong Lý gia và để thiếp nói chàng biết một điều đó chính thì màn trinh của nàng ấy bị phá trong lúc nàng tự thủ dâm. Nhưng chàng muốn đụng đến muội ấy thì phải đợi vài hôm nữa vì muội ấy có việc nên đã rời Lý gia rồi.

Lý Hàn gật đầu, nói:

- Ta biết rồi, cảm ơn nàng.

Nói rồi hắn hôn hai người một cái rồi ôm hai người chìm vào mộng đẹp. Cả ba ngủ được một canh giờ thì Lý Hàn tỉnh lại, hắn rời giường và nhẹ nhàng đắp mềm cho hai nàng. Cả hai bị Lý Hàn chơi đến kiệt sức nên lúc này cả hai đều còn chìm trong mộng đẹp. Làm xong thì hắn mặc quần áo rồi ra khỏi phòng nàng. Hên cho cả ba là lúc cả ba đang điên long đảo phượng thì Tần Liên có đến và điều động tất cả người hầu ra khỏi viện nếu không thì việc Lý Hàn ở trong phòng Lâm Vũ Yến lâu như vậy sẽ đưa tới vô số điều dị nghị không đáng có.