Sáng Thần Tu Luyện Hệ Thống

Chương 41: Cửu âm chân kinh!

Mười năm chóng vánh trôi qua, Lý Thiên Ngọc cũng đã ba mươi tư tuổi thế nhưng thời gian hoàn toàn không ghi thêm chút dấu vết nào trên khuôn mặt của hắn, có chăng thời gian chỉ càng lúc càng làm hắn lắng đọng, càng khiến hắn có thêm nam nhân vị mà thôi.

Lý Bình cùng Bao Tích Nhược đều chính là đã ba mươi lăm ba mươi sáu, còn hơn hắn một chút, nhưng cũng không già đi là mấy mà ngược lại càng thêm phong vận, càng thêm thành thục.

Tiểu Niệm Từ thì đã là tiểu cô nương mười ba tuổi, lớn lên một dạng thanh tú, mỹ lệ rất động lòng người, Anh cô thì hoàn toàn vẫn như mời năm trước, không hiểu nàng bảo dưỡng như thế nào mà thời gian hoàn toàn không thấy in khắc trên ngọc nhan.

Đôi khi Lý Bình còn có Bao Tích Nhược cũng thường thường hâm mộ nàng, cũng hay nhờ chỉ cách bảo dưỡng nhan sắc.

Đặc biệt nói đến chính là Thu nhi, nàng cho đến hiện tại đã hai mươi lăm tuổi đại cô nương, đại mỹ nhân, do tu luyện nên càng ngày càng câu hồn, đáng nói đến chính là hơn sáu năm trước, chính là cái ngày nàng bước sang tuổi hai mươi, nàng đã cùng hắn hữu danh hữu thực trở thành nữ nhân của hắn.

Lý Thiên Ngọc hôm đó đã quyết định làm thịt nàng, không chỉ có hắn có ham muốn đối với nàng mà Thu nhi cũng luôn chờ đợi hắn.

Cuối cùng lần đầu tiên trong đời hắn đã được ăn mặn, cũng bái bai cuộc đời trai tân suốt hơn hai mươi tám năm, cảm xúc lúc đó của hắn thật con mẹ nó quá hưng phấn, quá sảng khoái a!

Nhất dạ nhất điểm hồng, sau khi kêu đau một tiếng, Thu nhi từ một cô nương lột xác trở thành nữ nhân thành thục.

Từ đó, trong suốt mấy năm, nàng một mực cùng hắn, hai người tuy mỗi ngày trôi qua đều như vậy nhưng tình cảm hoàn toàn không giảm sút chỉ có tăng lên, cũng nhờ có Thu nhi bồi bạn mà kinh nghiệm giường chiếu của hắn đề thăng nhanh chóng a.

Đủ các loại tư thế, đủ các loại trò chơi tình thú, các loại trang phục,…..Lý Thiên Ngọc đây là hoàn toàn không biết chán hơn nữa hắn cũng không phải chỉ đơn giản là bắn pháo mà chính là đang tu luyện, nói chính xác thì là song tu, Hoàng đế nội kinh môn địa cấp công pháp do đó cũng nhanh chóng lên tới đệ bát trọng.

Sáng sớm hôm sau, Lý Thiên Ngọc tỉnh dậy, liếc nhìn một vòng thì đã thấy được Thu nhi, nàng chính là đang ngồi trên bàn phấn trang điểm, mái tóc búi cao lên thể hiện nàng đã không còn là cô nương.

Thu nhi liếc nhìn trong gương đồng thấy hắn tỉnh lại, liền quay người đi đến bên giường, bưng lấy chậu nước rửa mặt lại mang rút ra bàn chải đánh răng cắm bên cạnh, quẹt một ít kem đánh răng rồi đưa cho hắn.

Ngươi muốn hỏi là tại sao có kem đánh răng với bàn chải phải không!? Thực ra rất đơn giản là vì Lý Thiên Ngọc hắn lấy ra a! Trước khi đến thế giới này hắn đã sắm nguyên thùng kem đánh răng cùng bàn chải cho nên mấy thứ này trong sáng thần không gian có rất nhiều, trong ngôi nhà này kem đánh răng cùng bàn chải cũng bởi vì hắn mà khá phổ biến, ai cũng dùng.

