Thái Sơ

Chương 49: Kim Quang Thần Thức Dò Xét Linh Mạch (2)

Nhóm: TTTV

Nguồn: TruyenYY

--------------------

Nghĩ tới đây, trong lòng Tần Hạo Hiên có chút lo lắng, bởi vì trong hai trăm tên tân đệ tử, có gần một trăm người đã tìm được mảnh đất của chính mình, vẫn còn gần một trăm người đang nỗ lực tìm kiếm Linh Địa, bao gồm cả Mộ Dung Siêu, áp lực cạnh tranh thật sự khá lớn.

- Sư muội, ngươi tự đi tìm Linh Địa đi, những điều ngươi nói ta đều hiểu!

Linh Địa còn lại rất ít, không thể lại làm chậm trễ Từ Vũ, Tần Hạo Hiên quyết định tách khỏi Từ Vũ, tự mình tìm kiếm Linh Địa.

Nhìn Tần Hạo Hiên quật cường, Từ Vũ âm thầm thở dài một hơi, không tiếp tục chỉ điểm Tần Hạo Hiên, bắt đầu tìm kiếm Linh Địa cho mình.

Tần Hạo Hiên nhìn qua bốn trăm mảnh hoang địa còn lại, bắt đầu tính toán dùng phương pháp gì để tìm ra Linh Địa, nếu như từng chút từng chút xoa nắn đá sỏi, phân tích phẩm chất từ đó tính toán có phải là Linh Địa hay không, loại phương pháp này quá tốn thời gian, hơn nữa cũng vô cùng không chính xác, thành phần may mắn quá lớn. Nhưng nếu như đem linh lực trong cơ thể rót vào bên trong thổ địa, vậy cũng không khác gì mò kim đáy biển, chỉ một mảnh ruộng đã rộng một mẫu, nếu kiên nhẫn kiểm tra lòng đất có Linh Tuyền hay không, một ngày cũng không kiểm tra hết một mẫu đất, huống chi còn có hơn bốn trăm mẫu!

Trừ những biện pháp ngu dốt này ra, vậy cũng chỉ có thể kết hợp Thuật Số bát quái hôm qua cộng thêm một số tri thức trụ cột về phong thủy hôm nay để tính toán, nhưng mình cũng không phải là đệ tử có ngộ tính cực tốt, đến Thuật Số bát quái hôm qua còn mơ hồ, vậy kết luận rút ra cũng không đáng tin cậy.

Lúc Tần Hạo Hiên đang sầu muộn, bỗng nhiên trong đầu vụt sáng!

Hắn từng thấy qua trên một quyển sách nói rằng ứng dụng của thần thức vô cùng rộng rãi, trên các phương diện trận pháp, luyện đan đều có tác dụng rất lớn, vậy có thể dùng tại phương diện này hay không? Nghĩ tới đây, Tần Hạo Hiên không chút do dự bình tâm tĩnh khí, coi thổ địa dưới chân như kẻ địch, bắt đầu kích thích kim quang trong đầu.

Đem một chút kim quang trải trên mảnh đất một mẫu dưới chân, lúc này chuyện kỳ dị phát sinh!

Tần Hạo Hiên cảm nhận được mảnh đất dưới chân chỉ có một chút linh khí yếu ớt tới cực điểm đang lấp lóe, dường như ngọn nến tàn trong gió, bất cứ lúc nào cũng có thể bị dập tắt.

Lại tách một tia thần thức ra, trải đến phía trên mảnh ruộng trung đẳng Từ Vũ nói tới trước đó, xuyên thấu qua mặt đất đầy cỏ dại rậm rạp, có thể cảm nhận rõ ràng phía dưới mảnh đất có vẻ như cằn cỗi, có linh khi đang nhảy nhót, tuy rằng không phải rất mạnh, nhưng chất lượng cũng tốt hơn nhiều so với linh khí những mảnh ruộng hạ đẳng.

Nhìn thấy ánh mắt Tần Hạo Hiên hướng về phía mình, tên đệ tử lúc trước cảm thấy nhặt được chỗ tốt, lập tức liền trở nên cảnh giác, một tay che chở mộc bài viết tên mình cắm trong đất, một bên chuẩn bị kêu cứu, hắn còn tưởng rằng Tần Hạo Hiên hối hận, chuẩn bị đến đoạt mảnh đất này. Biểu cảm buồn cười của hắn ta khiến Tần Hạo Hiên mỉm cười, lặng lẽ rời đi.

Sau đó ở trong mắt những người khác, Tần Hạo Hiên giống như kẻ thần kinh, mỗi khi hắn đến một mảnh ruộng nào đó, đều yên lặng đứng trên đó khoảng mười giây, sau đó lại lặng lẽ rời đi, cũng không thấy hắn dùng phương pháp nào để điều tra thổ địa, thậm chí ngay cả eo cũng không cúi xuống.

Những hành động này của hắn rơi vào trong mắt Sở trưởng lão thỉnh thoảng lại liếc hắn một cái, trong lòng cười nhạo, chẳng lẽ hắn không tìm thấy Linh Địa, bắt đầu nổi điên? Cho dù dùng Thuật Số bát quái cộng thêm kiến thức phong thủy toán, cũng phải khom lưng xuống điều tra địa thế, đoán khí lưu hướng gió, tính toán thế núi thế nước, nào có biện pháp đứng tại chỗ một lúc liền đi, quả thực là chưa từng nghe thấy cũng chưa từng nhìn thấy.

