Thần Ma Cửu Biến

Chương 72: Bị thương

"Thiếu niên này là ai, con ngươi hả".

"Rắm thối, ta chỉ có nữ nhi, không có con".

Trương Hiểu Vũ không nói gì, những kẻ này uống rượu đến mê sảng, chỉ sợ lúc này có vài tên côn đồ đến còn thưởng cho bọn chúng tiền và gọi chúng là cha nữa?

Bước trên bậc thang, Trương Hiểu Vũ đi vào cửa nhà, chuẩn bị đẩy cửa mà vào.

Ngay lúc hắn đẩy cửa ra, một thanh chủy thủ lấy tốc độ cực nhanh vọt về phía Trương Hiểu Vũ, quá đột ngột, Trương Hiểu Vũ hoàn toàn không ngờ là sẽ có người lựa chọn lúc này đánh lén từ phía sau làm cho hắn trở tay không kịp.

Hắn chỉ kịp hơi vặn thân thể đi, chủy thủ miễn cưỡng đâm vào vai hắn, thân thể vốn có thể chống đỡ được tinh cương vũ khí mà lúc này không ngăn cản được chút nào, nhất thời cảm giác đau đớn và ngứa ngáy từ nơi đó dần dần khuếch tán ra.

Lực đạo thật lớn làm cho Trương Hiểu Vũ văng ra ngoài hung hăng va vào hai người say rượu, máu tươi từ miệng hắn phun lên mặt hai người kia.

Hai gã sờ soạng máu trên mặt rồi đồng tử phóng đại.

"Giết người!".

Thanh âm khàn khàn xuyên phá bầu trời đêm nhưng sau đó lập tức im bặt, máu tươi từ cổ hai người kia trào ra.

Thân thể Trương Hiểu Vũ quay cuồng bay ra ngoài nhưng trên tay phải lôi quang chớp động đem vết thương bao trùm lên.

Trương Hiểu Vũ lo lắng, hắn cảm giác khí lực đã khôi phục được một chút nhưng mà tình huống lúc này rất không ổn. Thân pháp của người tập kích này nhanh không thể tưởng tượng được, so với ba người kia thì nhanh hơn không chỉ một bậc, nếu không Trương Hiểu Vũ cũng sẽ không bị trúng đòn.

Xẹt, chủy thủ tái hiện, Trương Hiểu Vũ lấy tay đối lại, thân hình uốn éo tà tà nhảy ra ngoài đồng thời miễn cưỡng đánh ra một cái Phong Lôi chưởng ảm đạm nhưng vẫn trúng đích.

Soạt một tiếng, tên sát thủ nửa người cháy đen bắn ra ngoài. Tuy nhiên không đợi Trương Hiểu Vũ kịp cao hứng, sau lưng hắn đột nhiên truyền đến tiếng xé gió rít lên rồi một thân ảnh gầy yếu cong xuống, hai tay cầm một cây chủy hung hăng đâm xuống đỉnh đầu Trương Hiểu Vũ.

Trương Hiểu Vũ đã sớm mỏi mệt không chịu nổi, độc tố tuy đã giảm đi rất nhiều nhưng mà vẫn đang tiếp tục tàn phá thân thể, hơn nữa sau một phen động thủ vừa rồi đã rút đi của hắn số lượng khá nhiều khí lực, hiện tại muốn trốn cũng trốn không thoát, trong đầu hắn hiện lên một cái ý niệm, chẳng lẽ hôm nay phải chết tại nơi này sao?

"Bá vương hoa!".

Một đóa hoa khí phách mười phần ở giữa Trương Hiểu Vũ và người áo đen chợt nở rộ ra, bởi vì tốc độ quá mau nên không khí bị xé rách mà hình thành một đoàn khí lưu nồng đậm.

Người áo đen cũng không ngờ sẽ xuất hiện một màn như vậy, thanh chủy đánh lên đóa hoa làm cho nó chấn động một chút, ngay sau đó lại như một mũi tên xuyên qua yết hầu hắn.

Người tới đúng là Thi Đại Nguyên, hắn nghe tiếng đẩy cửa là biết Trương Hiểu Vũ đã về, theo sau hai gã thương nhân kia gào lên làm cho hắn chạy ra, dưới tình thế ngàn cân treo sợi tóc mà cứu được Trương Hiểu Vũ.

Nguyên bản hành động lần này vạn vô nhất thất nhưng đáng tiếc là nhân định không bằng trời định, hai gã thương nhân kia xuất hiện bất ngờ làm cho kế hoạch của bọn họ xuất hiện biến hóa, ngoài ra còn có Trương Hiểu Vũ dùng lôi điện hoá giải độc tố làm cho tình huống thay đổi rất nhiều.

"Trương huynh đệ, ngươi không sao chứ". Thi Đại Nguyên từ trên đầu tường nhảy xuống vội vàng hỏi.

Trương Hiểu Vũ ôm vai, một tia điện quang ở trên thủ chưởng lóe ra rồi gian nan nói:"Mau đỡ ta vào trong đi". Hiện tại hắn ngay cả khí lực tự đi cũng không còn, may mắn là còn có thể điều động được mấy thành nguyên lực nếu không hôm nay đã chết ở chỗ này rồi.

Ngồi xếp bằng ở trên giường, Trương Hiểu Vũ một tay che miệng vết thương đồng thời vận chuyển Lôi thiểm bí quyết không thôi, làm cho lôi điện lực không ngừng đốt cháy độc tố, trong ngoài kết hợp nên hiệu quả phi thường rõ ràng.

