Thiên Ma

Chương 1: Ngã Xuống

Thanh Sơn:Một trong ngũ đại môn phái, chia làm tứ đại viện. Trưởng lão các viện hàng năm tự mình lựa chọn đệ tử, tất cả đều nghe chưởng môn an bài.

Hương Sơn cốc địa: Một trong ngũ đại môn phái, chỉ thu nhận nữ đệ tử. Nữ đệ tử trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp tự nhiên khiến cho rất nhiều kẻ xấu dòm ngó.

Thiết Huyết môn: Một trong ngũ đại môn phái, chỉ thu nhận nam đệ tử.

Tử Đằng đảo: Một trong ngũ đại môn phái, linh thú đại phái. Các đệ tử đều am hiểu đào tạo linh thú, linh thú đối với người tu hành có giúp đỡ rất lớn.

Yên Mạch cốc: Một trong ngũ đại môn phái, dược lý đại phái. Am hiểu dùng thuốc, mọi giải dược của độc đều am hiểu.

Cấp bậc pháp thuật của Thanh Sơn:

Kim: lôi chú, ngũ lôi chú, phách thiên lôi

Mộc: mộc thuật, khô mộc phùng xuân, di hoa tiếp mộc

Thủy: nước chú, khuynh xuyên lưu thủy, trời nước một màu

Hỏa: hỏa chú, mạn thiên lưu hỏa, luyện ngục biển lửa

Thổ: phi thạch, địa thứ thuật, địa động sơn diêu

Nữ chủ: Diệp Vân, nữ giả nam trang. Am hiểu thủy, hỏa, mộc tam hệ pháp thuật.

Đông Phương Cẩn: Thái tử Nhiêu Thiên quốc.

Đoàn Dật Phong: vẫn coi Diệp Vân là đối thủ. Am hiểu thủy, thổ, kim tam hệ pháp thuật.

Lạc Tâm Hồn: là đệ tử tư chất tối cao của Vạn Cổ Quật. Vẫn luôn đuổi theo Diệp Vân một cách khó hiểu.

Sở Phi Nhi: Sư muội của Diệp Vân, tính tình có chút tùy hứng, thế nhưng bản tính thiện lương, thích Diệp Vân đến mức sùng bái điên cuồng. Am hiểu thôt hệ pháp thuật.

Lý Trạch, Quách Nguyên, Triệu Nham: Ba vị sư đệ của Diệp Vân, đều thập phần sùng bái ‘hắn’.

Trưởng Tôn Phó Tiềm: phụ thân của Trưởng Tôn Manh Doanh tức Diệp Vân, là con trai của thừa tướng Nhiêu Thiên quốc hiện nay, hộ bộ thị lang.

Trưởng Tôn Chấn Uy: Ông nội của Trưởng Tôn Manh Doanh tức Diệp Vân, là thừa tướng của Nhiêu Thiên quốc hiện nay.

Liễu Yên Yên: Mẫu thân của Trưởng Tôn Manh Doanh tức Diệp Vân. Tính tình hiền dịu, thấu hiểu ý người.

Thanh Giản: Chưởng môn Thanh Sơn, pháp thuật cao cường, tính tình chính trực.

Thanh Phồn: Đường chủ Nam Đường Thanh Sơn, một trong tứ đại trưởng lão. Tính tình nghiêm túc, thế cho nên có việc có chút chui sừng trâu. Đoàn Dật Phong sư phó.

Thanh Dịch: Đường chủ Bắc Đường Thanh Sơn, một trong tứ đại trưởng lão. Tính tình bất cần đời, cơ trí.Là nhân vật khiến cho Thanh Phồn đau đầu nhất. Diệp Vân sư phó.

Thanh Tùng: Đường chủ Tây Đường Thanh Sơn, một trong tứ đại trưởng lão. Tính tình trầm mặc ít lời, nếu như đã không lên tiếng thì thôi, một khi mở miệng thì kinh người.

Thanh Xuyên: Đường chủ Đông Đường Thanh Sơn, một trong tứ đại trưởng lão. Tính tình nóng nảy chính trực, tính nôn nóng.

Bạch Tố Trinh: Một trong những đệ tử xuất sắc nhất của Hương Sơn cốc địa.

