Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 51: Long Hoàng mạnh nhất

Một lúc sau Long Kình Thiên mang theo Cửu Vĩ Thiên Miêu xuyên qua Âm Phệ Hồn trận, tiến vào trong hang.

Trong hạng không âm hàn như đã tưởng mà có vẻ ấm áp, Long Kình Thiên phát hiện trong ấm áp ẩn chứa hỏa nguyên tố rất đậm đặc.

Long Kình Thiên nhìn thấy mộ Long Hoàng này rất giống với long cung.

Trên đại điện có mười tám cây cột ngọc, mỗi cây cột điêu khắc ngũ trảo kim long sinh động như thật.

- Đây là Long Bạch Ngọc Thạch!?

Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn mười tám cây cột ngọc, giật mình nói:

- Long Bạch Ngọc Thạch một cái cỡ nắm tay tương đương với một vạn viên Nguyên Dương đan, má ơi, có mười tám cây cột ngọc đều toàn dùng Long Bạch Ngọc Thạch làm thành!

Long Bạch Ngọc Thạch là loại tinh thạch hiếm thấy trên Đại Lục Thiên Lam, bình thường hội đấu giá bình thường chỉ có Long Bạch Ngọc Thạch cỡ nắm tay, to như thế này thì Cửu Vĩ Thiên Miêu thật sự chưa từng thấy qua.

Mỗi cây cột ngọc cao cỡ mấy chục thước.

Hơn nữa không phải dùng ngọc vụn chồng thành, mỗi một cây cột ngọc là dùng nguyên khối Long Bạch Ngọc Thạch to lớn điêu khắc thành.

Cửu Vĩ Thiên Miêu mắt nóng rực nói:

- Đại ca, thu luôn mười tám cây cột ngọc này đi!

Dù là Cửu Vĩ Thiên Miêu, trông thấy mười tám cây cột ngọc Long Bạch Ngọc Thạch thì cũng nổi lòng tham.

- Thu?

Long Kình Thiên nghe vậy buồn cười nói:

- Vậy ngươi thu ta xem thử.

Mười tám cây cột ngọc Long Bạch Ngọc Thạch này đừng nói là Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu thu không được, dù là cường giả thánh cấp tới cũng rất khó.

Long Bạch Ngọc Thạch có mật độ rất cao, cỡ nắm tay đã chừng vài cân, cột ngọc cao mấy chục thước cần vài người ôm mới hết sẽ nặng bao nhiêu?

Cửu Vĩ Thiên Miêu nghe vậy mặt mèo ủ rũ, nói:

- Không lẽ chỉ ngắm chơi thôi?

Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn mười tám cây cột ngọc Long Bạch Ngọc Thạch, trong lòng rất tiếc nuối.

- Đi thôi.

Long Kình Thiên mang theo Cửu Vĩ Thiên Miêu bay sâu vào trong hang.

Nhưng bây một lúc sau Long Kình Thiên ngừng lại, nhướng mày, bởi vì hang này có rất nhiều lối đi, giống như mê cung vậy, vòng tới vòng lui lại quay về chỗ cũ.

Long Kình Thiên lóe người bay tới một lối vào giao nhau.

- Đại ca nhìn xem!

Cửu Vĩ Thiên Miêu chỉ vào một đầu rồng đá ở lối vào con đường giao sau, đầu rồng đá này tư thế kỳ lạ, đầu rồng hướng lên trên.

Long Kình Thiên gật đầu, thật ra thì hắn cũng chú ý tới điều này.

Long Kình Thiên đi tới đằng trước đầu rồng tượng đá,tay phải bỗng đánh vào đầu rồng.

Chỉ thấy đầu rồng đá vốn không có chút sức sống chợt lóe ánh sáng vàng, huyễn hóa ra một đầu rồng nhào vào Long Kình Thiên, hình dạng giống y hệt như đầu rồng đá.

*Ầm!*

Một tiếng nổ điếc tai.

Long Kình Thiên cảm thấy trời đất quay cuồng, tiếp theo cảnh vật trước mặt thay đổi, hắn đi tới một không gian khác. Long Kình Thiên nhìn quanh,đập vào mắt đều là sơn mạch, liên miên bất tân.

Cửu Vĩ Thiên Miêu nói:

- Đây là thần vực không gian!

Cường giả từ thánh cấp trở lên lĩnh ngộ thời không pháp tắc là có thể mở ra thiên địa thuộc về chính mình, sau đó xây dựng lĩnh vực không gian. Thánh cấp cường giả có lĩnh vực không gian xưng là thánh vực không gian, mà thần cấp cường giả lĩnh vực có không gian thì gọi là thần vực không gian.

Long Kình Thiên gật gù, nói:

- Thần vực không gian này xem ra Long Hoàng mở.

Long Kình Thiên mở ra thần thức, bay lên, mười mấy phút sau đi tới bên trên một ngọn núi.

Cửu Vĩ Thiên Miêu ánh mắt đầy nghi hoặc.

