
Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư
Giới thiệu truyện
Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ hay online. Truyện Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư là một truyện chữ của tác giả Tô Tiểu Noãn sáng tác thuộc thể loại Ngôn tình, Dã sử, Huyền huyễn, Xuyên Không, Cổ Đại, với diễn biến, nội dung truyện rất hấp dẫn và cuốn hút. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới đầy sự sáng tạo mới lạ, những tình tiết đặc sắc, giúp bạn có những trải nghiệm thích thú, mới lạ hơn.
Truyện Chữ Truyện Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư được cập nhật nhanh và đầy đủ nhất tại TruyenChu. Bạn đọc đừng quên để lại bình luận và chia sẻ, ủng hộ TruyenChu ra các chương mới nhất của truyện Truyện Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư.
Ban đêm, đỉnh núi Vân Lạc dưới trời sao, mọi thứ đều im ắng chỉ có gió lạnh phất phơ.
Tô Lạc đáy mắt ôn nhu mang theo một tia ngọt ngào, thùy mị gợi tình ngóng nhìn nam tử ở phía trước: "Vân Khởi, đợi khi rời khỏi tổ chức, chúng tại nơi này định cư có được không?"
Vân Khởi mày kiếm mắt sáng, mang theo vẻ ôn nhu say lòng người, nói: "Nha đầu, liền nghĩ như vậy mà rời khỏi sao?"
Tô Lạc xoay người nhìn bầu trời đêm phía xa xa, quay đầu lại mang theo một tia tươi cười long lanh sáng lạn: "Mười mấy năm qua không phải huấn luyện thì là chém chém giết giết, thời gian luôn bị vây khốn bởi sự sống và cái chết, không có một phút, một ngày nào bình yên. Hiện tại ta đã rất chán ghét cuộc sống như thế rồi, rất muốn nhanh chóng thoát khỏi nó, lẽ nào ngươi không muốn như vậy sao?"
Nói xong, Tô Lạc lấy ra một hộp gấm nhỏ đặt ở trong tay quơ quơ trước mặt Vân Khởi: "Đoán xem, trong đây là cái gì?"
Tô Lạc ánh mắt trong trẻo, vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc.
Đắm chìm trong tương lai tươi đẹp mà nàng hướng tới, không để ý rằng Vân Khởi đáy mắt hiện lên một tia xảo quyệt.
"Long Chi Giới? Hóa ra ngươi đã đoạt được? Điều này sao có thể? Chuyện này phát sinh từ khi nào?" Vân Khởi mắt xếch híp lại, đáy mắt là nhu tình say lòng người.
"Ngay trong thời gian ngươi đi Âu Mĩ chấp hành nhiệm vụ a, vận khí tốt, cho nên đoạt được rồi. Lần này, ngươi với ta cùng nhau rời khỏi, được không?" Tô Lạc lôi kéo tay Vân Khởi, ánh mắt mong mỏi, "Đem Long Chi Giới giao lại cho tổ chức, sau đó chúng ta ngay tại nơi này định cư, đi đến cuộc sống hạnh phúc, được không?"
"Tốt thôi." Hắn nhẹ nhàng khắc lên trên trán của Tô Lạc một nụ hôn, một tay mạnh mẽ ôm lấy nàng vào trong ngực, gắt gao mà ôm. (còn tay kia thì sao???)
Tựa vào chỗ hõm vai xương quai xanh của hắn, Tô Lạc mỉm cười, đáy mắt tràn đầy hạnh phúc.
Thanh mai trúc mã mười mấy năm, bọn họ cùng nắm tay nhau vượt qua mưa bom bão đạn, hắn là người quan trọng nhất đối với nàng, cũng là người nàng tín nhiệm nhất, hiện tại nàng đã mang thai bảo bối của hắn, chờ sau khi rời khỏi tổ chức...
Bỗng nhiên, cả người Tô Lạc cứng đờ, đáy mắt tràn đầy thống khổ cùng cực, nàng mở to hai mắt, trong mắt đều là khó có thể tin cùng tuyệt vọng.