Siêu Cấp Võ Thánh

Chương 72

Siêu Cấp Võ Thánh

Tác giả: Lãng Tử Biên Thành

Chương 72: Nhà máy rượu Đại Tần vớ bở.

Nguồn dịch: Dịch giả - truongcaca

Sưu tầm:

Biên tập: metruye

Nguồn truyện: 7788xiaoshuo

- Tốt rồi, nếu như không điều tra ra Vu Thiên có vấn đề gì, tôi nghĩ chúng ta nên rút ngắn khoảng cách với hắn. Không phải hắn nói hắn vì nhà máy rượu Đại Tần nên mới chống lại Hắc Long hội hay sao? Chúng ta trước hết cứ xuống tay với nhà máy rượu Đại Tần đi, nhà của thủ trưởng chúng ta hôm nay có tiệc, mà tiệc tùng ngày mai không phải là cần rượu hay sao? Ha ha!

Lương Mộc Lan suy nghĩ có chút nghịch ngợm nói.

Bây giờ tuy có biết bao nhiêu người bắt đầu chú ý vào Vu Thiên, nhưng không thể phủ nhận là chuyện này bắt nguồn từ nhà máy rượu Đại Tần .

Sau khi ba người Vu Thiên thuận lợi trở về nhà máy rượu Đại Tần, Tần Vĩnh Phú vẫn còn lo lắng. Phải biết rằng bọn họ chọc đến chính là Hắc Long hội nha, đây chính là xã hội đen đã có hơn trăm năm lịch sử, khủng khiếp hơn nữa là bang hội này lại không thuộc về Đông Phương quốc, mà là của Đông Dương quốc. Vì ở Đông Dương, thì xã hội đen là hợp pháp.

Nhắc tới chuyện mấy tên xã hội đen được tự do hoành hành ở Đông Dương, cũng có nguyên nhân sâu xa của nó. Sau chiến tranh thế giới thứ hai, Chủ nghĩa quân phiệt ở Đông Dương muốn khống chế người dân, nên dùng lực lượng xã hội đen để đàn áp những người dân có tư tưởng tiến bộ, với cả phe phái phản đối, đồng thời cũng là để khống chế tư tưởng người dân. Thế nên chính phủ mới ngầm đồng ý cho xã hội đen tồn tại một cách hợp pháp, hơn nữa xã hội đen còn thuần phục với Thiên Hoàng nữa. Nổi danh nhất chính là Hắc Long hội này, không chỉ hoạt động tại Đông Dương quốc, mà còn hoạt động ở cả nước ngoài. Sau chiến tranh thế giới thứ hai, do chủ nghĩa quân phiệt không có bị xóa bỏ mà vẫn tiếp tục tồn tại, nên xã hội đen phụ thuộc vào chủ nghĩa quân phiệt cũng được kéo dài phát triển đến ngày nay. Xã hội đen ở Đông Dương ngày nay đã từ một tổ chức thông thường chỉ kinh doanh dựa vào thu phí bảo kê, lấy tiền từ việc thuê giết người phóng hỏa, nhưng giờ đã chuyển thành hình thức kinh doanh nhận thầu xây dựng các công trình công cộng, người đứng đầu xã hội đen thì lấy thân phận tập đoàn tài chính hợp pháp xuất hiện trong giới kinh doanh của Đông Dương quốc. Bọn họ kinh doanh rất nhiều dịch vụ trong Đông Phương quốc, chẳng hạn như ngành điện ảnh hay giải trí truyền hình, đương nhiên cũng sẽ không bỏ qua món lợi kết sù từ ngành cho vay nặng lãi. Chính phủ Đông Dương cũng chỉ là mắt nhắm mắt mở mà thôi, do chính phủ cũng không có biện pháp diệt trừ tận gốc xã hội đen, hơn nữa nếu như ra tay quá nặng đối với xã hội đen, thì khi lực lượng này phản kích lại, sẽ gây bất ổn cho trị an xã hội.

Đó là lý do vì sao xã hội đen Đông Dương lại có thể kiêu ngạo hoành hành như thế, không phải do xã hội đen lợi hại mà là vì chính phủ Đông Dương cố ý hoặc là vô ý tạo thành mà thôi.

Giống như Hắc Long hội này vậy, sau chiến tranh thế giới thứ hai, từ lúc Đông Dương quốc chiếm được ba tỉnh đông bắc của Đông Phương quốc thì vẫn không có rời đi, cho dù cuối cùng thất bại trong chiến tranh, nhưng vẫn như cũ không có dời đi. Vẫn cứ ẩn núp như vậy cho đến ngày nay. Mặc dù nói ở thành phố Trung Sơn, lực lượng Hắc Long hội cũng không mạnh lắm, nhưng vẫn tuyệt đối không thể bỏ qua lực lượng sau lưng nó. Vì thế hiện giờ Tần Vĩnh Phú vẫn rất lo lắng.

