Thiên

Quyển 1 Chương 78: Hộ Pháp Kiên Văn Hội Hình Cung

“Trong phòng đấu giá nhỏ bé này lại xuất hiện gốc thảo dược này sao, gốc thảo dược mà lục khắp Đại Lục Nguyên Thiên chưa chắc tìm thấy”

“Âm Dương Thụ không nghĩ là trời lại giúp ta a, ta chỉ tới để đấu giá thanh Thái Cựu Thương lại còn được trong thấy thứ chỉ tồn tại trong ngọc giản nhưng bây giờ thì nó lại …”

Từng tiếng nói nhỏ to khi nhìn thấy gốc Lữ Tình Thụ của Vũ Thiên mà mọi người trong phòng đấu giá đều một phen nhìn nó vì có lẽ đây là lần đầu tiên bọn họ trông thấy gốc thảo dược này cho nên khi nghe Nguyễn Thăng nói ba chữ Âm Dương Thụ càng khiến bọn họ thêm ngó nghiên nó hơn nữa để nhìn ra xem nó có gì đặc biệt mà lại được đấu giá cuối cùng, nhưng xen trong vài giọng nói là một vài người nhận ra gốc thảo dược này

- Vật phẩm cuối cùng này chính là một gốc thảo dược, nó có tên là Âm Dương Thụ công dụng của nó có vẻ như hữu dụng với cả tu nguyên giả cũng như dân giả nhưng lại đặc biệt hữu ích với ai nắm giữ âm hệ, dương hệ

Nói tới đây Nguyễn Thăng không khỏi lắc đầu vì hắn cũng chỉ nói lại sơ lại những gì mà nữ tữ mang khây gốc thảo dược này ra nói với hắn vì ngay cả chính hắn cũng chưa từng nhìn thấy gốc thảo dược này

Nhưng hắn cũng hiểu rõ âm hệ, dương hệ như thế nào trong các hệ còn lại vì hắn biết hai hệ này cực kỳ khó nắm giữ chính vì vậy chỉ sợ nơi phòng đấu giá này chắc khó có tu nguyên giả nào nắm giữ âm hệ hay dương hệ để tranh gốc thảo dược này, nhưng Nguyễn Thăng không để ý xem có ai có hứng thú với nó hay không mà ho khan vài tiếng rồi nói giá khởi điểm:

- Giá khởi điểm của gốc Âm Dương Thụ này là mười vạn nguyên thạch mỗi lần tăng giá không ít hơn một trăm nguyên thạch

“Năm mươi vạn nguyên thạch”

Nguyễn Thăng vừa dứt lời cũng đã có một cái giá đưa ra, giọng nói già nua âm u nhưng lại mang vẻ vui mừng đã âm vang toàn phòng đấu giá khiến cho những tiếng ồn ào xung quanh đã im bặt mọi người đều nhìn về hướng lão giả vừa ra giá

Tam gia chủ đã có ý định ra giá nhưng rồi đành phải ngậm miệng lại từ bỏ khi trông thấy ai đã ra giá chính là lão giả tóc điểm bạc giọng âm u đã đấu giá Thái Cựu Thương

Nguyễn Thăng không khỏi nhăn nhó mặt khi biết người vừa ra giá hắn không khỏi thở dài trong lòng “chẳng lẽ gốc thảo dược này chỉ đáng giá năm mươi vạn nguyên thạch thôi sao”

Không phải tự dưng trông đầu hắn hiện lên câu nói này mà chính vì trong phòng đấu giá này không ai dám tranh với lão giả âm u nhưng rồi hắn lại nghĩ tới nam tử sắc phục đen trắng mà ngước nhìn lên nhưng cũng chỉ thấy nam tử này điềm tĩnh cũng không thấy hắn có ý định ra giá khiến Nguyễn Thăng lắc đầu nhưng vẫn rao thêm vài lần để mong sẽ có ai đó tiếp tục tranh với lão giả âm u này:

- Lão tiền bối đây đã ra giá năm mươi vạn nguyên thạch không biết có vị nào ra giá cao hơn không!

- Năm mươi vạn nguyên thạch không biết còn ai nâng giá không!

