Thiên Hồng Ma Đạo

Chương 47: Ngọn Lửa Đá

Lâm Phong như thế nào cũng không nghĩ tới, cái thông đạo quan trọng này, thông đạo này đã có vô số người chết vì nó, không ngờ một vách tường bên cạnh cái sơn cốc này, với lại, hình dáng cũng giống như một sơn động, thận chỉ xung quang sơn động chỉ có một trận pháp ngăn trở đơn giản, cái gì cũng không có.

Ba ngày trước Đại trưởng lão đã rời khỏi, hắn không phải là người trưởng lão các, sau khi tiễn xong tân trưởng lão thì phải rời khỏi, lúc này đem Lâm Phong bốn người tiễn đến trước sơn động, là Cố Minh trưởng lão, những trưởng lão khác của trưởng lão các, nên làm cái gì thì làm cái đó, dường như chuyện này không có quan hệ gì với bọn họ.

Đối với người của trưởng lão các mà nói, tiễn người đi vào thông đạo đã là một việc bình thường, không giống những người mới như Lâm Phong, rất tò mò với những thứ này.

“ Được rồi, ta cũng không tiễn các ngươi nữa, ở trong thông đạo các ngươi phải nghe theo ý kiến của Cố Minh trưởng lão, chúc các ngươi thuận lợi lên đường!” Cố Minh trưởng lão vỗ vỗ bả vai của bốn người, sau đó đứng trước trung niên mập mạp, nhưng lời nó thí hướng tới ba người khác.

“ Cố Minh trưởng lão, ngài yên tâm, ta sẽ sắp xếp tất cả cho thật tốt!”

Trung niên mập mạp gật gật đầu, lại nhìn nhìn các nơi khác của trưởng lão các, thấp giọng thở dài, quay người đi vào sơn động.

Lý Bình Thuận trưởng lão của Lý gia, ở trưởng lão các đã hơn bốn vạn năm, cũng coi như là nhân vật già một bối, mọi thứ ở đây hắn đều hiểu rõ, bỗng nhiên phải rời khỏi những đồng bọn lão già và hoàn cảnh sinh sống đã lâu, trong lòng của hắn cũng rất khó chịu, người đến tiễn biệt rất ít, thật ra Lý Bình Thuận cũng có nguyên nhân, người ở đây không muốn thấy một người cùng nhau sống ở đây hàng năm rời khỏi, nhưng đôi khi rời khỏi cũng là chuyện tất nhiên.

Tu vị của Lý Bình Thuật một vạn năm trước thì đến Nhập Khấu kỳ cuối, gần hơn một ngàn năm nay, hắn vẫn cảm giác khí thở có chút rối loạn, không giống người khác tiến vào Nhập Khấu kỳ cuối vẫn có thể ổng định mấy vạn năm, dưới sự bất đắc dĩ, chỉ có thể xin rời khỏi, rời khỏi những động bọn cùng nhau sinh sống mấy vạn năm.

Trong sơn động rất tối, nhưng đối với bốn người có tu vị cấp biệt trưởng lão mà nói, trong này và ban ngày không có khác biệt gì, Lý Bình Thuận rất hiểu rõ nơi này, dẫn theo Lâm Phong ba người, trực tiếp nhanh chóng bay hướng vào chỗ sâu.

Bốn người đi được chừng hai khắc đồng hồ, đột nhiên Lý Bình Thuận dừng lại, trong bóng tối, bốn người đều dùng linh thức quan sát.

“ Lâm Phong, Nhược Tuyết, hai đứa bọn ngươi một nhóm, ta và Hạo Thiên một nhóm, một hồi khi xông kích cửa thứ nhất, bọn ngươi phụ trách thanh lý bên trái, bọn ta phụ trách thanh lý bên phải, nhớ kỹ, phải ột lòng tin tuyệt đối với cộng sự, vì bản thân, cũng vì người bên cạnh, cần phải thật cẩn thận, toàn lực ứng phó!”

Lý Bình Thuận sắp xếp, ba người Lâm Phong cũng gật đầu, trong ba ngày, chủ yếu bọn họ luyện tập là sự hợp tác phối hợp cửa thứ nhất, ửa thứ nhất là một thông đạo lửa nhỏ hẹp, những ngọn lửa này không tạo thành uy hiếp gì đối với bọn họ, người đến cấp biệt trưởng lão, đều có thể vận công chống đỡ ngọn lửa.

Nhưng mà, ngọn lửa không phải là lửa yên tĩnh, trong ngọn lửa còn có rất nhiều tảng đá đang thiêu đốt, những tảng đá này có một lực lượng vô cùng cường đại, một khi bị một tảng đá đáng trúng, không chết cũng trọng thương, với lại, những loại tảng đá rất nhiều, tàn phá bừa bãi bốn phía trong thông đạo, bốn người cần phải phối hợp chặt chẽ, phòng ngừa tảng đá đánh trúng bọn họ.

