
Giới thiệu truyện
Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ hay online. Truyện Tàn Thiên là một đọc truyện mới của tác giả JL Ngày Em Chết sáng tác thuộc thể loại Tiên hiệp, Huyền huyễn, với diễn biến, nội dung truyện rất hấp dẫn và cuốn hút. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới đầy sự sáng tạo mới lạ, những tình tiết đặc sắc, giúp bạn có những trải nghiệm thích thú, mới lạ hơn.
Truyện Chữ Truyện Tàn Thiên được cập nhật nhanh và đầy đủ nhất tại TruyenChu. Bạn đọc đừng quên để lại bình luận và chia sẻ, ủng hộ TruyenChu ra các chương mới nhất của truyện Truyện Tàn Thiên.
Cửu Hà Đại Lục, được chia làm Cửu Châu, trong đó bao gồm Đông Châu, Tây Châu, Nam Châu, Bắc Châu, Trung Châu, Lĩnh Châu, Xích Châu, Sương Châu, Phong Châu.
Tại đại lục này, võ đạo lấy Nguyên Lực làm chủ tu, cảnh giới được chia từ “ Hậu Thiên, Tiên Thiên, Phá Cung, Trúc Cơ, Nhân Tôn, Địa Tôn, Thiên Tôn, Vương tôn, Hoàng tôn, Vũ Tôn, Đế Tôn, Luyện Hư, Phong Giả, Thánh Tôn, Tôn Chủ…
Ngoại trừ tu luyện ra, còn có có Luyện Dược Sư, Trận Sư, khôi lỗi sư…
Đối với thế đạo trong giới tu hành, kẻ có thực lực mạnh mới có quyền lên tiếng, còn kẻ yếu chỉ có thể mặc cho ngời xâu xé.
Cửu Hà Đại Lục sâu dưới lòng đất một nơi nào đó, một tòa động phủ được từng viên Dạ Minh Châu khắc vào từng bức tường phát ra từng sợi quang mang trong động phủ u tối.
Tại ở giữa trung tâm của động phủ nơi đó, có lấy hai cái quan tài được làm bằng gỗ đặt thẳng tại đó, chúng bề ngoài góc cạnh gồ gệch tựa như là được ai đó tùy ý bất cẩn làm ra vậy, hào không hề có một chút nào gọi là tinh rế tỉ mỉ cảm giác.
“Cóc cóc.”
Bỗng nhiên, một trong hai quan tài phát ra một thanh âm như có cái gì đó động đậy một dạng vậy.
“Oanh.” Một tiếng vang lên, một cái nắp quan tài ngoài cùng bên phải theo đó bị một người bên trong đạp bay để lộ ra một cái thân hình bên trong.
Chỉ thấy bên trong quan tài là một cái nam tử tuổi chừng hai mươi, hắn khuôn mặt góc cạnh rõ ràng như được đao gọt, mọi họa tuyến như được tất cả những thứ hoàn mỹ nhất trên đời chắp vá cùng nhau mà tạo thành.
Tóc xám dài tới hông, đôi mắt trong tang thương như đã trải qua rất nhiều sự việc, chỉ là tại trong đôi mắt tang thương đó nhưng mang theo một tia linh động nói rõ hắn tuổi đời kỳ thật vẫn còn rất trẻ.
Thiên Y động thân đi ra khỏi quan tài, ánh mắt lãnh đạm đảo qua một quan tài còn lại, khi nhìn thấy cái quan tài sau trong đôi mắt lần đầu hiện lên không giống nhau lãnh đạm.
Trong lòng hắn cũng là một mảnh ngổn ngang, hắn từng vì cái quan tài này nhưng bỏ ra một cái giá cực kỳ lớn, cái kia đại giới nhưng là người đời không thể tưởng tượng được.
“Chúc mừng ngươi có cơ hội thoát khỏi ràng buộc.” Động phủ bên trong bỗng nhiên vang lên một thanh âm phiêu miểu không rõ nam nữ, nó phiêu miểu tới mức không ai có thể xác định nó là từ chỗ nào vang lên, tựa hồ nó vẫn luôn quanh quẩn trong động phủ vậy.
“Mặc dù là thành công đạt được cơ hội thoát khỏi thiên địa ràng buộc nhưng cái giá quá to lớn, dù là ta cũng không nguyện ý dùng cái giá đó để đánh đổi.” Thiên Y cũng không giật mình trước thanh âm này khàn giọng nói.
