Thần Mộ 2

Chương 68: Không còn tự chủ

Lúc Thần Nam ở trong Côn Luân ngộ võ, từng thử tu luyện thuật phi hành, hiện nay không phi hành được xa, tuy nhiên trong lúc giao chiến có thể bất ngờ bay lên, khiến đối thủ không để phòng.

"Chém" Thần Nam thét lên một tiếng, đao thứ tư chém mạnh lên.

Lý Nhược Lan bay ngược lên không trung, nhìn rõ ràng mọi hành động của Thần Nam, ả hết sức bình tĩnh chém ra một kiếm.

"Ầm."

Hai cao thủ đều đánh mạnh ra một đòn, thần kiếm trong tay Lý Nhược Lan phát ra kim quang mang chói lòa, bị đánh trở lại nguyên hình, hóa thành ngọc liên hoa, ả văng đi mấy chục trượng mới đứng vững được.

Ma đao trong tay Thần Nam vỡ vụn, hắn bị đánh bật ra, nhanh chóng rơi xuống mặt đất, tuy nhiên tấm cổ thuẫn ở dưới chân hắn nhanh chóng ốn định lại, đưa hắn một lần nữa lao lên không trung.

Chỉ có điều lúc này đâu, trong tay hắn không có ma đao, mỗi khi dùng tâm pháp Nghịch Thiên thất ma đao chém ra tử vong ma đao, chỉ có thể chém liên tiếp bốn đòn, sau đó tử vong ma đao khó lòng ngưng tụ lại trong nhất thời.

Tuy nhiên, hắn vẫn bay đuổi theo Lý Nhược Lan, một đạo u quang nhạt từ ngón tay của hắn phát ra, dần dần ngưng tụ thành một thanh trường đao.

Đây chính là bản mệnh nguyên khí của hắn hóa thành, khi xưa lần đầu tiên sử dụng Nghịch Thiên thất ma đao, hắn đã liên tiếp chém ra bảy đao, chém chết tuyệt thế cao thủ Đào Nhiên thực lực mạnh hơn hắn rất nhiều.

Bây giờ, Lý Nhược Lan và hắn thực lực ngang nhau, hắn tin rằng nếu cẩn thận khống chế bản mệnh nguyên khí, chắc có thể trong vòng hai đao có thể chấm dứt trận chiến! Tuy nhiên phải làm thế nào để không bị ma đao phản lại mới trọng yếu.

"Chém."

Lao tới gần Lý Nhược Lan, hắn vung đao chém xuống, Lý Nhược Lan giơ ngọc liên hoa lên chống cự.

"Ầm."

Lý Nhược Lan bị chém mạnh bay ra hàng trăm trượng, "phụt" một tiếng ả há mồm thổ huyết, mái tóc dựng ngược dần hạ xuống, tản ra trên vai, sát khí trong mắt cùng dần biến mất.

"Rất tốt… rất tốt…" Lý Nhược Lan nói khẽ một mình: "Chiến Tự quyết đã hoàn toàn thông suốt, cuối cùng ta cũng bước vào lĩnh vực Loạn Tự quyết. Loạn Chiến! Loạn Chiến! Quân Lâm Thiên Hạ, Duy Ngã Độc Tôn!"

Lý Nhược Lan tay cầm ngọc liên hoa, từ từ nhắm mắt lại, ả đứng thẳng trên không trung, trong lúc này, ả cuồng nữ hiếu chiến hoàn toàn tĩnh lặng, phong thái xuất trần giống như một tiên tử, so với ban nãy cơ hồ là hai người khác nhau.

Vô số hào quang từ người ả phát ra, tiên khí dày đặc bao phủ xung quanh, khiến ả càng thêm siêu trần thoát tục.

Thần Nam vốn nghĩ lao lên chém một đao, nhưng bây giờ hắn nhìn thấy bộ dạng cổ quái của ả, cảm thấy có điều không thỏa đáng, đầu ngón tay phát ra ô quang, ngưng tụ thành hình một thanh trường đao, tuy nhiên hắn không hề lao về phía Lý Nhược Lan, chân đạp lên cổ thuẫn, nhanh như chớp lao về phía Mộng Khả Nhi, đao mang dài mười mấy trượng chém mạnh xuống.

Mắt Mộng Khả Nhi quang mang lóe lên, phát ra sát khí đáng sợ, nàng đứng trên một cánh hoa sen, múa hoa lôi trong tay nghênh chiến, cho dù mạnh như Đông Phương Trường Minh đứng ở dưới đất cũng cảm thấy sát khí đáng sợ của nàng.

"Ầm."

Một tiếng nổ lớn vang lên, ma đao chém vào hoa lôi trong suốt lấp lánh, trường đao trong tay Thần Nam vỡ vụn, hoa lôi trong tay Mộng Khả Nhi bị chấn động suýt chút nữa vuột khỏi tay.

