Ta Là Đại Pháp Sư

Chương 75: Đột vây

Sau khi thuật lại xong những gì đã trải qua trong cuộc biến loạn, Lợi Đa Khắc cấp thiết nói: "Tể tướng đại nhân, trước mắt, nhiệm vụ khẩn cấp đầu tiên của chúng ta là giải cứu quốc vương bệ hạ ra khỏi tay bọn phiến loạn, nếu không vạn nhất bọn chúng làm gì đối với bệ hạ thì...

Long Đạt cũng thập phần khẩn cấp, nhưng lão biết rằn g nếu dựa vào lực lượng của chính mình thì căn bản không có cách nào cứu được Phỉ Ni Khắc Thất Thế. Vậy nên lão liếc sang phía ta, ánh mắt đầy vẻ khẩn cầu.

Hai người Ngõa Nhĩ Tư tuy đến giờ vẫn chưa biết được thân phận chân chính của ta, nhưng những gì ta thể hiện ra làm bọn họ phải trợn mắt điếng người. Lúc này bọn họ lại thấy thái độ của Long Đạt đối với ta trong lòng lại càng thêm nghi hoặc. Lợi Đa Khắc nói: "Vô Danh..."

Ta chẳng lý gì đến lão, nói: "Ta không phải là người Lai Nhân Cáp Đặc nên không có nghĩa vụ giúp đỡ các ngươi. Bất quá nếu quả thật các ngươi đảm bảo Phỉ Ni Khắc Thất Thế có thể đáp ứng điều kiện của ta thì ta sẽ xuất thủ trợ giúp."

Long Đạt vội nói: "Nhất định mà, chỉ cần ngươi có thể cứu được bệ hạ ra thì người nhất định sẽ đáp ứng."

Lúc này một tên thị vệ đến trước mặt bẩm báo nguyên soái Cách Lý đã tỉnh lại. Long Đạt lập tức ra lệnh cho thủ hạ mang hắn tới.

Cách Lý toàn lực lao hết tốc độ công kích vào bức tường đất do "Đại địa đích khôi giáp" hình thành nên (có thể tưởng tượng lúc đó hắn đang phi với tốc độ hai trăm km/giờ rồi bất ngờ đâm vào một bức tường cứng rắn thì kết quả sẽ trở thành cái giống gì), khôi giáp của hắn bẹp dúm dó, lục phủ ngũ tạng tạng đều bị chấn động thụ thương nghiêm trọng. Nếu sau đó không được ta dùng "Hồi phục quang" trị liệu cho hắn một chút thì chắc đã toi đời rồi.

Hai tên thị vệ đã đưa nguyên soái Cách Lý khôi giáp bẹp dúm tới nơi. Ngũ quan cơ nhục của hắn bị vặn vẹo trông thật thê thảm đến không dám nhìn.

Ngõa Nhĩ Tư đang tuyệt vọng vội quát: "Cách Lý, mau nói các người đem bệ hạ giam cầm ở đâu? Nói mau, nếu không ta đem ngươi ra lăng trì..."

Cách Lý lạnh lùng hừ một tiếng, nhắm mắt lại không nói một lời.

Ngõa Nhĩ Tư nổi cơn thịnh nộ túm lấy tóc trên đầu hắn mà kéo, Cách Lý bị co kéo nội thương lập tức bộc phát kêu thảm một tiếng, khóe miệng rỉ máu.

Ta lên tiếng ngăn lại: "Ngõa Nhĩ Tư nguyên soái, đừng làm vậy. Để ta."

Khi tinh thần lực lượng của ta xâm nhập vào, Cách Lý căn bản vô phương kháng cự, mang tất cả những gì hắn biết được nói ra tuốt tuột. Vì Quang Đào thân vương sợ bị người đời chỉ trích giết hại huynh trưởng nên hắn vẫn chưa sát hại Phỉ Ni Khắc Thất Thế mà chỉ đem cầm tù.

Ca Ny nói: "Xem ra chúng ta nên ly khai Tể tướng phủ trước khi trọng binh đến đây để tránh cảnh toàn quân bị tiêu diệt. Mẫu thân và những người khác nên chuẩn bị sẵn đi."

