Thâu Thiên

Chương 85: Tông Môn

Kiếm quang rơi xuống đầu, Vật Khất nhìn kiếm quang mà kinh ngạc, chọn một thanh niên mặc bào trắng kiêu ngạo, còn tưởng chúng có tu vi lợi hại thế nào, giờ mới biết cũng chỉ thế này mà thôi.

Kiếm quang cùng lắm chỉ chục thước, với tốc độ của kiếm quang, thậm chỉ còn không bằng thân pháp khinh thân của Vật Khất.

Đánh thì đánh, ở Kế Đô bao ngày rồi, Vật Khất cũng thăm dò được về 13 tông môn tiên đạo của Đại Yến, đệ tử trong môn đấu đá, không chỉ không bị trách phạt, mà còn được chưởng môn ủng hộ, chỉ cần không dùng thủ đoạn mờ ám thì có giết chết đồng môn trong giao đấu cũng không bị truy cứu.

Cười nhạt, Vật Khất mặc kệ hậu đài của những tên này, tránh được 4 đường kiếm quang đó, xông đến trước mặt chúng, dùng liên hoàn cước tấn công vào hạ bộ của một tên, trong 4 tên đó có 1 người là tu vi tiên thiên nạp tức , thực lực là tam hậu thiên đỉnh phong, nhưng cho dù tu vi thế nào thì tấn công vào chỗ đó cũng là hiệu quả nhất đối với đàn ông.

4 người bị Vật Khất đá văng ra những 3 trượng, thân pháp chúng không tồi, vẫn còn có thể đứng vững trên đất, chúng ôm lấy hạ bộ, miệng kêu rên, ánh mắt cổ quái nhìn Vật Khất.

Không đánh trung Vật Khất, kiếm quang lơ lửng trên không, không hề di chuyển, Vật Khất cũng chẳng khách khí, tóm lấy 4 thanh phi kiếm hạ phẩm, nhét vào chiếc nhẫn trữ vật, hắn thông cảm nhìn mấy tên sắc mặt tím tái nói: “Nếu đau thì kêu đi, chỗ đó ăn một cước của ta, ta biết là rất đau, đều là đồng môn, không ai chê cười đâu, muốn kêu thì cứ kêu đi!”

Một tiếng kêu thảm vút lên tận mây xanh, 4 tên đó ôm hạ bộ, lăn lộn trên đất, da mặt đỏ tím lại, người lạnh toát đổ mồ hôi, Vật Khất lại gần chúng đi lên con đường đá. Vừa nãy hắn ra tay còn có chừng mực, 4 người đó cùng lắm chỉ đau mấy ngày thôi, không có di chứng gì hết.

Người dẫn đường dặn dò vài câu rồi bảo Vật Khất đợi ở ngoài sơn môn, Vật Khất đi lên khoảng hơn trăm trượng thì nhìn tảng đá cạnh đường nói: “Người này, xem đủ chưa?” Lúc nãy văng chân đá 4 tên kia, hắn nghe thấy có tiếng thở quanh đó, nên mới biết có người nấp gần đó.

Một mảng thanh quang hiện ra, một thanh niên hiện hình trong thanh quang đó, hắn nghi ngờ nhìn Vật Khất, rồi nhìn tấm phù tàng hình chau mày, nhảy xuống khỏi tảng đá, người đó lôi ra một quyển sổ nhỏ viết vội vài chữ.

“Mấy người các ngươi, đến một môn nhân chưa chính thức nhập môn mà còn không đối phó được, hổ cho bao năm vào Liệt Thiên Kiếm Tông, mấy người các người đều là tam đẳng môn đồ lên nhị đẳng, các người đến chỗ các trưởng lão báo cáo đi”

Chỉ trích mấy tên đó xong, người này nhìn Vật Khất nói: “Ngươi chính là Vật Khất, môn nhân mới sao? Thân thủ được lắm, môn nhân mới vào đều là tam đẳng, nay ngươi đánh thẳng môn nhận nhị đẳng, vậy người thành môn đồ nhị đẳng”

Lôi ra một quyển sổ trong ống tay áo đưa cho Vật Khất, người đó nói: “Ta là Hạo Anh Phong Ưng, là huynh trưởng của Hạo Anh Phong Long, 3 tháng nay, ta phụ trách ghi lại nhất cử nhất động của môn nhân trong môn phái, đây là môn quy của bản môn và vài điều cần lưu ý, không được vi phạm môn quy, nếu không không ai cứu được ngươi đâu!”

Thở ra một luồng khí lạnh, Hạo Anh Phong Ưng nhìn Vật Khất một cái rồi quay lưng định bỏ đi.

Vật Khất vội theo sát nắm lấy tay áo Hạo Anh Phong Ưng, sắc mặt hắn nặng xuống, quay lại nhing Vật Khất dằn giọng nói: “Vật Khất, ngươi muốn làm gì?”