Tuy rằng công phu Vu Thiên rất cao, trong một thời gian ngắn đã lập nên nhiều kỳ tích giúp đỡ cho ông ta, chẳng hạn như Hắc Lang bang, thu phục Tiểu Đao hội. Nhưng cũng vì thế mà đắc tội với nhiều người. Ví dụ như Cương Thiết Đại Vương - Lý Hưng Quốc dẫn đầu tứ đại gia tộc hay như Hắc Long hội bây giờ. Thực ra không tính là đắc tội với bọn người Lý Hưng Quốc, bọn hắn chỉ là một lũ công tử ca, chỉ vì sĩ diện mà thôi, nói thật thì bọn chúng sẽ không chấp nhặt với Vu Thiên - một người không có thân phận gì hết.

Gây chuyện với bọn công tử này, Tần Vĩnh Phú cũng không biết Vu Thiên là thần may mắn hay là thần tai họa nữa.

Một buổi tối thấp thỏm qua đi, nhưng vượt qua suy đoán của Tần Vĩnh Phú chính là, chẳng những không có người Hắc Long hội đến đây trả thù, mà trái lại có rất nhiều người bắt đầu chú ý đến bọn họ. Tần Vĩnh Phú nhạy bén cảm nhận được những người này chỉ là đang điều tra mình, chứ không phải là muốn đối phó với mình.

Mà đến buổi chiều ngày thứ hai, có không ít người trực tiếp nhảy ra bàn đến chuyện hợp tác với Tần Vĩnh Phú.

Thấy một đám khách hàng lớn tự dưng xuất hiện, Tần Vĩnh Phú rất là kinh ngạc. Bởi vì những người bàn chuyện với ông ta đều không phải người bình thường. Ví dụ như Bạch gia - một trong bốn nhà tài phiệt ở thành phố Trung Sơn, càng làm cho Tần Vĩnh Phú không ngờ đến chính là chính phủ cũng cho người đến nói chuyện hợp tác với mình.

Là thương nhân thì đều biết, kiếm tiền dễ nhất chính là tiền của nhà nước. Như việc cung cấp rượu thế này, đối với ngành sản xuất rượu mà nói, thì lợi ích kiếm được rất nhiều, không chỉ riêng mình có thể kiếm được danh tiếng tốt, còn có thể được hưởng được chính sách miễn thuế, miễn kiểm tra của nhà nước nữa…Những đãi ngộ này thì các công ty sản xuất rượu đều cầu còn không được.

Trước đây, Tần Vĩnh Phú cũng đã nghĩ đến dùng tiền để tìm biện pháp nhận được cái ghế cung cấp rượu này, thế nhưng thử qua rất nhiều lần, đủ mọi chiêu số, nhưng cũng không làm được.

Trừ phi phía trên có người lãnh đạo nào đó đủ trọng lượng lên tiếng, không thì còn lâu mới có thể chạm được vào cái chân cung ứng rượu này. Mà bây giờ những gì mình tính toán trong một thời gian dài như vậy lại trở thành sự thật, giống như tiền tự rơi trước mặt mình vậy, bảo sao mà Tần Vĩnh Phú không kích động cho được. Cho dù lần này số lượng cung ứng có hạn nhưng dù sao nhà máy Đại Tần cũng đã chiếm được một chỗ rồi, đi được một bước đầu tiên thì sau đó sẽ dễ bước hơn nhiều.

Vì thế, Tần Vĩnh Phú sung sướng cả một buổi chiều. Nhưng ngay sau đó Tần Vĩnh Phú liền bắt đầu suy nghĩ lý do của chuyện này. Chuyện tốt như vậy thì tại sao lại rơi vào đầu của hắn vậy?

Sau khi mời người tới thông báo việc cung ứng rượu một bữa cơm thì khi tên này uống rượu say đã để lộ ra cái tên Vu Thiên. Người phụ trách chuyện đàm phán làm ăn này chỉ nói cấp trên dường như coi trọng một người trong nhà máy rượu Đại Tần tên là Vu Thiên, những chuyện này chẳng qua chỉ là muốn thể hiện thành ý với tên đó, để sau này tiện kết bạn hơn.

Nghe người kia nói xong, Tần Vĩnh Phú toàn thân đầy mồ hôi lạnh. Làm bạn với Vu Thiên?. Phải biết rằng Vu Thiên chỉ là một thanh niên mới 18 tuổi thôi. Muốn nói hắn có sở trường là gì thì chỉ có một thân công phu vô cùng tốt mà thôi. Nhưng chỉ có như vậy mà khiến cho chính phủ coi trọng hắn sao?

