Thiên

Quyển 1 Chương 42: Tiến Lang tộc

- Được rồi chúng ta cũng nên rời nơi này mà tiến tới Lang tộc! Tống Tân lên tiếng rồi bước đi phía sau Phương Nguyệt, những người còn lại ngơ ngác nhìn nhau rồi cũng lần lượt tiến ra khỏi nơi này vì vẫn còn hơi bất ngờ trước những gì đang diễn ra

Phương Nguyệt ngừng lại nơi Lưới Tơ Huyết Độc hướng bắc bị đóng băng này mà tạo ra một cánh cửa băng rồi tiến ra ngoài ánh mắt nàng chỉ nhìn xung quanh một lượt rồi tiến thẳng, chỉ là đám người Tống Tân từ trong tiến ra hướng này thì không khỏi lắp bắp miệng mà không ai lên tiếng chỉ nhìn quanh những cái xác Nhện đã đóng băng rồi tiến về nơi cái xác Nhện to nhất mà tiến bước theo sau Phương Nguyệt.

Nói về Nhện Phiên khi hắn thấy Phương Nguyệt tiến vào trong Lưới Tơ Huyết Độc đã bị đóng băng hoàn toàn thì cũng biết đã không còn hi vọng gì nữa chỉ là khi định rời khỏi thì Nhện Phiên đã trong thấy phía đối diện mình cũng có một thân ảnh đang nhanh chóng bỏ đi khi nhìn rõ được thân ảnh đó khiến Nhện Phiên phải thốt lên vài chữ “Cạp Lon Bò Cạp Tộc thiếu chủ” nhưng cũng nhanh chóng rời khỏi nơi này

Cạp Lon cũng đã trong thấy Nhện Phiên nhưng cũng không nói gì hay hỏi gì cũng vì khoảng cách quá xa, mà nhanh chóng bỏ đi về tộc địa trong lòng Cạp Lon cũng đang rất tức giận vì lần này không những không lấy được Chỉ Huyết Thảo từ tên Nhện Lục mà còn suýt chết trong tay Nhân Tộc, mười tộc nhân tham chiến lần này đều là tên Trung Vương nhưng đều đã chết năm còn năm tham gia chặn đánh không rõ sống chết thế nào trong khi đó lại có một kẻ rất mạnh, Cạp Lon nhìn Nhện Phiên mà muốn trút nỗi tức giận nhưng rồi đành phải lựa chọn rời đi vì nếu khai chiến với Nhện Phiên thắng thua còn không thể rõ được trong khi đó ngay cả hắn cũng đang không lành lặng gì bây giờ hắn cũng như bò cạp què gãy chân đành phải lặng lẽ quay lại tộc địa.

Nhện Phiên với bản thể khổng lồ còn vương máu đang nhanh chóng tiến về tộc địa, trong lòng thì lại đang lo lắng không biết làm sao để giải thích với tộc trưởng, khi mà đến một vạn tộc nhân đã không còn ai sống sót, ngay cả Nhện tộc tộc nhân cấp cao giống như lão cũng đã không còn lại một tên nào ngoài lão, lại nghĩ tới thiếu chủ mà nhớ tới nữ tữ nhân tộc mạnh mẽ kia khiến lão không khỏi có chút hoảng sợ trong lòng không còn chút hi vọng nào

- Chỉ sợ thiếu chủ cũng đã!

- Cũng đã thế nào!

Nhện Phiên đang tự nói một mình nhưng khi nghe thấy giọng nói cất lên mang vẻ nghiêm trọng kèm chút lạnh lẽo mà hỏi khiến bản thể Nhện Phiên như run lên ánh mắt nhìn trung niên mang độc một chiếc quần nâu xám vận một chiếc áo tím phủ lưng mái đầu tóc dựng đứng trong hơi quái dị trên không trung mà nhìn hướng Nhện Phiên đang ở phía dưới những tàng cây che phủ mà run rẩy tột độ giọng Nhện Phiên run run nói:

- Tộc trưởng, tham kiến tộc trưởng, không biết tộc trưởng vì sao lại xuất hiện ở đây

- Thiếu chủ đâu!

