Sủng Mị

Chương 2: Bản năng sinh tồn

Ở chính giữa là một vị nam tử trung niên vóc người khôi ngô chợt tiến tới mấy bước, quét mắt qua mấy đứa nhỏ kia rồi nở nụ cười tàn nhẫn, nói:

"Hôm nay huấn luyện tố chất thân thể, các ngươi phải đối mặt với một đám Hồn sủng hung tàn."

"Ta nói cho các ngươi biết, chúng ta chỉ lưu lại năm mươi người tiến hành huấn luyện đợt sau. Chuyện này cũng có nghĩa là các ngươi sẽ có một nửa người mất mạng vào đợt kiểm tra ngày hôm nay."

"Ha ha, cẩn thận hưởng thụ cảm giác vui vẻ của tử vong đi, những người được mài luyện bên bờ sinh tử mới có tư cách tiến vào Yểm Ma điện chúng ta."

Một trăm đứa nhỏ nghe gã nam tử nói xong những lời này, trên mặt lập tức lộ ra nét khủng hoảng, dùng ánh mắt bất an nhìn chằm chằm mười gã nam tử đứng chung quanh.

Một trăm người chỉ có năm mươi người có thể sống, ý nghĩa tỷ lệ sống sót của mỗi người là năm mươi phần trăm, đây là hiện thực tàn khốc cỡ nào đây?

Chẳng qua là đám hung đồ ác sát này căn bản không có bất kỳ cảm giác thương hại gì đối với mấy đứa nhỏ. Khi gã nam tử trung niên hạ mệnh lệnh, mười chấp sự lập tức đọc một tràng chú ngữ kỳ quái.

Mỗi một lần bọn họ niệm chú ngữ là chung quanh xuất hiện vầng sáng ký hiệu mờ mờ, dãy ký hiệu giống như hàng loạt văn tự kỳ quái chợt lóe sáng biến thành đồ án rực rỡ.

"Ngao ô.... ngao ô... ~!"

"Ngao ô.... ngao ô..ô.ô ~!"

Trong giây lát, từng tiếng sói tru lạnh lẽo khiến người ta sởn da gà vang lên, một cỗ khí tức hung ác trong nháy mắt thổi quét qua toàn doanh trại, từng cặp mắt mang theo sát khí lạnh thấu xương tập trung vào người đám thiếu niên.

Móng vuốt sắc lạnh cắm vào trong đất, bộ lông màu xám tro từ từ dựng đứng lên chuẩn bị công kích tàn nhẫn nhất, cái miệng gầm gừ để lộ hai hàm răng sắc bén bóng loáng.

Sau khi mười người chấp sự hoàn thành triệu hoán, bên trong doanh trại xuất hiện mười đầu Lão Lang hung tợn. Đây là chủng loại Hồn sủng lấy tính cách hung tàn trứ danh.

Nhìn thấy mười đầu Lão Lang giương nanh múa vuốt chung quanh bọn họ không ngừng tru lên, sắc mặt các thiếu niên, thiếu nữ lộ vẻ tái nhợt không còn chút máu, thậm chí có mấy nữ tử cắn môi của mình, nước mắt bắt đầu chảy ra, lăn dài trên gò má.

Bất kể là đối với Hồn sủng khác hay là những đứa nhỏ trói gà không chặc này. Chủng loài Lão Lang đều là sinh vật cực kỳ đáng sợ, vì thức ăn chúng nó có thể công kích bất kỳ sinh vật nào lọt vào tầm mắt không chút ngần ngại, truy sát mãi cho đến khi chết mới thôi.

Mà ở phần lớn địa phương, một Hồn sủng sư trưởng thành rất khó lòng đối phó một con Lão Lang nếu không có Hồn sủng tương ứng hỗ trợ, lại càng không cần phải nói đến đám thiếu niên, thiếu nữ tay không tấc sắt, còn chưa học được bất kỳ kỹ năng gì.

Sở Mộ là đứng ở vị trí thứ năm hàng thứ tư, hắn biết nếu không nhanh chóng tìm ra một vài biện pháp hữu hiệu thì bản thân mình rất có thể sẽ trở thành một trong năm mươi đứa nhỏ bị loại bỏ kia.

Về phần Hồn sủng Lão Lang, Sở Mộ cũng hiểu biết tương đối rõ. Khi còn ở gia tộc, hắn đã thông qua các loại phương thức tìm hiểu đủ các loại Hồn sủng, từ tập tính cho đến kỹ năng của chúng.