"Grào… là Thần Nam sao? Đánh mạnh hơn nữa cho ta, Long đại gia sắp thoát ra rồi!" Tử Kim thần long bị nhốt trong hoa lôi cảm thấy được tình hình ở bên ngoài, bắt đầu gầm gào.

Nghịch Thiên thất ma đao vô cùng bá đạo, người nắm vững công pháp này, không phải lúc tính mạng nguy cấp tuyệt đối không sử dụng, Thần Nam lại khác, dùng thất ma đao tâm pháp phổ vào khiến tử vong ma đao dường như có linh hồn, cũng để tránh như nguy hiểm đến tính mệnh.

Tuy nhiên, vừa nãy hắn không thể không dùng sinh mệnh nguyên khí của bản thân, bây giờ cảm thấy không thể dừng tay lại được nữa, Nghịch Thiên thất ma đao tà dị dường như vượt khỏi tầm điều khiển của hắn.

Hắn cố áp chế nguyên khí đang cuồn cuộn trong người, bình tĩnh nói với Mộng Khả Nhi: "Thả Tử Kim thần long ra!"

Hắn đối với Mộng Khả Nhi vừa day dứt… vừa có địch ý, cảm xúc phức tạp đan xen. Sau khi trở về từ Tây đại lục, hắn không muốn xung đột trực tiếp với nàng, nhưng bây giờ Tử Kim thần long đã bị nàng bắt, mà hắn chỉ có thể khống chế được Nghịch Thiên thất ma đao tà dị trong một thời gian ngắn ngủi, vì thế chỉ thẳng đao về phía nàng.

Cảm xúc của Mộng Khả Nhi dao động kịch liệt, dùng hoa lôi lấp lánh trong suốt chỉ về phía Thần Nam nói: "Nằm mơ, ta phải giết ngươi!"

"Vậy thì…đắc tội!"

Thần Nam nhanh chóng lao lên trước, nguyên khí ma đao hóa hình trong tay chém mạnh về phía trước, đao mang mười trượng xé nát hư không, quanh trường đao màu đen xuất hiện những tia chớp khổng lồ, thanh thế vô cùng đáng sợ.

"Keng."

"Ầm."

"Grào. Long đại gia bách chiến bất tử lại được nhìn thấy mặt trời, Grào…."

Nói cách khác, đó có thể coi là đao thứ bảy của Nghịch Thiên thất ma đao, mặc dù Thần Nam không thể hoàn toàn khống chế, không dám dùng toàn lực, nhưng uy lực của đao này có thể khai sơn liệt địa, chém rời hoa lôi do đạo gia chí bảo biến hóa thành.

Tám cánh hoa và liên đài phân chia ra, Tử Kim thần long nhanh chóng bay lên trời, lần này nó lại biến thành hình thần long, long thân rmười mấy trượng uốn lượn trên không trung, gầm gào liên hồi.

"Grào."

Mộng Khả Nhi toàn thân run lên, thân thể phát ra hàng loạt những tia sáng chói lòa, sức mạnh phong ấn sau khi bị chấn động đã tự động mở ra, giúp nàng chống lại xung lực từ bên ngoài.

Thần Nam thổ huyết, bây giờ hắn cảm thấy cơ thể có phần yếu đi, hơn nữa không thể khống chế được mình, sinh mệnh nguyên khí không ngừng thoát ra từ đầu ngón tay, tâm pháp Nghịch Thiên thất ma đao tự động lấy năng lượng sinh mệnh của hắn, chuẩn bị cho đòn tiếp theo.

Quả là một bộ ma công vô cùng tà dị, đã vượt ra ngoài sự khống chế của chủ nhân, theo lí thuyết, hắn dùng tâm pháp thất ma đao điều khiển "linh hồn" của tử vong ma đao, liên tiếp chém ra bốn đao, sau đó dùng năng lượng sinh mệnh của bản thân chém ra ba đao, bảy đao đã đủ, nên kết thúc rồi mới đúng, nhưng tình hình bây giờ căn bản không phải như vậy, năng lượng sinh mệnh mà đao thứ tám cần đã được tập trung hoàn tất, chỉ đợi hắn chém ra!

Thần Nam cảm thấy hơi kinh ngạc, lẩm bẩm: "Chẳng lẽ điều khiển tử vong ma đao, và điều khiển năng lượng sinh mệnh của bản thân mình căn bản là hai chuyện khác nhau, chẳng lẽ ta vẫn phải chém ra bốn đao, tiêu hao hết toàn bộ năng lượng sinh mệnh của mình mới có thể dừng lại sao?"

