Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 64: Ma nữ.

"Giết!"

"Lũ ác ma này phải chết."

Nhân tộc cũng xuất động lực lượng của mình xông tới, hai bên va chạm liền có máu tươi bắn tung tóe.

Pháp bảo và ma vật va chạm vào nhau tạo ra hắc huyết văng đầy trời, từng cái tu sĩ va chạm vào ma vật mặc kệ tính mạng của bản thân bị đe dọa.

Một đạo kiếm man quét tới cắt mấy chục con ma vật thành hai nửa, Mạch Liên vẫn là dáng vẻ tiên phong đạo cốt tay cầm trường kiếm.

Ở nơi khác Tiêu Hạo hai quyền bốc lửa cùng với 2 con thanh lang tác chiến rất ăn ý, mỗi một đòn đều thiêu rụi ma vật.

Hồng Thiên một búa nện xuống khiến đại địa rạn nứt, ma vật bị chôn vùi trong hố đất, còn bị một búa hóa lớn mạnh mẽ nện thành thịt nát.

Thủy lưu óng ánh xuyên qua ngực từng con ma vật, cùng lúc đó là hỏa sư gầm rú lao vào bầy ma vật, Luân Chi và Thải Thuận nhi sóng vai cùng chiến.

Cánh hoa hồng bay múa một nữ tử tay cầm đoản đao liên tục hạ gục ma vật một cách dễ dàng, cánh hoa bay múa khiến nàng rất chói mắt trong chiến trường khốc liệt này.

Từng nhóm cao thủ Hợp Đan của hai bên cũng đã bắt đầu xuất thủ, nhắm tới nhiều nhất chính là về phía Kiều Nguyệt Nga, nhưng đều bị nàng dễ dàng cắt đầu xuống.

Cuối cùng một ma tướng xuất trận mới có thể ngăn được nàng, tên ma tướng khuôn mặt vượn trêи đầu có bốn sừng lại kinh ngạc không thôi.

"Oanh Thiên."

Một vệt chém quét qua mấy trăm con ma vật, Giao lão cưỡi sơn dương công pha đại quân ma tộc.

Hỷ, Nộ, Ai, Ố mỗi người mỗi hướng tấn công ma quân bằng những chiêu thức kì kì quái quái, làm cho phe nhân tộc ai cũng kinh hồn tán đảm.

Ma tướng mắt vượn lại phái thêm mấy vị Vũ Cảnh ra nghênh tiếp cường giả của Vạn Niên cung a.

"Băng Tiên Trảm."

Một âm thanh gia nua vang lên, cùng lúc đó là một đạo băng kiếm hạ xuống giết gần ngàn tên ma vật.

— QUẢNG CÁO —

Hàn Vũ Đạo dẫn theo bốn vị gia chủ khác xông vào trong chiến trường, Hàn Vũ Thiên thấy được cảnh này cũng bất đắc dĩ lắc đầu.

"Thử sức một chút xem ngươi có bao nhiêu cân lượng."

Mạnh Lang lão một thân tu vi Vũ Cảnh thượng kì lao tới ma tướng dẫn đầu, một thương đâm xuống thì có một ma tướng khác từ phía sau lao lên chặn lại.

Từng nhóm cao thủ Vũ Cảnh lao vào chiến đấu giữa không trung, chỉ còn lại Hàn Vũ Thiên và ba vị thiếu cung chủ giữa không trung là đang nhìn vị ma tướng dẫn đầu.

"Pháo, bắn!"

"Nỏ, bắn!"

Từ phía xa từng quả đạn pháo được pháp lực rót vào bắn tới, tiêu diệt được vô số ma vật còn ở phía xa, nỏ thì từng cây bắn vào trong cửa đồng xiên chết không biết mấy con ma vật ở bên trong.

Hàn Vũ Thiên hóa ra đại trận lấy mình làm trung tâm, ba người Triệu Diễm Lễ đúng 3 góc, phía dưới hiện lên vòng tròn hình khổng tước, từ 3 cái hình tròn bay ra 3 con khổng tước.

"Được rồi, chiến đi."

Hàn Vũ Thiên điều khiển 3 đầu khổng tước tấn công phía ma vật đang chạy ra khỏi cửa đồng, 3 người thiếu cung chủ thì chia nhau trợ giúp tu sĩ khác.

Hiện tại cao thủ của ma tộc chỉ còn vị ma tướng mặt vượn kia thôi, hắn nắm chặt trường mâu trong tay lao về phía Hàn Vũ Thiên.

"Vừa mới đại chiến thôi mà náo nhiệt thật."

Ma tướng ở dưới đất nhìn lên Hàn Vũ Thiên, giọng nói khàn khàn khó nghe vô cùng.

Hàn Vũ Thiên chấp tay sau lưng thản nhiên nói:

"Ngươi cũng không cần phải ngồi quan sát trận chiến nữa."