Cho nên những thuộc hạ còn lại của Tể tướng phủ nhanh chóng triệt xuất khỏi Tể tướng phủ. Cách Lý nguyên soái bị ta hạ một đạo "Thất hồn chú" biến thành ngớ ngẩn lưu lại trong Tể tướng phủ. Trừ phi có kẻ có ma lực cao cường hơn ta mới có thể giải trừ cho hắn, còn không thì hắn suốt đời sẽ ngẩn ngơ như thế.

Thân binh ở Nguyên soái phủ của Ngõa Nhĩ Tư không hề biết gì, sau khi được gã phái người đi trước thông báo đã xuất phủ, đột phá qua phòng tuyến giám thị của loạn quân, hội họp cùng một chỗ với chúng ta. Tổng cộng có hơn ba trăm người cùng tiến về phía cổng thành phía bắc.

Một lát sau khi chúng ta li khai Tể tướng phủ, một đội trọng kỵ binh ngàn người cùng với vô số bộ binh, khinh kỵ binh, du kỵ binh hiệp đồng với nhau khí thế nghiêng trời lệch đất kéo đến bao vây Tể tướng phủ. Sau khi phát hiện ra Tể tướng phủ không một bóng người, bọn chúng vội vàng truy kích theo.

Cận vệ quân của vương đô toàn bộ đã bị Quang Đào thân vương khống chế, bắt đầu một cuộc truy bắt đại quy mô.

Hơn ba trăm người chúng ta mặc dù hành động rất nhanh nhưng vẫn bị quân cận vệ chặn lại cách cổng thành không xa. Mắt thấy binh sĩ hai bên trước mặt tuốt kiếm giương cung, Phỉ Thúy theo thói quen khó bỏ vẫn ngồi trên vai nói vào tai ta: "Chủ nhân, chúng ta sao lại không trực tiếp đi cứu Phỉ Ni Khắc Thất Thế? Với lực lượng của chúng ta mà nói thì không chỉ cứu người mà hủy diệt tòa vương thành này cũng có khó khăn gì đâu."

Ta dùng đầu ngón tay điểm vào đầu nàng nói: "Như thế thì có dễ quá không? Nàng đừng quên chúng ta đến đây để làm gì. Chỉ có để cho Phỉ Ni Khắc Thất Thế nếm mùi đau khổ, sau đó chúng ta "muôn vàn gian khổ" cứu hắn ra thì hắn mới cam tâm tình nguyện đáp ứng yêu cầu của chúng ta chứ."

Phỉ Thúy cười yêu kiều: "Chủ nhân, ngài thật là gian trá nha."

Ta nhăn mặt nói: "Ai bảo ta lại để cái lão hồ ly vạn năm hóa thân Lộ Tây Pháp ấy làm nhạc phụ cưỡi trên đầu chứ, muốn không biến thành gian trá cũng khó."

Ca Ny đầy mưu lược đã kinh qua nhiều chiến trận lại biết rõ sức mạnh của ta đương nhiên đã sớm nhìn ra ý định của ta. Nhưng nàng không nói gì chỉ trầm mặc chỉ huy đám bộ hạ hành động. Thâm tình không lời kiểu đó đã làm tình yêu của ta đối với nàng lập tức tăng gấp bội. Có thể có được một hồng nhan tri kỷ luôn luôn nghĩ cho mình thật là đại hạnh cho Ngô Lai ta.

Quân thủ thành và quân cận vệ đã nhanh chóng bao vây xung quanh ba trăm người chúng ta. Sau lưng chúng ta truyền đến tiếng vó ngựa gấp rút bôn trì đặc trưng của trọng kỵ binh.

Trong tình huống hai bên giáp mặt nhau ở một chỗ như vậy không thích hợp để sử dụng ma pháp. Ta nắm chặt tay Á Dạ, vị Ma giới đệ nhất công chúa hiểu ra bèn cười với ta một cái. Ô mang chớp động, chung cực thần binh "Á Dạ" đã xuất hiện trong tay ta.

