Phong Lưu Thánh Vương

Chương 86: Đã tìm được!

Sáng ngày hôm sau, mọi người quay về trấn Vạn Liên. Lần này về bọn họ không đi chung với Vương gia là vì sợ trên đường đi Vương gia sẽ tìm cách giết Lý Hàn. Hơn mươi ngày, rốt cuộc cũng quay về trấn Vạn Liên. Về đến Lý gia thì Lý Chiến liền kêu người phân phó làm tiệc chúc mừng còn hắn thì đi báo tin vui này cho Các Lão. Chúng nữ sau mười ngày đi đường nên cảm thấy vô cùng mệt mỏi nên chào Lý Hàn để về phòng nghỉ ngơi, hắn cũng cảm thấy mệt mỏi nên vào phòng là ngủ luôn.

Rất nhanh, tin tức Lý Hàn được vào Thiên Long học viện có thể trở thành cường giả Linh Hải Cảnh được truyền ra ngoài. Mọi người có thể có người không biết Thiên Long học viện là cái gì nhưng cường giả Linh Hải Cảnh thì ai cũng biết cả, như vậy có nghĩa là chỉ sau vài chục năm nữa là Lý gia sẽ có cường giả Linh Hải Cảnh tọa trấn. Các gia tộc tiểu, trung đều rối rít tỏ vẻ muốn kết minh với Lý gia, các gia chủ hoặc nhân vật thay mặt trưởng lão đời trước mang theo lễ vật tới cửa chúc mừng vì sau này Lý gia sẽ có Linh Hải Cảnh nên bọn hắn chỉ có thể cúi đầu xưng thần, nếu không ai biết Lý gia có khó chịu họ mà diệt tộc họ không chứ.

Ngủ được một canh giờ thì Tần Liên vào đánh thức hắn, nói là Các lão muốn gặp. Lý Hàn nghe vậy liền rửa mặt, rồi đi theo Tần Liên đến chỗ Các Lão. Trên đường đi, Lý Hàn để ý có nhiều nam đệ tử Lý gia dùng ánh mắt sùng bái nhìn hắn trong đó còn có cả Lý Vương nữa, thật ra lúc trước bọn hắn ghét Lý Hàn vì cái danh phế vật của hắn làm mất mặt Lý gia, ngay cả khi Lý Hàn có thể tu luyện thì thái độ của họ cũng không biến chuyển nhiều vì Lý Hàn tu luyện thì cũng giống như họ, chẳng có gì nổi bật cả. Nhưng sau những chiến công lẫy lừng và sắp tới Lý Hàn có thể trở thành cường giả Linh Hải Cảnh nên bọn họ từ chán ghét sang ngưỡng mộ và sùng bái vì dù sao đạy cũng là thế giới sùng bái cường giả mà.

Còn nữ đệ tử thì dùng ánh mắt say mê, liên tục ném mị nhãn về phía hắn vì nếu có thể trở thành nữ nhân của một Linh Hải Cảnh thì tương lai của các nàng sẽ rất tốt đẹp. Lý Hàn rất hưởng thụ những ánh mắt này nhưng dương nhiên hắn sẽ không thu các nàng vào. Lý Hàn theo Tần Liên đi đến chỗ tu luyện của Các Lão ở hậu sơn, lúc đến thì Tần Liên nói:

- Con vào đi.

Lý Hàn gật đầu đi vào còn Tần Liên thì quay trở về. Lúc đến trước động phủ của Các Lão thì Lý Hàn cung kính hô:

- Các lão, tiểu bối Lý Hàn đã tới.

Ngay sau đó, Các lão liền từ bên trong động đi ra, cả người lộ ra vẻ hăng hái. Lão nhìn Lý Hàn rồi cảm thán nói:

- Lúc thấy ngươi ở Thư Các thì ta đã cảm thấy rằng ngươi chính là thần long trên trời, tuyệt đối sẽ không bị vây một nơi nhỏ bé như trấn Vạn Liên này. Xem ra là ta đã đoán đúng.

Lý Hàn mỉm cưới nói:

- Cảm ơn lời khen của Các Lão.

- Hôm nay ta kêu ngươi đến là muốn nói cho ngươi chuyện tình Thiên Long Thành. Ngươi hãy nghe thật kỹ, chuyện này có lẽ sẽ có ích cho ngươi trong tương lai.

Lý Hàn nghe vậy liền cẩn thận lắng nghe, hắn quả thật cần phải biết tình hình của Thiên Long Thành để không phạm phải sai lầm gì.

- Thiên Long Thành gồm có năm thế lực, đó là tứ đại gia tộc theo thứ tự Tiêu gia, Ninh gia, Lâm gia và hoàng tộc Dương gia và Thiên Long học viên. Nhưng Thiên Long học viện chỉ tập trung vào việc đào tạo linh giả nên quyền lực trong Thiên Long Thành được chia đều cho bốn gia tộc. Mỗi gia tộc đều có cao thủ Linh Địa Cảnh tọa trấn, mặc dù vậy, tứ đại gia tộc vẫn nằm dưới sự quản chế của Thập Linh Tông và Bạch Thiên Tông.