Lão Lang là Hồn sủng Yêu Thú giới - Thú hệ - Lang tộc.

Dựa theo màu lông và thân cao mấy con yêu thú trước mắt để phán đoán, chúng nó đại khái trưởng thành đến trình độ tám giai.

Loại sinh vật giống như Lão Lang đạt tới tám giai tuyệt đối không thua gì một người trưởng thành tay cầm đại đao. Cho nên Sở Mộ biết muốn sống sót không phải là chiến thắng mấy con Lão Lang này, mà phải tìm biện pháp tận lực né tránh Lão Lang công kích cho đến khi có năm mươi người khác bị giết chết.

"Ngao ô... ~!"

"Ngao ô... Ngao ô..... ~!"

Tiếng sói tru vang lên lần nữa, âm phong quét qua doanh trại một vòng khiến cho người người run rẩy.

Theo gã chấp sự tàn nhẫn ra lệnh một tiếng, mười đầu Lão Lang hung ác lập tức lao về phía những đứa nhỏ tay không tấc sắt, thanh âm kêu khóc và tiếng sói tru nhất thời vang thành một mảnh.

Hàng ngũ chỉnh tề ngay lập tức loạn thành một đoàn, những đứa nhỏ điên cuồng chạy nhảy, chen chúc vào nhau không còn ra hình dáng gì nữa. Trong lòng bọn họ giờ phút này chỉ còn nghĩ một chuyên, đó là làm cách nào để không bị Lão Lang cắn chết trước tiên.

Nhưng mà cái sân có kích thước tương đối nhỏ, tổng cộng một trăm người lại chen chúc vào một chỗ. Bất kể kéo đẩy như thế nào cũng sẽ có mấy người tố chất thân thể yếu nhất bị hất ra ngoài.

"A ~~~~~~!"

Tiếng kêu thảm thiết vang lên bốn phía, một thiếu niên khuôn mặt tái nhợt nhìn xuống chỗ cánh tay bị Lão Lang trực tiếp cắn rớt, cánh tay non nớt kia còn đang treo ngược trong miệng Lão Lang. Từng giọt máu tươi đỏ sẫm từ đầu vai nhỏ xuống đất, theo đó là thân thể sợ hãi run rẩy không dứt.

"A ~~~!"

"A ~~~~~! "

Lại thêm mấy tiếng thê thảm vang lên, ở một phương hướng khác lại có mấy thiếu niên bị trúng trảo nhận của Lão Lang, móng vuốt sắc bén dễ dàng xé rách làn da non nớt, xuyên thấu vào sâu trong lớp thịt đỏ âu làm lộ ra xương cốt trắng hếu trong người bọn họ.

Phương thức công kích lợi hại nhất của Lão Lang chính là răng nanh và móng vuốt. Lúc này những móng vuốt trắng nhởn đó đang vô tình cào xé thân xác đám hài tử, thậm chí còn trực tiếp cắn xuyên qua cổ họng, dứt cái miệng đỏ lòm ra kéo theo vòi máu tanh nồng lợm giọng.

Từng dòng máu tươi đỏ bừng hội tụ trên mặt đất thành dòng suối nhỏ lẳng lặng chảy xuôi xuống theo triền núi.

Những đứa nhỏ kêu thét tê tâm liệt phế, vết thương trên người chồng chất mỗi lúc một nhiều. Ánh mắt sợ hãi, tuyệt vọng cùng với những thi thể nằm xuống trong vũng máu tạo thành cảnh tượng địa ngục trần gian.

Nhưng mà có một chỗ hoàn toàn ngược lại, đó là nơi nhóm chấp sự đang đứng an tĩnh, bộ dạng hờ hững kèm theo vẻ tàn bạo vô tình điên cuồng cười đùa chỉ trỏ.

Vị trí Sở Mộ thuộc về đám người ở trung tâm, nhờ thế hắn tránh thoát Lão Lang công kích mấy đợt đầu, nhưng khi những đứa nhỏ cầu mong sinh tồn cuống cuồng chạy trốn và không gian dần dần chật chội. Thân hình Sở Mộ từ từ bại lộ trong tầm mắt Lão Lang.

May mắn là phía trước Sở Mộ còn có một thiếu niên. Sở Mộ nhớ thiếu niên này tên là Chu Sinh Mạc, hình như là một trong những thiếu niên có tư chất tốt nhất bị đưa đến Thanh Yểm Ma đảo.