Bọn Lị Vi Nhã xúm xít bên cạnh ta. Ta phân công: "Tiểu Nhã, Ca Ny theo ta. Phỉ Thúy, Hổ Phách cùng với Tuyết Nhân thì chuẩn bị sẵn ma pháp để tùy thời có thể chi viện."

Binh sĩ hai bên đã bắt đầu giao chiến. Tiếng sát phạt lập tức vang lên khắp nơi.

Ta lao lên đầu tiên tiến thẳng vào trong trận địch, "Ma đấu khí" quán chú vào mũi kiếm "Á Dạ" lập tức xạ ra "Kiếm cương" đen sì chớp động. Khi "Kiếm cương" đã đủ dài, ta sử ra một chiêu "Đãng khấu thiên lí" huyễn hóa thành một đạo quang ảnh năng lượng đầy trời. Trong nháy mắt, vài chục địch nhân xung quanh ta đã bị chém thành thịt vụn.

Đây là lần đầu tiên ta sử dụng đến "Chiến quyết" sau khi đã đạt đến cảnh giới cao nhất, uy lực mạnh mẽ làm chính bản thân ta cũng giật mình. Ha ha ha...xem ra với vũ kỹ hiện nay thì ta không thể thua "Sí thiên sứ" nữa rồi.

Lực lượng của ta mặc dù mạnh mẽ vô song nhưng về mặt điều khiển thì còn xa mới sánh được Lị Vi Nhã. Nói cách khác, bây giờ ta mới có thể dùng vũ kỹ sử ra từng chiêu từng chiêu một chứ chưa có cách nào đạt đến mức tùy cơ ứng biến. Đối phó với đối thủ cấp thấp thì một chiêu đã quét sạch một đám lớn nhưng nếu đối diện là địch nhân vũ kỹ tinh diệu thì ta vẫn chưa phải là đối thủ. Thế nên ta vẫn phải cầu cứu đến vận may của mình.

Xem ra ta vẫn cần tu luyện để tiến thêm được một bước nữa.

Lị Vi Nhã xét về mặt điều khiển vũ kỹ thì hơn xa ta, mỗi một chiêu nàng sử xuất ra đều tùy địa hình và cục diện, căn cứ vào tình hình khác nhau mà biến hóa vi diệu. Do đó, kiếm chiêu phát huy được uy lực cực đại mà vẫn không lãng phí một chút sức lực nào. Không những thế phong tư điệu bộ của nàng còn mĩ diệu tuyệt luân như đang múa một điệu vũ, làm ta mê say đến chết mất.

Lực lượng của Ca Ny mặc dù không bằng Lị Vi Nhã nhưng về mặt tu vi chiêu thức vũ kỹ cũng không thua kém bao nhiêu, kỵ sĩ kỹ khí phách anh hùng đại khai đại hợp (Các kỵ sĩ cao cấp đều có thể kết hợp những đặc điểm của bản thân lại để sáng tạo ra một ngón nghề vũ kỹ riêng, truyền thừa qua bao nhiêu thế hệ sẽ hình thành một kỹ năng quen dùng của kỵ sĩ như 'Đột thứ', 'Kích sát', 'Công sát' cho đến 'Hi sinh'. Chiêu thức mặc dù đơn giản nhưng thật sự đã vận dụng hết sức mạnh bản thân nên khó bì. Một thánh kỵ sĩ khi sử dụng kỵ sĩ kỹ thì có thể chống cự với một đại kiếm sĩ bất luận tinh diệu kiếm thuật đến đâu) do tay nàng thi triển thật xuất thần nhập hóa, quay đi quay lại có vài chiêu nhưng vô cùng uy lực.

Hai vị tuyệt thế mĩ nữ trong Thánh ma đại lục thập đại mĩ nữ "Huyễn chi kiếm sĩ" Lị Vi Nhã và "Kỵ sĩ chi hoa" Ca Ny Tuyết Lan Đặc một trái một phải hộ vệ bên cạnh ta, đám cận vệ quân xung quanh làm sao có thể là đối thủ của chúng ta được. Bọn chúng sau khi phải chịu những tổn thất nghiêm trọng đã rút kinh nghiệm, tổ ba người chúng ta đi đến đâu thì bọn chúng lập tức tránh xa. Trong trường đồ sát thảm liệt lại hình thành một cảnh tượng kỳ dị buồn cười.