"Ờ, ai mà không biết việc đó chứ."

— QUẢNG CÁO —

Hai thân ảnh biến mất xuất hiện lần nữa liền là binh khí va chạm, khí tức ma tướng mặt vượn và Hàn Vũ Thiên va chạm là mạnh mẽ nhất trong các vị Vũ Cảnh giao thủ.

Khí thế trùng thiên làm cho thiên địa rung lắc khó mà hình dung được.

"Ngươi chỉ mới sơ kì nhỏ nhoi."

Ma tướng mặt vượn nét mặt khó coi trầm giọng nói, Hàn Vũ Thiên vẫn thản nhiên như cũ nói:

"Cũng không hẳn là sơ kì nhỏ nhoi đâu."

Pháp tắc chuyển động tứng sợi đều rất nhỏ, nhưng nó lại có thể khiến tất cả Vũ Cảnh rùng mình.

"Vũ Cảnh cửu kiếp."

Một đám cường giả Vũ Cảnh khϊế͙p͙ hãi tới đột độ, chỉ có Chí Tôn Hợp Đan đột phá Vũ Cảnh, mới có thể điều khiển được một ít pháp tắc thiên địa.

Pháp tắc thiên địa dù chỉ điều khiển được một ít cũng có thể mạnh mẽ vượt cấp mà chiến với những Vũ Cảnh khác.

Hàn Vũ Thiên vung trảo lên, mỗi một trảo đều là kinh thiên động địa, đánh vào nội lực của ma tướng.

"Gự."

Ma tướng liên tục nôn máu nhưng không hiểu vì lý do gì, hắn vẫn là tức giận liên tục đánh tới.

Ma trảo lúc này mới được Hàn Vũ Thiên thi triển ra, bốn cái bao vây ma tướng, hắn thì phía trêи liên tục vung trào ra bạch quang và tử quang.

Ma tướng rất nhanh đã bị dồn vào chỗ chết, cái chết không một vết thương sâu hay chảy máu, nhưng miệng vẫn là nôn ra từng ngụm màu đen.

Hàn Vũ Thiên vung tay lên ma trảo thôn phệ ma tướng trước mắt thành tấm da, hắn là nhìn vào bên trong cánh cửa đồng ánh mắt có chút chán ghét.

Bàn tay hóa ra 5 cây ma tiễn kéo một cái liền bắn vào sâu bên trong cánh cửa đồng, ma tiễn dung nhập vào ma vật bị bắn trúng, sau đó có thể ma vật kia phình ra nổ tung bắn ra vô số ma tiễn khác.

— QUẢNG CÁO —

Hắn cũng vung tay triệu hồi ma trảo càn quét tới, từng cái ma vật bị hút đi sinh mệnh.

Ở trong cánh cửa đồng có ma tướng vụt ra giận dữ, nhưng đã bị ba đầu khổng tước liên thủ cắt lấy thủ cấp lăn lóc ở trêи đất.

"Hơi tối đấy."

Hàn Vũ Thiên rút ra thanh kiếm chém ra một đạo bạch quang sắc bén, bách quang xuyên qua cửa đồng chiếu rọi một mảnh hắc địa bên trong.

Ma vật tầng tầng lớp lớp không thấy điểm cuối, đặc biệt chính là một ma nữ vóc dáng nhân tộc.

Nàng ta mặc hoàng bào, mười móng tay sắc nhọn dác vàng và đính vài viên đá quý màu đỏ máu.

Nàng ta lại là hứng thú nhìn về phía Hàn Vũ Thiên, hắn thì bàn tay ngưng tụ cự tiễn tựa như cột đình.

Một tiễn bắn tới không chút do dự, ma nữ cười nhạt hóa ra hắc ám vô tận biến ra mũi thương đâm tới.

Hai đòn va chạm làm cho ma vật bị dư ba càn quét rú lên trong đau đớn, Hàn Vũ Thiên lại chém tới một đạo quang khác, lần này là nhắm trúng vị trí của ma nữ kia.

Cùng lúc đó từ trong hắc ám vô tận của cửa đồng vang lên long âm, một đầu hắc long va chạm vào bạch quang.

Hai bên va chạm tạo ra tiếng nổ chói tai, khí tức này lại mạnh hơn cự tiễn và mũi thương lúc trước mấy lần.

"Nhân tộc lợi hại."

Âm thanh quỷ mị của ma nữ vang lên như câu hồn đoạt phách, làm cho nhân tộc nghe thấy liền như bị dẫn dắt vô hình mất đi ý thức.

"Câm miệng."

Hàn Vũ Thiên chỉ đáp lại hai từ, Âm Sát Thất Hồn chuyển động làm nhân tộc chấn tỉnh lại, suýt nữa là bị ma vật giết chết rồi.