- Thập Linh Tông và Bạch Thiên Tông?

Lý Hàn mở miệng nói.

- Đúng vậy, để ta nói cho con biết về việc phân chia tông môn. Ở Linh giả đại lục, tông môn được chia làm cửu phẩm. Nhất phẩm là thấp nhất và cửu phẩm cao nhất, việc phân chia được dựa vào cường giả tọa trấn tông môn đó, giả sử giống như Thập Linh Tông, Bạch Thiên Tông có cường giả Linh Địa Cảnh tọa trấn nên Thập Linh Tông là tông môn tứ phẩm. Theo ta được biết thì khu vực chúng ta có khoảng hai mươi tông môn mà hai tông môn này được xếp vào top năm nên thực lực hai tông môn này vô cùng cường đại. Theo như những gì ta nghe được thì hai tông môn này Tụ Linh Cảnh thì vô số, Linh Hải, Linh Thiên thì vài chục người và cường giả Linh Địa Cảnh thì có bốn, năm người.

Các lão nhàn nhạt nói. Lý Hàn nghe vậy liền có chút cứng lưỡi.

Hắn không ngờ Thập Linh Tông lại có đến năm cường giả Linh Địa Cảnh, hèn chi tứ đại gia tộc Đế đô phải nghe theo. Đối mặt với cỗ sức mạnh như vậy, nếu không muốn bị diệt thì chỉ có thể phụ thuộc vào nó thôi.

- Vậy Các Lão, muốn trở thành đệ tử Thập Linh Tông phải làm như thế nào?

Lý Hàn hỏi. Các Lão nghe vậy liền nói:

- Theo ta được biết thì cứ mỗi năm Thập Linh Tông sẽ đi thu đệ tử từ Thiên Long học viện và tứ đại gia tộc. Nhưng lựa chọn theo cách nào thì ta không biết nhưng ta dám chắc sẽ vô cùng kịch liệt.

- Thì ra là như vậy.

Lý Hàn gật đầu. Hắn nhất định sẽ vào Thập Linh Tông, dùng chính sức của mình để đón Lý Hồng Vân về dinh.

- Vậy ta trao cho con vật này, hi vọng con sẽ không làm chúng ta phải thất vọng.

Vừa dứt lời thì trên tay Các Lão hiện lên một thanh kiếm màu đỏ. Lý Hàn nhìn thì nhận ra đây chính là thanh Linh Khí mà Lý gia đấu giá được, xem ra Các Lão rất kỳ vọng vào hắn mới giao cho hắn. Lý Hàn cung kính nhận lấy, hắn hứa dù ngày sau dù trở nên cường đại cũng tuyệt đối không thể quên nguồn gốc.

- Vậy con hãy về đi, mỗi ngày hãy đến đây để ta chỉ điểm tu luyện cho ngươi.

Lý Hàn nghe vậy liền chào Các Lão một cái rồi quay về viện mình. Hắn quay về viện mình nhưng vừa đi đến cửa thì thấy trong viện có rất nhiều phu nhân đang ngồi nói chuyện với Tần Liên. Hắn thấy vậy liền quay đầu đi về Lý Thư Các, lúc này hắn đã là Luyện Mạch hậu kỳ rồi, sẽ rất nhanh bước vào Tụ Linh Cảnh nên hắn muốn xem thử linh kỹ là như thế nào. Đến Lý Thư Các, người quản sự thấy Lý Hàn lên tầng mà chỉ trưởng lão mới được lên cũng không ngăn lại vì trước đó Các lão đã ra lệnh là Lý Hàn muốn làm gì thì kệ hắn, miễn không gây bất lợi cho Lý gia là được. Với lại, tương lại Lý Hàn là Linh Hải Cảnh, bây giờ chống lại hắn thì sau này bị hắn ghim thù thì mệt lắm.

Lại nói chuyện của Tần Liên, lúc này trong viện Tần Liên phải tiếp đón một đám phụ nhân đang giới thiệu con gái, cháu gái của mình cho Lý Hàn làm tỳ nữ, thị thiếp vì nếu Lý Hàn trở thành cường giả Linh Hải Cảnh thì làm tỳ nữ cho hắn cũng sẽ cao quý vô cùng.

- Tần Liên muội tử, khuê nữ nhà ta hôm nay mới mười sáu cùng Lý Hàn nhà ngươi vừa lúc cùng lứa, lớn lên lại mặn mà, ta đem nàng đưa đến đây làm thiếp cho Lý Hàn, ngươi nói có được không?

- Thôi đi, nha đầu ngẩn ngơ nhà ngươi cũng được coi là xinh đẹp sao, nữ nhi nhà ta mới được coi là thiên tiên mỹ mạo, hơn nữa bộ ngực cùng mông cũng khá lớn, là dấu hiệu sinh nhi tử, Tần phu nhân mong suy nghĩ một chút cho khuê nữ nhà ta.

- Khuê nữ nhà ta không tồi, cho dù làm tỳ nữ cho Lý Hàn cũng không sao a!

...