Trong khi bọn ta đang chém giết mở đường ra khỏi cổng thành thì bóng dáng đám trọng kỵ binh đã xuất hiện sau lưng chúng ta. Dưới khí thế không sợ cũng phải sợ của chúng, binh sĩ đoạn hậu của phe chúng ta lần lượt thảm tử. Nguồn tại http://Truyện FULL

Băng Tuyết nhân do hai vị tinh linh công chúa hộ vệ thấy thế cặp mĩ mục bất giác nhíu lại, hai tay nhẹ nâng bắt đầu vịnh xướng chú văn. Từng đợt sóng hơi nước bồng bềnh nhấp nhô xung quanh thân nàng.

Hổ Phách và Phỉ Thúy hai vị công chúa đã đi trước Băng Tuyết Nhân một bước phát xuất ma pháp của mình (bọn họ sử dụng thủy hệ ma pháp, phong hệ ma pháp nên không cần vịnh xướng chú văn), "Long quyển phong bạo" của phong hệ và "Băng bào hao" của thủy hệ là hai loại ma pháp cao cấp rít lên xé không gian lao tới ngăn cản đám trọng kỵ binh.

Vì bọn họ đều là nguyên tố tinh linh tinh thuần vô cùng nên ma pháp do họ phát xuất đều có năng lượng cực kỳ tinh thuần. Hai loại cao cấp ma pháp "Long quyển phong bạo" và "Băng bào hao" khi phát xuất ra đã bất ngờ thu hút năng lượng thuần chính hợp lại, hình thành một đòn công kích ma pháp kết hợp giữa năng lượng phong hệ và thủy hệ hoàn toàn mới.

Do đó, một đám lớn vô số mảnh băng tạo thành một đạo long quyển phong cự đại xuất hiện, đi đến đâu dù không chạm vào mặt đất cũng vạch nên những rãnh ngang rãng dọc đông cứng lại thành băng, bên ngoài khởi đầu có vẻ cùng loại với thủy hệ ma pháp "Băng phong bạo" nhưng uy lực căn bản không thể so sánh với nhau được.

Ma pháp phong bạo quyển kết hợp tiến vào giữa đám trọng kỵ binh. Đội hình trọng kỵ binh đang chỉnh tề bỗng chốc trở nên đại loạn, thân người và chiến mã tới tấp bị cuốn bay lên không trung đông cứng lại. Vì vật thể kiên cố sau khi bị đông lạnh trong băng trở nên mỏng manh dễ vỡ, cho nên đám trọng kỵ binh bị đông cứng trong băng bị cuồng phong cuốn bay lên lúc rơi xuống thế nào cũng bị vỡ vụn, lực phòng ngự của trọng khôi giáp kiên cố cũng chỉ là con số không thôi.

Ma pháp của Băng Tuyết Nhân cũng đã chuẩn bị hoàn tất, ngọc thủ giơ cao hô: "'Đế vương thủy long ba'."

Một con thủy long do nước tạo thành lập tức xuất hiện quanh thân nàng giữa những làn sóng hơi nước cuồn cuộn, nhe nanh múa vuốt hướng về bọn trọng kỵ binh đang phải kinh hoàng gánh chịu sự hủy diệt của đòn công kích ma pháp kết hợp.

Dưới đòn công kích ma pháp của ba vị tuyệt sắc mĩ nữ, gần như một phần ba đội trọng kỵ binh đã nhanh chóng táng mạng xuống suối vàng. Tổn thất của bộ binh lại càng không đếm xuể.

Lợi Đa Khắc cũng bị ma pháp đáng sợ của ba vị mĩ nữ kiều diễm ôn nhu làm cho sợ hãi đến nhảy dựng lên, thầm kêu hậu sinh khả úy rồi lão dương pháp trượng đã bị mất nhưng vừa mới lấy lại được bắt đầu vịnh xướng chú văn gia nhập vào trận đại chiến ma pháp công kích địch nhân.

