Thiên Hồng Ma Đạo

Chương 54: Gặp Lại Nhược Tuyết

Lâm Phong kinh ngạc nói:” Sư phụ ngài nói Lâm gia gia chủ chúng ta cũng đến sao?”

Lâm Diệp cười nói:” Nếu không Phong nhi ngươi tưởng rằng vi sư vẫn cón một sư phụ khác sao?”

Ngay khi lời nói của Lâm Diệp vừa hạ xuống thì một âm thanh hùng hồn thấu tới:” Diệp nhi, bên cạnh ngươi chính là tiểu oa nhi Lâm Phong sao?”

Đồng thơi Lâm Phong và Lâm Diệp quay đầu nhìn qua, lời nói là một người nam nhân trung niên trên mặt mọc đầy râu, một bộ quần áo màu xanh với trang phục bó sát che dấu cơ bắp trên người. *** Từ trên người của con trai áo xanh này phát tán ra một luồng khí thế của kẻ mạnh, Lâm Phong cảm nhận được một luồng cảm áp bức nói không ra đang bức đến bản thân. Sau lưng con trai áo xanh này có hơn mười vị đại hán dũng mãnh, đều trên mặt đầy vẻ vui mừng. Trên mặt Lâm Phong đầy nghi hoặc nhìn về hướng Lâm Diệp:” Sư phụ, vị này chính là sư tổ sao?”

Lâm Diệp cất cao giọng nói:” Đúng, vị này chính là sư phụ ta Lâm Thiên Hào, cũng chính là sư tổ của Phong nhi ngươi, Phong nhi mau tới ra mắt sư tổ ngươi.”

Lâm Phong vội vàng khom người thi lễ nói:” Đệ tử Lâm Phong bái kiến sư tổ.”

Lâm Thiên Hào cao giọng nói:” Thật ra ngươi là Lâm Phong thiên tài số một của Lâm gia ta? Quả nhiên là thanh niên tài tuấn, không giống thông thường a!”

“ Sư tổ nói qua lời, đệ tử không dám nhận.” Lâm Phong cúi đầu nói.

Lúc này vẻ mặt Lâm Diệp đầy trang trọng nói:’ Sư phụ, tại sao ngài lại xuất quan đến đây?”

Lâm Thiên Hào oai phong nói:” Ta bế quan khổ tu đã hôn một vạn năm, hôm nay cuối cùng đã thành công đột phá đi vào kỳ luyện Kiếp. Cuối cùng Lâm gia ta có thể đột phá bình cảnh từ trước đến nay, chứng minh từ ngoại công nhập đạo cũng có thể độ Kiếp thành tiên!”

Ban đầu từ khi tổ tiên Lâm gia sáng lập công pháp luyện thể đến nay, chỉ có mấy vị tổ tiên Lâm gia có thể thành công luyện Kiếp vào hàng liệt Tiên ban. Và từ đó sau này chưa có người Lâm gia lại có thể đột phá kỳ luyện Thần đi vào kỳ luyện Kiếp, muốn đột phá không chỉ là khó khăn trên cảnh giới, tu luyện công pháp của Lâm gia thì với phương pháp bổ trợ ngoại công nhập đạo của luyện Thể, thân thể phải đủ cường cứng, nhưng gia tăng trên cảnh giới linh hồn thì không có dễ dàng.

Đệ tử Lâm gia vẫn luôn bị kẹp trong kỳ luyện Thần không thể đột phá đến kỳ luyện Kiếp, chính là bởi vì việc tăng lên trên cảnh giới linh hồn quá khó khăn. Bây giờ gia chủ đương nhiệm của Lâm gia, Lâm Thiên Hào cũng chính là đệ tử đời thứ nhất bây giờ của Lâm gia có thể thành công đột phá kỳ luyện Thần đạt đến kỳ luyện Kiếp, đó cũng tuyệt đối là một tin tức chấn động đối với đệ tử Lâm gia.

Tất cả cao thủ ngoại công có thực lực luyện Kiếp trên Vô Cực Tinh, có lẽ sẽ không quá mười vị, và bây giờ Lâm gia ở trong đó có thể chiếm một chỗ nhỏ, Lâm Thiên Hào xứng đáng là người thứ nhất của Lâm gia.

