Thức Tỉnh Luân Hồi Nhãn

Chương 91: Kaguya biến đổi

Sakura mang theo Sasuke và Naruto trốn tại một hốc cây lớn, hai người kia đều hôn mê bất tỉnh. Mặc dù cô có học trị liệu thuật nhưng mà chỉ có thể chữa trị một ít vết thương ngoài da mà thôi, cũng không thể giúp hai người này tỉnh lại.

Lúc rời đi chỗ Ichiro không lâu bọn họ lại bị Orochimaru bắt được, cái tên biến thái kia sau khi cắn Sasuke một cái liền chạy mất. Sakura hiện tại vừa phải trông coi hai người này vừa phải lo lắng cho Ichiro liệu có xảy ra truyện gì hay không. Orochimaru thoát đi, cũng có nghĩa là Ichiro ngăn không được, mà rất có thể là bị giết đi cũng nên.

“ Mong rằng cậu ấy không sao cả.” Sakura thầm cầu nguyện.

Cô nhìn hai người Sasuke, một người thì sốt một người thì bất tỉnh khiến cô không dám rời đi bọn họ nửa bước, ngay cả ăn đều chưa ăn. Một mình cô lơm lớp lo sợ con mắt cũng không dám chớp nhìn bên ngoài, sợ có kẻ đến tập kích.

Cô lại không biết quả thật bên ngoài có ba người đang rình mò, đó là ba tên lập dị trời nóng bức còn mặc áo lông thú. Một trong số chúng chính là tên đã ra tay với Kabuto ở phòng thicuar cuộc thi viết, ba người này đều là ninja làng âm thanh, hai nam một nữ.

“ Chúng ta tiến lên giải quyết nhanh bọn chúng chứ.” Một thành viên tên Zuka, vóc người gầy yếu, nét mặt ti tiện cười nói.

“ Không vội, nhiệm vụ của chúng ta là ở sáng sớm ngày mai mới được ra tay.” Tên mặc áo lông, mặt băng kín vải lên tiếng, tên là Dosu.

“ Thật phiền phức, ta cũng nhìn con bé kia trướng mắt.” Kin, thành viên nữ cuối cùng của nhóm lên tiếng.

“ Đại nhân yêu cầu sáng sớm ngày mai ra tay, chúng ta cũng không nên trái lệnh hắn.” Dosu nói liền nhắm mắt dưỡng sức.

....................

Ichiro ngủ một mạch tới khuya mới tỉnh lại, may mắn bữa tối có Karin thay hắn chuẩn bị, nếu không sợ là đang say mộng đẹp liền bị Kaguya cho vực dậy. Ichiro đi ra ngoài phòng nhìn xem đồng hồ, đã hơn hai giờ sáng, bụng hắn có chút đói liền đi phòng bếp lục lọi.

Đi ra khỏi nhà liền phát hiện Kaguya đang ngồi ngắm trăng, cứ mỗi khi đến ngày trăng tròn thì cô sẽ ngồi ngắm trăng, dường như có gì đó đặc biệt. Ichiro nhớ được cái lần trước sau khi ngắm trăng xong Kaguya liền thức tỉnh rồi Byakugan, chẳng lẽ cô là đang hấp thu năng lượng mặt trăng, nghe hơi hư cấu.

“ A, tóc em làm sao biến màu trắng rồi. Không lẽ là bị bệnh rồi sao?”

Ichiro kinh ngạc phát hiện Kaguya tóc biến màu trắng, mới mấy hôm trước vẫn còn là màu đen đó, nói đổi liền đổi, làng Lá cũng không có dịch vụ nhuộm tóc đâu.

Kaguya thu hồi ánh mắt từ bầu trời nhìn đến trên người Ichiro, ánh trăng chiếu lên người khiến cô đẹp một cách lạ lùng. Một bộ áo trắng, tóc dài như suối, ánh mắt thanh tịnh, khuôn mặt thanh tú, tưởng như thần nữ hạ phàm.

“ Lão công, anh tỉnh rồi.” Kaguya nhẹ nhàng hỏi một câu liền tiếp tục ngắm trăng.

Ichiro cảm giác ngoài trời có chút lạnh, mà Kaguya áo mặc cũng không phải quá dày liền đi vào phòng lấy cho cô cái chăn mỏng đắp lên. Sau đó liền ngồi xuống bên cạnh cô vừa ăn vừa hỏi.

“ Tại sao mỗi khi trăng tròn em lại không ngủ chạy ra ngắm trăng vậy. Chẳng lẽ có gì đặc biệt sao?”

“ Cơ thể của em không phải bị anh phong ấn trên mặt trăng sao? Mỗi đêm trăng tròn theo ánh trăng em có thể hấp thu một phần năng lượng của cơ thể bị phong ấn.

Hamaru nói rằng khi trăng tròn sẽ xuất hiện một loại năng lượng có khả năng tịnh hóa mặt ác trong cơ thể em, cho nên lúc này năng lượng thu được là thuần khiết.”