Một nhóm phụ nữ này mồm năm miệng mười mà thảo luận, vây quanh Tần Liên nói không ngừng. Tần Liên cũng không thấy phiền mà vô cùng chăm chú nhìn những thiếu nữ trong tranh mà nhóm phu nhân này đề cử. Nàng muốn tìm thêm nữ nhân cho Lý Hàn vì cho dù đã có nhiều nữ nhân như vậy nhưng vẫn chưa đủ làm hắn thỏa mãn phát tiết. Nhưng những thiếu nữ mà nhóm phu nhân này đề cử chẳng có ai vừa lòng nàng cả, cũng không vì thế mà đuổi người ta đi được. Nàng đành chỉ có thể ngồi ứng phó với họ, đúng là khổ không nên lời.

................

Cao gia, trấn Xuân Thiên.

Lúc này tộc trưởng Cao gia Cao Linh đang đứng ngoài một động phủ nóng lòng đi qua đi lại. Lúc về đến Cao gia thì hắn đã chuyện Cao Nha Nội bị người ta giết cho cha của hắn, cha hắn nghe xong liền phẫn nộ trách mắng hắn một hồi rồi lão cầm ngọc sinh mạng đã mất màu của Cao Nha Nội vào động phủ của mình. Lão tính thi triển một bí kỹ để nhìn xem ai là người đã hạ sát cháu trai thân yêu của lão.

Trong động phủ, ngọc sinh mạng của Cao Nha Nội đang lơ lửng trên một ngọn lửa lớn. Bên cạnh là tộc trưởng đời trước Cao Xuân Thiên đang bắt ra những ấn quyết khó hiểu rồi lão đánh vào ngực mình, một phụm máu phun lên ngọc sinh mạng khiến nó lập tức trở nên đỏ tươi. Mặc dù sắc mặt của lão đã trở nên trắng bệch nhưng lão tiếp tục bắt quyết, đến khi lão kết xong ấn quyết cuối cùng thì trên ngọc sinh mạng hiện lên một đám huyết vụ và bên trong huyết vụ chính là khuôn mặt Lý Hàn đang điên cuồng đấm lên người Cao Nha Nội.

Lão thấy vậy thì lão lấy một bức tranh trắng, đánh về phía huyết vụ rồi lão tiếp tục bắt quyết. Theo lão bắt quyết, từng ngụm huyết vụ từ từ thu vào bức tranh. Một lúc sau, tất cả huyết vụ đều được thu vào bức tranh. Lão ngừng tay, thu bức tranh về. Lúc này sắc mặt của lão vô cùng trắng bệch, hơi thờ thi dồn dập như một ông lão gần đất xa trời vậy. Lão nhanh chóng lấy đan dược ra dùng rồi lão cầm bức tranh lên coi thử, trong tranh là gương mặt hoàn chỉnh của Lý Hàn.

Lão cầm bức tranh đi ra ngoài cửa động. Cao Linh thấy cha mình đi ra,nhìn thấy sắc mặt của cha mình trắng bệch vô cùng liền chạy đến hỏi thăm:

- Phu thân, người không sao chứ.

- Ta bị hao lực quá độ, cần nghỉ ngơi vài tuần mới khôi phục lại được. Ngươi cầm lấy bức tranh này, xem thử coi có nhận ra là kẻ nào không?

Cao Xuân Thiên nhận bức tranh từ trong tay phụ thân mình, mở ra nhìn thì thấy trên tranh là khuôn mặt của một thiếu niên. Hắn cảm thấy thiếu niên này khá quen mặt nhưng chưa nhớ rõ là kẻ nào, hắn cầm bức tranh một lúc rồi mắt hắn sáng lên, hắn nói:

- Con nhớ ra rồi, kẻ này là Lý Hàn của Lý gia ở trấn Vạn Liên.

- Lý gia sao, hay cho Lý gia. Dám giết cháu yêu của ta.

Cao Xuân Thiên giận dữ nói. Cao Linh ở bên cạnh thấy vậy thì hỏi:

- Vậy chúng ta bây giờ làm gì, thưa cha?

- Đừng đụng đến chúng vội, nếu bây giờ ta khai chiến với chúng thì cho dù có thắng thì bên ta cũng chịu nhiều thiệt hại. Chúng ta hãy đợi nhị thúc con bế quan xong, đợi lúc nhị thúc con ra ngoài nhất định sẽ là Linh Hải Cảnh, đến lúc đó chính là ngày mà Lý gia bị biến mất trên đời này.

Cao Xuân Thiên trầm giọng nói. Cao Linh nghe vậy liền gật đầu, cung kính nói:

- Vâng, thưa phụ thân!

- Được rồi, ngươi đi đi. Ta cần bế quan chữa thương.

Lão phất tay rồi quay người đi vào trong động. Cao Linh nhìn bức tranh trong tay, dùng lực một cái bức tranh liền xé vụn thành mảnh nhỏ. Nhìn đóng vụn trên tay thì lão âm trầm nói:

- Tiểu tử, ta nhất định sẽ khiến ngươi hối hận khi dám giết con ta.

Nói rồi hắn phất tay bỏ đi, đống vụn trong tay hắn cũng theo gió bay đi, phiêu tán giữa trời.