Nguyễn Thăng liền nhìn quanh nói lần thứ hai nhưng chỉ thấy tất cả mọi người ở phòng đấu giá đều im lặng không ai ra giá tiếp

Chính vì vậy khiến cho Vũ Thiên vốn mong chờ đã trở nên khó coi hơn hắn giật mạnh chỏm lông trắng trên đầu Tiểu Bạch khiến cho Tiểu Bạch miệng méo mắt trợn lên ngước đầu nhìn vẻ mặt nhăn của hắn hỏi nhỏ chứ nó cũng không dám nói to khi ở nơi này:

- Thiên ca, sao huynh lại giật chỏm lông của đệ nó khiến đầu đệ đâu đó!

- Tiểu Bạch năm trăm vạn của đệ đây sao, sao bây giờ chỉ có năm mươi vạn, đệ nói cho ta biết, ta phải lấy từ đâu bốn trăm năm mươi vạn đắp vào đây!

Chỉ là Tiểu Bạch cặp đồng tử trong mắt nó vân vê qua lại rồi lại cúi đầu di chân nói nhỏ:

- Đấu giá vẫn chưa kết thúc mà Thiên ca, lỡ có người trả giá cao hơn thì sao!

- Vũ Thiên huynh và Tiểu Bạch làm sao vậy!

Phiêu Vân Lan quay ngang trong thấy sắc mặt của Vũ Thiên đang nhăn nhó thay đổi thì không biết hắn đang bị gì nên hỏi nhỏ nhưng Vũ Thiên chỉ lắc đầu liên tục toàn thân lại run cùng Tiểu Bạch đang mắt mở to miệng há có vẻ trong lòng nó đang sợ khi mà trông thấy Nguyễn Thăng nam tử vẫn nói luyên thuyên từ nãy tới giờ đang chốt vật phẩm cuối cùng trong từ từ

- Nếu không còn ai ra giá vậy thì vật phẩm cuối cùng này với giá năm mươi vạn nguyên thạch sẽ thuộc về lão …?

- Năm trăm vạn nguyên thạch!

Một giọng nói của nam tử vang lên khiến cho mọi người tỏ vẻ bất ngờ đồng loạt nhìn về nơi phát ra tiếng nâng giá

Nhưng khi biết là ai vì nam tử vừa mới ra giá chính là nam tử sắc phục đen trắng người đã từng đấu giá Cực Đoan Kiếm và tranh giành Thái Cựu Thương với lão giả tóc điểm bạc âm u và càng khiến mọi người hiện lên vẻ thích thú vì biết chắc chắn sẽ xảy ra một cuộc tranh giành vật phẩm quyết liệt giữa hai người không rõ thân phận nhưng lại giàu xụ nguyên thạch này

Mọi người lại chờ mong vì không biết lần này nguyên thạch sẽ tăng tới một mức độ nào có vượt qua Nghịch Thiên Tuyền mà lên cao nữa không

Tam gia chủ của tam gia tộc càng im lặng, Phiêu Hải Liêm cùng Phiêu Lăng hai người nhìn một già một trẻ mà đoán thân thế, Vũ Thiên thì mừng rỡ trong lòng thở phào nhẹ nhõm hắn nhìn Tiểu Bạch thấy nó cũng nhe răng những chiếc răng nhỏ hiện ra trước mặt hắn mà nói nhỏ “Thiên ca, năm trăm vạn rồi kìa” hắn chỉ biết gật gù

Nguyễn Thăng nhìn nam tử đã ra giá thì mừng rỡ ánh mắt liền đảo nhanh xung quanh rồi lên tiếng nói to khắp toàn phòng đấu giá:

- Vị huynh này đã ra giá năm trăm vạn nguyên thạch không biết còn ai ra giá cao hơn không!

- Sáu trăm vạn!

- Một triệu!

Hai cái tiếp đã được đưa ra khi mà Nguyễn Thăng vừa mới nói dứt một câu, cái giá trước do lão giả âm u, cái giá sau do nam tử sắc phục đen trắng nâng lên tiếp nhưng cái giá của hắn lại khiến cho toàn phòng đấu giá phải một phen tim đập nhanh chân run liên hồi và cũng khiến cho Hàn Tuyên gia chủ cùng Phiêu Lăng gia chủ phải đứng bật khỏi ghế mà nhìn nam tử sắc phục đen trắng chỉ có Tiêu Xướng lão gia chủ vẫn ngồi nhưng cũng đã quay đầu nhìn trong đầu lão đang đoán thân phận nam tử sắc phục đen trắng vì cái giá mà nam tử ra đã bằng với số nguyên thạch mà mấy gia tộc nhỏ trong thành này gộp lại mới bằng được vì trong thành này tổng số nguyên thạch đang có chỉ khoảng hai mươi triệu nguyên thạch mà Tiêu gia do lão làm gia chủ nắm giữ số nguyên thạch nhiều nhất ở thành này

- Ngươi …!