Cảnh Nhược Lan: Một trong những đệ tử xuất sắc của Hương Sơn cốc địa, tính tình chính trực, tư tưởng đơn thuần.

Trình Lạc Y: vốn là luật sư tư nhân kiếp trước của Diệp Vân, bị nhân tình của em gái Diệp Vân trút hận giết chết, xuyên việt đến dị giới, trở thành con sâu róm tinh xấu xí. Gặp yêu cửu vĩ hồ ly tinh vương Mạc Ly, ở chung dần dần khiến hai người yêu nhau.

Mạc Ly: cửu vĩ hồ ly tinh, yêu vương. Một đầu tóc bạch ngân, một con ngươi màu đen, một bên lại là màu bạch ngân. Yêu nhất chính là Trình Lạc Y, nhưng mà vẫn mạnh miệng không nói.

Nhiếp Tiểu Dạ: kiếp trước là công nhân của công ty Diệp Vân, xuyên việt thành một gốc cây tiên thảo thượng cổ.

Hoa Vị Ương: Một mỹ nam tử của Yên Mạch cốc tư chất tối cao, lấy việc bắt nạt tiểu Thảo làm vui.

“Thiêu chết nàng! Thiêu chết nàng!”

“Thiêu chết yêu nghiệt không biết xấu hổ này đi!”

“Thiêu chết nàng!” …

Tiếng chửi bậy đinh tai nhức óc vang lên, tiếng nguyền rủa vang đến tận trời xanh.

Vạn người chửi bậy, vạn người phỉ nhổ .

Trên quảng trường là biển người, vô cùng huyên náo.

Bọn họ đều đang nguyền rủa mắng chửi người bị trói trên đài cao kia.

Rốt cuộc là người nào lại khiến cho bọn họ căm hận đến điên cuồng như vậy?

Là đạo tặc sao? Hay là tiểu nhân gian tà? Hay là quân bán nước khiến người ta căm hận? Hay là gian thần hãm hại người trung lương?

Không phải, tất cả đều không phải!

Người đang bị trói trên đài kia chính là một nữ tử xinh đẹp đến không giống người thường! ‘Xinh đẹp không gì sánh nổi’ chính là dùng để chỉ nàng! Trên khuôn mặt mỹ lệ kia không hề có bất cứ biểu cảm gì, chỉ có mỉa mai thật sâu trong mắt biểu lộ ra cảm xúc của nàng lúc này.

“Thế nào, nếu bây giờ ngươi đồng ý ta có thể cứu ngươi. Đây là cơ hội cuối cùng của ngươi”.Một nam tử quần áo hoa lệ đứng bên cạnh nàng nói, “Hiện tại còn kịp, chỉ cần ngươi gật đầu”.

Khóe miệng nữ tử hiện lên nụ cười châm biếm, lại không hề khuất phục như trong tưởng tượng của nam tử. Thậm chí ánh mắt cũng không thèm nhìn nam tử mặc hoa phục kia một cái.

“Tiện nhân! Ngươi thực sự là muốn chết. Ta sẽ không để cho người khác chiếm được ngươi!” Nam tử nghiến răng nghiến lợi cúi đầu nói, trong ánh mắt âm trầm kia nháy mắt thêm vặn vẹo, liền phất tay áo ý bảo mọi người yên lặng lại.

Người phía dưới đều yên tĩnh lại, nhưng vẫn đều căm hận nhìn nữ tử đang bị trói kia. Yêu nghiệt vô sỉ này, cư nhiên dám mê hoặc thành chủ đại nhân tôn kính nhất của bọn họ, lại còn hãm hại thành chủ phu nhân hiền thục thiện lương đến chết! Thiêu sống thôi đã là tiện nghi cho nàng! Ngoại trừ muốn trừng phạt nữ nhân vô sỉ này ra, trong lòng mọi người càng nhảy nhót. Mỗi lần hỏa hình ( hình phạt thiêu sống) đều là khiến cho người ta chờ mong như vậy, khiến cho người ta phấn chấn như vậy. Đơn giản là bởi vì khi hỏa hình tiến hành đến một nửa sẽ làm cho phạm nhân thoát ra. Phạm nhân cả người bị hỏa thiêu cháy lăn lộn trên đất, tiếng kêu thê thảm khiến cho người nghe kích thích cùng phấn chấn . ( HĐ : dã man >”