Thực ra thời này cũng có bàn chải đánh răng, kem đánh răng thì làm từ một loại bột gì đó trộn với muối, tuy cũng giúp khử mùi, bảo vệ răng miệng nhưng nói thật Lý Thiên Ngọc dùng thử một lần…

Bàn chải thì do bện bằng lông trâu, bột kem đánh răng thì nói thật vị đạo vị rất khó chịu, cho nên hắn bỏ cuộc.

Đánh răng rửa mặt xong xuôi, Thu nhi giúp hắn mặc quần áo, mấy năm qua đều là như vậy. Hai người cùng nhau đi ra ngoài, chỉ thấy lúc này trong sân có hai tiểu tử cùng một vị đạo sĩ đứng ở đó.

Chính là Khâu Xử Cơ, chắc ngươi còn nhớ mười năm trước Lý Thiên Ngọc đã ước định để tên đạo sĩ này thu nhận hai tiểu tử Quách Tĩnh cùng Dương Khang làm đồ đệ, vài ngày trước Khâu Xử Cơ mới vừa tới Ngưu Gia Thôn.

Hai tiểu tử trông thấy hắn cùng Thu nhi đi tới cũng hưng phấn đi tới.

- Chào buổi sáng! Lý thúc thúc, Lý a di! - Dương Khang cùng Quách Tĩnh đồng thanh nói.

- Hai tên tiểu tử các ngươi, luyện tập với Khâu đạo trưởng thế nào rồi! - Lý Thiên Ngọc cười cười nói.

- Lý thúc, sư phụ lão nhân gia mới vừa dạy ta Toàn chân kiếm pháp, hai người chúng ta còn đang luyện tập. - Dương Khang nói.

- Phải a! Sư phụ dạy chúng ta Toàn chân kiếm pháp, có điều Khang đệ thì học rất nhanh nhưng ta quá ngu dốt, mãi không tập được! - Quách Tĩnh nói đến đây mặt có chút buồn thiu.

- Ngốc tiểu tử! Học võ tư chất là điều quan trọng nhưng nỗ lực càng trọng yếu hơn!

- Được rồi! Ta sẽ bàn với Khâu đạo trưởng, không cần suy nghĩ quá nhiều!

Lý Thiên Ngọc nói xong hơi vỗ vai Quách Tĩnh lại đi đến chỗ Khâu Xử Cơ mở miệng nói:

- Khâu đạo trưởng! Vất vả rồi! Lý mỗ ở đây cảm tạ ngài!

- Đâu có! Lý huynh đệ khách khí!

- Không quan hệ! Mấy năm qua Khâu đạo trưởng khắp nơi hành hiệp trượng nghĩa, trong người nhiều việc lại vẫn bỏ thời gian quý giá đến dạy dỗ hai tiểu tử kia, cảm tạ là nên.

- Lý huynh đệ ngươi cũng đâu có kém cạnh gì, mấy năm nay việc ngươi làm còn ít sao, từ đồ diệt Thiết Chưởng bang bại hoại ức hiếp dân chúng, cho tới xử lý hàng loạt tham ô cẩu quan, giang hồ đồn đại khắp nơi, còn gán cho ngươi danh hiệu Bạch tiêu công tử, ngươi nói vậy chẳng lẽ muôn chê cười tại hạ sao!? - Khâu Xử Cơ lắc đầu ngán ngẩm nói.

- Ta mấy năm nay an nhàn cũng có chút buồn chán nên tìm chút việc làm vui mà thôi hơn nữa với một chút bại hoại mặc dù ta không quá quản nhưng nếu xuất hiện trước mắt không lý do gì không xuất thủ.

- À đây! Đạo trưởng thứ này ngươi cầm lấy!

Lý Thiên Ngọc nói đến đây liền lấy ra một cuốn sách đưa cho hắn.

- Đây là!?

Khâu Xử Cơ tiếp nhận quyển sách cũng chưa mở ra xem mà ngưng mắt nhìn hắn nghi hoặc nói.

- Võ mục di thư của Nhạc Phi Nhạc tướng quân! - Lý Thiên Ngọc lạnh nhạt đáp.

Khâu Xử Cơ chấn kinh nói:

- Võ mục di thư!!!!

- Phải! Đây chính là Võ mục di thư, ta lúc tiêu diệt Thiết Chưởng bang liền phát hiện thứ này giấu trong hộp sắt nằm chỏng chơ trong đống bảo tàng của Cừu Thiên Nhẫn bang chủ Thiết Chưởng bang.