Tần Vĩnh Phú tuy kinh ngạc thật, nhưng ít ra ông ta cũng hiểu được một điều, Vu Thiên chính là một cây sinh tiền. Chỉ cần có Vu Thiên, nhà máy rượu Đại Tần sẽ phát triển rất nhanh. Thậm chí sẽ chậm rãi đánh vào kinh tế tầm cao của Đông Phương quốc cũng không chừng.

Biết được chuyện này, Tần Vĩnh Phúc lập tức báo cho Tôn bá nhanh chóng cấp cho Vu Thiên một võ trường tuyệt hảo. Tần Vĩnh Phú cũng không muốn khi võ trường còn chưa làm xong thì Vu Thiên đã bị người khác dụ đi. Hơn nữa Tần Vĩnh Phú còn căn dặn con gái của mình - Tần Thư Nhã, nếu không có việc gì thì nên ở bên cạnh Vu Thiên, tránh để cho Vu Thiên có cơ hội tiếp xúc với người ngoài.

Gừng càng già càng cay như Tần Vĩnh Phúc một khi phát hiện được giá trị của Vu Thiên thì ông ta liền muốn làm thế nào để phát huy hết tiềm năng của hắn. Dù đã an bàn mọi chuyện rồi, nhưng ông ta cũng hiểu, nếu các vị cấp trên muốn Vu Thiên hoặc Vu Thiên muốn đi, thì bản thân ông ta cũng chẳng ngăn được hắn.

Vu Thiên lúc này đang quản lý nhân công, hoàn toàn không biết được đêm đó khi hắn phá tấm biển của Hắc Long hội lại dẫn đến những chuyện này. Thậm chí mấy ngày nay hắn còn luôn luôn chú ý đến hành động của Hắc Long hội, chờ Hắc Long hội trả thù mình.

Từ buổi chiều hôm quyết định trả thù Hắc Long hội, Vu Thiên cũng đã chuẩn bị đợi bọn họ tấn công lại. Thế nhưng ai cũng không ngờ, Hắc Long hội lại không làm gì hết. Đương nhiên người khác không biết là vì công phu của Vu Thiên vô cùng khủng bố khiến cho các thành viên của Hắc Long hội đã không còn dám trêu chọc hắn, cho nên Quản Nguyên Trực đành phải báo cáo về tổng bộ, trong lúc tổng bộ chưa phái cao thủ đến, Vu Thiên và nhà máy rượu Đại Tần tất nhiên sẽ an toàn.

Sau mấy ngày khẩn trương, Vu Thiên cũng không có thấy Hắc Long hội có hành động gì, trong lòng hắn không khỏi buông lỏng. Bởi vì Tôn bá đang dốc toàn lực chế tạo võ trường, nên Vu Thiên cũng hoàn toàn chú tâm vào việc này. Vu Thiên đối với võ học không bao giờ qua loa, cho nên liên quan đến việc xây dựng võ trường, hắn sẽ cố gắng làm tất cả mọi chuyện.

Thoáng chốc đã qua mấy tháng, võ trường mà Vu Thiên chuyên tâm chế tạo đã có quy mô, mà lúc này cách thời điểm trường Tần Thư Nhã khai giảng chỉ còn có hai ngày.

Hôm đó, Tần Vĩnh Phú kêu Tôn bá đưa Vu Thiên vào phòng làm việc của mình bàn chuyện. Nguyên nhân là trong khoảng thời gian này, nhà máy rượu tăng lượng sản xuất, cho nên gần đây mặt Tần Vĩnh Phú rất hồng hào, tinh thần tràn trề. Ông ta vừa thấy Vu Thiên đi vào phòng, liền mời hắn ngồi xuống sô pha, sau đó tự tay rót cho Vu Thiên một ly trà, kế đó ngồi xuống bên cạnh hắn.

- Vu Thiên à, Thư Nhã cũng sắp khai giảng, mà cái võ trường kia cũng có quy mô rồi, chuyện kế tiếp giao cho Tôn bá là được, tất cả đều dựa theo yêu cầu của cậu mà làm thôi là được. Kế tiếp là chuyện của khoa học, cậu cũng chẳng làm được gì, cho nên tôi nghĩ cậu nên theo Thư Nhã đi học, cậu thấy như thế nào?

Vu Thiên thật không ngờ Tần Vĩnh Phú gọi mình tới để muốn hắn đi học, khiến cho hắn không khỏi kì quái:

- Vì sao tôi phải đi học?