Trương Hiểu Vũ nghĩ đến phương pháp này để đối phó độc tố chính là từ bộ phim Hoả ảnh nhẫn giả của Ninja Nhật Bản mà hắn xem từ hồi trung học, bên trong có một hồi là Tá Trợ đấu với Địch Lạt Lạp. Địch Lạt Lạp sử dụng một loại bom rất nhỏ cấy vào trong kinh mạch cùng huyết tế bào Tá Trợ, cuối cùng Tá Trợ phải sử dụng Thiên điểu công kích chính mình, làm cho lôi điện bao trùm toàn thân mà phá đi bom bên trong. Trương Hiểu Vũ học theo, tuy rằng đây là độc tố mà không phải bom nhưng độc tố bình thường đều sợ hãi hoả nhiệt, mà hỏa diễm cùng lôi điện không thể nghi ngờ đều là loại cực nóng vừa lúc khắc chế được nó.

Thi Đại Nguyên đứng ở ngoài phòng nhìn vào bên trong thấy lôi quang lóe ra mà hơi kinh ngạc.

"Thi đại thúc, Trương Hiểu Vũ làm sao vậy". Lạc Thi Thi chung quy vẫn là nữ nhân, nàng không rõ ràng lắm tình huống nhưng vẫn phải ăn mặc chỉnh tề rồi mới ra ngoài cho nên mới không biết được tình huống.

Thi Đại Nguyên nói:"Vừa rồi có sát thủ tập kích Trương huynh đệ, bị ta giết chết một tên, một tên khác chết ở trong tay Trương huynh đệ bất quá Trương huynh đệ cũng bị trúng độc".

"Trúng độc, có nghiêm trọng không ?" Lạc Thi Thi lo lắng hỏi.

"Trương huynh đệ thật đúng là kỳ tài, trước tiên đã nghĩ tới việc dùng lôi điện để khắc chế độc tố nên hẳn là không có vấn đề gì lớn". Thi Đại Nguyên hơi suy nghĩ rồi nói, hắn cũng chỉ hơi biết ảo diệu trong đó.

Trong cái ngõ nhỏ có hai thương nhân cùng năm người áo đen chết làm cho nơi này ồn ào hỗn loạn hẳn lên, chỉ chốc lát công phu sau Thành vệ quân đã chạy tới nơi này điều tra tình huống.

Đại môn bị gõ thùng thùng, Thi Đại Nguyên bảo Lạc Thi Thi đi vào phòng, chuyện này để hắn ra xử lý.

Đại môn mở ra, một đội võ trang hạng nặng của Thành vệ quân đi vào, vừa vào đã mở miệng cường ngạnh nói:"Những người chết ngoài cửa là do các người giết sao? Tốt nhất là đi cùng ta về hiệp trợ điều tra".

Hiệp trợ điều tra, Thi Đại Nguyên biết loại sự tình này rất nên mở miệng nói:"Chủ nhân nhà ta và tiểu Hầu gia là bằng hữu, vừa rồi bị tập kích còn đang chữa thương, nên việc đi hiệp trợ điều tra là không có khả năng, các ngươi cứ báo cáo lên thượng tầng một chút xác nhận tình huống đã".

Nghe nói Trương Hiểu Vũ cùng tiểu Hầu gia là bằng hữu, đối phương chần chờ một chút rồi ra lệnh cho thủ hạ :"Các ngươi thủ tại chỗ này, chờ ta trở lại". Text được lấy tại http://truyenfull.vn

"Dạ!".

Độc tố tuy lan tràn rất mau, lực lượng phân tán làm cho tử vong cũng mau, Lôi nguyên lực bình thường ở trong cơ thể ôn hòa như nước lúc này lại sắc bén và nóng rực, không ngừng lưu chuyển ở trong cơ thể giống như cứu hoả viên vậy, nơi nào có nguy hiểm liền chạy tới đó sau đó hung hăng tiêu diệt.

Lôi điện khắc chế độc tố rất có hiệu quả, vấn đề là người thường căn bản không chịu nổi phương pháp này vì lôi điện chỉ cần sử dụng hơi chút quá liệu là liền có thể biến thành một đống than cháy sém, lúc này khả năng khống chế cường độ rất quan trọng, vừa phải chịu đựng lôi điện vừa không để nó xúc phạm tới chính mình.

Nửa ngày đi qua, Trương Hiểu Vũ đã cảm nhận được độc tố đã bị trừ khử rất nhiều, chỉ cần không đến nửa ngày nữa là có thể giải quyết xong, sau đó điều dưỡng một chút và sử dụng dược phẩm để bài trừ tận gốc độc tố.

Chậm rãi thu hồi Lôi nguyên lực, Trương Hiểu Vũ lập tức cảm giác suy yếu ập đến, miệng vết thương cùng với da thịt chung quanh giống như là bị vô số cái châm đâm vào vậy, hết sức đau đớn.

Đáng chết, nếu sớm biết như vậy thì lúc trước ở Nham Thạch lĩnh nên giết chết Hách Liên Hồng cho rồi, nếu không hiện tại đâu chật vật như vậy, thậm chí ngay cả tánh mạng thiếu chút nữa khó giữ được. Cừu hận hôm nay, Trương Hiểu Vũ không có khả năng không báo, đương nhiên điều kiện tiên quyết là hắn phải đạt tới đỉnh phong Võ vương hoặc là Võ hùng cảnh giới đã.

Ném vào miệng một viên đại Tinh Nguyên đan, Trương Hiểu Vũ thay đổi quần áo rồi từ trên giường đứng lên, lảo đảo đi ra ngoài.