Mà đúng lúc này Lâm Phong vừa lĩnh ngộ được đích thực của Phong Ảnh Quyết, mà còn đột phá đến kỳ luyện Hồn. Lâm Thiên Hào cũng vừa đột phá xuất quan, cái này không thể không nói là một trùng hợp kỳ diệu. Hễ là có thể lĩnh ngộ được chân lý của Phong Ảnh Quyết, với lại là đệ tử Lâm gia có thực lực kỳ luyện Hồn thì sẽ tự động trở thành đệ tử tinh anh của Lâm gia. Có thể không chịu ước thúc của gia tộc tùy ý ra vào, chỉ là phải phụ trách nhiệm vụ an toàn cho gia tộc.

Bởi vì một đệ tử tinh anh có thể nhạ nhàng đánh thắng hơn mười đệ tử kỳ luyện Phách bình thường, mọi thứ này Lâm Phong cũng không biết, sau khi Lâm Diệp giải thích cho Lâm Phong, xem như Lâm Phong có sự hiểu rõ sơ bộ. Lâm Thiên Hào cũng cảm thấy vui mừng khi Lâm Diệp thu nhận được một đệ tử ưu tú như vậy.

××××××

Diện tích đại điện gia tộc Lâm Gia là một nơi lớn nhất, hiên giờ dày đặc đứng đầy đệ tử Lâm gia, đưa mắt nhìn có hơn mấy ngàn người, Lâm Phong cũng một trong số người đó. Bởi vì sư phụ của Lâm Phong là Lâm Diệp, cho nên lúc này Lâm Phong đứng sau lưng của Lâm Diệp.

Vị trí ở giữa của đại điện, có một sân khấu cao hai ba thước, lúc này trên sân khấu có một con trai trung niên khí vũ hiên ngang đang ngồi đó. Trên người con trai trung niên mặc trường bào huyền sắc, không sai, vị con trai này chính là Lâm Thiên Hào-gia chủ đương nhiệm của Lâm gia.

“ Mọi người cũng đều biết, ta đã thành công đột phá đến kỳ luyện Kiếp. Lâm gia chúng ta nhiều năm nay nén giận, bây giờ ta phải nói với mọi người sau này không cần nữa!” Âm thanh hào khí can vân của Lâm Thiên Hào lây tới mỗi một người ở đây, nhưng Lâm Phong lại có chút không hiểu tại sao lúc này Lâm Thiên Hào nói những lời như vậy, chẳng lẽ công pháp luyện Thể của Lâm gia tu luyện đến kỳ luyện Kiếp sẽ đặc biệt lợi hại sao?

Lâm Phong không biết người của Lâm gia nếu như đến kỳ luyện Kiếp, trình độ cường hãn của thân thể sẽ đạt đến một độ cao không tưởng tượng nổi. Cho dù là linh khí cực phẩm cường kháng cũng không có vấn đề gì, thậm chí tu luyện đến luyệ Kiếp kỳ cuối, lấy thân thể cứng với cứng đối kháng với Tiên khí, đó không phải là việc không thể nào.

Bây giờ trên Vô Cực Tinh có thể làm thương Lâm Thiên Hào có lẽ chỉ có Tiên khí. Cho nên Lâm Thiên Hào mới cường ngạo như thế. Đương nhiên, đây là lời nói sau.

Lúc này Lâm Thiên Hào lại ngạo nhiên nói:” Xích mích thuở xưa cũng thôi, nếu như sau này lại có ai dám khi dễ Lâm gia ta, vậy hồi báo bọn họ sẽ là vận rủi mà bọn họ khó tưởng tượng nổi!”

Đệ tử Lâm gia cao giọng hoan hô lên, bị người khác chèn ép lâu như vậy, cuối cùng hiện giờ có thể nở mày nở mặt, có thể thấy được hình ảnh có lớn thế nào đối với một cao thủ lợi hại của cả gia tộc.

Lúc này Lâm Thiên Hào nhìn về bên phía Lâm Phong, gật đầu mỉm cười với Lâm Phong, Lâm Phong đón nhận đôi mắt thần quang trầm tĩnh đó, dũng cảm nhìn qua đó. Lâm Diệp rất vui mừng, đệ tử Lâm Phong trở thành đệ tử tinh anh. Và sư phụ Lâm Thiên Hào thành công đi vào kỳ luyện Kiếp, có thể nói là song hỷ lâm môn.

