Tần Cảnh Ký

Chương 51: Ngoại truyện Doãn Thiên Dã

Doãn Thiên Dã chưa bao giờ tin vào cái gì mà không – thời gian khác, cho nên, khi anh tỉnh dậy, phát hiện mình đang ở trên một chiếc xe Ferrari California xa lạ, mà phía sau đang ngồi một hàng gái đẹp, quần áo thiếu vải, một em nữa ôm lấy anh từ phía sau, cởi cúc áo anh sờ loạn, anh bất ngờ đến nỗi chẳng có tâm trạng thưởng thức, chỉ có run tay!

Cứ run rẩy như thế, xe vốn nên sang trái lại cứ đi thẳng, va chạm mạnh mẽ với một chiếc Porsche Carrera vượt đèn đỏ!

Tai nạn ô tô kinh điển: cuộc đụng độ của các siêu xe? Nghe như nhà giàu mới nổi vậy! Có cần phải bẽ mặt thế không chứ?

Đúng nhờ một cú va chạm này, trí nhớ của nguyên chủ cái xác này nháy mắt dung hợp với anh, hóa ra cái kẻ một lúc ôm ba cô này, cũng tên là Doãn Thiên Dã, kỳ quái hơn, hắn cũng là công tử Tập đoàn giải trí Doãn thị. Bất quá, có hơi chút khác biệt, có hơi chút khác biệt, Doãn gia ngoài đời thực, không chỉ có một Tập đoàn giải trí Doãn thị, còn có công ty quản lý Thịnh Hạ, cùng một mớ các thứ khác.

Cũng chính nhờ cú va chạm này, anh ngộ ra một điều, đây không phải là mơ, điều thần kỳ là anh rõ ràng đã đi tới một thế giới lạ lẫm.

Thật vô lý!

Trí nhớ của chủ củ cơ thể này nói cho anh biết, chiếc xe vừa đụng với xe anh trông rất quen thuộc, hơn nữa, vừa nhìn thấy, ngực đột nhiên nổi lên một cảm giác khó chịu. Anh vốn đang chuẩn bị xuống xe, nhưng ba vị mỹ nữ đã chuồn xuống trước, giống như đàm phán thương lượng gì đó.

Doãn Thiên Dã cũng coi như không có việc gì chờ, một lát sau, mỹ nữ trở lại chuyển lời, nói là chủ xe đối diện rất kiêu, chỉ nói chuyện với chủ xe đằng này.

Vượt đèn đỏ mà còn khí thế như vậy cơ à?

Doãn Thiên Dã xuống xe, định sẽ đi gặp cái người kia, còn chưa đi đến trước xe, liền thấy kính chắn gió từ từ hạ xuống, một khuôn mặt xuất hiện, một cô gái sắc mặt điềm tĩnh lạnh lùng. Không chỉ vậy, trong một nháy mắt nhìn thấy cô gái, ký ức của chủ cũ lập tức khởi động.

Hồi ba tuổi, tiểu Thiên Dã kéo theo tiểu Tần Cảnh ra đầu ngõ mua kem, được nửa đường, bé trai ngừng lại, quay sang cắn một cái trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng hồng như phấn của bé gái, nói: "Lớn lên mới có thể kết hôn, nhưng mà hiện giờ trước hôn nhẹ, không được sợ, cũng không được mách cho ba ba đâu!"

Tiểu Tần Cảnh ngoan ngoãn gật đầu, tiếp đó trở về nói cho mẹ, hậu quả, tiểu Thiên Dã bị Doãn ba ba véo mặt đau khóc hu hu suốt một ngày đêm.

Năm bảy tuổi, mấy đứa trẻ con hàng xóm chơi với nhau, có một cậu bé nói: "Tần Cảnh thật là đáng yêu a!" Sau đó véo véo vê vê mặt cô bé bóp một cái, kết quả, Doãn Thiên Dã nhè tay cậu bé nọ đánh điên cuồng. Mẹ cậu bé dỗ dành: "Đừng khóc, đừng khóc, dì Tần đã nói với mẹ rồi, sau này sẽ đem Cảnh Cảnh cho nhà chúng ta mà!"

Hậu quả, Doãn Thiên Dã ở nhà bác Tần khóc náo cả ngày, lăn lộn trên đất, nói không được mang Tần Cảnh của nó đi đâu cả. Về sau vẫn là Tần Cảnh ngồi chồm hỗm trên đất, dụ dỗ thằng bé lăn lộn quằn quại trên đất, dỗ một hồi lâu: "Không đi, không đi đâu mà! Sau này thế nào cũng sẽ theo Thiên Dã mà!"

Năm 11 tuổi, hắn và cô nằm phơi nắng trên cỏ, hắn ôm cô ầm ĩ vui đùa lăn lộn;

Năm 13 tuổi, hắn vì cô đánh nhau, đánh đứa khác gãy mũi, bị nhà trường ra thông báo đình chỉ học, ở nhà bị đánh cũng không ít;

Năm 15 tuổi, lần đầu tiên hắn hôn cô, hồi hộp đến nỗi lòng bàn tay đều là mồ hôi nóng dính.