- Nay giao lại cho đạo trưởng là muốn đạo trưởng sau này dạy cho hai tiểu tử kia, dù sao ta cũng không phải sư phụ của chúng, đạo trưởng trượng nghĩa lại là sư phụ của chúng cho nên không thể thích hợp hơn.

Lý Thiên Ngọc nói xong liền đánh mắt đến chỗ hai tiểu tử kia. Mấy năm trước hắn trong lúc một mình dạo chơi đây đó giải buồn thì tiện tay làm một ít sự tình, tiêu diệt một ít cẩu quan, phỉ tặc, trong đấy có Thiết Chưởng bang nằm ở dãy Thiết Chưởng sơn, lại nghĩ đến nguyên tác chỗ này có Võ mục di thư cho nên hắn sau khi tiêu diệt đám người này liền tìm tòi một hồi mất không ít công phu mới tìm thấy.

Mười năm qua hắn tiêu diệt vô số người, cộng thêm tu luyện mỗi ngày cho nên đến hiện tại hắn đã lên đến cấp 18.

* Nhân vật: Lý Thiên Ngọc

* Cấp: 18 (Hoàng cảnh bát trọng) (kinh nghiệm: 7.215.238/39.321.600)

* Công pháp: Hỗn nguyên thôn khí công, Hoàng Đế nội kinh - bát trọng.

* Thân pháp: Kinh lôi truy tinh bộ - Tiểu thành

* Võ công: Liêu âm cước, Đại thiên tịch diệt chỉ pháp - Tiểu Thành, Thủy vân trảm - Tiểu thành, Hàng long thập bát chưởng - Viên mãn, Tiêu Dao du quyền pháp - Viên mãn, Đả cẩu bổng pháp - Viên mãn

* Nghề nghiệp: Trù sư cấp 1, Đan sư cấp 4, Y sư cấp 5, Đoán tạo sư cấp 1

* Danh hiệu: Đồ tể giết heo

* Trang bị: Dao phay, Bạch ngọc tiêu, Hoàng phong nhuyễn giáp

* Sủng vật: Bạch Tuyết

* Tọa kỵ: Không

* Điểm kỹ năng: 2

* Hối đoái điểm: 78.643.200

Phải nói đến, giết chết Cừu Thiên Nhẫn không chỉ đem về cho hắn một lượng không nhỏ kinh nghiệm kèm theo đó là một quyển bí tịch Hoàng cấp hạ phẩm Thiết sa chưởng.

Đóng lại bảng thuộc tính, chưa kịp để hắn hoàn hồn, chỉ nghe Khâu Xử Cơ có chút lúng tùng kèm theo chán nản nói:

- Lý huynh đệ! Có chuyện này ta không biết phải nói thế nào!

- Khâu đạo trưởng! Thật không giống ngươi chút nào, có chuyện gì thì nói a!

- Là về Quách tiểu tử, Lý huynh đệ nhờ cậy muốn ta thu hai đứa chúng nó làm đồ đệ, Khâu mỗ nghĩa bất dung từ, có điều chỉ sợ khiến Lý huynh thất vọng!

- Quách tiểu tử thuần hậu chất phác chính là một đứa trẻ tốt nhưng đối với võ học, Khâu mỗ cũng không làm cách nào được, tiểu tử Dương Khang thiên phú tốt ta dạy một hai lần là nắm được, còn Quách Tĩnh, chăm chỉ cố gắng có thừa nhưng thiên phú…àiiii….!

Khâu Xử Cơ ngán ngẩm kèm theo bất lực nói xong, Lý Thiên Ngọc hoàn toàn biết được chuyện gì xảy ra, hắn cũng có chút sửng sốt sau đó nói:

- Như vậy a!

- Được rồi! Khâu đạo trưởng, như vậy đi, ngươi cứ dốc lòng chỉ bảo Dương Khang, cũng dạy Quách Tĩnh nội công tâm pháp không cần dạy chiêu số, ta sẽ giải quyết vấn đề này.

Khâu Xử Cơ nghi hoặc nhưng cũng không hỏi nhiều chỉ hơi gật đầu.

Vài ngày sau Lý Thiên Ngọc rời đi một chuyến đến đảo Đào hoa, mục đích cụ thể đương nhiên là từ chỗ Chu bá thông moi ra nguyển thượng Cửu âm chân kinh, còn có mượn Hoàng Dược Sư quyển hạ tập hợp đến đủ bộ Cửu âm chân kinh.