Kế tiếp Lâm Thiên Hào lại nói một chút việc trong gia tộc, cũng trước mặt mọi người tuyên bố Lâm Phong trở thành đệ tử tinh anh của gia tộc. Điều này khiến rất nhiều đệ tử của Lâm gia cảm thấy rất ngạc nhiên, mặc dù là thiên tài, nhưng chỉ đến Vô Cực Tinh được mười năm liền trở thành đệ tử tinh anh, quả thật khiến người ta bái phục.

Sau khi Lâm Thiên Hào tuyên bố hết liền cho tất cả ra về, Lâm Phong cũng quay về chỗ ở của bản thân. Lâm Diệp nói với Lâm Phong là ấy ngày Lâm Phong có thề đi dạo ở Vô Cực thành, bản thân thì vẫn có chuyện không thể đi cùng với Lâm Phong. Vừa lúc Lâm Phong cũng muốn ra ngoài xem một cái, đến Vô Cực thành cũng rất lâu, bản thân cũng không có chơi thật tốt.

××××××

Nơi náo nhiệt nhất ở Vô Cực thành là Trường Đấu Thú, trong trường Đấu Thú có rất nhiều loại mãnh thú kỳ dị, có thể cho người thích đánh bạc chọn mãnh thú bản thân xem trọng, sau đó lại chọn thêm một con khác đấu nhau, người thắng có thể thắng được rất nhiều linh thạch tinh.

Linh thạch tinh là tiền tệ thông dụng nhất của Vô Cực Tinh và rất nhiều tinh cầu khác, thể tích của Linh Thạch Tinh nhỏ, tiện lợi mang theo, với lại trong Linh Thạch Tinh có rất nhiều linh khí, có thể cho người tu chân lúc tu luyện dùng để đề cao tốc độ hấp thu linh khí. Lâm Phong cũng là nghe qua thuyết minh của Lâm Diệp mới biết, dẫu sao lúc ở đại lục Bắc cực cũng phải dùng tiền bạc mua đồ.

Trên trường Đấu Thú Lâm Phong nhìn thấy rất nhiều quái thú chưa bao giờ thấy qua, giống như Long Hổ thú sinh nhu76 đầu Long thân Hổ, Độc giác Kỳ lân biết bay, Thủy Hỏa Heo có thể phun hỏa phun nước, vâng vâng rất nhiều.

Sau khi Lâm Phong từ trường Đấu Thú đi ra liền tiếp tục đi dạo ở Vô Cực thành, tại trong lúc bất tri bất giác đi đến Mộ Dung gia thành nam. Lúc này Lâm Phong nghĩ ra, Mộ Dung Nhược Tuyết trong lúc ở thông đạo bí mật khi thông qua đến Vô Cực Tinh, không biết hiện giờ nàng thế nào rồi?

Nghĩ đến có thể nhìn thấy Mộ Dung Nhược Tuyết, trong lòng Lâm Phong vẫn có chút kích động, mối tình đầu trong lòng một thanh niên, đã trong lúc lơ đãng có sự tồn tại của một người khác giới.

Lâm Phong không biết đó là một cảm giác gì, chỉ là bản thân rất muốn lập tức nhìn thấy Mộ Dung Nhược Tuyết xuất hiện trước mặt bản thân, muốn biết hiện nay nàng có tốt không.

Người của Tứ đại thế gia luôn rất đoàn kết hòa thuận lẫn nhau, cho nên Lâm Phong không phí nhiều lực khí liền thông qua đệ từ cãnh giữ của Mộ Dung gia, ở diễn võ trường tìm thấy Mộ Dung Nhược Tuyết. Mộ Dung Nhược Tuyết vẫn xinh đẹp như xưa, một thân trang phục màu đỏ tía làm động lòng người hiện ra dáng vẻ thướt tha, hình dáng tư thế hiên ngang khiến Lâm Phong nhìn đến không khỏi có chút ngây dại.