“Thiên cổ dài dằng dẵng, thời gian không thể tìm hiểu, tại trong cái tuế nguyệt này đã không biết có bao nhiêu người vì thoát khỏi ràng buộc của thiên địa mà nguyện ý từ bỏ tất cả, hôm nay ngươi tuy không thể thành công nhưng lại có được một cơ hội mà không ai từng có, như vậy ngươi nên vui mới đúng.” Phiêu miểu giọng nói vang lên một tia phức tạp tâm tình, trong đó có hận ý, có bất đắc dĩ, có không cam lòng…
Thiên địa ràng buộc, muốn thoát khỏi dễ vậy sao, từ trước tới giờ không biết bao nhiêu tuyệt thế hạng người đã từng thề độc một đời này sẽ thoát khỏi ràng buộc của thiên địa, nhưng cuối cùng lại chưa từng ai thành công qua, bởi vì Nhân chung quy là Nhân, sức lực dù mạnh tới đâu cũng có hạn, làm sao có khả năng cùng thiên địa đối đầu đây?
Tại cái này thiên địa, dù là phàm nhân, tu sĩ, Yêu, Tiên, Ma, Thần…. tất cả sinh ra đều đã bị thiên địa ràng buộc.
Khi ngươi sinh ra lúc, ngươi nợ cha mẹ ngươi một mạng, nhưng điều đó đồng nghĩa ngươi cũng nợ thiên địa một mạng cũng là một cái Nhân Quả!
Khi ngươi muốn sinh tồn, ngươi ăn lấy thực vật, động vật, ngươi lại nợ thiên địa một cái Nhân Quả!
Khi ngươi quyết định bước lên tu hành con đường, ngươi hấp thu lấy thiên địa tinh hoa, ngươi lại nợ thiên địa thêm một cái Nhân Quả!
Vòng đi vòng lại, Nhân, Yêu, Tiên, Ma… tất cả nếu muốn sinh tồn, muốn lớn mạnh thì phải dựa vào thiên địa, cũng từ đó ngươi và thiên địa ràng buộc sẽ càng mạnh, nhân quả ngày càng nhiều, như vậy muốn thoát khỏi thiên địa đã là không có khả năng.
Chỉ là, chúng sinh làm sao cam lòng đây?…
Khi bọn họ mới sinh, bọn họ chỉ khát vọng sinh tồn!
Khi bọn họ lớn lên, bọn họ lại muốn học tập tu luyện!
Khi bọn họ mạnh lên, bọn họ lại muốn quan lâm thiên hạ, bễ nghễ thiên hạ!
Khi bọn họ quan lâm thiên hạ, cử thế vô địch, bọn họ lại muốn thoát khỏi thiên địa ràng buộc để trở thành tồn tại cao hơn cả Thương Thiên!
Bọn họ đâu biết rằng, cái lúc bọn họ gào thét muốn dẫm tại Thương Thiên phía trên, muốn một lời ra thiên địa đều phải nghe theo là cỡ nào ngây thơ.
Ngươi có được là từ thiên địa, ngươi mất thì phải trả về thiên địa, đây là định luật!
Chỉ là đáng tiếc chúng sinh sao mà tham lam, bọn họ tham sống sợ chết, bọn họ không cam lòng trả lại nhân quả cho thiên địa, cho nên bọn họ mới kêu gào muốn dẫm thương thiên dưới chân.
Thiên Y cũng vậy, hắn cũng là như những người khác muốn thoát khỏi thiên địa ràng buộc, chẳng qua hắn không muốn làm cái gì độc thế Thiên Chủ một lời ra thiên địa phả nghe theo, hắn muốn chỉ là hắn, thân nhân của hắn, những người yêu hắn cùng những người hắn yêu có thể sinh tồn.
Đúng vậy!
Là Sinh Tồn!
Một cái lý do rất đơn giản!
Và rồi, hắn đã thành công bước đầu, hắn tuy rằng chưa thể thoát khỏi ràng buộc nhưng hắn lại có một cơ hội, chỉ là con đường bây giờ phía trước tựa hồ vẫn còn rất nhiều chặng phải đi.
“Tại sao chỉ còn lại một cái quan tài, một cái nữa đây, không lẽ giống như ta suy nghĩ, bọn chúng đã đánh tới đây sao?” Thiên Y cũng không trả lời mà như nghĩ tới cái gì đó nhàn nhạt hỏi.
Tại xa xôi thời đại trước, hắn từng có ba cái quan tài, một cái được đặt tại gia tộc nơi đó, còn lại hai cái nhưng là ở đây, tất nhiên không tính hắn trong đó.
“Nơi này năm đó từng có người đánh tới đây, ta buộc phải tự thân xuất mã mới có thể bảo trụ được nơi này, nhưng đáng tiếc, đám người kia quá mạnh, ta đành phải đem theo động phủ của ngươi đi tới Cửu Hà Đại Lục, tất nhiên, ta cũng làm theo ngươi muốn để lại cái kia quan tài lại cho hắn.” Phiêu miểu thanh âm vang lên một tia mệt mỏi chậm rãi kể lại.