Tiếp theo không phải là tiếng ra giá mà là một chữ kìm nén tức giận đã hiện trên sắc mặt già nua bây giờ đã trở nên đỏ chói của lão giả âm u giọng, tuy lão vẫn ngồi im trên ghế nhưng chữ “ngươi” đã vang khắp phòng đấu giá áp lực vô hình từ đâu xuất hiện trấn áp tất cả mọi người đang có mặt trong phòng đấu giá và cũng khiến cho mọi người lần thứ hai tim đập nhanh chân run liên hồi

- Một triệu hai trăm vạn!

Giọng nói âm u kèm sự lạnh buốt của lão giả đã nâng giá vang lên khiến cho mọi người có mặt ở phòng đấu giá kể cả dân giả hay tu nguyên giả đều sởn ốc gáy mà hoảng sợ có người đã trực tiếp rời khỏi phòng đấu giá nhưng cũng vẫn còn rất nhiều người ở lại để xem

Cùng tiếng nâng giá của nam tử sắc phục đen trắng đã tiếp tục vang lên:

- Một triệu năm trăm vạn!

- Một triệu bảy trăm vạn!

- Tiểu huynh đệ ta là Hộ Pháp của Kiên Văn Hội, Hình Cung chính là ta mong là ngươi sẽ không tranh giành với ta lần này

Tuy trong lòng tức giận nhưng vì không nhìn ra được thân thế cũng như cảnh giới của nam tử thần bí đang tranh giành với mình là ai cho nên lão cũng không dám manh động nhưng vẫn nói ra thân phận mình để mong có thể uy hiếp được hắn

“Hộ Pháp Kiên Văn Hội”

“Hình Cung Kiên Văn Hội”

Trong phòng đấu giá liền vang lên những tiếng nói nhỏ dường như còn mang theo chút kinh ngạc lẫn kinh sợ của những tu nguyên giả ở nơi này

Những tiếng nói nhỏ vang lên từ những tu nguyên giả này cho thấy Kiên Văn Hội danh tiếng cũng không phải nhỏ ở quanh thành này

Chỉ là nam tử sắc phục đen trắng vẫn lạnh lùng lắc đầu khi trong thấy sự uy hiếp của lão giả âm u tự giới thiệu mình là Hộ Pháp của Kiên Văn Hội Hình Cung mà tiếp tục nâng giá:

- Hai triệu nguyên thạch

- Được, được có vẻ như chức Hộ Pháp Kiên Văn Hội của ta vẫn chưa đủ sức uy hiếp tên tiểu tử chưa ráo đầu như ngươi vậy thì để ta thử xem năng lực pháp quyết cùng cảnh giới tu luyện của ngươi đã tới mức nào!

Ánh mắt nam tử sắc phục đen không khỏi nhíu mày đôi mắt đã hiện lên sự tức giận lạnh lẽo nhìn lão giả Hình Cung mà khó chịu vì vẻ uy hiếp của lão mà đứng dậy bàn tay đã nắm chặt, hai người mắt nhìn nhau mà có thể triển khai một trận chiến bất cứ lúc nào khiến cho mọi người xung quanh phải tim đập nhanh chân run lần thứ ba

“Thiên ca, hai người họ có vẻ sắp đánh nhau vì gốc thảo dược của chúng ta rồi”

Tiểu Bạch hơi nghiêng đầu sang bên phải Vũ Thiên mà nhìn Hình Cung lão giả cùng nam tử sắc phục đen trắng mà nói nhỏ với Vũ Thiên, Vũ Thiên chỉ biết gật gù không để ý mà nhìn Nguyễn Thăng vì thấy hắn đã nghiêm sắc mặt lại

Cùng tiếng nói trầm bổng như nhắc nhở lão giả Hình Cung cũng như nam tử sắc phục đen trắng:

- Hai vị nơi đây là chi nhánh của Nguyễn gia mong hai vị sẽ nể mặt Nguyễn gia chúng ta mà không động thủ nơi này!