- Thiếu chủ thì tiểu nhân không biết còn những tộc nhân khác thì đều đã chết cả rồi! Nhện Phiên giọng có chút không rõ ràng mà thành tiếng đáp lời chỉ là khi vừa dứt lời cũng là lúc Nhện Phiên càm thấy bản thể như có một ngọn núi khổng lồ đè khiến cho Nhện Phiên cảm thấy nặng nề trong lòng bản thể phủ máu của lão đã đông nay lại chảy thành từng giọt, mặt đất gốc cây xung quanh nơi bản thể Nhện Phiên đã lún sâu xuống cùng với lão, Nhện Phiên biết tộc trưởng đang nổi giận và tính mạng của lão cũng đang nguy hiểm

- Đám nhân tộc đó hiện đang ở đâu!

- Lúc tiểu nhân bỏ đi thì bọn chúng vẫn còn ở Nhị Cổ Thụ còn bây giờ thì chỉ sợ bọn chúng đã tiến vào Lang tộc tộc địa

Nhện Phiên trả lời mà giọng run run lo lắng trong lòng, đàn ông trung niên với đôi mắt cú mèo gương mặt vẫn trầm lặng nhìn Nhện Phiên nói chậm rãi một câu nhưng lại khiến Nhện Phiên hoảng sợ khi nghe xong:

- Thiếu chủ đã chết, ngươi cũng không cần phải sống nữa!

- Tộc trưởng tha mạng, tộc trưởng tha mạng, tiểu nhân đã cố hết sức, tộc trưởng tha … mạng!

Nhện Phiên hoảng sợ mà cầu xin nhưng cũng không thể thay đổi được ý định của tộc trưởng Nhện tộc, chỉ thấy bàn tay của đàn ông trung niên cử động các đầu ngón tay tức thì bản thể to lớn của Nhện Phiên đã chia năm xẻ bảy không còn toàn vẹn bản thể mà rơi xuống mặt đất yên diệt không để cho Nhện Phiên một chút cảm giác đau đớn mà la hét

Tộc trưởng Nhện tộc lãnh lẽo mà ánh mắt sắc lạnh nhìn Nhện Phiên đã thành một đống thịt vụn mà bay đi hướng

Nhị Cổ Thụ mà tới

Nơi Nhị Cổ Thụ trên không trung đã xuất hiện một đàn ông trung niên từ lúc nào ánh mắt nhìn hai hai gốc cây to mà cao qua cả nơi lão đứng trên không mà tự nói:

- Lưới Tơ Huyết Độc đứa con vô dụng này của ta lại cho thi triển trận pháp này, băng hệ ẩn chứa hàn khí lại phá giải được Lưới Tơ Huyết Độc cấp Linh chắc là nữ tữ đó

Đàn ông trung niên nhìn nhà băng đã hình thành ở dưới từ Lưới Tơ Huyết Độc, Nhị Cổ Thụ chỉ xuyên qua cái nhà băng mà những tán cây che chắn phía trên cái nhà băng tạo thành một khung cảnh cực kì đẹp xung quanh cái nhà băng này là một khoảng trống không còn cây cối, ba hướng đông bắc nam lại có ba con Nhện băng không lồ cùng những con nhện băng nhỏ vây quanh

- Lang tộc tộc địa có lẽ ta phải đi nhờ tới lão Cạp Tường

Tộc trưởng Nhện tộc nhìn nhà băng hình thành mà tự lẩm bẩm nhưng lão đã không còn ở nơi này nhưng giọng nói vẫn còn phảng phất xung quanh

- - - -

- Một đệ tử nữa đã bỏ mạng!

Lý Dương chưởng môn chỉ lặng lẽ lên tiếng rồi nhắm mắt lại mà im lặng những trưởng lão khác tuy đã thấy một chấm đỏ đã biến mất thì đã hiểu cũng không lên tiếng hỏi

Diệc trưởng lão nhìn chăm chú vào Mộc Chi Bản Mệnh, tuy gương mặt già nua vẫn bình thản nhưng cũng không hề lên tiếng hỏi Lý Dương chưởng môn nhưng vầng trán đã nhăn lại mà nhìn những chấm đỏ đang tiến vào trong Lang tộc lãnh địa.