Ta mang theo Ca Ny, Lị Vi Nhã hai người chém giết đến cổng thành. Lị Vi Nhã hai tay siết chặt Băng tinh kiếm trong chớp mắt đã xuất ra quang mang đen tối thâm trầm. Nàng thân kiếm hợp nhất lăng không chém về cổng thành kiên cố, thét lớn: "'Hắc sắc đoạn đầu thai'. Đi."

Quang mang hắc sắc trong nháy mắt cuồng bạo bành trướng ra hóa thành một đạo quang nhận cự đại từ thân nàng bay thẳng lên trên, sau khi chém đám binh sĩ phía trước tan thành bụi phấn liền dữ tợn chém thẳng lên cổng thành.

Cổng thành to lớn ngay cả xe công thành nặng nề trong một thời gian ngắn cũng vô phương húc đổ được chút nào, bất ngờ lại bị thanh hắc sắc quang nhận cự đại đó chém vỡ một mảnh lớn. Bọn binh sĩ xung quanh bị mảnh vỡ của cổng thành và dư kình của quang nhận chấn động ngã rạp thành một mảng lớn.

Lị Vi Nhã sử dụng chiêu "Hắc sắc đoạn đầu thai" này là một thức trong "Hắc ám ma kiếm thuật", mang hắc ám lực lượng cùng kiếm khí dung hợp lại thành một đạo quang nhận lăng không phi trảm. Cái tên này mặc dù không hay lắm nhưng uy lực thì rất cường đại.

Ca Ny thấy Lị Vi Nhã thần uy lầm lẫm như thế trong lòng không nhịn được cũng muốn biểu diễn tuyệt kỹ trước mặt người mình yêu một chút. Trong tiếng thét yêu kiều, "Huy hoàng ngọc trạc" trên cổ tay nàng quang mang đại thịnh. Tinh thần lực lượng trong nháy mắt hóa thành hình một thanh quang kiếm cự đại ở trên thanh kỵ sĩ kiếm của nàng. Kiếm vừa huy động chém ra theo thế hoành tảo thiên quân đã làm cho chỗ bị phá vỡ trên cổng thành gia tăng gấp bội.

Đây là kỵ sĩ kỹ do Ca Ny tự sáng chế "Đoạn không trảm", chuyển hóa tinh thần lực lượng thành hình một thanh quang kiếm chém ra, khí thể hùng vĩ không gì không phá được.

Ta thấy hai nha đầu này cao hứng vui chơi như vậy bèn mỉm cười nói: "Tốt, các nàng thật sự cũng có bản lĩnh, xem ta cũng có chút biểu hiện đáp lễ đây."

Ta dùng một quyền đánh xuống đất, mặt đất lập tức chấn động kịch liệt. Lực lượng công kích hàm chứa trong lòng đất khi xuất ra đã biến cả cổng thành thành một đống đổ nát.

Địa hệ cao cấp ma pháp "Đại địa bạo liệt".

Lị Vi Nhã mỉm cười nói: "Lai, chàng cũng khoa trương thái quá đó, sao lại đem cổng thành của người ta đánh sập hết vậy. Coi chừng Phỉ Ni Khắc Thất Thế tìm chàng đòi bồi thường đấy."

Ta cùng "Á Dạ" đứng trên mặt đất nói: "Lão dám sao? Lão mà dám đòi ta bồi thường như cái lão hồ ly Ác Đặc đó thì ta đem cả vương quốc của lão ra hủy diệt hết."

Mặc dù đây chỉ là lời nói chơi cho vui, nhưng mấy ngày sau đó lại trở thành hiện thực. Điều này lúc đó ta tuyệt không nghĩ đến.

Nhân thủ của Tể tướng phủ và Nguyên soái phủ băng qua cổng thành đổ nát đào thoát khỏi đô thành. Quân đội truy kích sau khi phải gánh chịu những tổn thất nghiêm trọng không dám đến tìm cái chết nữa, chỉ làm ra vẻ hò reo truy kích đằng sau chúng ta một lúc rồi cũng đành bỏ mặc dừng lại.