Sở Mộ biết đây là một lần thanh lọc vô cùng tàn khốc, đồng tình với người khác chẳng khác nào tự dồn bản thân mình vào tuyệt lộ, nhất là dưới tình huống không có thực lực. Cho nên lúc nhìn thấy Lão Lang đánh tới, Sở Mộ quyết đoán lựa chọn lợi dụng tình thế.

Thân thể Chu Sinh Mạc tương đối lớn, nhìn thoáng qua thì cao hơn Sở Mộ nửa cái đầu. Khi thấy Lão Lang nhảy xổ tới chỗ mình, sắc mặt Chu Sinh Mạc tái nhợt, theo bản năng lui gấp về phía sau.

Động tác Chu Sinh Mạc coi như bén nhạy, có thể miễn cưỡng né tránh Lão Lang một lần công kích, nhưng khi Lão Lang điều chỉnh tư thế hẳn là Chu Sinh Mạc rất khó lòng tránh né lần thứ hai.

Mà đúng lúc này Chu Sinh Mạc phát hiện Sở Mộ đứng ở bên cạnh.

Vừa nhìn thấy Sở Mộ, Chu Sinh Mạc làm như nhìn thấy sinh hi vọng sinh tồn, không ngờ lại nhào tới Sở Mộ dựa vào thân thể cường tráng hơn bắt lấy Sở Mộ, mạnh mẽ đẩy về phía Lão Lang.

Sở Mộ không kịp phản ứng nên thân thể nhỏ yếu lập tức bị đẩy chạy tới mấy bước gần sát răng nanh trắng nhởn của Lão Lang.

Hai cái răng nanh cực lớn ít nhất cũng dài hai mươi phân lọt vào tầm mắt Sở Mộ, thậm chí ở khoảng cách này Sở Mộ có thể ngửi thấy khí tức đáng sợ toát ra từ cái mõm Lão Lang.

Lão Lang công kích vốn không có mục đích, khi thấy Sở Mộ đến gần Lão Lang lập tức mở cái miệng sói đỏ lòm ra cắn vào cổ Sở Mộ. Nguồn truyện: Truyện FULL

Lâm vào thời khắc sinh tử, Sở Mộ cố hết sức giãy dụa thân thể tránh né một kích trí mạng. Nhưng đồng thời Sở Mộ cảm giác được cổ họng mình lạnh lẽo một trận, hiển nhiên là bị hàm răng sắc bén kia phá vỡ.

Sở Mộ xoay thân thể nghiêng sang một bên, thuận thế lăn một vòng trên mặt đất, lăn liên tục ra ngoài ba, bốn thước mới tạm ổn định thân hình.

"Bịch bịch!"

Tiếng bước chân vang lên ở sau lưng Sở Mộ. Hắn lập tức ý thức được Lão Lang đang phóng tới chỗ mình nên trong lòng sinh ra cảm giác hoảng hốt, cố gắng cắn chặt hàm răng tận lực giữ vững tĩnh táo.

Sở Mộ nhớ rằng Lão Lang có một năng lực hành động theo bản tính, nếu như đoán không sai thì Lão Lang đánh lén sau lưng nhất định sẽ sử dụng chiêu Cuồng Lang Ác Tập.

Cuồng Lang Ác Tập là trảo kích liên tục được phần lớn Lão Lang, coi như là người trưởng thành cũng sẽ trực tiếp mất mạng dưới bốn cái trảo to lớn sắc bén kia.

Sau khi Sở Mộ đoán được chiêu thức của Lão Lang lập tức hạ thấp người xuống, thân thể co lại thành một quả cầu thịt.

Vốn là Sở Mộ chỉ cần gục xuống sẽ có thể né tránh đợt công kích này, nhưng mà hắn biết nếu mình gục xuống sẽ bị Lão Lang ép sát, sau đó chỉ có mỗi con đường chết.

Co rút thân thể lại có thể bảo vệ chỗ yếu hại của mình tốt nhất, chờ Lão Lang kết thúc liên hoàn công kích là hắn xoay người bỏ chạy.

Quả nhiên Lão Lang truy đuổi đến gần Sở Mộ liền đưa móng vuốt ra, ngay sau đó là thi triển Cuồng Lang Ác Tập, nhất thời bốn cái trảo sắc bén lóe hàn quang rợn người cùng lúc xẹt qua người hắn.