Năm 17 tuổi, lần đầu tiên hắn và cô lén lút đi thuê phòng, đỏ mặt lăn qua lại một hồi mới thành công, lúc đó còn tranh cãi ầm ĩ một trận.

Năm 18 tuổi, bọn họ cùng nhau đi ngắm nhìn những cảnh đẹp khắp thế giới.

Năm 21 tuổi, bọn họ vì chuyện hiểu lầm mà không bên nào muốn giải thích, chia tay.

Năm 23 tuổi, suốt hai năm rưỡi hắn ở nước ngoài nhớ đến cô, cuối cùng trở về đi tìm cô, còn chưa được gặp cô, đã từ chỗ Tập Vi Lam biết được, hóa ra trong những tháng ngày đã qua, lòng cô thực sự đã đổi thay, đã không còn chỗ cho hắn nữa.

Lần này hắn đã bỏ lỡ, bỏ lỡ cô, cũng là bỏ lỡ chính đời mình.

Cho đến tận hôm nay, năm hắn 25 tuổi, Doãn Thiên Dã từ một thế giới khác này mới trở về, đụng vào xe cô.

Doãn Thiên Dã xuống xe, cúi người nằm sấp trước xe Tần Cảnh, tinh tế quan sát cô một lúc, ánh mắt đảo liên hồi của cô, chân của cô, tư thế kì dị của cô, chắc là lúc nãy đụng xe bị sái chân tay rồi. Nhưng vừa giương mắt nhìn, nha đầu này vẫn làm một bộ dạng bình tĩnh muốn đánh.

Advertisement / Quảng cáo

Đây chính là cái mà người ta nói, trước mặt bạn trai cũ phải tỏ vẻ cứng rắn đúng không?

Doãn Thiên Dã trước kia tuy rằng được gặp lại Tần Cảnh lần thứ hai, trong lòng khá không yên tĩnh, nhưng cũng không có cái ý tìm biện pháp giành lại gì, có lẽ chẳng qua là có chút đau lòng cô mà thôi!

Mà Doãn Thiên Dã phát hiện điều này, không hiểu sao, lại cho là, cô gái hẳn này có ý gì đây. Nhưng bất quá, đúng là anh nghĩ cô cần đi bệnh viện. Cho nên, chưa nói mấy câu, anh lại để cô đi.

Doãn Thiên Dã đuổi ba mỹ nữ ở hiện trường đi xong, về nhà. Đến lúc về nghĩ lại, anh cảm thấy, hai người này đúng là ở bên nhau rất xứng đôi, nhưng là, thật đáng tiếc.

Tình yêu thanh mai trúc mã, đó là duyên phận khó tìm đến mức nào a! Nhưng đúng là, hắn cũng thật là, vì mấy chuyện buồn cười đó, mà cũng để cho hai người yêu nhau như thế chia tay!

Thật đúng là nghệ thuật khởi nguồn từ cuộc sống hàng ngày, tình huống cẩu huyết trong TV lại thực sự có thể xảy ra!

Tuy rằng thổn thức không thôi, anh cũng không đem chuyện này để tâm làm gì, cho đến mấy hôm sau, cô gái tên Tần Cảnh này móc nối với "bố anh" bày ra một đống quy định ngăn cấm anh. Doãn Thiên Dã ngoài đời thật không hề cặn bã, nhưng lòng ham hỏi của anh thì mạnh lắm, lúc đó, anh thực sự rất muốn biết Tần Cảnh rốt cuộc muốn giở trò quỷ gì, dứt khoát nếm thử một chút cuộc sống đàn ông cặn bã của Doãn Thiên Dã trước đây, đến đâu thì đến, cùng cô chơi một chút!

Nhưng mà, dần dần, sức hấp dẫn của cô bé này giống như đóa hoa nở, từng điểm từng điểm bày ra.

Khi đối mặt anh, lời nói ác độc lại giả nhân giả nghĩa, còn cáo mượn oai hùm mà gọi đủ mọi thế lực đến uy hiếp anh, khiến anh vừa bực mình vừa buồn cười; khi đối mặt An Nham, cô rất hào hiệp mà không thèm để ý hắn ta, lại như cũ có chút nhỏ nhen rất đáng yêu kích hắn, thậm chí lôi cả khán giả Doãn Thiên Dã ra làm đạo cụ, tuy là rất dở hơi và càn rỡ, nhưng cũng chẳng hại ai;

Nhưng bất ngờ nhất là khi cô đối mặt Tập Vi Lam, anh còn nghĩ cô sẽ phải hận cô ta, sẽ phải phục thù cô ta, nhưng tâm tư của cô cũng chẳng đặt bên người Tập Vi Lam, vẫn là thành thực miệt mài làm chuyện riêng của mình, thái độ nghiêm túc này đã khiến anh xiêu lòng;

Ngày đó khi Di Đóa hất cả cốc cà phê lên người cô, anh thật sự tức giận, nhưng cô, vậy mà có thể im lặng nhẫn nhịn. Dù rơi nước mắt, nhưng khi ngẩng đầu lên, vẫn là một nụ cười rạng rỡ như hoa.

