Thợ Săn Tại Dị Giới

Chương 72: Chuyển sinh ấn bị kích hoạt

Bị tiếng kinh hô này của mọi người làm cho Trần Vũ giật mình, hắn vừa nhìn lên liền có chút giật mình. Lúc này, mạng che mặt của Thập Tam Nương bị hất tung ra ngoài, một luồng ánh sáng trắng cực kỳ mãnh liệt từ trên gương mặt của nàng bắn ra bốn phía xung quanh, đem nàng mạnh mẽ bắn thẳng lên không trung, thoát khỏi sự khống chế của Ma Thược Đằng. Cái này mọi người còn không có nhìn ra là chuyện gì, nhưng Trần Vũ vừa nhìn liến biết đây chính là Chuyển Sinh Ấn trên người nàng bị cưỡng chế kích hoạt.

Nhìn tình huống như vậy, trong lòng Trần Vũ vô cùng lo lắng, hắn lại đưa suy nghĩ vào trong đầu, liên hệ với Tiểu Nguyệt: “Tiểu Nguyệt, nàng ta bị cưỡng chế kích hoạt Chuyển Sinh Ấn như vậy có vấn đề gì không?”

Tiểu Nguyệt dường như nhìn ra được thứ gì đó, sau khi nàng chớp chớp mắt mấy cái, lại mỉm cười, nói: “Chủ nhân, hình như người rất quan tâm tới nàng ta nha!”

“Nói nhảm, nàng ta là bạn của ta, ta đương nhiên là không thể bỏ mặc nàng sống chết rồi!” Trần Vũ vội vàng hô lên, nhưng sau đó hắn nhìn biểu hiện quái dị trên gương mặt của Tiểu Nguyệt, liền thầm hô không ổn!

“Hì hì, chủ nhân thật ra thì với sinh mệnh lực yếu ớt trên người của nàng ta, tuyệt đối không thể kích hoạt được Chuyển Sinh Ấn! Nhưng bên trong Chuyển Sinh Ấn này dường như có người lưu lại ý thức, muốn đem linh hồn của nàng thôn phệ, đem thân thể của nàng khống chế! Nếu như vậy, nàng ta cho dù không chết, thì cũng coi như là một người khác rồi!” Tiểu Nguyệt cười hì hì nói ra, nàng coi chuyện này như là một chuyện không có liên quan gì đến mình vậy.

Nhưng nghe xong lời này của nàng, Trần Vũ lại càng thêm lo lắng hơn: “Vậy ngươi có cách nào giúp nàng hay không?”

“Không phải là không có cách, nhưng mà…” Tiểu Nguyệt do dự nói.

“Nhưng mà thế nào?” Lúc này Trần Vũ đã có chút gấp gáp rồi.

Hiện tại mặc dù Thập Tam Nương thoát khỏi sự trói buộc của Ma Thược Đằng, nhưng sinh mệnh lực của nàng đang trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chóc nữa sẽ bị tiêu tán hết. Mà cho dù nàng may mắn thành công kích hoạt Chuyển Sinh Ấn, e rằng linh hồn của nàng cũng sẽ trực tiếp bị phá vỡ, thân thể cũng bị người khác chiếm đoạt. Tình hình như vậy, Trần Vũ hoàn toàn không muốn nhìn thấy một chút nào.

“Hiện tại bên trong hệ thống thương thành có một viên đan dược, tên là Chuyển Sinh Đan, nó có thể hỗ trợ để giúp nàng hoàn toàn kích hoạt được Chuyển Sinh Ấn trên người, mà không có bất kỳ tổn thất nào. Chỉ có điều, giá của viên đan dược này lại lên tới tám ngàn điểm thương thành! Mà số điểm thương thành còn lại của chủ nhân chỉ hơn có ba ngàn. Nếu chủ nhân muốn mua, thì nhất định phải mượn thêm từ hệ thống, mà lãi suất là mười phần trăm. Sau khi chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống có thể khấu trừ sau! Cho hỏi, chủ nhân có muốn mua hay là không?” Tiểu Nguyệt nói.

Tròng mắt của Trần Vũ không khỏi mở lớn, thế này cũng được sao? Trần Vũ rất là nghi ngờ, cái hệ thống này chọn hắn, không phải là bắt hắn làm cu li cho nó đấy chứ?