“ Ra là vậy, chính là như thế em mới thức tỉnh Byakugan. Hiện tại bộ dạng đều tiếp cận khi xưa sao?”

Ichiro nghe giải thích liền kì dị gật đầu, hắn không nghĩ tới còn có loại này chuyện thú vị. Thế giới nhẫn giả mà hắn biết dường như đang xuất hiện nhiều điều khác thường, cũng không biết tiếp theo lại ra cái gì cố sự nữa.

“ Đúng rồi, Naruto bọn nhóc còn có chút nguy hiểm, anh còn phải đi một chuyến nhìn xem.”

“ Trưa mai anh trở lại nấu cơm là được. Cô bé kia làm cơm không mấy ngon miệng.” Kaguya nhắc nhở.

“ Được, anh đi trước.” Ichiro thu dọn bát đũa liền xuất phát đến khu rừng chết.

Sáng sớm năm giờ Ichiro đã tới rồi khu rừng chết, hắn dựa vào thần thức tìm tới phương hướng ba người Naruto. Vừa đi hắn vừa lầm bầm.

“ Biết vậy ta không có thu về tất cả kunai, nếu không hiện tại liền có thể nhanh đi tới nơi này. Hiện tại tốt, ăn được chút liền sắp tiêu hao hết.”

..............................

Bình minh dần dần ló rạng, ánh nắng bắt đầu xuyên qua các lá cây rải xuống mặt đất. Nhóm ba người làng Âm Thanh đợi cả một đêm như nhận được ám hiệu lập tức tỉnh táo, hơi lắc lư cái cổ chuẩn bị chiến đấu.

Ba người lập túc nhảy ra khỏi nơi ẩn nấp, nhìn Sakura cười nói.

“ Thức cả đêm canh gác chắc hẳn là mệt lắm nha. Nếu không để chúng tôi giúp cô chăm sóc Sasuke.” Dosu nói.

Sakura đang mơ màng gật gù liền bừng tỉnh, nhìn ba người kia sắc mặt tái nhợt.

“ Các ngươi muốn gì, chúng ta không còn mật thư, các ngươi muốn cướp cũng không cướp được.”

“ Ha ha, mục đích của chúng ta chỉ là Sasuke, mật thư không cần. Ngươi chỉ cần giao cậu ta ra, chúng ta có thể không động đến tên tóc vàng cùng ngươi.” Dosu tiếp tục nói.

“ Các ngươi chẳng lẽ là cùng phe với kẻ tự xưng là Orochimaru? Các ngươi khiến Sasuke trở lên như vậy còn chưa bỏ cuộc, còn muốn làm gì cậu ấy.” Sakura quát lên.

“ Thì ra ông ta trước đó liền ra tay. Xem ra nhiệm vụ của chúng ta không đơn giản là đến giết Sasuke. Cũng không biết ông ta có ý gì?” Dosu duy ngẫm.

“ Nói nhảm nhiều với ả làm gì, ra tay liền là.” Kin không nhịn được bước lên, Dosu lập tức đưa tay cản lại, chỉ mặt đất nói.

“ Cẩn thận chút, nhìn mặt đất đi, có dấu vết đào bới, nơi đó hẳn là có bẫy.”

Ba người cười, cạm bẫy cũng quá lộ liễu, liền nhẹ nhàng tung người nhảy qua. Sakura thấy vậy cũng không hoảng, đưa tay cắt một sợi dây bên người. Lập tức một khúc gỗ to rơi xuống hướng ba người kia bay qua.

Dosu quay đầu nhìn, đưa tay một quyền, một tiếng rít vang lên khúc gỗ liền bị vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ. Sau đó tiếp tục đi tới hướng Sakura.

“ Bây giờ thế nào, cô còn có chiêu trò gì đều tung ra hết đi.”

“ Các ngươi đừng có lại gần, nếu không... nếu không...”

“ Nếu không thế nào?” Zuka cười khinh thường.

“ Nếu không sẽ chết.”

Bỗng một giọng nói khác vang lên, cả hai nhóm người đều kinh ngạc. Một người bỗng nhiên xuất hiện trước mặt ba người bọn họ, Sakura vừa nhìn thấy thân ảnh kia liền vui mừng khóc lên.

“ Ichiro, cuối cùng cậu cũng tới, tớ còn cứ tưởng cậu đã bị tên kia cho giết. Thật tốt quá, cậu không sao?”

“ Ngươi là ai, muốn anh hùng cứu mỹ nhân sao? Mau cút đi, nếu không đừng trách bọn ta.” Zuka quát lên một tiếng.

Ichiro liếc nhìn Dosu, đưa tay vẫy vẫy ra hiệu khiêu khích. Dosu khẽ cười một tiếng cản lại hai người kia, bước lên một bước.

“ Tên này để cho tôi giả quyết, hai cậu đứng xem là được.”

“ Cũng đừng để tiểu tử này cho đánh mất mặt, nhanh lên giải quyết chính là. Nhiệm vụ của chúng ta là Sasuke.” Zuka khẽ nói.