Giống như để có thành công, cô có thể nhịn chịu tất cả đả kích.

Anh còn tưởng rằng cô sẽ không bao giờ giận dữ, nhưng vừa hay hết lần này lần khác anh lại được nhìn cô phát giận quát Lục Nhã, một màn "bắt nạt" Lục Nhã, bá đạo như vậy, hung dữ như vậy. Anh cười nhạt mà nhìn, không hề cảm thấy cô gái này đáng sợ, ngược lại cảm thấy, người này rất thẳng thắn, vừa đáng yêu vừa đáng ghét, rất khó được như thế!

Thế là, hình như trong lúc lơ đãng, anh đã hơi hơi động tâm.

Thời điểm thực sự phát hiện nội tâm biến hóa này là hôm đi theo cô đăng ký dự thi ở Thịnh Hạ, anh chỉnh áo lót cho cô, toàn thân nổi một ngọn lửa, loại phản ứng ngoài ý muốn này khiến anh thấy quá kỳ quái!

Mấu chốt là sau đó hai người vào nhà hàng, qua lời Quan Hân Hân anh mới biết, hóa ra lúc trước, Quan Hân Hân không cho anh số điện thoại, là bời vì Tần Cảnh nói anh giả mạo người thừa kế Doãn thị để lừa tình!

Mệt cho cô, cái đó cũng nghĩ ra được sao?

Hóa ra cô suốt ngày chờ đến lúc anh quay đi, để đặc biệt phá chuyện tốt của anh phải không?

Nhưng mà, chẳng lẽ anh sẽ nói anh thật ra thì có lén lút vui vẻ sao? Cho dù cô bêu xấu anh, gán cho anh "đầu to mặt lớn", anh cũng vui vẻ sao?

Vì sao lại vui vẻ, không cần nghĩ cũng rõ rồi còn gì!

Sau tất cả chuyện này, thế là cứ như vậy nước chảy thành sông, anh thích cô, yêu cô, nhưng không muốn gây sức ép cho cô, mong muốn sau khi cô suy nghĩ kĩ càng có thể cho anh một đáp án rõ ràng.

Nhưng mà, sau khi anh dọn ra ngoài, tin đồn với Tô Mạn bắt đầu rộ lên trên báo chí, thời gian hai người lúc nào cũng lệch nhau, đến ngay cả nói chuyện điện thoại cũng là vì đủ lý do mà không thể nói chuyện được.

Anh đã hỏi thời gian biểu của ekip các cô, cố ý dự định đi gặp cô, thì đúng lúc ấy, cô nhắn tin đến muốn gặp anh, thần giao cách cảm trong chớp nhoáng này thực sự khiến lòng anh nở hoa.

Chỉ là, con đường gặp mặt lại thật trắc trở, rõ ràng là rất gần, nhưng luôn luôn có những thứ ngăn cách.

Trong đại sảnh, không ngờ nghe thấy phóng viên hét "Tần Cảnh", anh sửng sốt, vừa quay đầu, lại nhìn thấy cô bị đụng vào bình hoa và bể cá. Khi anh nhìn thấy toàn bộ nước từ bể cá thủy tinh trên tường kèm theo đủ các thứ hỗn tạp trút xuống người cô, tim anh giống như bị xé rách!

Mà bọn phóng viên chết tiệt còn chạy tới nói cái gì sỉ nhục cô nữa, anh hận, anh muốn giết người!

Anh liều lĩnh đẩy người đại diện và trợ lý ra, đấm một tên phóng viên, xông vào trong thang máy, kéo cô ôm trong ngực mình. Một khắc anh đưa cô toàn thân ướt đẫm vào ngực mình, tức giận trong lòng mới nhẹ bớt.

Anh rất chắc chắn, sẽ không bao giờ buông cô ra nữa.

Khi cô khóc, tim anh cũng thót lại, anh biết cô phải chịu ủy khuất, anh nguyện ý cô đem tất cả nói hết ra, nghe cô trách anh có quan hệ mập mờ gì với Tô Mạn, trách anh không giải thích sớm hơn, trách anh để cô bị truyền thông vu khống...

Nhưng, khi anh hỏi cô, con ngươi của cô hoàn toàn trong suốt như giọt nước, cô ôn nhu cười, tràn đầy tin tưởng: "Không có muốn hỏi!"

Thì ra, cô không hề do dự gì mà tin tưởng anh!

Lúc ấy, anh ngơ ngẩn.

Trước đây, Doãn Thiên Dã và Tần Cảnh chia tay vì không có tín nhiệm, mà bây giờ, anh và cô, không chút nào do dự, may mắn mà có được tín nhiệm kiên định của đối phương.

Vì vậy, cô gái này,

Đắc chi hạnh, thất chi mệnh a!