Tần Hạo Hiên không rảnh bận tâm đến người khác nhìn hắn như thế nào, lúc này hắn đang khẩn trương tìm kiếm Linh Địa, bời vì mỗi khối ruộng đất đều chừng khoảng một mẫu, muốn bao trùm hết một mẫu này, mỗi lần đều cần tiêu hao không ít thần thức, cùng với hắn kiểm tra ngày càng nhiều, tốc độ cũng ngày càng chậm, bởi vì thần thức tiêu hao quá độ, sắc mặt hắn đã có chút tái nhợt, dáng vẻ tinh thần uể oải.

Trong mắt những người ngoài như Sở trưởng lão, Tần Hạo Hiên cứ đi lại đứng, mỗi chỗ một lúc, còn bày ra dáng vẻ lao lực quá độ.

- Ngươi nhìn dáng vẻ Tần Hạo Hiên, nếu không phải chúng ta đều biết Thuật Số bát quái và tính toán phong thủy không phải giống như cách làm của hắn, người ngoài nghề thật đúng là sẽ bị hắn lừa gạt.

- Hừ, đúng vậy, chờ Từ Vũ tìm ra Linh Địa, sau đó lặng lẽ làm một cái ký hiệu, rồi gọi hắn qua đó nhận, hắn liền có thể quang minh chính đại tuyên bố mình đã tìm được Linh Địa.

Tần Hạo Hiên đang dùng thần thức điều tra Linh Địa dưới chân, lúc này tinh lực tiêu hao rất lớn, không có tâm tư so đo với những người này, chỉ thấy hắn càng đi càng xa, cuối cùng đi đến một mảnh đất cằn cỗi mọc toàn cỏ dại cao cỡ nửa người.

Giẫm trên mảnh đất này không những không cảm thấy mềm, ngược lại có cảm giác cứng như giẫm trên đá, gập ghềnh còn có chút lộp cộp, mảnh đất này nằm tại nơi hẻo lánh của cả khu đất, bởi vì cỏ dại rậm rạp, chất đất quá kém, các đệ tử khác đến đây thăm dò một vòng rồi nhao nhao rời đi, cuối cùng nơi này chỉ còn lại Từ Vũ đi cùng Tần Hạo Hiên đến đây, còn có Mộ Dung Siêu cũng tới cùng.

Dùng một vài phương pháp Sở trưởng lão đã dạy kiểm tra chất đất, lại dùng Thuật Số bát quái và tri thức phong thủy tính toán một phen, sắc mặt Từ Vũ có chút khó xử nói:

- Hạo Hiên ca ca, đất nơi này chỉ sợ là hạ đẳng đi?

Lúc này, Tần Hạo Hiên đang hết sức chăm chú dùng thần thức bao trùm mảnh đất dưới chân, hắn có một loại trực giác, trong mảnh đất cằn cỗi cỏ dại rậm rạp này nhất định có Linh Địa!

Thấy Tần Hạo Hiên không để ý đến mình, Từ Vũ cũng không nói thêm gì nữa, tiếp tục tính toán khả năng nơi này xuất hiện Linh Địa là bao nhiêu, nhưng kết quả tính ra khả năng xuất hiện Linh Địa vẫn là không.

Bên kia, Sở trưởng lão thấy Từ Vũ lãng phí thời gian tại mảnh đất cằn cỗi kia, trong lòng không khỏi có chút lo lắng, theo hắn tính toán, hai mươi mấy mảnh đất nơi này tất cả đều là mảnh đất hạ đẳng kém đến không thể kém hơn.

Sau khi loại trừ ra tầm mười mảnh đất hạ đẳng trong hai mươi mảnh ruộng kia, Tần Hạo Hiên đi đến ba mảnh ruộng tận ngoài rìa.

Nếu như nói hơn mười mảnh đất kia là hạ đẳng, vậy ba mảnh đất còn không cả được tính là hạ đẳng, tốt xấu gì những mảnh đất hạ đẳng kia còn chút cỏ dại mọc lên, mấy mảnh đất này lại ngoại trừ đất đai cứng nhắc đen thui ra, đến cả cỏ dại cũng không mọc nổi một cây, theo đám người Sở trưởng lão thấy, nơi này quả là cằn cỗi đến không thể cằn cỗi hơn, trồng linh dược ở chỗ này, khẳng định mất mùa.

Đứng trên mảnh đất này, Tần Hạo Hiên mặc dù thần thức đã tiêu hao gần hết, hắn vẫn phân ra một tia kim quang, bao trùm mảnh đất dưới chân!

Thần thức của hắn thâm nhập xuống dưới đất sâu một mét, không thấy gì cả.

Dưới đất sâu hai mét, vẫn không có linh khí, kém hơn cả mảnh đất hạ đẳng nhất.

Chẳng lẽ cảm giác của mình là sai? Lúc Tần Hạo Hiên đang chuẩn bị từ bỏ, hắn bỗng nhiên cảm giác được sâu dưới lòng đất hai mét có một dòng nước rất nhỏ, bên trong dòng nước dường như ẩn chứa linh lực cực kỳ tinh khiết, không dụng tâm cảm giác là không thể phát hiện được.

Lập tức, hắn trở nên hưng phấn!

Thần thức xuống chút nữa mấy tấc, khiến hắn đã thần thức tiêu hao quá độ dẫn đến sắc mặt càng thêm tái nhợt, âm thanh nước chảy từ thần thức truyền lại trong đầu hắn, trong dòng nước truyền đến dao động linh khí nồng đậm, giống như mạch đập của một người trưởng thành cường tráng, âm thanh linh khí nhảy lên ầm ầm khiến hắn chấn động đến nhiệt huyết sôi trào! Dòng nước chảy ào ào quanh quẩn trong đầu Tần Hạo Hiên, dễ nghe êm tai chưa từng có!

Phía dưới ba mảnh đất này có Linh Tuyền!