Nguyễn Thăng tuy chỉ nhắc nhở hai người nhưng khi hắn dứt lời cũng là lúc lão giả Hình Cung sắc mặt khẽ biến mà áp chế tức giận nhìn nam tử sắc phục đen trắng nói rồi ngồi lại không đứng tiếp chỉ là xung quanh lão đã không còn một ai

- Được, nếu thế ta sẽ nhường Âm Dương Thụ cho tiểu tử ngươi nhưng nhớ phải giữ cho cẩn thận

Hình Cung dứt lời liền nhìn Nguyễn Thăng đợi hắn chốt giá vì lão biết cho dù mình có ra thêm cái giá nào đi chăng nữa thì chắc chắn tên nam tử thần bí này cũng sẽ ra giá cao hơn và lão cũng không muốn phí thêm thời gian ở nơi này chính vì vậy mà lão từ bỏ đấu giá tiếp nhưng lão lại không hề có ý định buôn tha cho nam tử đấu giá được Âm Dương Thụ này mà lão đang có ý định đánh cướp nó

Nguyễn Thăng trông thấy hai người đã yên vị cùng câu nói từ bỏ của lão giả Hình Cung thì mỉm cười hướng nữ tữ bê khây bên cạnh gật đầu khi nàng tiến tới cạnh nam tử sắc phục đen còn hắn thì liền chốt giá vật phẩm cuối cùng:

- Hai triệu nguyên thạch Âm Dương Thụ này sẽ thuộc về vị huynh đây!

- Các vị lần đấu giá này coi như đã kết thúc những ai đấu giá thành công vật phẩm thì hãy tiến vào căn phòng đó để nhận vật phẩm và thanh toán nguyên thạch!

Nguyễn Thăng chỉ tay vào cánh cửa bên trái mình mà nói với những ai vừa đấu giá vật phẩm xong, hắn lại lắc đầu khi nhìn về những dãy ghế hàng ghế ngồi vì đã chẳng còn lại bao nhiêu người vì từ khi Hình Cung lão giả và nam tử sắc phục đen trắng sắp sửa xảy ra một trận chiến thì bọn họ đã lần lượt rời khỏi phòng đấu giá mà không hề muốn xem kết quả ai sẽ giành được vật phẩm cuối cùng cho nên khi Nguyễn Thăng chốt vật phẩm thì cũng đã chẳng còn lại bao nhiêu

Nguyễn Thăng chưa dứt lời thì Hình Cung lão giả đã trực tiếp xuất hiện ở lối vào cánh cửa nhỏ mà tiến vào, ngay sau đó chính là Nguyễn Thăng vừa nói xong hắn cũng không để ý mọi người vẫn còn ở lại đang dần tiến ra những quầy hàng phía ngoài bằng những lối nhỏ khi tiếng vào

Phiêu Lăng gia chủ trầm ngâm ánh mắt lại liếc về phía hai gia chủ Hàn gia cùng Tiêu gia vẫn im lặng ngồi trên dãy ghế rồi lại nhìn nam tử sắc phục đen trắng với vẻ mặt lạnh đang từ trên đã ghế của Hàn gia tiến tới lối vào cánh cửa mà Nguyễn Thăng nói nhưng rồi Phiêu Lăng gia chủ lại lắc đầu nhìn Phiêu Hải Liêm ghé tai nói nhỏ với lão vài câu gì đó rồi liền nhìn đám tộc nhân trong gia tộc mà cùng rời khỏi phòng đấu giá

Chỉ để lại trên gương mặt Phiêu Hải Liêm chút gì đó thay đổi khó nói khi nhìn Vũ Thiên cùng Tiểu Bạch đã trên vai hắn

Chỉ thoáng chốc từ trong lối vào căn phòng nhận vật phẩm lão giả Hình Cung một thân phiêu dật bước ra y phục rộng thùng thình của lão không ngừng tung bay nhìn lão giống như một que củi di động chiếc quần rộng nâu cộng với áo ngắn tay phô ra hai tay gầy đét khom lại của lão trong cực quái dị lão cười âm trầm nhìn nam tử sắc phục đen đang bước xuống tầng bậc thang mà nói lạnh lẽo:

- Tiểu tử ta ở trên đợi ngươi phía nam thành này nhớ đừng trốn, ta cũng không muốn xảy ra trận chiến ở nơi này nếu không lại khiến tòa thành này bị san phẳng thì không hay cho lắm!