Lúc này Long Kình Thiên duỗi hai tay ra, từng đợt tia chớp màu vàng và đen lượn lờ. Hai tay Long Kình Thiên vỗ xuống dưới, đỉnh ngọn núi bỗng tỏa ánh sáng rực rỡ, tiếp theo không ngừng co rụt phình ra, cuối cùng bùm một tiếng vang thật lớn. Trong ánh mắt kinh ngạc của Cửu Vĩ Thiên Miêu, một tế đài thủy tinh từ lòng đất chậm rãi dâng lên.

Ngọn núi tách ra.

Mặt đất xung quanh không ngừng rung động.

Bên trên tế đài thủy tinh to lớn nằm một con rồng, một cự long dài mấy trượng. Cùng với tế đài thủy tinh to lớn dâng lên, long uy mênh mông như cuồng phong thổi quét khắp thần vực không gian.

Ngay cả Cửu Vĩ Thiên Miêu cũng cảm thấy áp lực.

Loại áp lực này thuần túy là trời sinh.

Toàn thân Cửu Vĩ Thiên Miêu không ngừng chớp lóe ánh sáng đủ màu.

Khi tế đài thủy tinh thăng lên trên ngọn núi mấy trượn mới dừng lại, cứ bềnh bồng ở đó.

Long Kình Thiên nhìn cự long nằm sấp trên tế đài thủy tinh. Bình thường thì bản thể của Long Hoàng Long tộc trên Đại Lục Thiên Lam chỉ dài hơn trượng, nhưng bản thể cự long tới bốn trượng.

- A?

Bỗng nhiên con ngươi Long Kình Thiên co rút, nhìn chằm chằm chỗ trán cự long. Mới nãy Long Kình Thiên cảm ứng chỗ trán cự long truyền đến một tia lực lượng yếu ớt dao động.

Quả nhiên, Long Kình Thiên chú ý kỹ thì cách mỗi đoạn thời gian sẽ có lực lượng yếu ớt từ trán phát ra.

Long Kình Thiên mắt chớp lóe, nói:

- Con rồng này chưa chết!

- Chưa chết? Ủa, đại ca, ngươi nhìn xem!

Cửu Vĩ Thiên Miêu chỉ vào ngực cự long.

Chỉ thấy ngực cự long có một phù văn đen, nhưng phù văn đen lóe một cái rồi biến mất.

Cửu Vĩ Thiên Miêu nói:

- Vậy là sao?

Long Kình Thiên trầm ngâm, nói:

- Con rồng này bị cấm chú, bị phong ấn lực lượng sinh mệnh.

- Bị phong ấn lực lượng sinh mệnh? Vậy ý đại ca nói là con rồng này không thật sự chết?

Cửu Vĩ Thiên Miêu kinh ngạc nhìn con ngũ trảo kim long này.

Long Kình Thiên gật đầu, nói:

- Đúng vậy.

Nghe Long Kình Thiên nói con ngũ trảo kim long này chưa chết, Cửu Vĩ Thiên Miêu trợn to mắt, giật mình nhìn cự long trước mắt yên tĩnh nằm trên tếđài thủy tinh.

Nhìn long uy mênh mông trước mắt thì ngũ trảo kim long này tuyệt đối là Long Hoàng mạnh nhất từ xưa đến nay trong lịch sử của Long tộc.

Bởi vì coi như là Long Hoàng Long tộc bình thường không thể cho Cửu Vĩ Thiên Miêu cảm giác áp lực bẩm sinh như vậy.

Cường giả Long Hoàng như vậy bị phong ấn bao nhiêu năm qua nhưng lại không thật sự chết đi?

Nếu Long Hoàng sống lại thì sợ là toàn đại lục Thiên Lam đều rung động.

Long Kình Thiên bay tới đằng trước ngũ trảo kim long, bay quanh bản thể của nó một vòng, thần thức không ngừng tra xét.

Cửu Vĩ Thiên Miêu thấy vậy đầu óc lóe sáng lên.

Cửu Vĩ Thiên Miêu biến sắc mặt, buột miệng nói:

- Đại ca, không lẽ ngươi muốn cứu sống ngũ trảo kim long này?

Long Kình Thiên gật đầu, nói:

- Đúng vậy.

- Ngươi... Đại ca!

Cửu Vĩ Thiên Miêu nghe vậy sắc mặt thay đổi, nó vội la lên:

- Đại ca, ngươi thật sự muốn sống lại ngũ trảo kim long này sao? Ngũ trảo kim long này nếu được ngươi sống lại thì sợ là chúng ta cũng tiêu luôn. nguồn TruyenFull.vn

Ai biết sau khi Long Kình Thiên sống lại ngũ trảo kim long thì nó có biết ơn không, ngược lại điên cuồng công kích bọn họ.

Lấy lực lượng hiện tại của họ, sợ là ngũ trảo kim long hắt hơi một cái đủ đánh nát họ.

Dù lúc Cửu Vĩ Thiên Miêu mạnh nhất chưa có tự tin đối phó được ngũ trảo kim long này, dù gì đối phương là Long Hoàng mạnh nhất Long tộc từtrước tới nay.

Khi Cửu Vĩ Thiên Miêu dứt lời thì bỗng toàn thần vực không gian đột nhiên chấn động, giống như là trời sụp đất nứt, tất cả sơn mạch rung rinh, đổ nát.

Tựa như một viễn cổ tuyệt thế mãnh thú sắp thức tỉnh từ lòng đất.