“ Đươc, chúng ta đi vào!”

Lý Bình Thuận cũng gật gật đầu, tất cả bốn người đều tiếp tục đi thẳng về phía trước.

Chưa đi được ba mươi bước, cảnh tượng trước mắt đột nhiên thay đổi, thông đạo vốn đen tối biến đỏ rực đỏ rực, trước mặt của bốn người Lâm Phong, xuất hiện một hành lang lửa dài dài, đến cả nơi bọn Lâm Phong đứng, đều có thể cảm nhận được nóng bức bên trong.

Bốn người gắt gao dựa vào nhau, Lâm Phong và Lý Bình Thuận đi phía trước, Mộ Dung Nhược Tuyết và Tư Đồ Hạo Thiên phân biệt dựa lưng vào bọn họ, như thế bốn người, chậm rãi đi vào trong ngọn lửa.

“ Vù ~”

Đột nhiên một khối đá mang theo ngọn lựa thật dài xuất hiện trước mặt Lâm Phong, Lâm Phong vội vã vận lên linh khí trên người, trên không đánh ra một đạo quyền mạnh, tảng đá lửa đó bị quyền mạnh đánh trúng tức khắc biến nát bấy.

“ Mọi người cẩn thận, đều tự đối phó với tảng đá trước người, nhớ kỹ, nhất định phải có lòng tin với đồng bọn!” Lý Bình Thuận lại truyền âm xác định một lần nữa với ba người, thật ra hắn lo lắng nhất vẫn là Lâm Phong thực lực của Lâm Phong là đủ, nhưng thời gian tu luyện quá ngắn, chỉ có tu luyện mười lăm năm, hắn khuyết thiếu rất nhiều thứ so với những người tu chân khác.

Cường lực của tảng đá lửa rất lớn, nhưng cũng rất yếu ớt, kình quyền không cường đại chỉ cần đánh trúng tảng đá, thì có thể đánh nát tảng đá, bốn người trong ba ngày đó, sớm đã có biện pháp mô phỏng đối phó với loai tảng đá này, ở dưới chỉ cần bọn họ dựa theo phương pháp mô phỏng, rất nhanh thì có thể thông qua hành lang lửa này.

Càng đi về trước, tảng đá xuất hiện thì càng nhiều, bốn phía tám phương cấp tốc bay lượn, bốn người đều dốc hoàn toàn tinh thần, một đạo đạo kình quyền không ngừng vung ra ngoài, bên cạnh bốn người, gần như là hạt vỡ của thứ đá này.

“ Ừ?”

Đột nhiên tảng đá trước mặt Lâm Phong ít đi một chút, nhưng rất nhanh hắn phát hiện, Mộ Dung Nhược Tuyết sau lưng đột nhiên tảng đá bên cạnh biến nhiều hơn một chút, khiến Mộ Dung Nhược Tuyết ứng phó có chút hết sức.

Do dự một chút, nhìn bên cạnh chỉ có mấy tảng đá, cảm giác bản thân có thể một tay ứng phó, Lâm Phong quyết định ra tay giúp đỡ Mộ Dung Nhược Tuyết.

“ Vù vù ~”

Liên tục ba đạo kình quyền, từ tay trái Lâm Phong bay ra, đánh trúng tảng đá bên cạnh Mộ Dung Nhược Tuyết, áp lực của Mộ Dung Nhược Tuyết, tức khắc bị xoa dịu rất nhiều.

“ Đồ đần!”

Đột nhiên, Lý Bình Thuận truyển qua một tiếng rống giận dữ, Lâm Phong quay đầu đi, thấy đứa mập mạp kia đáng nhìn bản thân với vẻ mặt giận dữ.

“ Ngu ngốc, thằng khốn!”

Trung niên mập mạp lộ vẻ tức giận, lại liên tục chửi hai tiếng, đột nhiên, tảng đá lửa trước mặt Lâm Phong đột nhiên nhiều lên, còn nhiều hơn so với vừa rồi trước người Mộ Dung Nhược Tuyết.

Lâm Phong đã không lo được đi hỏi mập mạp kia, nhưng mập mạp cũng không còn công phu tiếp tục chửi Lâm Phong, tảng đá bên cạnh bốn người, so với lúc vừa mới đi vào khu vực lửa, đủ ra nhiều hơn mấy lần.

Cả cái thông đạo, vừa rồi vẫn rải rác phân tán trước mặt mỗi người mười mấy hai mươi tảng đá lửa, bây giờ lại biến thành trước mặt mỗi người trên trăm tảng đá, dần dần, tảng đá có thể đến gần bọn họ càng ngày càng nhiều, hình thức bốn người cũng càng ngày càng nguy hiểm.