Đến lúc này rồi, Trần Vũ cũng chỉ còn biết cắn răng, nói: “Mượn, ta muốn lấy viên Chuyển Sinh Đan này!”

Trên khuôn mặt của Tiểu Nguyệt lập tức lộ ra nụ cười rực rỡ, nàng phất tay một cái, một viên đan dược màu huyết hồng xuất hiện ra trước mặt Trần Vũ, rồi nói: “Chủ nhân, đây chính là Chuyển Sinh Đan!”

Nhìn khuôn mặt này của nàng, hắn mà còn không biết mình vừa mới bị lừa gạt, thì không khỏi tự tìm lấy một khối đậu hũ đập chết đi cho rồi!

Gian thương! Thật sự là gian thương a!

Trần Vũ ngậm đắng nuốt cay, đem viên đan dược này cầm trên tay, sau đó hướng về phía Hắc Long hô lên: “Hắc Long, quay lại, đem thứ này đưa cho nàng!”

Bởi vì lúc này trên người Thập Tam Nương thả ra khí tức cực kỳ cường đại, làm cho toàn bộ nhánh cây trên người Ma Thược Đằng Vương đều bị đè ép xuống dưới, không cách nào tiếp tục công kích được nữa. Cho nên, Hắc Long vừa xoay người một cái, đã xuất hiện ở trước mặt Trần Vũ.

Hắc Long nhìn viên đan dược trên tay của Trần Vũ, cười hắc hắc nói: “Ngươi muốn ta đem xuân dược cho nàng ta hay sao?”

Mặt Trần Vũ lập tức đen lại: “Bớt nói nhảm đi! Thứ này là dùng để giữ mạng cho nàng! Ngươi chớ có ở đó mà nói lung tung!”

Hắc Long hơi liếc mắt nhìn Trần Vũ, rồi khịt mũi khinh thường. Nhưng cũng không dám chậm trễ, liền đem viên đan dược lao đi. Thập Tứ Nương lúc này cũng đã thoát khốn, lui lại phía sau, nàng nhìn lên Thập Tam Nương đang hư phù đứng trên không trung, nhịn không được lo lắng nói: “Tỷ tỷ, ngươi đừng có việc gì a!”

“Yên tâm đi! Có ta ở đây rồi, nàng tuyệt đối không có việc gì đâu!” Trần Vũ đi tới, hướng nàng an ủi một chút.

Ánh mắt Thập Tam Nương quay sang nhìn Trần Vũ, có hơi chút phức tạp, nhưng nàng cũng chỉ gật đầu, coi như là tin tưởng hắn.

Chỉ có điều, dị biến lại tiếp tục phát sinh. Những sợi dây gai trên người Ma Thược Đằng Vương vốn dĩ đã bị áp chế, không thể nào tiến hành công kích được nữa, lục này lại đột nhiên vung lên, toàn bộ đều hướng về phía Thập Tam Nương cuốn tới.

“A!” Thập Tứ Nương vô cùng kinh hãi hô lên.

Nhưng lúc này mặt đất chân động kích liệt, làm cho mọi người không cách nào giữ vững được nữa. Mà lúc này, Hắc Long cũng vừa hay tiến tời gần phạm vi công kích của Ma Thược Đằng Vương, nó bị năm sau sợi dây gai quấn tới, suýt chút nữa là đem viên đan dược làm rơi mất. Nó là Hắc Long, bản tính vốn vô cùng cuồng ngạo, nào có thể bị một thứ dây leo như thế này khinh nhờn cho được. Trong miệng nó bắt đầu đem ngọn lửa màu đen trong người phun ra.

Xèo… xèo…

Tuy rằng những sợi dây gai này rất nhanh chóng bị đốt cháy, nhưng ngay lập tức liền có mười mấy sợi dây gai khác quấn tới, nhất quyết không để cho Hắc Long tiến theo một bước nào nữa. Tình thế như vậy còn tiếp tục, không chỉ Hắc Long gặp nguy hiểm, mà tính mạng của Thập Tam Nương cũng không thể bảo đảm được!

“Thật sự phải ép buộc ta liều mạng hay sao?” Trần Vũ siết chặt hai nắm tay, không một chút do dự, nâng Bạch Ngân Cung lên, một mũi tên được bắn ra ngoài.

Vèo!