Hắn vốn nghĩ như thế là có thể dừng tay, nhưng hắn không thể làm gì, cảm thấy đao thứ tám đã ngưng tụ thành hình, nếu không nhanh chóng chém ra, sẽ phản lại mình.

"Sao lại thế này?" Thần Nam vừa kinh hãi vừa phẫn nộ.

Tử Kim thần long phát hiện ra sự dị thường của hắn, nghi hoặc nói: "Tiểu tử ngươi sao thế, đừng lo lắng!"

Lúc này, sức mạnh phong ấn trong người Mộng Khả Nhi đã được trấn áp, nàng ổn định lại, tuy nhiên vị tiên tử của Đạm Đài thánh địa đối diện với Thần Nam, căn bản không thể duy trì được vẻ bình tĩnh thường ngày, nhanh chóng điều khiển ngọc liên đài lao về phía hắn.

Thần Nam nhìn thấy nàng, giơ cao trường đao màu đen trong tay phải lên, tuy nhiên cuối cùng lại không nhằm vào nàng mà hắn điều khiển cổ thuẫn, nhanh chóng lao về phía Lý Nhược Lan đang đứng trên không trung.

"Lý Nhược Lan xem đao!" Hắn thét lớn một tiếng, nhanh chóng lao tới gần giơ đao chém xuống.

Lý Nhược Lan đang trong lĩnh vực tu luyện kì diệu, tuy ả nhắm mắt, nhưng thần thức vẫn cảm nhận tình hình bên ngoài, không tránh né, tay trái cầm ngọc liên hoa, tay phải không ngừng biến hóa pháp ấn, liên hoa cùng pháp ấn đều đưa lên đón đánh. Đồng thời khẽ hô: "Loạn Tự quyết - Loạn Thần ấn!"

"Ầm."

Một tiếng nổ lớn chấn động thiên địa, Lý Nhược Lan bị đánh bay ra xa trăm trượng, miệng rỉ máu, nhỏ xuống tấm áo trắng, màu đỏ vô cùng nổi bật.

Tuy nhiên ả vẫn nhắm mắt, trên mặt lại nở nụ cười nhạt, cài ngọc liên hoa lên tóc, hai bàn tay bắt đầu động đậy, biến hóa thành những pháp ấn phức tạp.

Tương truyền, những người công lực tuyệt thế, thông qua kết ấn, có thể thi triển ra một số cấm pháp uy lực tuyệt luân, một số huyền công lúc vận chuyển, nếu người dùng hoàn toàn kết hợp được những ý nghĩa của huyền công cũng có thể kết ra các loại pháp ấn, đó được gọi là "ngoại tướng" của huyền công.

Rõ ràng Lý Nhược Lan hiện nay đang vận chuyển đạo gia huyền công, đạt đến cảnh giới không linh, thâm tâm và công pháp hoàn toàn kết hợp lại, lúc này tướng do pháp sinh, ấn do thân thành, đây là phản ứng tự nhiên sau khi bước vào diệu cảnh.

Thần Nam hít một hơi khí lạnh, thầm than ả cuồng nữ hiếu chiến quả nhiên là kì tài, trong tình hình nguy hiểm này, thông qua những trận chiến hiểm ác để chứng thực công pháp tu luyện, lại tạo ra được đột phá.

Hắn bây giờ rất muốn giết Lý Nhược Lan, loại bớt kẻ đại địch này, nhưng hắn tin rằng ả nhất định có thuật pháp để giữ tính mạng bỏ chạy, giờ chưa đi bởi muốn hoàn toàn ngộ thấu huyền công trong trạng thái này.

Hắn không muốn có kẻ địch đáng sợ này, tuy nhiên ma đao thứ chín đã hóa hình mà thành, hắn cần tìm một người để phát tiết, ngoái nhìn Mộng Khả Nhi giống như tiên tử, nhưng cuối cùng không lao về nơi đó mà điều khiển cổ thuẫn nhanh chóng lao về phía Đông Phương Trường Minh phía đất.

Đông Phương Trường Minh đã phát hiện ra Thần Nam có phần dị thường, vạn năm trước y chưa từng nhìn thấy Thần Nam sử dụng Nghịch Thiên thất ma đao, nhưng từng nghe qua, biết được đặc điểm và chỗ đáng sợ của bộ công pháp này, đây là đao thứ chín, nhất định mạnh hơn rất nhiều so với đao thứ tám.

Công lực toàn thân y đang điên cuồng vận chuyển, tung một quyền đánh lên trời, cái thế ma công Liệt Thiên Thập Kích được phát huy tới cảnh giới cao nhất.

"Ầm."

Ngọn lửa màu tím chống lại ma khí màu đen, trời long đất lở, Đông Phương Trường Minh bị ma đao thứ chín chém bay xa bảy, tám mươi trượng, mồm mũi đều rỉ máu, ngực dập dồn.