Mộ Dung Nhược Tuyết cũng không nghĩ đến mới không gặp mười năm, không ngờ Lâm Phong lại đột phá cảnh giới ban đâu, bây giờ bản thân càng không nhìn thấu hắn. Chỉ là thấy tiểu tử ngu ngốc ngơ ngác nhìn bản thân, Mộ Dung Nhược Tuyết cũng có chút ngượng ngùng.

“ Ngươi đang nhìn cái gì? Tại sao không nói chuyện?” Mộ Dung Nhược Tuyết nhẹ giọng nói.

“ Ta… Ta không có nhìn cái gì,...... Ta chỉ là… Ta cũng không biết bản thân đang nói cái gì.” Lâm Phong vẫn luôn bình tĩnh đột nhiên lúc này lại cà lăm lên, đến cả bản thân Lâm Phong cũng cảm thấy kỳ lạ, thật ra bản thân làm sao? Tại sao đến nói chuyện cũng không rõ ràng chứ?

Mộ Dung Nhược Tuyết khẽ cười, nhẹ giọng nói:” Lâm Phong dáng vẻ của ngươi giống một đại ngốc, nhưng ngây ngốc thế cũng buồn cười.”

Lâm Phong nghe đâu cũng cười ngu ngốc:” Đúng thế, quả thật là ta không thể nói chuyện, có thể có chút hồi hộp.”

“ Lâm Phong có phải ngươi trên tu luyện có đột phá? Ta có chút nhìn không thấu thực lực của ngươi, là như vậy phải không?”

“ Đúng, ta đột phá đến kỳ luyện Phách, giờ là kỳ luyện Hồn, cũng chính là tương đương với cảnh giới kỳ Xuất Thần của các ngươi, thật ra theo sự cẩn thận dạy dỗ của sư phụ ta cũng là phân không ra.” Vừa nói đến tu luyện đột nhiên lời nói của Lâm Phong không nói lắp, cái này ngay cả bản thân Lâm Phong cũng không có chú ý tới.

Mộ Dung Nhược Tuyết cười nói:” Lâm Phong, Lâm Diệp sư phụ ngươi đúng là cao thủ thứ hai của Lâm gia ngoài gia chủ Lâm Thiên Hào ra, danh sư xuất cao đồ, nếu như ngươi không phải là nhân tài có thể đào tạo Lâm Diệp cũng không nhận ngươi làm đệ tử.”

“ Cái này cũng chỉ là sư phụ quá yêu mà thôi, thật ra ta cũng không có gì là tài ba lắm, Nhược Tuyết cô nương nàng quá khách sáo.” Lâm Phong cười khúc khích nói.

“ Ôi? Hình như Lâm Phong ngươi không nói lắp rồi?” Mộ Dung Nhược Tuyết ngạc nhiên nói.

Đột nhiên Lâm Phong cũng bừng tỉnh lại:” Đúng vậy! Này… Việc này là sao?”

Mộ Dung Nhược Tuyết che miệng cười duyên nói:” Mới vừa nói xong cà lăm ngươi mới hết, tại sao lập tức lại phát bệnh rồi?”

Lâm Phong cũng chỉ luôn nhìn Mộ Dung Nhược Tuyết cười khúc khích, trong lúc này trong mắt và trong lòng Lâm Phong chỉ tồn tại Mộ Dung Nhược Tuyết, cái khác chủ sót lại một bên khoảng trống.

Nhưng Lâm Phong không ý thức được, Mộ Dung Nhược Tuyết trong lòng hắn đã chiếm cứ một địa vị rất quan trọng, một người tương đương như người nhà. Có lẽ, một ngày nào đó Lâm Phong cảm giác được, Mộ Dung Nhược Tuyết chính là người quan trọng nhất trong sinh mệnh của bản thân. Chỉ là bây giờ, Lâm Phong vẫn ngây ngốc như trước.

Sau khi cáo biệt với Mộ Dung Nhược Tuyết, Lâm Phong vẫn bị vây trong trạng thái si mê, lời nói cử chỉ của Mộ Dung Nhược Tuyết đã sâu sâu khắc vào trong nội tâm của Lâm Phong. Dẫu sao Lâm Phong cũng là một nam nhân chưa có kinh nghiệm về cảm tình, bây giờ có một con gái xuất hiên khiến bản thân say mê mà còn mê luyến, đột nhiên Lâm Phong phát hiện, tu vị của bản thân một chút tác dụng cũng không có.