Mũi tên này như là lưu tinh, xoẹt qua không trung, nhắm thẳng đến thân cây khổng lồ của Ma Thược Đằng Vương lao tới.

Phập!

Rống!

Một âm thanh chói tai vang lên, nhưng sợi dây gai của Ma Thược Đằng Vương vội vàng rút trở về lại. Mũi tên vừa rồi, là do Trần Vũ vận dụng Xuyên Tâm Tiễn bắn ra, mặc dù không giết chết được Ma Thược Đằng Vương, nhưng nhất định cũng làm cho nó chịu không ít đau khổ.

Ba nữ đứng bên cạnh hắn, lúc này cũng xuất động, đem toàn bộ công kích đánh lên trên thân cây khổng lồ của Ma Thược Đằng Vương, vô số những hỏa cầu, cùng băng cầu bắn tới.

Mà Mạc Hiên đứng ở bên kia cũng không hề rảnh rỗi, nàng cùng nhóm Hồng Nữ quân của nàng dũng mãnh lao tơi, đem đao kiếm chặt lên trên thân của Ma Thược Đằng Vương, lêu lại những vết tích vô cùng rõ ràng trên thân cây của nó. Nhưng so với hình dáng khổng lồ của cây Ma Thược Đằng Vương này, đây chẳng qua chỉ là một chút tổn thương nhỏ mà thôi. Chỉ có điều, như vậy cũng đủ rồi.

Hắc Long không bị đám dây gai kia quấy rầy nữa, nó đã nhanh chóng đằng không lao tới chỗ của Thập Tam Nương, không một chút do dự mà đem viên đan dược kia ném tới, thần thần kỳ kỳ phóng thẳng vào trong miệng của Thập Tam Nương.

Mặc dù lúc này thân thể của nàng cực kỳ đau đớn, đầu óc cũng trở nên mơ hồ nhưng ánh mắt của nàng thủy chung vẫn có thể nhìn thấy rõ mọi thứ diễn biến xung quanh, nàng biết đây là viên đan dược mà Trần Vũ kêu Hắc Long đem đến cho nàng. Mà chuyện trên người nàng có Chuyển Sinh Ấn, đã từng nói qua cho Trần Vũ biết. Như vậy, viên đan dược này rất có thể liên quan đến Chuyển Sinh Ấn ở trên người nàng, cho nên nàng không do dự một chút nào, liền đem đan dược nuốt xuống, miệng mấp máy như muốn nói lời cảm ơn. Đáng tiếc, thân thể của nàng đã không tự khống chế được nữa rồi!

Viên đan dược này vừa được nàng nuốt xuống, liền nhanh chóng hòa tan, theo máu thịt trên người của nàng mà lưu thông, đưa đến cho nàng một luồng sinh cơ vô cùng vô tận. Hai mắt nàng lập tức liền tỏa sáng, quả nhiên nam nhân này không có lừa gạt nàng, hắn có thể giúp nàng an toàn giải khải Chuyển Sinh Ân. Nhưng nàng cũng không biết, tại sao lúc này Chuyển Sinh Ấn trên người của mình lại bị giải khai.

Ong!

Đột nhiên trong đầu nàng kêu lên một tiếng, làm nàng đau nhứt đến muốn ngất xỉu. May là trong người nàng có một luồng lực lượng nào đó, đem tâm trí của nàng bao bọc lại, không để cho nàng hôn mê.

Đây chẳng lẽ là hiệu quả của viên đan dược kia?

Nhưng không đợi cho nàng tìm hiểu cặn kẽ ngọn ngành, một hư ảnh nữ nhân vô cùng xinh đẹp, hiện ra ở trong đầu của nàng. Nữ nhân này, nàng cảm giác có chút quen mắt nhưng không biết là mình nhìn thấy ở đâu rồi?

“Hài tử, ngươi mau chóng buông bỏ thân thể này đi! Lực lượng này của ta chỉ có ta mới có thể nắm giữ được mà thôi! Ngươi không thể nào có thể nắm giữ được nó, chỉ có con đường bạo thể mà chết! Hãy buông bỏ đi!” Lời nói của nữ nhân này như mang theo một cỗ lực lượng kỳ lạ nào đó, làm cho tâm trí của Thập Tam Nương có chút mơ hồ, dường như muốn buông bỏ hết thảy tất cả, mà chiềm sâu vào trong giấc ngủ vĩnh hằng.