Tính toán thời gian thì cũng đúng là lúc Chu Bá Thông bị tóm lên đảo Đào hoa, đối với chuyện của Chu Bá Thông hắn cũng nói với Anh cô, nàng mừng rỡ nói muốn đi cùng, hắn cùng nàng liền đi tới đảo Đào hoa.

Lên đảo, Lý Thiên Ngọc cũng không vụng trộm tiến tới mà quang minh chính đại đi vào, hồi trước khi đến đây Hoàng Dược Sư coi hắn là tri kỷ cũng không dấu diếm mà nói cho hắn cách thức đi qua trận pháp.

Gặp Hoàng Dược Sư, mặc dù qua mười năm, hắn cũng không còn trẻ trung như trước nhưng cũng vẫn còn rất phong độ, mặc dù râu tóc cũng đã xám bạc hơn rất nhiều.

Nói rõ lý do đến đây là mượn của hắn quyển hạ Cửu âm chân kinh và muốn từ chỗ Chu Bá Thông lấy được quyển thượng, Hoàng Dược Sư nghe xong trầm mặc không nói.

Một lúc lâu sau đó Hoàng Dược Sư mới mở miệng nói chuyện:

- Lý tiểu tử! Không phải ta luyến tiếc không cho ngươi nhưng Phùng Hằng trước kia vì Cửu âm chân kinh mà mất đi, tâm nguyện cả đời của nàng chính là tập hợp đủ Cửu âm chân kinh, lão phu cũng từng thề sẽ tập hợp đủ Cửu âm chân kinh lại đem tế bái cho nàng cho nên chuyện này lão phu thật không giúp gì được!

- Hoàng đảo chủ! Ta cũng không nói muốn đem Cửu âm chân kinh đi, hơn nữa ta cũng có cách khiến Chu Bá Thông tự động giao quyển còn lại ra, chỉ là ta muốn đọc qua một lần mà thôi.

- Hai quyển nguyên bản Cửu âm chân kinh coi như lễ vật tặng Hoàng đảo chủ cũng như lễ bái Hoàng phu nhân.

- Như vậy sao!? Cũng được!

Hoàng Dược Sư nói xong liền lôi ra một chiếc hộp gỗ, trong đó chính là bản chép tay lần hai quyển hạ Cửu âm chân kinh, bản chép đầu tiên chính là đã bị Thiết thi Mai Siêu Phong trộm đi.

Lý Thiên Ngọc cũng không chép mà giơ tay cầm lấy quyển sách mở ra đọc, chỉ nghe “Đinh!” một tiếng.

- Đinh! Phát hiện Hoàng cấp cao cấp bí tịch Cửu âm chân kinh quyển hạ!

Lý Thiên Ngọc vội vàng trong lòng niệm học tập, sau khi hoàn tất liền giả bộ lật xem một lượt rồi bỏ lại hộp gỗ sau đó nói:

- Ta đã xem xong! Đa tạ Hoàng đảo chủ!

- Cái gì!!! Lý Tiểu tử, ngươi xong rồi!?

- Đúng vậy! Ta cũng đã nhớ hết toàn bộ nội dung! - Lý Thiên Ngọc nhẹ nhàng gật đầu nói.

Hoàng Dược Sư chấn kinh không hề nhẹ, hắn hoàn toàn không nghĩ ra trên thế gian này còn có người thứ hai ngoài vợ hắn là Phùng Hằng có khả năng xem qua một lần liền không quên.

- Xem ra là thiên ý a! Thật không ngờ!!!!

Hoàng Dược Sư ngước mặt nhìn lên bầu trời thở dài một hơi nói, lại bỏ quyển sách vào hộp gỗ.

- Bây giờ ta dẫn ngươi đến chỗ Chu Bá Thông!

Anh cô mừng rỡ, Lý Thiên Ngọc thì gật đầu đi theo Hoàng Dược Sư đến một chỗ hang động trên đảo, hắn cũng không bước vào mà quay đầu nói với Lý Thiên Ngọc:

- Ta chỉ đưa ngươi đến đây thôi! Chuyện còn lại ngươi tự xem mà làm!

Nói xong liền quay đầu trở về, Lý Thiên Ngọc gật đầu một cái rồi cùng Anh cô đi vào bên trong, chỉ thấy trong hang động khá rộng rãi, cũng không có nhiều đồ đạc, chỉ có một chiếc bàn đá cùng một chiếc giường đá, trên giường nằm một người hơi có chút béo lùn, tuổi cũng không nhỏ hơn Hoàng Dược Sư nhiều lắm, hiện cũng phải gần ngũ tuần, râu tóc cũng hoa râm, ăn mặc có chút lôi thôi lếch thếch đang nằm ngủ ngon lành.