Vật Khất cười nói: “Các hạ là huynh trưởng của Hạo Anh Phong Long?”

“Đúng, thì sao?”

Vật Khất lại cười, vì Lô Thừa Phong đánh Hạo Anh Phong Long, hắn đã thông qua Yến Bất Quy mà thông thạo hết về Hạo Anh gia tộc. Tuy là huynh đệ ruột thịt, nhưng Hạo Anh Phong Ưng chỉ là thứ xuất, không thể có được quyền vi, cùng lắm là sau này được phong một mảnh đất, không phải lo về ăn mặc.

Cười tươi rói, Vật Khất nắm chặt tay Hạo Anh Phong Ưng khiến hắn thất kinh, hắn rút phi kiếm ra chĩa vào Vật Khất, Vật Khất vội né đi: “Đừng nóng, nghe ta nói đã, ngươi giúp ta đứng vững ở Liệt Thiên Kiếm Tông, ta giúp ngươi đối phó Hạo Anh Phong Long, trưởng tử không được gia nghiệp, nhưng cái gì mà chẳng có ngoại lệ, đúng không?” Thu kiếm lại nhìn Vật Khất, rồi Hạo Anh Phong Ưng cười: “Ngươi có thể giúp được gì?”

“Ngươi giúp được gì cho ta thì ta và công tử sẽ giúp ngươi chừng ấy, ta không biết gì về Liệt Thiên Kiếm Tông, muốn đứng vững ở đây hơi khó, còn ngươi vì lai lịch của mẫu thân mà không được… chẳng nhẽ ngươi không muốn làm phú ông đời này sao?”

Hạo Anh Phong Ưng chợt cười, hắn nắm lại tay Vật Khất nói: “Không uổng ta hôm nay đổi cho sư huynh đến đây đợi ngươi, hóa ra hôm nay ngươi tới thật!”

Vật Khất bắt tay Hạo Anh Phong Ưng nói: “Ngươi đợi ta sao? Mọi người đều là người thông minh, không nói lời thừa, người giúp ta, ta giúp ngươi, về sau ở Kế Đô, không chỉ ta, mà công tử nhà ta sẽ phải dựa vào ngươi nhiều đó!”

Hai người nhìn nhau cười, cùng đi theo con đường đá lên Bạch Dương Sơn, vừa đi Hạo Anh Phong Ưng vừa kể cho Vật Khất về Liệt Thiên Kiếm Tông, mà đó lại là những thứ Vật Khất cần. Thậm chỉ trong mật án quán của Đại Yến cũng không có những chi tiết này, cũng không phải là thứ Yến Bất Quy có thể dễ dàng tiếp cận được.

Theo như Hạo Anh Phong Ưng thì người nắm quyền lớn nhất ở Liệt Thiên Kiếm Tông hiện nay là Thái thượng trưởng lão Nhiếp Dược Nhữ và Yến Súc. Nhiếp Dược Nhữ là tổ sư khai sơn, cũng là thân mẫu của Nhiếp Bạch Hồng, hàng trăm năm trước nhượng lại chức chưởng môn cho Nhiếp Bạch Hồng rồi ẩn cư.

Còn Yến Súc, là cháu nội Yến hoàng Yến Đan Cơ, là con trai thứ 3 của Yến thái tử Yến Tề Quân, vào tháng thứ 2 sau khi Nhiếp Dược Nhữ tình cờ phát hiện ra Bạch Dương Sơn thì kết phu thê với Nhiếp Dược Nhữ. Không biết quan hệ phu thê ra sao, nhưng Yến Súc còn hàng trăm thiếp, thị thiếp bên cạnh.

Nhiếp Dược Nhữ là tổ sư khai sơn, là lãnh tụ tinh thần. Còn trưởng lão hội thân cận Yến Súc và các trưởng lão lại là những nhân vật thực quyền, Trưởng lão hội có 16 trưởng lão vương, ai cũng tu đến Kim Đan nhân tiên, trong đó các trưởng lão thân cận Yến Súc thì có 27 người, họ toàn có xuất thân hoàng thất hoặc Kinh thị, Cao thị.

Còn về Nhiếp Bach Hồng, hắn vì sao họ Nhiếp thì chuyện này không ai nói đến, Hạo Anh Phong Ưng nhắc đến nhưng không cụ thể, hai người chuyển chủ đề sang các chuyện khác.

Về cơ bản, 13 tông môn tiên đạo Đại Yến đều như vậy, quý tộc tông thất Yến thị đều nắm thực quyền, môn nhân đều xuất thân hào môn, người bình thường nếu không phải thiên tài nghịch thiên thì không được nhập môn, mà có được nhập môn thì không biết có sống sót trở về không nữa.

Hạo Anh Phong Ưng đã ở trong môn 20 năm, đã tận mắt chứng kiến nhiều trường hợp thê thảm.

Nghe vậy Vật Khất chợt thấy căng thẳng, hắn đến đến từng hành động phải cẩn thận, nếu không…