Lý Thiên Ngọc chưa kịp tiến đến đánh thức hắn thì Anh cô đã nhanh chân hơn một bước đi đến bên cạnh hét lớn một tiếng:

- Chu Bá Thông!!!!!!!

Mặt nàng lúc này hoàn toàn không còn chút gì gọi là mừng rỡ như lúc mới nghe tin Chu Bá Thông, có chăng chỉ còn lại phẫn nộ.

Cũng đúng thôi, nghĩ mà xem, bao nhiêu năm qua nàng bị dằn vặt nội tâm bởi nỗi bi thương khi mất đi nhi tử, mỗi ngày qua đi đều là thống khổ, có thể nói cuộc sống của nàng chỉ còn lại báo thù ý nghĩa, trong khi nàng đang cô đơn lẻ loi một mình gặm nhấm nỗi đau này thì hắn lại ở đâu!?

Chính tên nam nhân này, bởi vì hắn cùng nàng sau khi làm ra chuyện có lỗi với Đoàn Trí Hưng lại từ chối sự tác thành của Đoàn Trí Hưng bỏ rơi nàng mà đi, khi đó nàng chỉ là một nữ nhân chân yếu tay mềm, võ công thấp kém, không thể báo thù cho nhi tử.

Khi nàng cần hắn nhất thì hắn lại ở đâu!? Giờ mặc dù cuộc sống của nàng từ khi nhận hai đứa trẻ Quách Tĩnh cùng Dường Khang thành nghĩa tử mặc dù đã có thêm chút ý nghĩa, cũng khiến nàng vơi đi nỗi buồn ngày trước nhưng quá khứ trôi qua không có nghĩa nó không tồn tại.

Khi nghe Lý Thiên Ngọc nói hắn giết chết Cừu Thiên Nhẫn, lại chính là tên ác tặc áo đen ngày xưa khiến nhi tử mình sống không bằng chết, nàng một trận cười lớn, nước mắt giàn dụa, tóc trắng tung bay một cách điên dại nhưng nội tâm cũng là thống khoái, chính lúc đó nội tâm nàng cũng đã hướng về phía hắn, tuy rằng tình cảm không có mấy, chỉ có cảm kích nhiều hơn nhưng không thể phủ nhận hắn dung mạo tuấn dật, tư thế đường đường, đối với nữ nhân cũng một mảng chân thành, không như Chu Bá Thông tên vô trách nhiệm kia.

Trong suy nghĩ của nàng bất tri bất giác đem hai người đặt bên cạnh nhau mà so sánh.

Mỗi khi nghĩ lại chính mình ngày xưa, chuyện cũ như thước phim đen trắng lướt qua lại là một trận đau thấu tâm can, lại bởi giải khai buông bỏ Đối với Đoàn Trí Hưng, cho nên mọi tích tụ giờ này bùng nổ hướng về phía Chu Bá Thông.

________________________________________

Tác: từ chương này trở đi tác sẽ lược bỏ rất nhiều thứ trong phần “thuộc tính nhân vật” vì cảm thấy nó rất rối và khó viết, thứ nhất phải nhớ rất nhiều thứ còn phải tính toán một cách chính xác, khi triển khai kết cấu phải liên kết với một đống thứ cho nên rất “tù” và khiến không phát huy được, mặc dù lần trước sửa lại nhưng thời gian từ lúc nghỉ đến lúc viết lại mới có 1 tuần, nghĩ chưa tốt lắm cho nên còn rất nhiều thứ bất cập, nghĩ lại thì tác đúng là sai lầm khi viết hệ thống mà tăng thêm mấy dòng thuộc tính trước đó còn nghĩ cho thêm một đống thứ vào, hơi buồn cười chút, chắc do tác mới viết lần đầu cho nên không có kinh nghiệm, mọi người cứ đọc tiếp và đừng quá quan tâm đến vụ thuộc tính nhân vật nhiều quá, cứ nghĩ rằng nó vẫn có nhưng tác không hiển thị ra thì truyện sẽ dễ nhai hơn, còn đối với bạn nào mới đọc từ chương đầu thì không cần quan tâm vì tác đã sửa lại mọi thứ từ chương 1 cho đến chương hiện tại, cảm tạ mọi người đã ủng hộ!